Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em. - Chương 16: Hẹn Hò 2.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
732


Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em.


Chương 16: Hẹn Hò 2.


Xấu hổ quá! Vậy mà tôi lại ngủ ngon lành, đợi đến khi Thế Cẩn Tư kêu dậy tôi mới thức, nhìn lại tứ phía thì chẳng có ai nên chúng tôi cũng nhanh chóng rời khỏi.

“Chưa thấy ai xem mấy loại phim đó mà lại ngủ như em!”

Hắn nói mà ý cười đã đầy mặt, ai biểu hắn vuốt tóc tôi, đó được xem như điểm yếu của tôi rồi, tuy hắn không cố tình nhưng từ nhỏ hể mẫu thân đại nhân muốn tôi ngủ thì hay làm thế.

“Đói bụng chưa?”

Thấy tôi vẫn im lặng cúi đầu hắn cứ tưởng là tôi đói.

“Không…có”

Đi trên đường lớn, thật ra đi với hắn tôi cảm thấy có một loại cảm giác không tự nhiên, có lẽ vì do tuổi tác với lại hắn quá nổi bật giữa đám đông, nhiều khi thấy người ta nắm tay đi, tôi cũng nhìn sang hắn muốn thử lắm! Nhưng lại ngại, mà nếu gặp phải người quen hay học sinh trong trường thì tiêu luôn, nên tôi cố tình đi xa hắn một chút xíu, nhưng lúc đầu đã không phòng bị rồi, không biết có ai thấy không nữa, tôi thật có chút phiền não giờ giữ khoảng cách an toàn không biết còn kịp không?.

Tôi cứ mãi suy nghĩ mà đến khi bất giác nhìn đến hắn, thì không thấy hắn đâu cả, ngó giáo giác mới thấy hắn đứng phía sau tôi tầm năm bước chân gì đó, tự giờ là hắn không bước ư?.

“Cẩn Tư sao vậy?”

“Dường như em không muốn đi cùng tôi?”

Ẹc! Sao hắn lại nói vậy, còn cái biểu hiện không vui ấy nữa.

“Hả! Không phải đâu”

“Vậy thì chứng minh đi!”

Theo câu nói hắn đã chìa tay ra về phía tôi.

“Lại đây!”

Trời đất ơi! Hắn cảm thấy là mình không đủ nổi tiếng sao, ai đi ngang cũng nhìn, tôi vội đi nhanh về phía hắn, cho đến khi hắn bắt được tay tôi.

“Em xấu hổ cái gì? Chúng ta đã chính thức hẹn hò, em còn ngại đến nỗi không cho tôi nắm tay luôn!”

Cũng phải vì sợ người quen thấy nên từ lúc xem phim xong tôi đã cố tránh không cho hắn nắm.

“Thật ra không phải sợ! Mà là chúng ta vẫn chưa thể công khai quan hệ, Cẩn Tư còn đi học, tôi lại là giáo viên của trường…nếu lỡ học sinh của trường trông thấy…”

Có lẽ hắn hiểu ý tôi nói nên cũng đã buông tay tôi ra.

“Đứng đây đợi tôi!”

Tôi không biết là hắn đi đâu nhưng một lúc sau hắn cũng đã trở về kèm theo cái khẩu trang che mặt cùng một cái nón màu đen cùng màu đã đội sẵn, giờ thì chắc sẽ không có ai nhận ra hắn, hắn thà như thế để được nắm tay tôi thôi ư!.

“Đi thôi bảo bối!”

Tâm thật ấm áp, tay trong tay, cảm giác của một đôi tình nhân cũng không tệ chút nào, đây là lần đầu tôi cảm thấy vui đến vậy, một bà cô già như tôi, cũng có lúc được hưởng hạnh phúc thế này ư!.

Đưa mắt nhìn bên kia đường đã thấy tám chữ hội chợ văn hóa ẩm thực giải trí, tôi liền khựng lại.

“Cẩn Tư! Mình qua đó kiếm gì ăn đi”

Hắn cũng nhìn đến theo hướng tay tôi chỉ, không chút do dự, hắn đã kéo tôi đi.

“Ừ! Cũng được”

Hôm nay là chủ nhật nên cũng khá là đông người, thật tôi không ngờ người như Thế Cẩn Tư lại chịu ăn đồ ở nơi đây,bằng chứng là tôi đã mua một con mực nước và hướng miệng hắn mà đưa đến, nhìn có vẻ do dự, nhưng khi tôi định rút tay về thì đã cầm tay tôi lại và bỏ ngay miếng mực vào miệng mình.

“Ngon không?”

Hắn gật đầu, bỗng tự nhiên ở đâu có hai em gái bao vây lấy hắn còn hớn hở đưa điện thoại của mình lên.

“Anh gì ơi! giúp bọn em chụp hình được không?”

Thấy Thế Cẩn Tư đã cầm lấy điện thoại, cả hai có vui vui ra mặt, theo đó đã nhanh tạo tư thế, khi chụp xong định giao điện thoại thì một em gái đã đỏ mặt có vẻ ngượng ngùng.

“Anh…chụp với em một tấm được không?”

Mặt chẳng chút cảm xúc, Thế Cẩn Tư đã kéo tôi lại.

“Bạn gái của tôi sẽ không vui đâu!”

Họ nhìn tôi với vẻ thất vọng, có lẽ chẳng làm được gì nên đã vội rời đi, thấy tôi vẫn ngây ngốc ngay sau đó mặt hắn đã ghé sát, tay còn chỉ miệng mình đang mở ra.

“Một miếng nữa!”

“À! Ờ…!”

Dù hơi xấu hổ vì hành động này nhưng tôi thiết nghĩ nơi đây đông người, chắc cũng không có ai để ý, nên bạo gan một chút chắc cũng không đến nỗi nào và rồi gặp gì tôi cũng mua đã làm Thế Cẩn Tư xách đầy tay, nào đồ ăn mặn, ngọt, và nước uống.

“Lại à! lại à!”

Tôi nhìn sạp bắn cung nhận quà, định bước đến thì Thế Cẩn Tư đã nhanh hơn.

“Để tôi! xem đệ tử của em đã học như thế nào nhé!”

Đưa hết đồ vào tay tôi, hắn với vẻ mặt kiêu ngạo đó, thật là sẽ ổn sao?.

Nhưng một cái buông cung đã trúng ngay hồng tâm, hắn đã vô tình tạo ngay sự chú ý của mọi người.

“Nhìn anh đẹp trai kìa! hay quá!”

Tôi thấy rõ mặt ông chủ đã nhăn như khỉ ăn phải ớt khi Thế Cẩn Tử đã liên tiếp bốn mũi tên đều trúng ngay hồng tâm.

“Ây dô! chàng trai trẻ cậu để tôi kiếm sống với”

Lời như này nỉ, tôi bật cười vì Thế Cẩn Tư hắn dường như không có dấu hiệu dừng lại.

“Cẩn Tư! được rồi! chúng ta lấy phần thưởng rồi đi thôi!”

“Đúng! đúng! phần thưởng là chú thỏ trắng đáng yêu này đây!”

Vẻ mặt ông ấy như biết ơn, như vừa trút được nỗi lo sợ, khi đã đưa ngay con thỏ trắng bự cho Thế Cẩn Tư và giật ngay cung về.

Khi đi được một đoạn mà tôi vẫn không thể khép miệng lại được, vẻ mặt của hắn ngơ ngác khi bị giật cung lại ấy.

“Em được rồi đấy!”

“Đáng yêu quá mà!”

Giờ tôi đã nhận ra sự sai lầm của bản thân khi hai bàn tay đã áp lên mặt hắn, hoảng hồn tôi thu tay lại thì.

“Cô ơi!”

Là Bối Bối? em ấy đang ở phía sau Thế Cẩn Tư mà vẫy tay, nhanh để tôi chưa kịp hiểu gì thì Thế Cẩn Tư đã nắm lấy tay tôi mà chạy.

Một lúc sau khi đã đến nơi được xem là an toàn.

“May quá! chút xíu nữa là bị phát hiện”

Tôi thở hổn hển, thật là đau tim chết đi mất, có ai mà đi hẹn hò lại trốn chui trốn nhủi như tôi thế này không? Đặt mông xuống, tôi vẫn đưa mắt ngó giáo giác xem bên ngoài? Nơi đây có vẻ khá vắng.

“Di Y!”

“Hả!?”

khi tôi nhận ra mình đã trốn nơi không thích hợp thì hơi quá muộn rồi, một ngôi nhà trò chơi dành cho trẻ em ở công viên, với lại giờ này mặt trời như đã xuống núi rồi, cảm giác không an toàn này làm tôi tá hỏa thật sự.

“Thế…?”

“Tôi hôn em được không?”

Vẻ mặt thành khuẩn, tôi cứ nghĩ hắn sẽ cưỡng hôn tôi nữa nhưng hắn lại hỏi ý kiến tôi đấy?.

Nhanh gật đầu tôi thật muốn khóc thét trong tâm, sao tôi lại dể dãi thế không biết.

“ưm!”

Hắn đã chòm đến, tay giữ lấy sau gáy, nhẹ nhàng mà hôn xuống, bên ngoài dường như cũng đã đổ cơn mưa luôn rồi, tôi vẫn còn mơ màng trong nụ hôn ngọt ngào của hắn thì có một cảm giác không đúng khác ập đến.

“A…Thế?”

Tôi giật mình đẩy ngay hắn ra, mặt đã đỏ bừng vì xấu hổ, môi hắn đã chợt xuống cổ tôi.

“Xin lỗi! tôi thật kìm chế không được”

Hắn cũng một tay bụm mặt mình lại, khi hắn buông tay ra, tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực, ánh mắt câu hồn đó, chứa đựng một thứ gọi là dục vọng.

“Di y! nếu có ngày tôi không thể kìm chế được? em sẽ không giận tôi chứ?”

Tôi vội tránh đi ánh mắt đó,thì đã nằm gọn trong cái ôm của hắn.

“Xin lỗi! đã làm em sợ rồi!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN