Chị À, Em Thích Chị !
Chương 5 :
– A Hưng, để đấy em vứt cho
– thôi em rửa tay rồi, anh làm cho
Em nhìn tôi bằng ánh mắt lấp lánh rồi cười và gật đầu, tôi đem chiến trường bỏ vào xột rác ngoài xân, tôi đi vào đã thấy ẻm ngồi ở máy chủ, còn thắng thì đã lên gác, hình như nó sợ chị nó ko dám mở máy chơi, lúc này không còn cách nào để tránh mặt ẻm, khách cần về thì đã về hết, vậy là tôi quyết định mở máy câu giờ để em về, vừa ngồi xuống chơi tầm 10′ lâu lâu tôi có ngó qua ẻm, em nhìn tôi rồi cười, vậy là tôi làm kiểu như không thấy, lại dán vào màn hình, bất ngờ, Ẻm chạy tới chỗ tôi và ngồi cạnh tôi ( ngồi bên cạnh là máy bên cạnh nhé ), và mở máy lên.
Tôi quay sang em rồi nói :
– Ủa, em không định về mai đi học hả?
Tôi cười nhẹ, để tránh việc em suy nghĩ tôi đuổi em về.
– Mai em nghỉ, Em ở lại ngủ với anh
Em cười mỉm, 2 đồng tiền lún vào xâu.
Sax, tôi nghe câu này kiểu đứng hình tầm 10s và trợn mắt, em thấy tôi như vậy và em nói.
– Em dỡn thôi, sao? anh sợ em ăn thịt hả?
Ẻm bịt miệng lại cười khình khịch.
– đâu đâu, hê hê, vậy em coi về đi kẻo trể, 23h30′ rồi chứ đâu.
– Dạ, vậy em về
Ẻm cười rồi tắt máy và đi ra ngoài cửa quán, em cứ đứng đấy nhìn gì ấy, tôi thì nghĩ chắc em sợ, vậy là tôi cũng tắt máy đi ra chỗ em và nói.
– Thôi thôi, giắc xe điện vào quán đi, anh đưa về
Vậy là tôi khỏi cần chờ em, tôi phóng ra sân giắc xe em vào quán, giắc xe tôi trong quán ra ngoài, tôi kéo cửa quán lại và khoá lại, tôi ngồi lên xe và ngoắt em lên xe, ko biết em ngại hay sao em vẫn chưa chịu lên, rồi em cũng leo lên và 2 bàn tay em bám vào eo tôi, lúc ấy người tôi nóng lắm dù trời khuya rất lạnh, vậy là tôi cứ rú ga từ từ chạy chậm, 1 là dữ cảm giác này, 2 là sợ em lạnh nên đi chậm, đi được 1
đoạn em hỏi tôi.
– A hưng, em đói và lạnh quá anh ghé vào quán nào đi anh
Giờ này thì còn quán nào? À À Hủ Tiếu , ở Đ.nẵng dù 1h sáng cũng còn hủ tiếu, vậy là tôi đưa em vào 1 quán hủ tiếu vĩa hè, vừa xuống em lựa bàn và em ngoắt tôi vào, vậy là tôi đi vào và em kêu.
– Cô ơiii, cho con 2 tô hủ tiếu xương ạ ! Ngon ngon cô nhé
Rồi em quay sang tôi nở 1 nụ cười làm tôi ấm thiệt, dù đã gần 0h ngồi dưới tấm bạt mà vẫn ấm cúng khi ẻm nhìn tôi và nở 1 nụ cười, rồi tầm 3-4 phút gì đấy 2 tô hủ tiếu nóng hổi đem ra và dĩa rau má, trước time hủ tiểu chưa tới, ánh mắt của tôi nhìn ẻm dù tôi không muốn, vài lần em nhìn tôi rồi cười rồi em lơ đi, kiểu như tránh sự ngại ngùng, vậy là em với tôi cứ chơi hết tô hủ tiếu, em thì khác chị ở cái là tự tin, ít ngại, Ẻm ăn xong trước tôi luôn mà.
Vừa định đứng dậy lôi ví sau túi thì, ẻm đã trả cho tôi luôn rồi, tôi có đưa em 20k em không nhận ẻm lắc đầu và cười, và em nói.
– Em mời anh trước mà
Ẻm cười nhẹ.
Vậy là tôi gật đầu và cười, rồi tôi lên xe, em cũng trèo lên ko chờ tiếng kêu gọi của tôi hình như em cũng bớt ngại với tôi, xe đi được nữa đoạn, thì ẻm ôm chằm vào lưng tôi và mặt em ám sát vào lưng tôi, lúc ấy tim tôi đập ghê vl lun ấy, tôi thì cứ nghỉ em lạnh ôm là chuyện bình thường, và em nói, thì thào sau lưng tôi.
– Anh biết tên em chưa?
– Nhắc mới nhớ gặp 2 bữa rồi, chưa biết tên em?
– Em tên Bảo Ngọc ạ
– Em học cấp 3 à ngọc, vì hôm trước anh thấy em mặc áo dài
– Dạ, em học lớp 12, Anh học trường nào !
– Anh học cao đẳng Xxx gần trung tâm thể thao dũng sĩ thanh khê kìa em
– À à, em biết rồi hjhj, nghe nói đấy nhiều hót girl lắm, anh thích ai chưa?
– Hót Girl thì nhiều, nhưng chưa ai lọt vào tầm mắt anh cả em ạ, còn em có bạn trai chưa?
Tôi dỡn em vậy thôi, chứ nhìn mấy ẻm trên kia sịt máu mũi chả chơi…
– Ghê vậy chưa ai lọt tầm mắt lun…hjhj
– Em chưa có bạn trai anh, chỉ mới thích 1 người thôi à…hjhj
Ẻm cười và vòng tay chặt hơn vào eo tôi.
Tôi không nói gì thêm để em nghỉ…
cuối cùng chạy tới nhà em, nhà 2 lầu mấy bác ạ, hèn gì làm chủ 2 tiệm NÉT, 1 dàn hơn 37 máy.
Lúc ẻm bước xuống xe, ẻm chào tôi và cười rồi ẻm mở cổng và đóng cổng lại đi vào trong.
Tôi tự cười với lòng, rồi quằng xe lại để trở về quán, trên đường đi, bất ngờ tôi thấy, thằng ấy chính là nó không ai khác thằng đang quen chị, tại sao tôi biết ư, ở tiệm nét tôi có lên dạo Face nó và lần, Lúc này thằng ấy đèo con nào ấy, ôm ấp này nọ, công nhận con này ngon vl, múp vl luôn, 2 người cười to, lúc ấy tôi tức vl nhưng không biết làm gì, *** dám lừa chị tao, thương này thương nọ thế này hả, mày được lắm thằng ***, tôi lén đi sau thằng ấy, đi được 1 đoạn, tụi nó vào nhà nghỉ, lúc ấy tôi không biết làm gì lun, đần quay về quán, trong lòng vẫn ôm cục tức này.
Về quán mở cửa ra thấy thắng ngồi chơi, thấy chị nó về là vậy đấy, thắng nhìn tôi, tôi nhìn lại đánh nheo mắt, nó cười kiểu như bị bắt tại trận, tôi vào trong quán kéo cái giường bố và cái gối và chăn lại máy chủ, tôi thử lên face vào FB chị xem, face chị khá ít ảnh chị…
Bỏng tin nhắn máy điên thoại reo :
– Em ngủ chưa?
Là của chị.
– Dạ chưa? Bận coi khách tối giở, sao chị chưa ngủ đi
– cực nhỉ? chị không ngủ được, buồn buồn gì á.
Tôi cười tự kỉ rồi nhắn lại :
– ôi chào ôi, chị nhà ta hôm nay biết buồn lun…
– chị cũng là con người mà nhóc, hjhj cũng biết bùn, vui chứ…hjhj
– Thấy chị cười vậy buồn nổi gì…hê hê
– thì cũng tại em làm chị vui đây…hjhj
Tôi nghĩ chắc chị đang buồn, có tôi vào ns chuyện nên chị vui.
– mà buồn gì vậy? Em biết được không…hê hê
– chị không biết, tự nhiên buồn vậy á…hjhj
– Ax, có tự nhiên buồn luôn…
– có chứ sao không…
– thôi thôi, em dỡn vậy thôi…hê hê
– ừm, ước gì có nhóc đây, mua đồ chị ăn nhỉ….hjhj
– Chị ác nha, giờ này bắt em đi mua đồ, cơ động hốt lên phường thì chết…hê hê
– cái thằng, hj, ko muốn mua thì ko muốn mua làm gì lôi cả cơ động vào…
– Haha, em dỡn vậy thôi, hê hê chị coi nghỉ mai đi học, mai mệt sao đi học được…
– nhóc hát ru chị ngủ ha ( chị làm nũng… )
Chết, dọng tôi thế này không biết ru chị ngủ hay làm chị thức nguyên đêm đây…
– Ê nhóc đâu rồi? Hát cho chị không? Còn không, cấm qua chị ăn lun
Hù dọa tôi lun.
– dạ vậy em hát, chị thích nhạc buồn hay vui…
– buồn á, cho dễ ngủ
Buồn thì tôi 1 tủ, nào là khói , Karik , Mr.siro…
– Vậy em hát bài, Thương – Karik nha !
– ừm được đấy, hjhj, chị cũng thích bài ấy.
– chị vào face đi, em kết bạn, em hát qua messenger
– Ok baby.
Vậy là kết bạn Facebook xong, tôi gọi qua chị…
– Hưng gọi Trang nghe rõ trả lời !
Lúc ấy thắng nhìn tôi cười, cũng khá ngại, cũng may quán còn mỗi thắng.
Chị cưởi ra tiếng rồi nói :
– Trang nghe rõ, Hưng hát đi !
Tôi bật beat lên.
Hơ ơ ơ ơ ơ ơ , Hơ ơ ơ ơ ơ….
Đoạn này chị cười to vl cả thằng thắng cũng nhìn mà cười.
Là yêu , Hy sinh rồi thương tình cảm luôn dẫn dắc ta đến cảm xúc vô thường.
Ngọt ngào, khi gần gủi dày vò khi hiểu sai hướng muốn nhận biết ra điều gì, mỗi người mỗi con đường….
Tôi ko nghe thấy chị cười nữa, mà nghe thấy chị nhái theo lời tôi, chị bị cuốn luôn rồi, Hahaha
Chị vào vai Uyên Pim tôi vào Karik…
…………
– được chưa cô nương?
– tiếp tiếp tiếp đi…Hjhj
– Bài gì nữa ta
– em lựa đi
– À có rồi, Một Nhà nha !
– ừm cũng được…hjhj
Chị vỗ tay, dễ thương vồn.
– Bắt đầu nha !
Tôi bật beat lên.
Khi 2 ta về một nhà, khép đôi mi cùng 1 giường, đôi kj mơ cùng 1 dấc , Thức dấc chung 1 giờ, Khi 2 ta chùng đường ta cùng chung 1 nỗi vui, nước mắt rơi 1 dòng , sống cho nhau 1 đời…
Tôi hát được nữa bài bắt đầu thấy hơi thở chị thở qua tai tôi mạnh hơn, chắc chị ngủ rồi…
Tôi nói nhỏ nhẹ qua, 1 là xem chị ngủ chưa 2 là sợ chị tỉnh dấc.
– Chị ngủ rồi hả?
Tôi nói nhẹ nhất có thể. Không nghe chị nói gì, vậy là chị ngủ rồi.
– Ngủ ngon nhé, người tôi thương !
Trong cuộc nói chuyện tôi không hề nhắc tới cái thằng chó chị đang quen, 1 là sợ chị buồn , 2 là sợ chị nghỉ tôi lừa chị.
Vậy là tôi tắt face, cũng phải ngủ thôi.
Tôi ngủ như chết, Thắng đánh dậy.
– A hưng dậy về đi học kìa, 6h30 rồi
Tôi hốt hoảng, gượng dậy nhìn đồng hồ mới 6h10
– mới 6h10, van 6h30 làm anh sợ chết…
Thắng cười và nói :
– Em mà kêu 6h10 thì anh có dậy ko?
Tôi và thắng cười to, lúc này tôi thấy thiếu gì á.
– thắng, sáng nay chị ngọc không đến tính tiền à?
– Mà anh thích chị ngọc hả? Thấy khi tối chở chị về em nghi rồi
Nó cười và chọc quê tôi.
– Đâu đâu, anh hỏi vậy, xem chị có tới tính tiền chưa anh về.
Vì quán, mỗi lần cần tính tiền xong, nhân viên mới được về.
– À à, lúc 5h chị ấy đến tính rồi, chị có dặn với em, đứng đánh anh dậy sớm, tầm 6h hơn mới đánh…
– À ừm, cảm ơn em nha, Anh về đi học
Tôi dọn dẹp xong bãi chiến trường về phòng chuẩn bị đi học, ngày này ở trên trường cũng chả có gì thay đổi nên.
…………
Rồi trưa về, tôi tắm rửa xong, phóng xe qua chị luôn, qua tới phòng, thấy chị chưa về, tôi mở cửa phòng chị vào và đóng cửa lại, Bắc cơm trước và tôi hơi mệt nằm xuống ngủ, ngửi mùi của chị vẫn còn vấn vương trên nệm và cái gối này, làm tôi ngủ khi nào không hay, tầm 13h chị mới về, chị đập cửa, tôi gượng dậy nhăn nhó mở cửa ra, thấy chị cười sẵn rồi chỉ cần tôi cửa ra là thấy.
Tôi nạt chị :
– đi đâu giờ mới về, em đói ngất lun rồi nè…
– Ax, chị xin lỗi nhóc nhé, chị bận xí việc, hjhj
Chị vừa cười vừa và cánh tay chạm vào bụng tôi thoa thoa kiểu như an ũi, tôi bị giật mình vì hành động của chị nên tôi dật lui, cũng hơi ngại nữa, trên tay chị sách 2 cái túi vào nhà.
– bắc cơm trước luôn ta, giỏi ta…hjhj
– Em mà lỵ
Tôi cười.
Chị chỉ cười rồi lấy mấy cái nồi và cái thớt, tôi tới gần chị, tôi hỏi chị…
– Hôm nay nấu gì đây?
Chị cười và quay lui tôi và dơ cái bao lên và lắc lắc, thì ra là khuôn đậu và thịt và canh mướp đắng, Hành động dễ thương vãi nồi, tôi không nhịn được cười mà cưới to lên…
– làm gì cười vậy nhóc
– à không có gì
– Điên
Chị cười tôi.
Chị chỉ cười rồi lúi cúi nấu tiếp, tôi bước lại gần chị rồi ngồi xuống, nhìn mặt chị đổ những hạt mồ hôi xuống, hình như chị biết tôi nhìn chị, chị trề môi ra.
Kiểu như để tôi thấy chị mệt thế nào, tôi thốt lên mà tôi không hiểu sao tôi lại thột lên được từ này.
– nhìn thương dễ sợ
Tôi cười mỉm, 2 ánh mắt nhìn nhau.
Chị cười to lên với câu tôi nói ra, làm tôi đỡ ko kịp
– thấy thương, sao ko phụ người ta hả?
Chị cười mà đến nỗi bịt cái miệng chim chíp ấy lại.
– đó là em đang rèn luyện chị, sau này làm dâu thôi…Hahaha
Bất ngờ chị cầm đôi đũa đang nấu cóc vào đâu tôi.
– sao lại đánh em…hix
– cho chừa tật nói bậy…hjhj
Tôi chỉ cười và chăm chú nhìn chị, và thấy những hạt mồ hôi càng đổ nhiều, tôi đứng dậy lên bàn máy laptop của chị, có hộp khăn giấy tôi rút ra 2 tờ và bước tới gần chị, nhẹ nhàng ngồi xuống lau đi những hạt mồ hôi đang trút xuống, hình như chị bị bất ngờ chị giật mình mạnh làm tôi cũng cuống theo.
– Em làm cái gì vậy
Mặt chị nhăn nhó lên.
Tôi luống cuống trả lời :
– Em thương chị đấy ! Lau đi những hạt mưa đang trút xuống nè…hê hê
Chị phụng phịu và nói :
– ai mượn
Chị trề môi, lại lúi cúi nấu tiếp.
Tôi vẫn lấy giấy chắm chắm đi những hạt mưa ấy tiếp vừa lau vừa nói :
– Chị cứ nhằn thằng này không thương chị, giờ thằng này thương thì dận, cạn lời chị luôn.
Tôi cười nhẹ.
Đôi lúc đẹp trai không bằng chai mặt đâu
Chị không nói gì, chị trề môi quay sang mặt tôi, má ơi, mặt tôi chỉ cách mặt chị chỉ 1 gang tay, trề sang mặt tôi rồi lắc đầu nhẹ và quay sang nấu tiếp, hình như chị cho tôi lau đi những hạt mưa ấy, tôi có vén tóc chị ra sau tai chị có dật mình nhẹ nhưng chị cũng không phản đối, tôi nhẹ nhàng lau đi những hạt mưa ở trên má, lau xong, tôi đứng dậy tới nệm nằm, lôi máy ra thấy tin nhắn của ai đấy, số lạ.
– Anh hưng à? Anh ăn trưa chưa? Đi ăn với em
– Ủa ai đây?
Số ấy nhắn qua lại nhanh lắm :
– Em ngọc nè, quên nhanh vậy trời
À thì ra là ngọc, ủa sao em có số tôi? Tôi nhắn lại cho ẻm :
– À à, sao em có số anh vậy, nhưng mà anh ăn rồi, em coi ăn đi.
– Dạ em lấy nơi Ba hjhj, dạ vậy em đi ăn đây, anh nghỉ nha
– Ừm…
Lúc ấy tôi có cảm giác như ai đang nhìn tôi, tôi nhìn qua thấy chị, trời ơi con mắt kiểu như muôn ăn tươi nuốt sống tôi, tôi hỏi chị lắp bắp
– Ấy, chị nấu xong chưa?
– xong nãy giờ rồi, hình như có ai đó bận nhắn tin cho ai đó mà ko biết gì thôi.
Tôi chịu, hết lời để nói, tôi chỉ cười rồi nhanh chân xuống lấy chén đũa dọn lên, bữa ăn hôm nay có khắc như mọi bữa, chị ném cho con mắt cứ muốn nhai nuốt tôi, tôi chỉ trả lời lại bằng nụ cười thấn thiện, rồi bữa ăn cũng xong, chị và tôi ngồi nghỉ, chị vào tắm, tôi cũng nên ra ngoài, vì ko tôi nghĩ xấu đàn ông con trai mà chứ đâu phải 3đ đâu, khi phòng tắm cách cái nệm tôi đang nằm chỉ cách 1 bức tường, tôi ra ngoài sân và cũng ko quên khép cửa phòng chị lại, ra ngoài sân kéo vài hơi điếu thuốc, hết điếu thuốc, tầm 2p sau, chị với từ trong phòng ra kêu tôi, tôi đi vào…
– Em đi đâu vậy?
Có nên nói tôi sợ cảm giác nghỉ đen tối chị không.
– dạ dạ, em ra ngoài hóng gió thôi
Nhìn lại chị tôi mới thấy, chị mặc 1 quần kaki dài rất đầu gối, mặc quần này toát lên cái chân chị thon gọn của chị đẹp thiệt và áo phong trắng bỏ áo vào quần ở phần trước còn sau để ra vậy.
– chuẩn bị đi đâu à?
Chẳng nhẽ đi chơi với thằng ấy, lấy gì cấm chị đây?
– à chị ra quán Neo học nghề
Nghe được câu này, tôi kiểu như mọi gánh nặng tan biến vậy.
– à à, chị đi bây giờ à?
– ừm, em ở nhà nghỉ đi, đi đâu nhớ khóa phòng dùm chị…
– dạ
Tôi vừa gật đầu.
Vậy là chị trèo lên xe Shirius của chị phóng đi, để lại thằng em nhìn ngắm chị nãy giờ….
Tôi vào phòng, đánh 1 giấc tầm 15h thì tin nhắn reo, là của pé ngọc.
– Anh hưng, đi chơi với em không, ở nhà chán quá a ơi.
Có nên đi không ta…
– Có, em ở đâu?
Vì lúc này cũng buồn chán cũng không biết làm gì
– Anh qua nhà em đi, còn nhớ đường không đó?
– nhớ, chờ a xí.
Tôi ra ngoài đóng cửa nẻo đàng hoàng cho chị và phóng xe qua nhà Ngọc…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!