Chị À, Em Thích Chị ! - Chương 17 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
181


Chị À, Em Thích Chị !


Chương 17 :


Cuối cùng cũng về phòng tôi, chị mở khóa phòng dùm tôi.

Chị nhìn vào phòng lắc đầu ngán ngẩm rồi nói
– Phòng gì nhớp kinh vậy?

Tôi cười rồi nói :
– Đi mấy ngày nay có dọn dẹp gì được đâu hê hê

Thật ra dù có ở phòng cũng đâu dọn dẹp.

Chị cười rồi cũng nói :
– Giờ khoan vào đã, để cửa vậy cho khí thoáng đã, giờ mà vô chết vì ngộ độc oxi quá Hjhj

Chị đi vào phòng bật cái quạt to và mở hết cửa, và đi ra ngoài ngồi lên xe cùng tôi

Ngồi được 1 lúc, chị nhảy xuống xe vào phòng, chị quay lui tôi rồi nói :
– Nhóc ngồi đây chờ chị 15 phút

Tôi nhìn chị rổi nói :
– Chị làm gì á?

Chị cười rồi nói :
– Biểu chờ thì cứ chờ, hỏi nhiều..

Vậy là chị đi vào phòng được 1 lúc, không biết có chuyện gì, những thứ của tôi từng cái 1 bị đôi ra ngoài cửa

Tôi nhảy xuống xe, nhìn vào phòng…

– Chị đôi hết, vậy em ngủ bằng gì?

Chị thì đang bịt khẩu trang, chị lườm ra tôi rồi nói :
– Sống nhớp quá, giường chiếu nổi mốc nổi meo hết đôi hết chứ sao, xí chị đi chờ mua về cho

Tôi cười rồi nói :
– Còn mới mà, đôi hết uổng quá !

Chị lườm rồi nói :
– Thôi mày đi đôi mấy thứ kia đi, để chị dọn cho xong nói nhiều quá…

Vậy là tôi cầm chiếu, Ka nước, vỏ gối… ra ngoài đường đổ hết vào thùng rác mà tiếc đứt ruột

Lúc tôi quay lại phòng thì thấy không còn 1 thứ gì, chỉ còn vỏn vẹn 1 cái xạp giường được dựng lên tường và tủ áo quần ( tủ = vải ) và cái quạt và cái nệm và mền gối…, chị thì đang lau nhà

Mà công nhận chị giỏi thiệt, phòng tôi mà thuê osin làm chắc tầm 300-400k, mà cũg chưa chắc sạch = chị.

Mà qua tay chị, chỉ nháy mắt là không còn thứ gì phòng

Tôi nhìn chị đang lúi cúi lau nhà và nói với chị :
– Chị ghê thiệt, mới đây mà phòng em không còn 1 thứ gì luôn hê hê

Chị nhìn lên tôi và chỉ vào núi rác :
– Hưng hốt hết rác đi đổ đi, để đấy gió thổi qua phòng người khác chưỡi chết.

– Dạ

Vậy là tôi ra ngoài quán tạp hóa gần nhà để mua bao tải để đựng rác.

Pé hương con chủ quán :
– Anh Hưng hả? Mấy hôm nay đi đâu không thấy qua mua mi tôm?

Tôi cười rồi nói :
– Má đâu rồi em? Hôm nay em nghỉ học hả?

Thật ra tôi đã ở xóm này đã 2 năm, mua mì quen và hay nhờ vả, nên tôi coi Dì Hoa và Pé Hương như mẹ và em vậy.

Hương cười rồi nói :
– Dạ hôm nay em nghỉ, má đi chợ mua thêm đồ rồi anh, anh mua mì hả?

Tôi cười rồi nói :
– Ừm má khỏe không em?

Pé hương nói :
– Má khỏe, mấy hôm nay anh đi đâu mà không ghé má nhắc anh hoài đấy !

Tôi cười rồi nói :
– Mấy hôm nay anh qua nhà vợ sống hê hê

– À Hương lấy anh 3 bao tải đi, to to nha em !

Pé hương cười rồi nói :
– Dạ, anh chờ em xí, hjhj

Pé hương vừa lục tìm kiếm và nói :
– Bữa nay chán mì chuyển qua cơm rồi ha ! Hjhj

– Ừm, hê hê ăn mì tôm ngán rồi hê hê, chuyển qua cơm hê hê

Rồi hương đứng dậy đưa tôi 3 cái bao.

– Bao nhiêu anh gửi?

Hương cười rồi nói :
– Thôi anh ơi, mì thì em lấy tiền, bì này cho anh luôn hjhj

Tôi cười rồi nói :
– Cảm ơn nhóc nhé !

Hương phụng phịu rồi nói :
– Em lớn rồi đấy nha

Tôi cười rồi nói :
– Ừm nhóc hương lớn rồi hê hê, thôi anh về nghe nhóc chìu anh ghé qua thăm má, em bán nha !

Pé hương cười rồi nói :
– Dạ anh về, nhớ chìu qua nha !

Tôi cười rồi nói :
– Rồi rồi hê hê, anh về nghe nhóc

Vậy là tôi về phòng dọn dẹp hết núi rác 2 bao rác To và bao còn lại đựng mấy thứ nhựa và nhôm…

Mà công nhận chỉ vỏn vẹn 30p, chị dọn phòng không còn 1 thứ gì gọi là dư thừa luôn.

Làm xong , tôi vào phòng thấy chị đang ngồi trên giường sếp áo quần của tôi lại và bỏ vào 1 cái bao…

Tôi hốt hoảng :
– Chị chị, đừng nói chị đem đi…

Chị nhìn lên tôi :
– Ừm..

Tôi cầm tay chị lại và nói :
– Thôi mà chị, đống này cũng tốn gần 3-4 triệu của em đấy !

Chị nhìn tôi với vẻ mặt ngớ ngớ rồi nói :
– Hahaha, nhóc tưởng chị đem vứt hả?

Tôi nhìn lại chị rồi nói :
– Chứ chị sếp vào bao làm gì?

Chị cười rồi nói :
– Nhóc hiểu lầm rồi, xí chị đi chợ rồi đem mấy cái mền và gối và ra nệm và áo quần em đi giặt là luôn

Tôi nhìn chị rồi nói :
– Ax, vậy làm em cứ tưởng…

Chị cười rồi lúi cúi xếp đống áo quần của tôi, tôi thì đang tưởng tượng chị như vợ của mình đang xếp áo quần cho chồng đi giặt, công nhận chị giỏi thiệt ai lấy được chị chắc phước 5 đời quá…

Chị xếp xong tất cả, chị nói với tôi :
– Tay kia lành chưa hưng?

– Có gì hông chị?

– chị chở đi chợ, ngồi sau ôm đống này.

– Dạ vậy thì được, hê hê

Vậy là đóng cửa phòng, chị chở tôi ra chợ trên đường thấy tiệm giặt là gần phòng, chị dừng xe lại và đem đồ vào kia, rồi chị lên xe chở tôi ra chợ…

Chị chạy xe vào bãi giữ xe…

Chị xuống xe, rồi chị lục túi chị đưa tôi 500k rồi nói :
– Em đi ra ngoài kia mua đồ cá nhân cho mình đi…

Vậy là tôi nhận, chứ trả hết 3 triệu cho chị vì chị đã đóng tiền viện phí, trong người còn đồng cắc nào đâu chị cũng đôi hết của tôi rồi, cũng chưa tới tháng mẹ chưa gửi.

– Tháng sau em trả lại cho nha !

– Ừm ừm, đi đi, mua xong về đây chờ chị nghe chưa, À khỏi mua khăn với bàn chải nha

Bàn chải với khăn thì bữa trước chị có mua cho tôi bên phòng chị rồi…

– Dạ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN