Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Chương 119
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Chanh Đá Giữa Mùa Hè


Chương 119


Sau khi lựa chọn Điêu Thuyền thì về cơ bản đội hình của cả hai bên đã được xác định. ASG ở bên xanh, lựa chọn các con tướng Lưu Bang, Lan, Dịch Tinh, Địch Nhân Kiệt, Trương Phi còn KG ở phía đỏ thì pick Hạ Hầu Đôn, Kính, Điêu Thuyền, Ngu Cơ và Thái Ất Chân Nhân.

Một hai phút trước khi vào trận thì anh Khải vẫn còn nán lại để bày bố những chiến thuật cuối cùng với các đội viên.

“Trục Hạ nhường con bùa xanh đầu tiên cho Hoa Hoa, bảo vệ Điêu Thuyền để nàng ấy xanh lên. Hẳn ván này đối phương sẽ nhắm vào khu xanh của chúng ta, chúng ta phải nắm bắt tầm nhìn thật tốt, cẩn thận Lưu Bang đẩy lén, cứ bám theo họ hết sức có thể, lúc giao tranh phải tạo ra góc đánh cho Điêu Thuyền.”

(Sợ lâu quá mấy bồ quên nên nhắc lại Cụm từ xanh thường được sử dụng để ám chỉ một người chơi ăn được nhiều mạng hạ gục và có được sức mạnh vượt trội trong trận đấu.Tương tự với team xanh, có nghĩa là team đó có lợi thế hơn so với team còn lại)

“Em biết rồi, anh Khải.”

“Lúc giao tranh đừng động vào Dịch Tinh, phải bắt Địch Nhân Kiệt trước, sau đó để Điêu Thuyền thu hoạch cái mạng đó, bọn họ mang hai tanker nên sát thương không lớn. Phải cực kỳ để tâm đến Địch Nhân Kiệt.”

Tiểu Phàm ngẫm nghĩ một hồi mới lên tiếng: “Bên trái cánh trên có Địch Nhân Kiệt, nên bùa xanh nhà mình khó mà giữ được, vừa vào trận thì chúng ta qua đó cướp bùa xanh luôn đi, sau đó thì dồn lên đánh bên phải cánh trên, để Noãn Đông chạy đến đây.”

Anh Khải: “Cũng được.”

Lâm Kiều: “Vậy tôi cũng sang đó, dù sao tôi cũng không thể chèn ép được tuyến lính, chúng ta thẳng tay ăn đường giữa rồi xông vào khu xanh ngay cấp một khiến Địch Nhân Kiệt phải chạy đến, nếu cậu ta không qua đây thì chúng ta sẽ buộc họ phải đánh.”

Tiểu Phàm: “Đúng vậy đấy.”

Bọn họ nhanh chóng định ra kế sách lúc đầu trận, Ngu Cơ vừa vào ván đấu đã chạy lên đường giữa, dùng mũi tên ở cự ly xa phối hợp với chiêu một của Điêu Thuyền giúp nàng ấy thăng lên cấp hai, sau đó mau chóng di chuyển sang khu xanh của ASG, giúp Điêu Thuyền ăn con bùa xanh đầu tiên.

Bọn họ càn quét sạch khu xanh của ASG, vừa lúc đụng phải bốn người ASG chạy đến. Địch Nhân Kiệt vẫn đang dọn lính ở đường trên dọn lính. Sát thương bằng đánh thường của Ngu Cơ ở giai đoạn đầu chẳng khác gì gãi ngứa, Lâm Kiều không đi theo mà dùng chiêu một nhắm vào Lan, sau đó lặng lẽ vòng ra đằng sau đường sông tìm vị trí để đánh lén, chờ khi kỹ năng hồi lại thì dùng chiêu một khiến Lan đang còn nửa cây máu chỉ còn lại chút máu mỏng, ngay sau đó Điêu Thuyền dùng chiêu hai kích hoạt nội tại, thẳng tay lấy mạng của Lan!

“Có thể đánh được, tôi vẫn có thể múa.” Hoa Ngữ Giả gào vào tai nghe, “Đừng để bọn họ chạy!”

Địch Nhân Kiệt thong thả đến gia nhập vào chiến trường, Tây Thi dùng tốc biến lên với ý định kéo Lâm Kiều thì lại để cậu tránh thoát được, đã vậy còn dính chưởng chiêu một của Ngu Cơ, Điêu Thuyền thừa thắng xông lên, phối hợp với Kính lấy mạng Tây Thi, bên kia chỉ còn hai cái khiên thịt là Lưu Bang và Trương Phi chỉ được mỗi lượng máu chứ không thể gây ra bao nhiêu sát thương, chỉ có thể bảo vệ Địch Nhân Kiệt hốt hoảng chạy trốn.

Tiểu Phàm đưa ra quyết định mau lẹ: “Lâm Kiều về đường dọn lính, chúng ta vào khu đỏ bên kia. Bùa đỏ nhà mình nhường cho Ngu Cơ, Trục Hạ cậu về đó đánh giúp cậu ấy chút, khi ấy cậu ấy mới dễ dàng solo được.”

Lâm Kiều: “Cậu ta đánh không lại tôi.”
“Cậu ăn bùa đỏ xong thì một đấu hai đi.” Tiểu Phàm nói, “Tôi phải theo sát Điêu Thuyền.”

Điêu Thuyền cũng đi dọn lính, Trục Hạ đi cùng Thái Ất và Hạ Hầu Đôn cướp được bùa đỏ, thấy Lan còn hai giây nữa mới sống lại nên nói: “Bọn họ sống lại ngay thôi, có đánh không?”

Tiểu Phàm: “Đi thôi, quét sạch rừng của bọn họ nào.”

Qua đợt giao tranh ban nãy bọn họ đã chiếm được lợi thế, Lâm Kiều ăn được hai mạng hỗ trợ nên lúc đối đầu với Địch Nhân Kiệt ở đường trên cũng không mấy khó khăn, cậu vừa lùi về phía sau tránh né đòn đánh thứ ba đã được cường hóa của Địch Nhân Kiệt, vừa ngẫm xem lúc này Lan đang ở vị trí nào.

Là một người đi rừng, nếu rừng của mình bị cướp bóc sạch sẽ, đã vậy bản thân cũng chỉ mới cấp hai thì liệu Thanh Ảnh sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào?
Cậu ta đang là người đóng vai trò chủ đạo, cho dù có bị thọt thì ASG cũng sẽ chăm cậu ta, vậy nên hẳn Lan muốn ăn ké lính đường khác, chờ hai mươi giây sau khi rừng mình làm mới lại thì quay về khu xanh farm tiếp. Địch Nhân Kiệt, Lưu Bang và Tây Thi, ké lính đường nào thì hợp lý nhất đây? Không hề nghi ngờ gì nữa, tất nhiên là Tây Thi sinh ra chẳng khác gì làm công cụ cho người khác rồi.

Không chờ Tiểu Phàm lên tiếng, Lâm Kiều đã chủ động chạy đến đường giữa.

Bọn họ thành công nấp trong bụi bắt lẻ Lan, vì Điêu Thuyền có bùa xanh nên chiêu hồi rất nhanh, vừa lên bay lượn vài cái thì đã gây ra bạo kích, Lâm Kiều nhanh tay bổ thêm một mũi tên, Điêu Thuyền nhảy qua một bên tránh được chiêu kéo của Tây Thi, Trương Phi còn chưa kịp hồi buff giáp nên đành trơ mắt nhìn Lan bị đánh bay màu!
Tiểu Phàm ké được một mạng hỗ trợ nên hí hửng về đường với cậu: “Nice, hôm nay Kiều Kiều bắn chuẩn ghê.”

Lâm Kiều: “Khiêm tốn chút nào.”

“Tôi lên cấp bốn rồi.” Hoa Ngữ Giả nói, “Đánh Bạo Quân không?”

Trục Hạ: “Đánh, Lâm Kiều lại đây ăn bùa đỏ này.”

“Đến đây.”

Sau khi bọn họ ăn được thì lên hết cấp bốn, bọn họ không hề kiêng nể gì mà ngang nhiên cướp rừng ASG, địa hình trong rừng vô cùng có lợi thế với Điêu Thuyền, bọn họ không còn rụt rè như lúc đầu nữa mà tiến công tích cực.

Nếu là Trương Lương đứng giữa rừng thì ASG sẽ cho cậu ta biết thế nào là địa ngục, nhưng đổi lại là Điêu Thuyền đứng trước mặt năm người ASG, nhất là cậu ta đã có bùa xanh mà kinh tế lại còn vượt trội, đã vậy còn có Thái Ất Chân Nhân đi theo hộ tống thì khiến ai cũng phải dè chừng.
Cho dù trải qua biết bao nhiêu lần điều chỉnh meta, bởi vì cơ chế độc lạ không giống ai của mình mà Điêu Thuyền trở thành bức tường không thể sụp đổ, được công nhận là một trong những con tướng mạnh nhất trong game. Đây là con tướng Điêu Thuyền khiến Hoa Ngữ Giả thành danh đấy, cho dù là đã không xuất hiện trên sân thi đấu ngót nghét hai mùa giải rồi nhưng Tiểu Ngư, người đã từng là đồng đội của Hoa Ngữ Giả chưa bao giờ quên được những thứ khủng bố mà Hoa Ngữ Giả thể hiện được nếu để cậu ta lấy được Điêu Thuyền.

(Cái tên Meta – Most Efficient Tactics Available, được làng game thủ biết đến như một chiến thuật hiệu quả nhất tại thời điểm hiện tại. Dễ hiểu hơn thì Meta là thuật ngữ nói đến lối chơi, chiến thuật được cộng đồng game thủ thử nghiệm và thấy hiệu quả trong việc giành lấy chiến thắng. Cre: TGDD.)
Trong đội hình của ASG lúc này đây, Lan thì đang để kinh tế tụt hậu quá nhiều nên không thể gây ra bao nhiêu sát thương, Địch Nhân Kiệt lại chẳng thể phát triển, ba người còn lại mà xông lên chẳng khác gì là miếng mồi béo bở, thế nên sau một hồi suy đi nghĩ lại thì ASG đã quyết định lui về phía sau nhường lại rừng của mình.

Tiểu Phàm: “Mới vậy đã đi rồi? Không đúng, có phải có mưu kế gì ở đây không?”

“Cậu ta không dám đâu.” Trục Hạ cười nhạo một tiếng, “Chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu.”

Bởi vì người đi đường giữa được thay bằng một con pháp sư bạo lực nên đội hình của KG trở nên chủ động và hung hãn. Ngu Cơ là “sơ hở” duy nhất để bắt lẻ nhưng cậu luôn như cái bóng núp đằng sau đồng đội, chẳng khác gì tự xem mình là Bách Lí Thủ Ước, vì có ưu thế tầm nhìn nên đánh rất thoải mái, Lâm Kiều cố gắng phát huy khiến bản thân sớm xanh lên, trước đó thì cứ lẳng lặng đứng đằng sau gây sát thương, chỉ cần đánh trúng Địch Nhân Kiệt hoặc Lan, phối hợp với Điêu Thuyền chặn đường phía trước thì toàn thể ASG hết đường thoái lui, không còn chút ý chí chiến đấu.
Cũng ngay lúc đó, bình luận viên ngồi trên khán đài cũng nhận ra sự khác lạ của ASG.

Blue cảm thấy sốt ruột, giọng điệu cũng có phần khô khan: “Lại để khu xanh bị cướp tiếp, đã vậy còn không tranh Bạo Quân, ASG bị sao mà đánh rụt rè quá vậy.”

“ASG vẫn đang né tránh đối đầu trực tiếp, bọn họ muốn nhường hết tài nguyên cho Lan.” Thật ra Cách Lâm cũng chẳng hiểu cái gì hết nhưng vẫn cố hết sức để phân tích tình hình, “Họ thấy không thể xử lý Điêu Thuyền một cách dễ dàng nên muốn chờ đến khi Lan và Địch Nhân Kiệt xanh lên, chúng ta quan sát ở góc nhìn thượng đế nên biết được họ đã phạm phải một sai lầm rất lớn, KG cũng đang dồn hết tài nguyên cho Điêu Thuyền đấy, đã thế tốc độ còn mau lẹ hơn họ, Điêu Thuyền mà múa vài cái thôi thì đã gây ra sát thương khiến ASG không đỡ nổi rồi. Còn chẳng bằng nhân lúc này đây Điêu Thuyền còn chưa có giáp thì gϊếŧ nàng ấy thêm vài lần, năm người dồn hết sát thương vào thì chắc chắn sẽ gϊếŧ được nàng.”
“Nhưng ván này Noãn Đông canh bọn họ rất kỹ, đã vậy hôm nay tỉ lệ bắn trúng của Ngu Cơ trong tay Lâm Kiều quá cao, anh có để ý không, chỉ cần ASG muốn đánh thì cậu ấy sẽ lùi về đằng sau tránh để mất máu, cho nên ASG có muốn đánh cũng chẳng thể đánh được.

“Bạo Quân sẽ làm mới ngay thôi, Điêu Thuyền đã xuất hiện ở đường giữa, ASG để Tây Thi ở lại giữ trụ đường giữa, Lưu Bang chạy xuống đường dưới dọn lính rồi. Chỉ còn ba người kia lên đường trên dọn đường thôi —” Cách Lâm thấy chiến trường thay đổi chóng mặt nên kéo đề tài về trận đấu, “Có vẻ đợt này KG muốn đánh, Thái Ất đã bật huy hiệu sói chạy để đồng đội chạy thẳng về phía trước, Hạ Hầu Đôn dùng chiêu cuối khống chế được Lan, Lưu Bang lao lên bảo vệ Lan, Trương Phi gào chiêu cuối không chế được ba người. Địch Nhân Kiệt đã dùng phi tiêu vàng khống chế Kính, ASG tập trung hỏa lực gϊếŧ chết Kính! Ngu Cơ đánh thường nhưng sát thương gây ra vẫn chưa đủ, Hạ Hầu Đôn cũng gục xuống rồi, Thái Ất để Ngu Cơ hồi sinh, đã thế còn dùng chiêu một để kéo theo mạng của Trương Phi nhưng Ngu Cơ đâu thể chạy thoát, Địch Nhân Kiệt có thể ăn mạng nàng ấy, Lưu Bang vẫn luôn nhào về phía trước này. Ngu Cơ đã dùng tốc biến vọt qua tường, có thể chạy thoát hay không đây, cậu ấy ăn phải khống chế trong đòn đánh thường của Địch Nhân Kiệt nên đã mất mạng, đợt giao tranh này ASG đã giành chiến thắng — khoan đã, sao Tây Thi lại chết rồi?”
Trong chớp nhoáng, Điệu Thuyền vọt thẳng từ đường giữa gia nhập vào chiến trường, dùng chiêu hai gặt đầu Lan, lại nhảy sang chỗ Địch Nhân Kiệt, Lưu Bang lên phía trước định bảo vệ Địch Nhân Kiệt lui về phía sau nhưng sát thương của Điêu Thuyền quá cao, gϊếŧ được Địch Nhân Kiệt xong thì không tha cho Lưu Bang, ASG bị quét sạch!

“Thật ra đợt giao tranh này ASG làm rất tốt, bọn họ có chuẩn bị, phối hợp cũng khá nhịp nhàng nhưng Điêu Thuyền lại đến quá nhanh nên thu hoạch được cả thảy.” Cách Lâm tỏ vẻ nghi ngờ, “Nhưng vì sao Điêu Thuyền lại tới nhanh vậy chứ, Tây Thi chết lúc nào nữa, đạo diễn có thể chiếu lại đoạn lúc nãy hay không?”

Đạo diễn phối hợp chiếu lại đoạn lúc nãy, vì thế tất cả mọi người đều thấy Tây Thi và Điêu Thuyền đang yên ổn farm lính ở đường giữa thì Nguyệt Ảnh dùng chiêu một kéo trúng Điêu Thuyền, đã thế còn dùng trúng chiêu hai khiến Điêu Thuyền còn vạch máu mỏng, cậu ta nổi sát tâm với Điêu Thuyền nên kéo nàng vào trong trụ nhằm lợi dụng sát thương từ nó, ngờ đâu Điêu Thuyền lại dùng chiêu hai thoát khỏi sát thương từ trụ, đã vậy còn phản công ngay trong trụ, sau khi lấy mạng Tây Thi thì dùng thanh tẩy né đòn đánh của trụ, sau đó thong thả rời khỏi!
Cả năm đòn đánh từ trụ đều bị cậu ta tánh được, đã vậy còn nhờ vào lính mà lúc đi ra đã gần full máu, lỡ đâu mà có chút sai lầm nào đó thfi cậu ta khó mà sống nổi.

“Hoa Ngữ Giả gϊếŧ Nguyệt Ảnh đẹp thật!” Blue kinh ngạc thốt lên, “Đây là Hoa Ngữ Giả! Thần trong lòng người đi đường giữa!”

Cách Lâm bội phục nói: “Tôi cũng đã luyện Điêu Thuyền rất lâu, nhưng để chơi mượt mà như cậu ấy phải nói là rất gian nan. Nhất là trong tình huống đó, khiến tuyển thủ cảm thấy rất áp lực, cho dù thao tác như mọi hôm cũng không thể đánh được, một màn này của Hoa Ngữ Giả tuyệt vời quá đỗi.”

“Điêu Thuyền mà ăn được double kill thì xanh lắm rồi, cậu ấy đã mua được quyển sách hiền triết rồi, chỉ cần mua thêm Dòng chảy hoàng hôn thì ASG không thể đỡ nổi giao tranh trực diện, chỉ có thể để Lưu Bang đi đẩy lẻ.
(Sách hiền triết: tăng 460 công phép, Dòng chảy hoàng hôn: tăng 200 công phép, 10% giảm hồi chiêu và 300 máu tối đa.)

“Kinh tế chênh lệch như vậy, KG ép thẳng trụ là được rồi.” Cách Lâm lắc đầu nói, “Giờ có làm gì cũng vô dụng thôi, chỉ cần KG dám đánh thì ASG không tài nào đỡ được.”

Nhưng Tiên đoán của anh ta cũng không trở thành sự thật, sau khi KG ăn được bạo quân thì trở nên cẩn trọng hơn, đánh tới đâu chắc tới đó mà cướp rừng của ASG tận hai đợt. Chờ đến khi Điêu Thuyền mua được Giáp hồi sinh thì mới gϊếŧ chết Chúa tể đẩy vào trụ nhà ASG, Hạ Hầu Đôn đỡ hết sát thương từ trụ giúp Điêu Thuyền tiến sâu vào bên trong, có giáp hồi sinh cộng với chiêu cuối của Thái Ất thì có thể hồi sinh tận ba lần, cứng rắn gϊếŧ chết bốn người của ASG để Ngu Cơ đập thủy tinh.
Lúc hai chữ thắng lợi nhảy ra, tất cả mọi người phía KG đều thở phào một hơi.

Hoa Ngữ Giả chưa thỏa mãn, hưng phấn nói: “Ầy, ván đầu tiên đã dùng Uyển Nhi, không thể dùng lại nữa. Chút phải về hỏi anh Khải có thể chơi Tư Mã Ý không mới được.”

Tiểu Phàm: “Có lẽ là không.”

Lâm Kiều đứng lên, nghiêm túc nói: “Ván sau giao lại cho tôi nhé.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN