Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi
Chương 4 Quyết Định Hôn Ước
– ông bảo gì thì nói nhanh lên – hoàng nói
– cô gái lần trước con cứu sẽ lm dâu nhà ta- ông Trí bình tĩnh
– sao lại thế- hoàng hơi chau mày
– ta biết con sẽ khó chịu nhưng bắt buộc vì cha của đứa con gai đó là bạn thân giúp ta rất nhiều chính ông ấy ta mới có ngày hôm nay và cả con nx
– thì…? – hoàng tỉnh bơ
– ta muốn hỏi ý kiến con
– ông cứ theo ý ông đi – suy nghĩ 1 lúc hoàng nói, tuy đồng ý vậy nhưng thật ra anh ta chẳng thèm quan tâm vì từ trc 2 cha con nhà này luôn trái ngược nhau
Trở về hiện tại, hôm nay buổi sáng chỉ học hai tiết nên cô vs nhỏ yun học xog đi ăn sáng luôn, đag ăn thì cô có điện thoại số lạ ( bình thường thì cô chẳng dùng đt mấy mà cũng chẳng cần dùng nhưng hôm nay lại mang theo)
– alo ai vậy- cô nhấc máy
– cô đang ở đâu đấy tôi đón – bên kia trả lời
– cho hỏi ai đấy? – cô lạnh lùng
– ơ thế k nhớ t lần à cái người lần trc trêu cô ý – bên kia ns
– sao anh biết số , mà thôi tôi không nói chuyện với anh đâu vớ vẩn – cô bực mình rồi cúp máy luôn
– ai đấy hả rose? – nhỏ yun hỏi
– à tên biến thái ý mà chấp làm gì- cô ns
– m kinh nhể quen cả biến thái cơ đấy – yun trêu
– cái con nhỏ này muốn chết à ăn nhanh lên rồi còn về -cô chau mày
– ờ biết rồi thưa má – yun phụng phịu
Về đến nhà côquẳng ba lô xuống giường rồi nằm liệt tỏ ra mệt mỏi, nhạc đt kêu, mò lấy đt thì thấy 5 cuộc gọi nhỡ và hai tin nhắn của hắn ta,
– cô đừng cư xử như thế k thì hối hận đấy – hắn nhắn
– đừng trách tôi ác – hắn nhắn
Mặc xác nó sao số cô khổ thế này có lm gì ân oán vs hắn đâu sao hắn lại nói thế nhờ, nghĩ linh tinh nhiều không biết ngủ quên từ lúc nào
– Con lợn này dậy đi t mới đi học về là phải nấu cơm cho m rồi xuống ăn đi – anh cô ns
– ủa vậy hả e ngủ quên mất thank kiu anh – cô ns mắt buồn ngủ
Ăn xong nhanh chóng đi học chiều để kịp giờ
– anh ơi dọn hộ e nhé e đi học luôn k muộn- cô xin xỏ
– ờ bt rồi cô Nương – anh phủi tay ý bảo đi đi
Sau Bốn tiết học thêm lý hóa k có ai giải trí cùng vì nhỏ yun đâu có học thêm, mệt mỏi t đi bộ về nhà chậm rãi, bỗng có chiếc xe oto chặn đường
-sao cô k nghe máy và trả lời nhắn tin của tôi- là giọng của hắn
– lại là anh à sao bám lấy tôi lm gì? t k thích sao nào? – cô bĩu môi
– k chấp cô, t biết thể nào cô chôm nay cũng đi học về nên t mới đi ra đây tìm cô- hắn nói
– tìm tôi á xời a bị điên à mà tìm tôi- cô tỉnh bơ
– ai muốn bất đắc dĩ thôi, len xe đi nói nhiều- hắn giục
Chưa kịp phắn ứng hắn đã lôi t lên xe của Hắn
– anh đưa t đi đâu, mở cửa ra- cô khó chịu
– ngồi im đi đưa cô đi đến một nơi nhiều cạm bẫy, đừng gây chuyện nữa – hắn hù dọa
– này anh tha cho t đi t lm gì có thù oán với anh đâu mà a lm thế với tôi- cô ns
– cô nợ t rất nhiều ,im đi- hắn ns lạnh lùng
Tại bar CNG * tg tự chế nhá* lần đầu tiên đến bar, t hơi sợ từ lúc mà ý thức đc xã hội cuộc sống đến nay t đã luôn bảo mình rằng sẽ k đặt chân vào những nơi ntn kể cả nhỏ yun có ăn chơi nhưng nó cx rất ghét nơi này vậy mà t lại phá luật lệ
– sao cô sợ à, khỏi lo chuyện vớ vẩn, yên tâm bar này là của nhà tôi do tôi quản- hắn nói
Đi đến một bàn có hai người chờ sẵn ở đó một nam một nữ, hai gười họ đẹp như thiên thần thoát ẩn thoát hiện trong đền nhấp nháy của bar, thật sự k ns lên lời
– heloo chú em- một anh trai ns vs hắn
– ồ hôm nay lại dẫn đến là ai đây – chị con gái nói
– em chào hai anh chị – cô dụt dè
– đây là Nam và Hằng bạn tôi- hắn ns
– Em này nghiêm túc ghê mặc đồng phục đi bar cơ đấy, mà đây là ai? – anh Nam nói
– e là Yến Trang – cô ns
– Vậy à chị là Hằng em nhé, chào em còn thằng này là Nam pet cưng của chị – chị hằng gt
– quan hệ thế nào đấy- nam tò mò
– ô sin t mới thuê, xinh k? – hắn tỉnh bơ
– Xinh phết chứ đùa, ô sin thật hay tình nhân mới đấy- nam trêu
– không..phải đâu anh ơi- cô ngượng
-thằng điên k trêu e ý nữa, e à thằng này dở ng đấy đừng chấp, e uống gì?- Hằng lườn Nam rồi quay sag cô
– dạ thưa các vị cần gì?- chủ quan lễ phép hỏi vì bar này là của hắn mà hai anh chị kia nhìn là biết tiểu thư công tử nhà giàu rồi
– thêm rượu, blue ocen – hắn trả lời lạnh lùng
– của anh chị đây- phục vụ lễ phép
Đưa cốc nước lên miệng, uống mà cô chỉ muốn nhổ ra vì sao cái này lại cay thế( rượu mà) may mà đi chơi cô thỉnh thoảng hay uống rượu nên cũng nuốt đc loại này
– tình hình thế nào rồi?- hắn
– cũng ổn rồi mà còn 1 lô hàng nữa- Nam
– tao thấy thuốc lần này ngon- Hằng
– ai cho mày thử- hắn chau mày
– tao muốn lần này phải hàng tốt nhất nên mới ra mặt- Hằng bối rối
– lần này thôi đấy- hắn lườm
– biết rồi tao sẽ xử con này- nam
– cái gì- hằng gắt
– à không- nam
– này anh kia đưa t về đi- cô ns vs hắn
– ừ – hắn lạnh lùng
– em xin phép về ạ- cô cúi chào
– ừ em về nhé, có gì cho anh làm quen.. aa á á xin lỗi xin lỗi- anh nam nói và bị chị hằng véo tai
– ừ em đi đi, thằng dở này muốn ăn đòn à- chị hằng lạnh lùng
– hai anh chị cute quá
– anh/chị biết mà- cả hai đều nói
– nhanh lên lề mề- hắn làu bàu
Trên đường cô im lặng được một lúc thì mồm liến thoắng hỏi hắn bao nhiêu câu hỏi cuối cùng hắn im lặng và cô độc thoại tức giận cô buột miệng
– Con nít mà ăn chơi đùa đòi bày đặt uống rượu – cô lẩm nhẩm
– cô nói cái gì t nghe hết rồi đấy cẩn thận mồm đấy, nhà cô ở đâu t đưa về – hắn hừ lạnh
– anh cho t dừng ở kia đi t tự về được- cô bực, k hiểu tại sao lại chịu đi với hắn cơ chứ
Về nhà y như rằng bị ăn chửi, bữa cơm không yên nốt
– Trang… – bố nói
– dạ – cô ns
– con nghĩ sao khi gả con đi lm dâu nhà bác Trí – bố ns
– tất nhiên là k chấp nhận đc , con k muốn k đồng ý – cô thở phào rồi phản đối kịch liệt
– nhưng ý bố đã quyết m nên nghe theo đi – bố ns
– bố à bố ns thế ai cx bt tốt cho nó nhưng nó trẻ khoẻ thế này ai lại làm vậy – anh nói hộ
– đúng đấy bố – cô nói
– k thay đổi đc -bố kiên quyết
– ơ kìa mẹ mẹ bảo rằng ” ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên” mà mẹ… Kìa mẹ – cô nài nỉ mẹ
– mẹ chịu thôi bố con mẹ k quản đc – mẹ bất lực
– đã thế con giận mọi ng k làm lành nx ai cx ép con là thế nào ai hiểu cho con con k muốn – cô nói như quát
– m thái độ gì đấy? K đc thế láo – anh cô ns
– k nc vs mọi ng nx – cô bực mình chạy lên phòng
Bố cũng bực k kém ăn cơm chẳng buồn ăn
Cũng còm sớm đeo heaphone nghe nhạc một bài balat buồn nhẹ, chợt nghĩ đến anh Hoàng ng con trai đẹp mê hồn và ng vừa lúc nãy gặp . hai con ng họ sao lại đẹp đến thế cái ng vừa nãy mải bực mình nên k thấy đc vẻ đẹp của hắn nhưng bh nghĩ lại quả thật k thể chê đc, bất giác cười – chồng đlgđ? Vợ buồn nè – cô nt cho Đạt
– chồng đang uống nước bên Hn sao hả vợ?
– Hầy vậy thôi k có gì đâu chồng
– ừ muộn rồi vợ ngủ đi mai còn đi học, vợ ngủ ngon mơ đẹp
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!