Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
223


Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân


Chương 8


Từ khi cửa bị đẩy ra, Hồ Tĩnh đã sớm biết thân phận người tiến vào, cho nên khi Phó Tư Dịch đứng bên cạnh cô, cô không có
bất luận phản ứng gì.

Trên má độ nóng càng giảm đi, ánh chiều tà
dần dần tiêu tán, Hồ Tĩnh mở mắt ra, trầm mặc một lát, lẳng lặng hỏi, “
Là hắn bảo anh lại đây tìm tôi?”

“Di động cô tắt máy, hắn tìm không thấy cô, để cho tôi tới tìm cô.”

Hồ Tĩnh mày cũng không động, bình đạm không gợn sóng

Phó Tư Dịch than nhẹ một tiếng, nhìn chăm chú nữ nhân cường ngạnh trước
mắt, chậm rãi mở miệng, “ Nghe hắn nói, ngày mai hắn phải đi công tác,
mẹ hắn bị bệnh, không thể chăm sóc Tuấn Tuấn, nhờ cô hôm nay đi đón Tuấn Tuấn”

“Được” Cô nhàn nhạt đáp lại một câu.

“Còn có…..
Hắn nói, hắn cùng người mẫu kia không có quan hệ. Cô……” Phó Tư Dịch
nhìn Hồ Tĩnh vẫn đang bình tĩnh, câu an ủi khuyên giải đến khóe miệng
liền ngừng lại.

Nhìn biểu tình Hồ Tĩnh như nói, mặc kệ Triệu Tỉnh Nhiên cùng người mẫu kia có quan hệ hay không, cô đều không thèm để ý.

“Thật sự phải đi tới bước này sao?” Phó Tư Dịch nhíu mày lại.

“Khi học đại học, tính tình của cô chính là ngoan cường như vậy, mấy năm nay tranh đấu trong sự nghiệp, ngược lại càng thêm cường thế. Phàm là người mềm mỏng một chút, cũng sẽ không đi đến bước đường này….”

“Tính tình Thẩm Dung thật ra cũng mềm mỏng, anh không phải cùng cô ấy đi đến
một bước đường này” Hồ Tĩnh nhìn thẳng tắp Phó Tư Dịch, phản bác nói.

Phó Tư Dịch cứng lại, khóe miệng hơi hơi chua xót, “Chuyện tôi cùng cô ấy, không giống cô nghĩ đơn giản như vậy”

Hồ Tĩnh hạ khóe miệng, nhìn về phía Phó Tư Dịch ánh mắt tràn đầy châm
chọc, “Xác thật không đơn giản, bên này còn chưa buông tay, bên kia liền gấp không chờ nổi?”

Phó Tư Dịch thần sắc trầm xuống, không vui quét mắt nhìn Hồ Tĩnh một cái.

Trước mắt người đàn ông này hiển nhiên tức giận, Hồ Tĩnh cũng biết là chính
mình có chút quá đáng, hạ khóe miệng, cuối cùng là cũng không nói cái
gì.

“Việc của Trầm Hoan, sẽ không làm phiền cô, chính là đem cô
ấy dưới danh nghĩa của cô, còn việc chuẩn bị linh tinh tự tôi sẽ làm”
Phó Tư dịch hòa hoãn, liền tiếp tục mở miệng.

“Vương tổng liền để anh làm bậy như vậy? Một cái công ty để hai người mới bồi dưỡng? Còn
phân ra hai tổ bồi dưỡng? Anh dùng điều kiện gì tới đổi?” Hồ Tĩnh vấn
luôn muốn hỏi Phó Tư Dịch vấn đề này.

Công ty cũng không dư thừa tài lực để bồi dững hai người mới.

“Tôi dùng cổ phần Hạ Ngu” Thanh âm Phó Tư Dịch thực nhẹ.

Hồ Tĩnh đột nhiên mở to hai mắt nhìn, hồi lâu, không thể tin được mà lẩm bẩm, “Anh thật đúng là điên rồi”

Phó Tư Dịch mím môi, không nói.

“Phó Tư Dịch rốt cuộc anh nghĩ như thế nào? Trầm Hoan có thể nổi hay không
còn không nhất định, anh liền như vậy dùng hết vốn gốc, vạn nhất đều như ném đá trên sông sẽ thế nào?”

“Sẽ không.” Hắn đáp đến có khí phách.

“Cái gì sẽ không, tôi cũng không dám cam đoan, anh liền dám, anh cũng không khỏi quá tự tin!”

Quả thật, cho dùng Hồ Tĩnh đã giúp quá nhiều người nổi danh, cô cũng không dám trăm phần trăm đảm bảo người mới nào có thể nổi.

Huống chi là Phó Tư Dịch.

“Cô ấy đáng giá như vậy?”

Nhắc tới Trầm Hoan, ánh mắt Phó Tư Dịch giống như hàn băng chợt như gặp xuân thủy, đều hòa tan, “Đúng, cô ấy liền đáng giá được như vậy”

Kẻ điên, thật là một kẻ điên! Đây là ý tưởng duy nhất của Hồ Tĩnh giờ phút này.

“Cô đồng ý sao?” Phó Tư Dịch lại hỏi.

Khuôn mặt bình tĩnh của Hồ Tĩnh hoàn toàn rách nát, lạnh lùng nhìn đến người
đàn ông hãy còn cười ôn hòa, “Đáp ứng, như thế nào không đáp ứng. Anh
đều đem tài sản tánh mạng ra đặt cược, người bạn là tôi còn có thể làm
sao bây giờ?”

Phó Tư Dịch đột nhiên cườ, “Cảm ơn. Nhiều năm như vậy, đều là cô cùng Tỉnh Nhiên giúp tôi không ít”

Thấy hắn lại nhắc tới Triệu Tỉnh Nhiên, Hồ Tĩnh không vui, nhấp môi dưới,
lạnh giọng mở miệng, “Trước đừng cảm ơn quá sớm, xảy ra chuyện, tôi cũng mặc kệ.”

Phó Tư Dịch cườ cườ, không nói chuyện.

Hắn biết
Hồ Tĩnh vẫn luôn luôn là miệng dao găm, tâm đậu hủ, nếu hắn thật xảy ra
chuyện gì, dựa vào giao tình mười mất năm, Hồ Tĩnh sẽ không mặc kệ.

Huống hồ, hắn cũng sẽ không để bất cứ điều gì xảy ra ngoài kế hoạch.

Vài ngày sau, Trầm Hoan nhận được thông báo của Trầm Hoan, đại ý chính là
nói Hồ Tĩnh đồng ý sẽ trở thành người đại diện của cô, đồng thờ còn muốn cô chuẩn bị tốt ba ngày sau tham gia tập huấn.

Người đi cùng cô sẽ là Giang Nhiên.

Hiện giờ, cô về dưới trướng Phó Tư Dịch, vô tình trong công ty đã hình thành hai cục diện đối chọi.

Bên ngoài, các cô đều là người mới công ty nâng đỡ, ở bên trong, lại là
người cạnh tranh. Giang Nhiên đã từng lợi dụng quan hệ đoạt đi cơ hội
ghi âm của Trầm Hoan, theo lý mà nói, hai người ở thế như nước với lửa.

Khi mà Giang Nhiên đem cô ngăn ở trên hành lang, khi đối với cô xin lỗi, Trầm Hoan đã cảm thấy chính mình vẫn là quá trẻ tuổi.

“Chị Trầm Hoan, tôi vẫn muốn hướng tới chị nói lời giải thích, lần này an
bài của công ty, tôi cũng là đột nhiên không kịp đề phòng, vốn dĩ muốn
cự tuyệt, nhưng người đại diện của tôi lại không cho. Chị cũng biết, tôi chính là người mới, ở trong công ty không có địa vị, căn bản không phải do tôi chính mình…..”

Giang Nhiên lôi kéo tay cô, đôi mắt mỹ lệ hàm chứa sương mù, ủy khuất đến không chịu được.

Trầm Hoan rút tay đang bị Giang Nhiên lôi kéo, lui về phía sau một bước, hơi hơi mỉm cười, “Tôi biết, chúng ta đều là thân bất do kỷ. Đây đều là an
bài của công ty, tôi với cô đều là người mới, chỉ có thể nghe lệnh, tôi
không có trách cô.”

“Đúng vậy đúng vậy”, phảng phất đã sớm chờ cô nói những lời này, Trầm Hoan vừa dứt lời Giang Nhiên liền vội vàng tiếp lời.

Đôi khi, Trầm Hoan cảm thấy không thú vị, có những trường hợp không thể
thiếu lá mặt lá trái, gặp người nói tiếng người, gặ quỷ còn nói tiếng
người, nàng đến nay còn nhớ rõ, mấy ngày trước Giang Nhiên vênh váo tự
đắc, hiện lại không bao lâu, liền thành người đáng thương thân bất do
kỷ?

Cái gọi là thi phi trắng đen, có khi, cũng bất quá là một lời nói.

Chuyển biến trước sau này, tuy là cô trọng sinh, cũng nhìn đến âm thầm líu lưỡi.

“Chị Trầm Hoan, chị là máy bay lúc nào, đến lúc đó chúng ta có thể cùng đi” Giang Nhiên nhiệt tình thái quá.

“Tôi còn chưa có xác định thời gian, cho nên, chỉ sợ không thể cùng cô đi”

Kỳ thật Trầm Hoan trong túi còn một chiếc vé máy bay, vẫn là vừa rồi người phụ trách đưa cho cô. Nếu đoán trước không sai thì, trong tay Giang
Nhiên cũng có một vé, hơn nữa là cùng ngày đi với cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN