Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân


Chương 23


Phó Tư Dịch cười cười, thì ra là cô bé hát trên sân thượng.

Thì ra, cô là Hứa Trầm Hoan.

Số lần hắn tới Hạ Ngu dần nhiều lên, nhìn thấy cô trợ lý nhỏ cũng nhiều hơn.

Cả ngày bị người sai bảo tới sai bảo lui, lại không có một câu oán hận. Cô đi theo minh tinh S tính tình còn không tốt, thật không biết cô làm thế nào mà chịu đựng được.

Kỳ quái chính là, tiếng ca của cô vĩnh viễn ấm áp như vậy, không nhiễm một chút bụi trần.

Thật khó có được.

Trong tương lai có thể thấy, đây là một nhân tài đáng bồi dưỡng.

Phó Tư Dịch suy đoán không sai, cô xác thực có tiềm lực. Hắn đem cô từ bên
trong sự nhục mạ của minh tinh S giải thoát, thương hại mà thu cô,
thương hại cô kiên trì với mơ ước của bản thân, cho cô một cơ hội thành
danh.

Trải qua một năm huấn luyện cùng chuẩn bị, ca khúc đầu đã được phát hành.

Qủa nhiên, cô đã được chú ý.

Cô nhảy nhót đi vào trước mặt hắn, trong mắt ánh sáng lưu chuyển sáng rọi như sao trời.

“Thầy Phó, có một gameshow, mời tôi đi thu, tôi có thể đi sao?”

“Đương nhiên có thể.” Đây là việc hắn vẫn luôn kỳ vọng.

“Vậy anh sẽ đi sao?” Cô tha thiết mà nhìn hắn.

“Có thể.” Đối mặt với ánh sáng trong mắt cô, hắn không tự chủ được mà gật đầu.

Khi thu hình, trên sân khấu cô một thân váy dài, màu đen có đính kim tuyến
sáng lấp lánh, bối cảnh sân khấu trở nên tối khi ánh đèn chiếu ra trên
mặt biển, một mảnh nhu hòa.

Cô hát chính là một bài hát hắn mới sáng tác.

Dưới đài ngườ xem tay múa gậy huỳnh quang, nghe như si như say.

Đứng ở một nơi tối tăm, từ đầu tới cuối tầm mắt đều dừng trên người Trầm Hoan, Phó Tư Dịch bỗng nhiên lắc nhẹ đầu.

Hắn nói sai rồi, tiếng hát của nàng không phải là ánh đèn ấm áp.

Là chiêu hồn khúc.

Nghe nói, ban đêm, hải yêu vì muốn hấp dẫn thủy thủ, sẽ lượn lờ trên mặt
biển, khi bạn chiếu ánh sáng của đèn lên, tiếng ca sẽ vang trên mặt
biển, câu dẫn người đến say mê.

Sau đó, thủy thủ bị hấp dẫn, sau đó làm khế ước, chính là dùng sinh mệnh để trả giá.

Đó chính là chiêu hồn khúc đoạt hồn phách của người.

Phó Tư Dịch bỗng nhiên cười thật sâu.

Hắn trong lúc vô ý trở thành một thủy thủ vô tri.

Ngày đó, hắn rời khỏi sân khấu, tự mình tìm một quán bar, uống đến say mềm.
Sau trở về nhà, Phó Gia Trạch ba tuổi hoan hô nhào tới, muốn quà. Hắn
chỉ nói bé ngoan, rồi tự mình trở về thư phòng, nằm ngửa trên sô pha,
nhắm hai mắt trầm tư.

Chi tiết bị xem nhẹ trong quá khứ bỗng nhiên hiện rõ trong óc.

Trầm Hoan thật cẩn thận vì hắn pha cà phê, tầm mắt trộm lưu chuyển ở trên
người hắn, việc lớn việc nhỏ đều không nhìn được thói quen đến hỏi ý
kiến hắn.

Hắn đột nhiên hiểu rõ ràng, hắn đơn phương động tâm không ngừng.

Lý trí nói cho hắn biết cần nhanh chóng kết thúc cảm xúc như có như không này, nhưng để ý cố làm hắn luyến tiếc buông tay.

Phó Tư Dịch cuối cùng lựa chọn mặc kệ, lựa chọn dấu giếm hôn sự của mình,
dù sao hắn vẫn luôn ẩn hôn, truyền thông cũng không biết hắn đã kết hôn.

Hắn biết chính mình ti tiện đến đáng xấu hổ, ích kỷ đến đáng giận.

Thói hư tật xấu của một con người bình thường, làm hắn không nhịn được lại tham lam thêm một chút.

Cuối cùng cuộc hôn nhân của hắn cũng bị truyền thông vạch trần, càng nghiêm
trọng chính là, bởi vì một bức ảnh hắn cùng Hứa Trầm Hoan giống như rất
thân mật, mũi giáo đều chỉ thẳng Trầm Hoan là kẻ thứ ba.

Sau đó, cô bị bắt rời khỏi Hạ Ngu.

Từ đây cũng không còn cùng hắn gặp gỡ qua.

Ngẫu nhiên ở hoạt động của nhãn hiệu thấy một lần, cô cũng vĩnh viễn là cung cung kính kính kêu một tiếng, thầy Phó, lại yên lặng rút lui.

Đúng rồi, bọn họ xác thực là quan hệ thầy trò.

Trầm Hoan càng ngày càng nổi tiếng, có danh tiếng Tiểu Thiên Hậu, bay từ nam đến bắc, từ trong nước đến đến ngoài nước, lịch trình hàng ngày đều kín mít.

Hắn có thật lâu đều không có gặp qua cô.

Vật đổi sao dời, ngày tháng qua nhanh.

Mười bốn năm sau, hắn một tay thành lập giải trí Tinh Hoàng rung chuyển nửa bầu trời giới giải trí. Lúc đó, hắn 45 tuổi.

Trong lòng hắn vẫn còn có chấp niệm.

Năm ấy, Phó Tư Dịch muốn làm một buổi biểu diễn nhỏ, gọi điện cho Trầm
Hoan, mời cô tham gia. Tuy rằng lúc ấy cô rất bận, lại một tiếng đã đồng ý.

Buổi biểu diễn tiến hành một nửa, hắn sắp xếp vị trí của Trầm Hoan ở hàng phía trước, lại không thấy người xuất hiện.

Sau lại, trong phòng nghỉ, tới tin tức nói, máy bay Trầm Hoan xảy ra rủi
ro, trên chuyến bay cả nhân viên và hành khách toàn bộ lâm nạn.

Phó Tư Dịch nhất thời ngất đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN