Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta - Chương 88: Trường Trung học Lý Quang (41)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta


Chương 88: Trường Trung học Lý Quang (41)


Bởi vì có một quy tắc [Ký túc xá phải được giữ gọn gàng và sạch sẽ]. Câu nói mà giáo viên quản lý thường nhắc tới nhất chính là quét dọn sạch sẽ ký túc xá. Bởi vậy không chỉ có Ngân Tô, ngay cả những người chơi khác cũng rất chú ý vệ sinh ký túc xá.

Vì vậy, sau vài ngày, quy tắc này không kích hoạt quy tắc tử vong.

Ngay cả lần trước Mã Hâm chết trong ký túc xá làm cho cả phòng toàn là máu. Trần Phong cũng chỉ bị giáo viên quản lý phạt quét dọn cầu thang.

Trần Phong nói việc này không khác gì việc dọn nhà vệ sinh, tính nguy hiểm không cao nhưng sẽ làm tăng mức độ ô nhiễm.

Giáo viên quản lý ký túc xá kiểm tra không phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng nên chỉ có thể chỉ vào ấm đun nước trên bàn dài bới móc: “Sao có thể đặt cái này ở đây!”

Ngân Tô há mồm ngậm miệng đều là học tập: “Cô à, em học bài mệt mỏi cần uống nước, đương nhiên phải đặt ở đây để em có thể lấy bất cứ lúc nào, giúp nâng cao hiệu quả học tập đấy ạ!”

Giáo viên quản lý ký túc xá nhìn một nhúm tóc rũ xuống trên ấm đun nước: “……”

“Em thích uống trà dưỡng sinh.” Ngân Tô ném nhúm tóc đó trở lại bình mà không đổi sắc, “Nó giúp cải thiện điểm số của em.”

Giáo viên quản lý ký túc xá biểu tình có chút quái, nhưng cuối cùng vẫn là dời ánh mắt đi vào nhà vệ sinh.

Bà ta vừa mới đi vào không bao lâu thì giọng nói bất mãn lập tức vang lên: “Thứ gì đây hả? Mấy ngày không đến kiểm tra, mấy em lại bắt đầu lười biếng không quét dọn đàng hoàng!”

Ngân Tô đi đến cửa nhìn: “Cái gì vậy?”

Giáo viên quản lý ký túc xá chỉ vào lỗ thoát nước trong nhà vệ sinh: “Nhiều tóc như vậy sao các em không dọn sạch hả? Có thấy bẩn hay không?”

Giáo viên quản lý đột nhiên thích sạch sẽ bắt đầu tấn công liên tục, cũng gọi Tống A Manh vào, hối thúc các cô quét dọn sạch sẽ.

Ngân Tô đứng trong phòng vệ sinh nhỏ hẹp nghĩ. Hay là cũng hiến tế giáo viên quản lý ký túc xá này luôn đi.

Cô còn chưa hành động, Tống A Manh đã thu dọn xong chút tóc đó, chữa khỏi bệnh sạch sẽ của giáo viên quản lý ký túc xá.

Giáo viên quản lý nhìn nhà vệ sinh sạch sẽ thì hừ mạnh rồi bắt đầu chấm điểm: “Vệ sinh ký túc xá không đạt tiêu chuẩn. Các em đi quét cầu thang đi.”

“Bây giờ?”

Giáo viên quản lý ký túc xá ý vị không rõ: “Hay là các em muốn sáng sớm mai đi?”

“……”

Ngân Tô cảm thấy giáo viên quản lý ký túc xá đang giấu giếm điều gì đó. Nhưng cô chẳng để ý lắm, nên vẫn rời khỏi ký túc xá dưới ánh mắt chăm chú của bà ta.

***

Không những ký túc xá nữ bị kiểm tra vệ sinh, mà giáo viên quản lý bên ký túc xá nam cũng tiến hành kiểm tra bất ngờ.

Dù được giữ gìn rất sạch sẽ nhưng giáo viên quản lý ký túc xá vẫn bới ra được lỗi sai, rồi phạt bọn họ đi quét dọn cầu thang.

Trong cầu thang ánh đèn mờ mịt, tạo cho người ta cảm giác u ám. Nhưng đúng như Trần Phong đã nói, nó cũng giống như việc dọn dẹp nhà vệ sinh vậy. Chỉ cần không để ý tới những thứ xuất hiện thì sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

***

Sau khi quét dọn cầu thang thì không có chuyện gì xảy ra nữa.

Giáo viên đến gõ cửa thấy trong ký túc xá Ngân Tô có đủ bốn thành viên, vẫn không cam lòng trừng mắt liếc cô một cái rồi rời đi.

Tuy nhiên, những ký túc xá khác không đủ bốn “người” sẽ gặp phải một số nguy hiểm. Nhưng chút nguy hiểm này không được coi là nguy hiểm đến tính mạng.

Đối với những người chơi đã từng trải qua sóng to gió lớn mà nói thì đã có thể ứng phó được rồi.

Ngân Tô đợi đến 12 giờ đêm mới rời khỏi ký túc xá. Cô muốn đi xem chiếc ghế màu đỏ. Tiếc là, sau khi dạo quanh khuôn viên trường một vòng, cô chỉ gặp một giáo viên mời cô đi thi.

Tối nay Ngân Tô không có việc gì nên cô ngoan ngoãn đi theo giáo viên.

Giáo viên dẫn đường đưa cô đến tòa dạy học cũ mà cô đã từng tới lúc trước.

Tòa dạy học cũ vẫn tồi tàn, phủ đầy bụi và mạng nhện. Ánh trăng xuyên qua những lớp học cũ nát này, mạ lên bàn ghế một tầng dấu vết năm tháng.

“Thầy à, hoàn cảnh thi cử này có phải không tốt lắm không?” Ngân Tô bắt đầu khó xử: “Học sinh giỏi rất kén chọn với hoàn cảnh thi cử đấy ạ.”

Giáo viên phía trước xoay đầu 180 độ, cười trong hành lang tối tăm, “Phòng học rất sạch sẽ, trò cứ yên tâm.”

“Tốt nhất là thế.” Ngân Tô đưa tay đẩy cái đầu đã vặn 180 độ của ông ta trở về lại: “Xin thầy dẫn đường cho đàng hoàng. Đừng thể hiện độ dẻo dai của cổ như vậy, rất đáng sợ đó.”

Giáo viên: “……”

Giáo viên nghĩ đến chuyện tiếp theo sẽ xảy ra nên không so đo với cô nữa mà tiếp tục cùng cô đi về phía trước.

Sau khi đi qua hành lang này, giáo viên cuối cùng cũng dừng lại trước một phòng học ở cuối hành lang.

Ngân Tô nhìn tấm bảng treo trên phòng học.

Trên tấm bảng rỉ sét dính vết máu tối đen, một phần của ba con số 444 đã bị rỉ sét.

“Cọt kẹt-“

Cánh cửa rỉ sét của lớp học bị đẩy ra, những âm thanh khó nghe vang lên trong hành lang yên tĩnh.

“Trò à.” Giáo viên đưa tay ý bảo Ngân Tô đi vào, “Cuộc thi sắp bắt đầu rồi, mau vào đi. Bỏ qua lần thi này, sẽ không có lần sau đâu.”

Ngân Tô liếc nhìn vào lớp học thì thấy ở bên ngoài lớp học tối đen như mực giờ đã sạch sẽ và sáng sủa, giống như một lớp học thực sự.

Lớp học vẫn đầy học sinh với những gương mặt chờ mong.

Ngân Tô thu hồi tầm mắt, cố ý hỏi: “Tại sao không có lần sau?”

Trên mặt giáo viên hiện lên một nụ cười kỳ dị, giọng nói sâu kín: “Bởi vì ngày mai là ngày cuồng hoan.”

“Ồ.” Ngân Tô dường như chấp nhận lời nói này, đồng thời yêu cầu giáo viên xác nhận: “Làm vậy thì thầy cho phép em trực tiếp tham gia thi cuối kỳ à?”

Giáo viên trả lời chắc như đinh đóng cột: “Đương nhiên, thầy giáo sao có thể lừa gạt học sinh chứ?”

Ngân Tô cười rộ lên: “Cũng đúng, làm giáo viên giỏi phải có đạo đức.”

Giáo viên: “……”

Ngân Tô mỉm cười với giáo viên rồi bước vào lớp.

Tong nháy mắt khi cô xoay người, sắc mặt giáo viên âm trầm xuống, đi theo sau cô vào phòng học.

Tiếng đóng cửa kẽo kẹt vang lên vô cùng dài. Các học sinh không có chút hứng thú nào với bạn học mới vào mà chỉ chờ mong nhìn giáo viên.

Giáo viên ở phía sau cô nói: “Bên kia còn một chỗ trống, trò mau ngồi xuống đi, thầy sắp phát bài thi rồi.”

Ngân Tô bình tĩnh đi ngang qua hơn nửa học sinh trong phòng học, tới chỗ trống duy nhất ngồi xuống — hay lắm, vị trí trung tâm.

Học sinh giỏi xứng đáng ngồi vị trí trung tâm.

Giáo viên thấy Ngân Tô thật sự ngồi xuống thì nụ cười trên mặt càng sâu hơn, “Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu bài thi hôm nay. Thầy rất mong được gặp các em trong kỳ thi cuối kỳ.”

Giáo viên nói nhảm rất nhiều, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Vậy bài kiểm tra tối nay…”

Ngân Tô còn đang nhìn hình người tí hon trên bàn học không biết là học sinh nào tiện tay vẽ lên, thì cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình.

Cô vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt u ám của giáo viên. Bạn học xung quanh cũng bắt đầu quay lại nhìn cô.

Khi bọn họ đồng loạt xoay lại, ánh mắt chờ mong dần dần biến thành ác ý và điên cuồng dữ tợn, giống như cô là bánh trái thơm ngon gì đó……

Ngân Tô bình tĩnh nhìn lại: “Nhìn tôi làm gì? Trên mặt tôi có hoa à?”

Giáo viên trên bục giảng mấp máy môi: “Bài thi tối nay của chúng ta là bạn học ở bàn số 18. Bây giờ bắt đầu thi.”

Ngân Tô nhìn quanh vị trí của mình, không hiểu lắm.

Lấy cô làm bài thi, cô có đồng ý chưa?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN