Chánh Tà Lưỡng Đạo
Chương 33: Bảo Khí: Thành
Vừa lúc gã dứt bút ra khỏi chuôi kiếm thì ngay lập tức nó hiện lên một dải ánh sáng đỏ rực đi từ đầu đến cuối chuôi kiếm. Tỏa ra một lượng Hỏa Linh lực nhàn nhạt.
“Phù! thành công rồi!” Tần Túc vui mừng nhẹ tiếng thốt ra.
“thành công rồi à!”
Lão Thu một bên thấy vậy chẳng có một nụ cười nào cả, bình thản.
“lão Thụ có thể khắc chồng thêm lên chuôi kiếm này một Ly Hỏa Phù Trận nữa không?” ngập ngừng giây lác gã chợt hỏi.
“hử! ngươi còn dư linh lực à!” Lão Thụ ngạc nhiên
“ừm! còn dư khá nhiều…ta cảm thấy mới chỉ khắc một chiếc phù trận này không thể khai thác hết khả năng của ta được!” gã đáp.
“khắc chồng lên thì có thể nhưng ngươi phải đảm bảo rằng đủ linh lực để thực hiện hay không thôi vả lại nếu khắc hỏng thì chuôi kiếm này cũng hỏng theo luôn!”
“ý ta đã quyết rồi!” Tần Túc nghiêm mặt nói.
Quyết định xong Tần Túc tiếp tục bắt tay vào công tác khắc chồng thêm một Ly Hỏa Phù Trận nữa lên chuôi kiếm.
Thần sắc gã bắt đầu phong bế trong tâm, mắt Tần Túc chỉ có khắc và khắc phù. Mọi việc bên ngoài với gã hoàn toàn không có chút hiện hữu nào nữa.
Cũng vào lúc này, ở một bên Lão Thụ hít một hơi thật sâu, cười mỉm, ánh mắt nhìn về phía Tần Túc hiện lên một tia khác thường. Đan xen lẫn những tâm tư cùng niềm vui khó tả.
Thật chất mà nói thì việc khắc chồng phù trận lên bảo khí là một việc hoàn toàn có thể xảy ra nhưng việc này đối với hầu hết những luyện khí sư là một việc không phải một sớm một chiều là có thể làm được và cũng đồng nghĩa với việc công tác này vô cùng hà khắc.
Ngoài ra trừ những điều mà Lão Thụ đã nói với Tần Túc thì một luyện khí sư khắc chồng phù trận lên bảo khí chỉ cần sai lệch một nét thôi thì cũng khiến cho bảo khí trở nên vô dụng.
Vì thế nên trong tu tiên giới các luyện khí sư xem việc khắc chồng phù trận là một công đoạn vô cùng khó khăn. Cho dù là đối với các luyện khí sư hành nghề mấy chục năm hay cả trăm năm đi chăng nữa thì cũng cực ít người mạo hiểm thực hiện.
Tuy nhiên đi song song với mạo hiểm luôn là quả ngọt nên chỉ cần khắc chồng thành công thêm một phù trận lên Bảo khí thì cũng có thể giúp cho Bảo khí có sự tăng tiến về chất lẫn và lượng, thoát thai hoán cốt.
1 canh giờ sau, trước mắt Tần Túc chuôi kiếm tuân trào ramột luồng hỏa linh khí dao động rất mạnh, đánh dấu cho việc Tần Túc đã thí nghiệm thành công việc khăc chồng hai phù trận lên một bảo khí.
Lão Thụ thấy Tần Túc đã thành công thì vốn định đững lên chúc mừng nào ngờ:
Tần Túc bất ngờ tiếp tục đặt bút bảo khí, bắt đầu khắc chồng phù trận thứ 3 lên chuôi kiếm.
Tiểu..tiểu tử ngươi tính khắc chồng thêm một tầng nữa đấy à?…” Lão Thụ không thể tin vào mắt bản thân nữa hét lên hỏi.
Thế nhưng lão nhận lại chỉ là sự im lặng. Một lát sau, tầng phù trận thứ ba được khắc chồng thành công.
Thoáng chốc gã do sự, nhưng vẫn lại bắt đầu khắc vẽ lên tầng thứ tư!
Cuối cùng nhiệt độ trên chuôi kiếm cũng đang dần thay đổi trở lại như ban đầu, độc dịch của Ly Hỏa xà cũng hầu như đã tiêu tan.
Trước mặt Gã lúc này chuôi kiếm đã hoàn toàn trở lại như nguyên vẹn chỉ khác chổ có đến những bốn phù trận được áp khắc chồng lên chuôi kiếm. Ly Hỏa phù trận cũng từ từ lan toả nhưng ánh sáng đỏ rực.
chưa dừng lại tại đây Tần Túc từ trong Tu Di túi lấy ra bốn viên linh thạch áp lên chuôi kiếm. từng dòng linh lực bắt đầu lưu chuyển qua từng ngóc ngách của phù trận.
Đến lúc này thì Tần Túc mới có thể nở một nụ cười.
Bởi công tác khắc chồng liền 4 phù trận của gã đã thành công. Chuôi kiếm này giờ đây đã xem như là một Bảo khí chính Cống.
“đưa ta xem thử Chuôi kiếm của ngươi đạt bảo khí phẩm gì!” Lão thụ hăng hái nói.
Cũng chẳng ngại gì Lão nữa Tần Túc vung thanh kiếm lên đưa cho Lão Thụ.
Lão vuốt ve từ đầu tới đuôi, gián mắt vào từng phù trận như đang tìm ra điểm để soi mói rồi cầm lên quơ quơ vài cái tỏ vẻ ta đây cực kỳ điêu luyện.
“ xem như cũng tạm được…bốn tầng phù trận chồng nhau mỗi phù trận là 2 mảnh phù văn tổng lại là có tất cả 8 mảnh phù văn tức là chuôi kiếm này đạt ngưỡng Bảo khí Nhân cấp trung phẩm bảo khí”
Nghe thấy thế Tần Túc hớn hở vui vẻ hẳn lên:
“có món Bảo Khí này rồi thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều nha!”
“Tương đối thôi!” Lão Thụ chợt nói
“Ngươi nên nhớ rằng là quan trọng nhất luôn phải là thực lực của bản thân!” Lão nhắc nhở.
“điều đó đương nhiên ta hiểu.” gã đáp
Sau đó gã lại cầm chuôi kiếm lên ngắm nghía. Quả thật bởi linh lực của gã có giới hạn chứ nếu có thừa linh lực nhiều hơn gã tự tin mình sẽ khắc ra nhiều phù trận hơn nữa.
Tuy nhiên gã vẫn hiểu được bản thân khắc chỉ là một loại phù trận cấp thấp đơn giản. Vì thế nên con đường luyện khí sau này gã phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!