CHỊ ẤY KHÔNG BƯỚC CÙNG TÔI NHƯ CHỊ ẤY ĐÃ HỨA - CHƯƠNG 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


CHỊ ẤY KHÔNG BƯỚC CÙNG TÔI NHƯ CHỊ ẤY ĐÃ HỨA


CHƯƠNG 16


Giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp như chạm vào trái tim đang cô đơn lạnh lẽo của Jack khiến cậu bé lập tức bị thu hút. Jack ngẩng đầu lên. Vừa nhìn thấy cô giáo, Jack giật mình tới nỗi lắp ba lắp bắp. Gương mặt này thật quen thuộc quá:
“ Ơ! Emily, Sao chị lại ở đây?”
“ Em là…”

Nhìn thấy Jack cô giáo chợt mỉm cười một cái, nụ cười còn dịu dàng hơn cả ánh nắng ban mai. Đây chính là cậu bé hôm trước cô gặp ở phòng trưng bày và giúp cô tìm chiếc đèn mẫu đây mà:
“ Chị nhớ ra em rồi Jack”
“ Chị Emily, chị là cô giáo mới à?”
Thấy Jack vui vẻ hẳn lên, Emily cũng thấy trong lòng nhẹ nhõm bao nhiêu:

“ Ừ, chị là cô giáo”
Jack đứng vụt dậy, tâm trạng như thay đổi 180 độ:
“ Chị vừa đi làm vừa là cô giáo?”
Emily lại nở nụ cười chết người: “ Chị chỉ làm gia sư thôi”
Jack gật gật cái đầu rồi bỗng nhiên bẽn lẽn đến lạ thường. Jack tự nhiên thấy ngại và không dám nhìn thẳng vào mắt của Emily.

“ Trời mưa to thế chị cũng đến đây được ạ?”
“ Chị đã hứa với ba của em rồi thì phải đến chứ”
Emily nhìn quanh phòng tranh của Jack. Tất cả những bức tranh Jack từng vẽ đều được đặt ở đây. Có những bức được treo trên tường, bức được đặt trong tủ kính, bức đặt trên kệ và cả những bức vẽ còn nguyên trên giá. Tất cả những bức tranh đều có chỗ cho riêng mình. Căn phòng được ba Jack thiết kế riêng rất tỉ mỉ và luôn được giữ gìn rất sạch sẽ.

Càng nhìn Emily càng thấy choáng ngợp, cô không thể tin Jack đã vẽ được nhiều bức tranh đẹp và độc đáo đến vậy.
“ Tất cả những bức tranh này là do em vẽ hả Jack?”

Nhìn bộ dạng ngơ ngác của Emily, Jack thấy vui lạ thường. Tự nhiên cậu muốn kể cho Emily nghe nhiều thứ, muốn khoe với Emily tài năng của cậu. Điều mà Jack chẳng hề tha thiết chia sẻ cho bất cứ ai trước đây. Với Emily, Jack bỗng nhiên muốn thể hiện mình quá.
“ Dạ! Em vẽ tranh từ lúc em được sinh ra”
“ Em đùa hả?” Emily cười phá lên. Cô không ngờ Jack lại biết nói đùa như thế. Cậu rõ ràng là một chàng trai rất lém lỉnh và thông minh.
“ Chị không tin? chính xác là em biết vẽ từ khi em còn trong bụng mẹ cơ”
“ Ai nói với em thế?”

Không khí thay thay đổi hẳn, Jack chưa bao giờ hào hứng nói chuyện với ai như với Emily
“ Em đùa chị đó”
“ Chứ không lẽ chị lại đi tin em?”
Emily ngắm nhìn say sưa những bức tranh Jack vẽ, cậu thấy tự hào lắm. Trong lòng Jack lúc này phấn khởi vô cùng. Chưa có ai khiến Jack cảm thấy tự tin đến vậy. Cậu không đợi cho Emily ngắm hết bức này đã vội vàng giới thiệu bức tranh khác cho cô. Cứ mỗi một bức tranh Emily đều ngắm nhìn rất lâu để tưởng tượng ra hồn của bức tranh ấy. Tất cả con người, cuộc sống và cá tính của Jack nằm ở bên trong những nét vẽ này.

Ngoại trừ bác sĩ Hoàng thì có lẽ Emily là người chịu quan sát những bức vẽ của Jack lâu nhất. Đó không chỉ là nghệ thuật mà nó còn chất chứa bao nhiêu điều không thể nói. Emily chăm chú ngắm nhìn những bức tranh còn Jack thì chăm chú nhìn Emily. Jack không biết tại sao lúc ấy cậu lại thích nhìn Emily đến vậy. Từng cử chỉ, từng bước đi, từng cái vuốt tóc của Emily đều thu hút Jack khiến cậu không thể rời mắt. Emily đối với Jack là một người thật đẹp, khuôn mặt hài hòa dịu dàng và vô cùng thanh cao.
“ Mấy giờ rồi?”

Emily chợt nhớ ra điều gì rồi cô vội vàng quay lại hỏi Jack. Jack đang chìm đắm trong khoảnh khắc đẹp đẽ thì bị đánh thức. Câu hỏi bất ngờ xé ngang dòng suy nghĩ và mạch cảm xúc của Jack khiến trái tim cậu đang lặng trong yên bình bỗng đập nhanh liên hồi:
“ Dạ, mới 8h ạ”
“ Xin lỗi Jack, chị quên mất, em còn phải học bài nữa” Emily vô cùng ái ngại trước sự lơ đãng của mình, cô quên mất mình tới đây là để dạy học cho Jack. Giờ đã gần đến giờ về rồi.
“ Không sao, mai thứ bảy mà, em không có bài tập”
“ Thật không?”

Jack gật đầu chắc chắn: “ Chị cứ xem tranh đi, ở trong phòng em còn nữa, chị muốn xem em dẫn chị đi”
Emily mỉm cười hiền hậu: “ Thôi để khi khác nhé. Hôm nay chị đến xem em học thế nào”
Jack cười rất tươi và hào hứng: “ Vậy là bây giờ chị là cô giáo của em à?”
“ Em gọi chị là “ chị” cũng được nhé Jack”
“ Chị giáo! Chị giáo”

Jack cứ nhắc đi nhắc lại làm Emily phải bật cười. Emily nhìn theo bóng dáng của Jack, trong lòng cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều:
“ Em thường học bài ở đây.”

Jack kéo chiếc bàn ẩn trong chiếc kệ ra rồi kê hai chiếc ghế ngay ngắn lại.
“ Cái kệ của nhà em tiện lợi quá nhỉ?
“ Tất nhiên, ai bảo nhà em bán nội thất chứ”
Jack mỉm cười hồn nhiên: “ Em sang phòng lấy sách tập cho chị xem nhé”
“ Ừ! Em đi đi”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN