Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ - Chương 35: Hôn nhân – Năm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
188


Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ


Chương 35: Hôn nhân – Năm


Lúc ấy DT ngồi cùng một người đàn ông đầu cạo trọc hai tay xâm kính nhìn sơ qua đã biết là dân anh chị rồi. Tôi báo cáo thông tin về cho sếp Nam. Khoảng hơn một tiếng thì DT chia tay người đàn ông kia rồi đi về nhà. Không có gì đặc biệt cả, sau đấy tôi được về trước, anh Chung ở lại theo giỏi tiếp. Về tới nhà thì cũng 20.00, tôi ăn cơm với Nhi rồi tắm giặt.

Xong xuôi hai đứa nằm xem phim trêи tivi. Một lúc thì có tin nhắn của sếp Nam nói tối mai vẫn theo DT, anh Trung sẽ ra muộn hơn vì anh về muộn hơn tôi.

Sáng hôm sau 07.00 ra khỏi nhà đi làm. Nhi thì đi ăn sáng rồi sang nhà ngoại chơi. Tôi tới nhà DT hôm qua lại ngồi ra làm xe ôm tiếp. Khoảng 10.00 thì anh Trung ra anh bảo hôm qua cũng không có gì đặc biệt. Hai anh em chán rủ nhau ngồi uống trà đá. Tới trưa thì thấy xe ô tô của ĐT phi ra (chúng tôi được cung cấp biển số xe, loại xe, màu xe cả ô tô và xe máy mà DT sử dụng.

Hai anh em vội vàng Phi xe máy theo (tiền nước đã trả trước sao tôi không nhắc đến nữa nhé). Ra tới đường lớn DT cứ đi lòng vòng quay đi quay lại một tuyến phố, lúc gần xe DT tôi thấy trong xe không phải là DT nam hôm qua mà là một phụ nữ. Xe ô tô dán kính đen từ xa không nhìn được bên trong phải lại gần mới thấy. Lúc ấy chột dạ nghỉ thôi chết rồi. Báo cáo thông tin về cho sếp Nam thì sếp Nam gọi tôi với anh Chung quay lại gần nhà DT, lúc ấy ô tô kia cũng quay về nhà. Tới gần nhà DT thấy sếp Nam đứng đấy rồi.

Sau khi chào sếp tôi với anh Chung bị sếp mắng một tràng dài.

Hai anh em làm kiểu gì đấy hả để DT ra khỏi nhà lúc nào cũng không biết. Xe ô tô kia là vợ DT lái đi, chị ấy là người bỏ tiền thuê văn phòng mình. Chị ta thấy chồng đi xe máy ra khỏi nhà mà không thấy bên văn phòng mình thông tin gì về chị ta liền lấy ô tô ra chạy để xem bên văn phòng mình có làm việc hay không.

Giờ xấu mặt chưa! G nó mới làm đã đành Chung em làm lâu như vậy rồi mà để xảy ra chuyện như thế này à. Mất hết uy tín của văn phòng thám tử.

Anh đã phải xin lỗi khách hàng và không tính chi phí theo giỏi ngày hôm nay họ mới thôi đấy, hai anh em làm tập trung vào. Vâng anh! tôi với anh Chung lí nhí trả lời.

Thôi anh về hai em ở đây, có thông tin gì thì báo về! Sếp Nam nói rồi phi xe đi.

Tôi với anh Chung nhìn nhau lắc đầu, có lẽ do quá mãi uống nước mà khi DT đi xe máy ra khỏi nhà cả hai anh em đều không biết. Bài học cho tôi khi lần đầu bị mất dấu DT. Anh Chung thì bảo việc này bình thường mà, nhiều khi mất dấu còn không dám báo cho khách hàng biết để đi tìm DT nếu lâu không thấy mới báo lại cho khách hàng.

Sau lần mất dấu ấy hai anh em tập trung cao độ. Khách hàng nữ kia cũng không phải dạng vừa. Nếu không làm tốt có lẽ sếp cũng không ăn nói được với khách hàng. Gần tối thì DT đi xe máy về. Đúng là lần bị mất dấu vừa rồi có lẽ đã bỏ qua cơ hội kết thúc nhiệm vụ này.

Hôm ấy cũng không có gì đặc biệt nữa. Tôi trở về nhà vẫn sinh hoạt bình thường như mọi hôm. Thế ngày thứ ba kể từ hôm mất dấu DT chơi qua tôi với anh Trung vẫn chưa thu được kết quả gì. DT ít đi ra ngoài có đi cũng chỉ uống trà đá hay bia với mấy tay anh chị. Những công việc khác của DT thì đã có đàn em tới tận nhà nghe lệnh làm thay.

Cửa hàng cầm đồ cũng có người khác trong DT mấy ngày không ghé qua.

Tới ngày thứ tư tức sáu ngày kể từ hôm đầu tiên sau không bị mất dấu ấy thì có biến. Lần này khoảng 09.00 sáng DT đi xe máy ra khỏi nhà. Tôi và anh Trung bám theo dõi báo cáo cho sếp Nam biết. DT lòng vòng qua nhiều tuyến đường rồi rẽ vào khu toàn nhà nghỉ khách sạn. Sau đó đối tượng vào một khách sạn nhỏ trong ngõ khác kín đáo. Hai anh em lập tức báo cho sếp Nam.

Khi nhận được tin báo sếp Nam yêu cầu tôi với anh Trung phải bằng được chụp ảnh của người mà DT vào gặp trong khách sạn ấy. Nếu DT đi ra thì chỉ cần theo DT nữ trong khách sạn còn DT nam không cần theo. Tôi với anh Trung chia ra mỗi người một đầu ngõ của khách sạn. Ngồi đợi tầm hai tiếng thì DT ra khỏi khách sạn, ngay sau là một phụ nữ chị ta đi xe máy riêng. Hai người chia tay rồi đi mỗi người một hướng.

Trong lúc họ chào nhau anh Trung đã chụp hình của DT nữ và cả đối tượng nam trước cửa khách sạn. Sau đó hai anh em bám theo đối tượng nữ vừa đi vừa báo cáo sếp Nam. Sếp bảo không được để mất dấu đối tượng nữ. Cứ thế đi qua nhiều tuyến phố thì đối tượng Nữ rẽ vào một khu tập thể. Sau khi đối tượng nữ gửi xe xong thì vào tòa nhà tập thể nhiều tầng. Tôi trong xe để anh Chung bám theo.

Một lúc sau anh Chung ra bảo xong rồi. Đã biết nhà đối tượng nữ. Vậy là nhiệm vụ sếp giao lần này đã hoàn thành.

Sếp nghe thông tin xong thì cho hai anh em về nghỉ. Lúc ấy là buổi chiều, tôi về sớm nên ghé qua nhà ngoại để đón Nhi về. Tối hôm nay ăn cơm xong vẫn sớm, Nhi rủ tôi đi siêu thị chơi. Tôi liền chở Nhi đi Big C Thăng Long chơi. Chúng tôi không phải người có tiền, mà lại sắp có con nên thường vào siêu thị chị mua đồ dùng gia đình như bột giặt, nước rửa chén… Hoặc các đồ để chuẩn bị cho Nhi khi sinh. Chứ không mua đồ gì lãng phí cả.

Hôm sau thì tôi và anh Trung nhận một nhiệm vụ mới, lần này phải đi khá xa. Hai anh em sang tận gần thành phố Bắc Ninh để theo dõi đối tượng. Đối tượng khoảng sáu mươi tuổi nhà khá giàu là giám đốc của một công ty sản xuất nhỏ. Ngoài ra còn kinh doanh nhiều lĩnh vực khác nữa. Đối tượng chỉ đi ô tô khi ra đường, và tự lái chứ không thuê lái xe riêng.

Hai anh em chia ra mỗi người một đầu đường, vì nhà đối tượng ở mặt đường lớn. Xưởng sản xuất của công ty DT đối diện bên đường luôn. Vì thế việc theo dõi đối tượng rất nhàng gần như không di chuyển chỉ ngồi một chỗ. Hằng ngày chạy xe máy từ nhà sang rồi dựng xe ngoài thay nhau đi ăn rồi lại ngồi và về nhà. Rất ít thông tin báo cáo về.

Tới mức Sép Nam bảo thôi không phải nữa tiếng báo về một lần nữa bao giờ đối tượng đi đâu thì báo. Ngày thứ năm ở bên ấy tôi với anh Chung cũng nản rồi hôm ấy có một bác nhà ở chỗ anh Chung hay dựng xe ngồi ra hỏi anh Trung làm gì mà mấy hôm nay cứ ngồi trước nhà ông ấy. Anh Trung bảo làm xe ôm, ông kia không tin vì có thấy chở khách bao giờ đâu.

Ông đòi anh Chung đưa xem giấy tờ tùy thân anh Chung đưa ông bác ấy xem chứng minh thư nhân dân ông bác xem rất kỹ xong trả lại rồi mới thôi hỏi anh Chung.

Tôi hằng ngày 17.30 là từ bên Bắc Ninh về nhà mất khoảng một tiếng mới về tới nhà. Về sớm tôi với Nhi đi ăn xong nghỉ ngơi rồi thương cùng nhau đi dạo bộ. Lúc này Nhi bầu tầm tám tháng nghe nói con đầu thường hay sinh sớm. Hai vợ chồng đi dạo ở những nơi ít xe qua lại, không khí trong lành. Những đồ sinh Nhi đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi ngày sinh. Nhi không đi làm vì thế không có bảo hiểm hai vợ chồng bàn nhau về sinh ở bệnh viện nào cũng được.

Hôm thứ sáu sang Bắc Ninh thì DT mới đi ô tô ra khỏi nhà lúc 08.00 sáng hai anh em đi xe máy bấm theo. Đối tượng đi tới gia Lâm thì rẽ vào ngõ, rồi vào một căn nhà biệt thự khá rộng rãi. Ra đón đối tượng là một ông khoảng ngoài năm mươi tuổi đối tượng cho ô tô vào trong biệt thự rồi đi cùng ông chủ vào nhà trong. Tôi với anh Trung báo cáo về cho sếp Nam rồi chia ra quan sát. Khoảng 10 phút sau đối tượng ra, nhưng lại đi bộ, lúc ấy tôi chạy ra đầu đường đứng trước đứng đợi, còn anh Chung đợi trong ngõ ra sau. Vì người đi xe máy rất khó theo dõi người đi bộ. Ra tới đầu đường lớn thì đối tượng bắt một cái taxi đi hướng nội thành Hà Nội.

Lúc này tôi với anh Chung báo cáo cho sếp Nam biết và bám theo chiếc xe. Xe taxi đi tới một phố trêи quận hoàn Kiếm thì dừng lại. Đối tượng xuống đi bộ tiếp rồi vào một quán cà phê sang trọng. Hai anh em báo cáo về cho sếp Nam rồi ngồi mỗi người một bên phố quan sát. Đợi 20 phút sau đối tượng ra cùng một phụ nữ khoảng gần 40 tuổi, người phụ nữ này ăn mặc sang trọng, tuy đã đứng tuổi nhưng gương mặt vẫn rất lôi cuốn.

Hai người bắt taxi đi, tôi và anh Chung bám theo. Đi qua vài tuyến phố thì họ vào địa điểm đã quá quen thuộc với mọi người, chính là nhà nghỉ. Anh Chung quay cảnh hai người bước vào nhà nghỉ, rồi báo cáo lại cho sếp. Vẫn như vụ trước sếp bảo theo đối tượng nữ và không cần theo đối tượng nam nữa. Anh Chung nói hai người này vào nhà nghỉ phải hơn tiếng giờ anh em mình đi mua cơm ăn đã.

Vâng hay em chờ ở đây anh đi mua hai hộp cơm về anh em ăn cùng luôn tôi nói.

Ừ anh đi mua cơm em theo dõi cẩn thận nhé. Nói xong anh Phi xe máy đi.

Mười lăm phút sau thì anh Chung quay lại, mang theo hai hộp cơm. Tôi với anh ra quán nước gần nhà nghỉ kia ngồi ăn. Ăn xong uống trà đá nói chuyện khoảng một tiếng sau thì hai đối tượng bước ra, hai anh em đứng lên theo thì thấy đối tượng đi vật đi bộ vào một quán cơm văn phòng gần đó.

Thế là hai anh em lại ngồi uống nước tí khi hai đối tượng ra khỏi quán cơm văn phòng thì mọi người bắt một cái taxi đi một hướng khác nhau. Tôi và anh Chung bám theo đối tượng nữ. Lúc ấy khoảng gần 14.00 chiều. Báo cáo tình hình về cho sếp Nam biết sếp dặn không được mất dấu. Đối tượng Nữ đi về hướng quận đống đa tới một ngõ nhỏ thì xuống xe đi bộ vào. Tôi và anh Chung bấm theo, sau khi biết nhà đối tượng nữ thì sếp cho hai anh em nghỉ.

———————

    Đọc Truyện

    Chưa có ai yêu thích truyện này!
    × Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

    Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


     BÌNH LUẬN TRUYỆN