Khác với phong cách trang trí tông lạnh của nhà anh, phong cách ở đây là tông màu ấm, tường màu be ánh hồng làm căn phòng trở nên ấm áp hơn rất nhiều, nhưng phần lớn thời gian Trì Noãn Noãn đều ở phòng thí nghiệm, mà trong nhà chỉ có mỗi mình cô nên khá thiếu hơi người.
Vừa rồi, Trì Noãn Noãn vốn định xử lý một số email và tài liệu, cho nên lúc này mặt bàn trong phòng khách chất đầy các loại giấy tờ, sách viết và laptop chen nhau tồn tại.
Nếu là bình thường, Trì Noãn Noãn sẽ không cảm thấy bản thân quá mức bừa bộn, nhưng nghĩ đến việc Yến Bạch ở bên kia luôn gọn gàng sạch sẽ, cô liền cảm thấy xấu hổ nên dọn dẹp mặt bàn một chút, “Nhà em hơi bừa bộn, em đang xem tài liệu.”
Mỗi người đều có thói quen sinh hoạt của mình, Yến Bạch cũng không phải loại người nhất quyết bắt người khác sống theo thói quen của mình, vì vậy anh lập tức nắm lấy cổ tay cô, cười nói: “Vẫn chưa đọc xong thì đừng dọn, nếu không lát nữa cần dùng lại lấy ra, phiền em lắm.”
Trì Noãn Noãn hơi sửng sốt một.
Trong mắt người đàn ông không hề có sự khó chịu hay ghét bỏ.
Điều này không khỏi khiến cô nhớ đến trước đây khi còn ở bên Tiết Ứng Chi, anh ta sẽ luôn cho thấy mình là người cần mẫn, còn đùa cô rằng, cô không thích dọn dẹp như vậy, nếu rời xa anh ta thì phải làm sao?
Ngay bây giờ, Trì Noãn Noãn đã có câu trả lời.
Sẽ luôn có một người không ghét bỏ bạn vì bạn bày bừa đồ lung tung, cũng sẽ không cố ý ép bạn sống theo thói quen sinh hoạt của anh ta.
Một người như vậy, ít nhất trong mắt cô, dịu dàng đến mức khiến người ta đắm chìm.
Hình như, cô càng ngày càng thích Yến Bạch rồi.
Thấy cô nhóc ngơ ngác nhìn mình, Yến Bạch nghiêng đầu, chớp mắt hai cái với cô, dùng ánh mắt hỏi xem cô làm sao vậy.
Trì Noãn Noãn lấy lại tinh thần, đáy mắt hiện lên ý cười mà chính cô cũng không nhận ra: “Không phải anh nói muốn em đeo cho anh sao? Có mang đến không?”
Yến Bạch đưa tay kia lên, huơ huơ hộp ghim cài áo và khuyên tay: “Đây này.”
Trì Noãn Noãn trở tay nắm tay anh, kéo anh đến ghế sô pha ngồi xuống, cầm lấy hai chiếc hộp nhỏ trên tay anh.
Bên trong hộp là đôi khuyên tai kim cương đen, hộp còn lại là ghim cài áo hình lúa mạch do cả hai cùng nhau làm.
Kim cương đen không phải là kim cương thật mà là pha lê nhân tạo có gắn chip, chỉ có kim cương đính trên ghim cài áo mới là thật.
Đôi khuyên tai rất nhỏ, con chip bên trong khuyên tai còn nhỏ hơn, không quá một milimet, đây là con chip nhỏ nhất trong Công nghệ Tương lai tính đến hiện tại, do chính tay giáo sư Trì chế tạo.
“Đợi đã.” Chợt nhớ ra điều gì đó, Trì Noãn Noãn đặt chiếc hộp lên bàn, lục lọi ngăn tủ dưới TV LCD hơn nửa ngày, cuối cùng tìm được hộp thuốc y tế, cô lấy cồn và bông gòn ra, sau đó ngồi xuống bên cạnh Yến Bạch một lần nữa.
Ghế sô pha rất mềm, khi cô ngồi xuống thì đệm sô pha cũng hơi lún xuống.
“Khử trùng trước.”
Yến Bạch ừ một tiếng, yên lặng chờ đợi.
Lúc đầu, anh chỉ đợi cô đeo khuyên tai cho mình, nhưng không bắt đầu từ khi nào, bầu không khí đã thay đổi một cách tinh tế.
Vì làm việc trong phòng khách nên Trì Noãn Noãn sử dụng đèn có ánh sáng vàng.
Lúc này, ánh sáng ấm áp chiếu rọi khuôn mặt trắng bệch quá mức của người đàn ông, Trì Noãn Noãn vô thức nuốt nước bọt, ngón tay đặt trên d4i tai trái của anh không nhịn được mà vu0t ve khuyên tai kim cương đen hai cái.
Màu đen bóng loáng và d4i tai dần dần nhuộm đỏ của người đàn ông, tạo thành một tổ hợp đánh thẳng vào thị giác.
Trì Noãn Noãn dời mắt, nhìn vào sườn mặt anh.
Quả nhiên, nhìn thấy đôi mắt hoa đào kia cũng nhuốm chút đỏ nơi đuôi mắt.
Cơ thể anh thật sự quá nhạy cảm, nhưng hết lần này đến lần khác, những điểm nhạy cảm đó như muốn đòi mạng Trì Noãn Noãn.
Cho dù diện mạo và dáng người của Tiết Ứng Chi cũng không thua kém là bao, nhưng cô sẽ không bị k1ch thích bởi một dục v0ng nào đó trong cơ thể, vậy mà bây giờ, có vẻ như…
Cô đã là người trưởng thành, cô biết rõ cảm giác của mình là cảm giác gì.
Giống như vào một ngày nào đó, cô đột nhiên phát hiện ra mình thật sự yêu người đàn ông trước mặt.
Có thể là do thấy cô vẫn im lặng không nhúc nhích, lông mi của người đàn ông run run, khẽ gọi tên cô.
“Noãn Noãn.”
Khi anh gọi tên cô, âm cuối sẽ luôn dài hơn một chút, dịu dàng lưu luyến, mê hoặc lòng người.
Cổ họng Trì Noãn Noãn có chút khô khốc, “Sao thế?”
Trái tim trong lồng nguc Yến Bạch đập loạn nhịp, anh không biết bản thân có sức hấp dẫn gì với cô không, nhưng anh đã ý thức một cách sâu sắc, cô thật biết cách đòi mạng anh.
Luôn trêu chọc anh theo cách vừa cố ý lại vô tình, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ rất dễ mất khống chế.
Yết hầu của Yến Bạch chuyển động, anh muốn hỏi cô rằng có đẹp không, nhưng đột nhiên, con ngươi chấn động.
Xúc cảm mềm mại và ẩm ướt từ d4i tai truyền đi khắp cơ thể.
Trì Noãn Noãn hôn lên nơi đeo khuyên tai, cô nắm lấy vai anh, giọng nói kiềm chế: “Rất đẹp.”
Đàn ông h4m muốn phụ nữ, và phụ nữ cũng vậy.
Đến bây giờ, Trì Noãn Noãn mới phát hiện ra, hóa ra cô là một LSP*.
*LSP: Ngôn ngữ mạng chỉ những người bi3n thái thấy sắc là muốn cướp:>>
Nhận thức này khiến cô cảm thấy chột dạ và nóng mặt.
Dù sao thì người ta cũng yêu đương trong sáng với mày, còn mày lại suy nghĩ toàn chuyện đen tối, thật sự là không đứng đắn chút nào.
Có lẽ là do ánh sáng quá mờ ảo, cũng có thể là do bầu không khí quá tốt, Trì Noãn Noãn thầm nghĩ, không đứng đắn thì không đứng đắn, Yến Bạch không phản kháng, tức là anh cũng thích đúng không?
Nghĩ đến đây, Trì Noãn Noãn lại tiếp tục hôn.
Lần này, cô cảm nhận rõ ràng cơ thể người đàn ông run lên hai cái.
Khuôn mặt Trì Noãn Noãn đỏ bừng trong nháy mắt.
Thôi xong, anh đang cảm thấy ghê tởm sao?
Trong lúc Trì Noãn Noãn đang có những suy nghĩ hỗn độn trong đầu thì thắt lưng đột nhiên bị siết chặt.
Yến Bạch thuận thế bế cô ngồi lên đùi mình, sau đó hôn cô thật mạnh mà không cần phân trần.
Anh hôn rất gấp, mà cũng rất tàn bạo, mang theo chút trừng phạt.
Trừng phạt cô vì đã câu dẫn anh mọi lúc mọi nơi.
Hàm răng dễ dàng bị tách ra, tiếp theo là lưỡi, chu du khắp khoang miệng.
Nụ hôn của người đàn ông mang tính săn mồi, từng bước từng bước phá vỡ thành trì của cô.
Hai lần hôn trước, thật ra Yến Bạch cũng đã đủ kiềm chế, anh không muốn dọa cô gái của mình sợ hãi, nhưng lần này lại không như vậy.
Một lúc lâu sau, nụ hôn nóng rực rơi xuống chiếc cằm nhỏ nhắn của Trì Noãn Noãn, theo sau đó là tiếng thở d0c mê hoặc rơi vào tai Yến Bạch, anh gần như không tự chủ được, cắn nhẹ vào cằm cô, sau đó đi thẳng xuống.
Đột nhiên, điện thoại trên bàn reo lên.
Hai người đều giật mình, bàn tay đặt sau áo nguc của cô khựng lại, lúc này Yến Bạch mới ý thức được bản thân đã mất khống chế đến mức nào.
Đầu óc anh nóng nảy, không muốn cô gái nhỏ nhìn thấy dáng vẻ hung tàn lúc này của mình, khuôn mặt anh rúc vào xương quai xanh của cô, làm thế nào cũng không chịu đứng dậy.
Sau khi Trì Noãn Noãn hoàn hồn, cô dở khóc dở cười, chỉ có thể duy trì tư thế bị anh đè nửa người trên sô pha rồi với lấy điện thoại, hơn nửa ngày trời, có thể là do cảm thấy cô không lấy được, nên người đàn ông đang chôn mình ở trong nguc cô đưa tay sờ so4ng hai cái, sau đó đưa điện thoại cho cô.
Toàn bộ quá trình đều không ngẩng đầu lên.
Dễ thương muốn chết!
Trì Noãn Noãn nén cười, cổ họng không ngừng run lên, Yến Bạch có thể cảm nhận được, biết biết cô đang cười cái gì, anh cũng bất đắc dĩ mà cười theo, sau đó vừa cười vừa cúi đầu cắn lên xương quai xanh của cô.【Làm ơn đấy, tôi thực sự chưa viết cảnh gì đen tối cả, hôn một chút cũng không được sao??? Nam chính nhà tôi là hòa thượng chắc? Mong người xét duyệt có thể mở to mắt ra để nhìn cho rõ?:)】
Yến Bạch còn đang mân mê xương quai xanh của Trì Noãn Noãn thì Trì Noãn Noãn đã nghe điện thoại.
Thì ra là Mộng Dĩnh gọi tới, cũng không biết gọi cho cô giờ này là có chuyện gì.
Ngay khi điện thoại được kết nối, đầu dây bên kia truyền đến tiếng hét kinh thiên động địa.
Trì Noãn Noãn như đưa điện thoại ra xa theo bản năng, đợi cô ấy hét xong mới hỏi: “Cô không sao chứ?”
Mạnh Dĩnh khóc nấc lên, “Giáo sư Trì, tôi bị chơi đểu! Tôi bị học sinh của cô chơi đểu, mong cô hãy quản lý tốt học sinh của mình!”
Trong đầu Trì Noãn Noãn chậm rãi xuất hiện một dấu chấm hỏi: “Hả?”
Mạnh Dĩnh: “Là Hạc Tử Thừa! Thằng nhóc thối này dám chơi đểu tôi! Cậu ta…”
Tiếp theo, Mạnh Dĩnh dành mười phút để thuật lại toàn bộ quá trình mà cô ấy và Hạc Tử Thừa gặp nhau.
Ồ, Hạc Tử Thừa chính là hotboy.
Căn phòng rất yên tĩnh, vì vậy Yến Bạch có thể nghe thấy tiếng khóc như sói tru của Mạnh Dĩnh qua điện thoại.
Hơi nóng trên mặt đã gần như biến mất, chỉ là phía dưới vẫn có chút khó xử, cho nên anh chỉ có thể thận trọng đứng dậy, hỏi cô nhà vệ sinh ở đâu.
Trì Noãn Noãn vừa nghe Mạnh Dĩnh kể chuyện vừa liếc xuống dưới.
Yến Bạch lập tức che mắt cô lại, “Em còn nhìn?”
Trì Noãn Noãn “phụt” một tiếng rồi bật cười, Yến Bạch chạy vội vào nhà vệ sinh.
Mạnh Dĩnh vốn đang hào hứng kể chuyện ở đầu bên kia, nghe thấy động tĩnh bên này thì lập tức ngừng lại: “Là sếp Yến à? Là anh ấy phải không! Hai người đang sống chung sao? Bây giờ anh ấy đang ở bên cạnh cô sao!”
Chỉ thiếu nước hét lên một câu “CP mà tui ship là thật” nữa thôi.
Trì Noãn Noãn nhìn Yến Bạch đi vào nhà vệ sinh, cô đặt điện thoại lên bàn trà, bật loa ngoài, vừa cài móc áo nguc vừa trả lời: “Không có sống chung, anh ấy ở nhà đối diện. Phải rồi, cô vừa nói gì, Hạc Tử Thừa biết thân phận của cô?”
Lúc này Mạnh Dĩnh mới bình tĩnh lại: “Ừ ừ ừ.”
Trì Noãn Noãn cười khẽ, “Không phải Hạ Tử Thừa tâm cơ chơi đểu cô, mà là cô…” Cô không nói tiếp vế sau mà hỏi Mạnh Dĩnh: “Cô có biết thỉnh thoảng fan hâm mộ sẽ gọi cô là gì không?”
Mạnh Dĩnh do dự, “Vợ? Nữ thần?”
Trì Noãn Noãn: “Người đẹp ngu ngốc.”
Mạnh Dĩnh: “???”
Cuối cùng, Mạnh Dĩnh thở phì phò cúp điện thoại, sau đó mở giao diện WeChat, bên trên là giao diện trò chuyện giữa cô và Hạc Tử Thừa, bên kia trả lời tin nhắn:【Chị là Mạnh Dĩnh đúng không?】Sau đó, cô ấy không trả lời, cậu ta cũng im lặng.
Mạnh Dĩnh lướt lên các tin nhắn cũ, về cơ bản đều là thằng nhóc Hạc Tư Thừa bắt chuyện với cô, thậm chí nó còn tìm được ID của Yến Bạch.
Mạnh Dĩnh: “…”
Ngay tại thời điểm cô đang nghĩ ngợi, cậu ta lại nhắn tiếp: 【Mạnh Dĩnh, tôi thấy chị cũng chơi Vương Giả?】
Cô nhíu mày, thằng nhóc này định làm gì nữa đây?
Không đợi cô trả lời, tin nhắn lại nhảy ra:【Khéo ghê, tôi cũng vậy, hơn nữa mùa trước tôi đã giành được 50 sao.】
Mạnh Dĩnh:!!!
Đỉnh như vậy??
Cô vẫn không trả lời.
Đằng ấy:【Tôi có thể gánh chị, được chứ?】
Mạnh Dĩnh:?
Đằng ấy:【Lần này sẽ không chơi đểu chị đâu, thật đấy, tôi đưa chị đi ăn sao [Bé mèo lăn lộn.jpg]】
Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Dĩnh vẫn không chống đỡ được trước cám dỗ ăn sao, đáp lại bằng dấu OK.
Kết quả là sau khi vào trò chơi, câu đầu tiên Hạc Tử Thừa nói là: “Sếp Tần của chị cũng gà quá nhỉ, hơn tám mươi phần trăm chiến tích trong game đều là thất bại, anh ta không được.”
Mạnh Dĩnh lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng vẫn phản bác theo bản năng: “Có muốn cười nhạo tôi thì cứ việc nói thẳng, đừng kéo sếp Tần vào.”
Nào ngờ, Hạc Tử Thừa ở bên kia nhếch môi, trong lòng thầm nghĩ, xem ra cô ấy vẫn chưa chơi trò này với cái người tên Yến Bạch kia.
Mạnh Dĩnh không hề hay biết bản thân lại bị một thằng nhóc lên “kế hoạch”.
Chỉ có điều, dù sao đây cũng chỉ mới bắt đầu, nếu như nhỏ tuổi hơn mà không xưng em gọi chị, thì có nghĩa là tâm tư cũng có chút không đơn thuần…
*
Yến Bạch vào phòng tắm hơn nửa tiếng, khi anh bước ra, Trì Noãn Noãn đang vừa ăn sữa chua vừa gõ bàn phím.
Anh đi đến ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ yên lặng nhìn cô làm việc.
Cô gái đeo mắt kính, nhìn từ phía anh có thể thấy nốt ruồi lệ ở đuôi mắt và hàng mi dài cong vút của cô
Đẹp không sao tả nổi.
Anh cầm lòng không đậu mà lấy điện thoại ra, chụp lại hình ảnh cô đang tập trung làm việc.
Nghe thấy âm thanh lách tách, tiếng bàn phím dừng lại một chút, Trì Noãn Noãn mỉm cười rạng rỡ với anh, sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc.
Thấy cô không phản đối, Yến Bạch suy nghĩ một chút rồi đăng bức ảnh này lên vòng bạn bè với dòng caption ngắn gọn rõ ràng:【Thích dáng vẻ khi làm việc của bé [Ảnh chụp]】
Bức ảnh mới đăng chưa đầy một phút, nhưng lượt thích và bình luận tràn ngập màn hình.
Yến Bạch nhìn sơ qua, ngoại trừ Triệu Trạch Sinh và Chung Tử Lăng biết anh đang hẹn hò với cô thì những người khác đều là dấu chấm hỏi.
Yến Bạch không có trả lời từng cái một, mà là trả lời chung ở khu bình luận:【Phải, là bạn gái của tôi, hâm mộ chứ?】
Toàn thể nhân viên của Thịnh Thế:???
Các giám đốc điều hành của Thịnh Thế: …
Ba mẹ của Chung Tử Lăng:?
Vì vậy, chỉ trong một đêm, việc sếp Tần của tập đoàn Thịnh Thế có bạn gái, hơn nữa cô ấy còn là một cô bạn gái rất xinh đẹp, ngay lập tức được lan truyền trong giới kinh doanh, và khi tin đồn lan rộng, một số nhân viên của Thịnh Thế đã tinh mắt nhận ra người trong ảnh rất giống giáo sư Trì của Công nghệ Tương lai.
Đồng thời, trong đêm hôm đó, Trì Noãn Noãn cũng đăng một bài lên vòng bạn bè.
Đó là cảnh sau khi Yến Bạch xoay người lại, cô chụp được bóng lưng của anh.
【[Trái tim][Ảnh chụp bóng lưng]】
Sau đó, không chỉ các nhân viên của Tập đoàn Thịnh Thế bùng nổ vào đêm hôm đó mà còn cả trên dưới Công nghệ Tương lai.
Cuối cùng, quan viên hai họ đúc kết được rằng: Trai xinh gái đẹp thì chỉ đi chung với trai xinh gái đẹp, người ưu tú đi với thiên tài là một sự kết hợp tuyệt vời.
Và khi chuyện này đến tai của Tiết Ứng Chi thì đã là trưa của ngày hôm sau.
Sáng hôm sau, Tiết Ứng Chi xoa xoa huyệt thái dương, ngồi dậy trên chiếc giường lớn của khách sạn, cau mày khó chịu, rõ ràng là triệu chứng say rượu.
Khi ánh mắt dần dần khôi phục tiêu cự, Tiết Ứng Chi đưa tay tìm điện thoại, mò mẫm một hồi, chợt chạm phải làn da mịn màng của người bên cạnh, người phụ nữ bên cạnh đột nhiên bị anh ta đánh thức.
Người phụ nữ ngồi dậy, trên khuôn mặt vẫn còn son phấn, mơ màng ôm lấy anh ta từ phía sau, nũng nịu nói: “Sao anh dậy sớm thế? Ngủ thêm chút nữa đi.”
Tiếc Ứng Chi vốn không đủ kiên nhẫn đối phó với loại phụ nữ ở sau lưng, nhưng khi người phụ nữ phía sau cọ tới cọ lui, cơ thể anh ta liền có phản ứng, mới vừa tỉnh dậy lại đè cô ta xuống giường.
Khi anh ta rời khỏi khách sạn, người phụ nữ đóng cánh cửa lại với cơ thể đầy dấu hôn, cười khẩy châm biếm, cô ta lấy điện thoại ra, trút giận với người đại diện: “Anh ta thật sự có thể giúp tôi giành lấy phát ngôn của Natural Spring sao? Một tên đàn ông mà đến chuyện lăn giường cũng không được thì những mặt khác có đáng tin không? Sếp Ngô còn làm được mười phút, vậy mà chỉ mới vài phút anh ta đã xuất ra mẹ rồi!”
Người đại diện an ủi cô ta: “Dù anh ta có được hay không thì ít nhất cũng trẻ hơn lão Ngô ngoài bốn mươi tuổi, hơn nữa cũng đẹp trai. Được rồi, không nói chuyện này nữa, có chụp được ảnh không? Chụp được rồi thì mau ra đây đi, tôi ở ngay cửa phụ khách sạn, lúc ra ngoài cẩn thận đừng để chó săn chụp được.”
Người phụ nữ nói “Ừm” một cách không tình nguyện.
Bên này, Tiết Ứng Chi được gọi trở lại công ty ngay sau khi anh ta ra khỏi khách sạn.
Trợ lý đã chuẩn bị trước cho anh ta một bộ âu phục và nước hoa để che đi mùi rượu.
Loại chuyện này, trợ lý đã làm đến nỗi thành thạo.
Anh ta đã nói rồi mà, Tiết Ứng Chi không thể ăn chay quá lâu, quả nhiên, sau khi chia tay với giáo sư Trì không lâu thì anh ta lại bắt đầu chìm đắm trong sự ngọt nước của những người phụ nữ khác.
Nghe nói hình như lần này đang qua lại với một nữ minh tinh tuyến hai.
Trợ lý có phần coi thường một tên khốn nạn như Tiết Ứng Chi, nhưng anh ta chỉ là một trợ lý nhỏ, mà người phát lương là Tiết Ứng Chi nên anh ta chỉ có thể chuyên tâm làm việc, còn về cuộc sống riêng tư của sếp Tiết, anh ta chỉ nên lặng lẽ lắm chuyện ở trong lòng.
Tiết Ứng Chi đã thay xong quần áo và bước ra ngoài.
Mấy cổ đông trong công ty đều đã có mặt trong phòng họp, theo như kế hoạch, trước tiên sẽ thảo luận về vấn đề hợp tác với Natural Spring, khi cuộc họp sắp kết thúc, ba cổ đông khác trong công ty đột nhiên nói: “Sáng nay tôi nhận được điện thoại của sếp Trì.”
Ba người họ đều nói giống nhau, họ đều nhận được cuộc gọi với mục đích giống nhau từ Trì Noãn Noãn, cô muốn hỏi mua cổ phần trong tay bọn họ, mức giá cô đưa ra cũng không phải là quá thấp, nhưng không phải là mức giá lý tưởng trong suy nghĩ của bọn họ.
Trên thực tế, công ty hiện đang sản xuất các sản phẩm làm đẹp, mặc dù kiếm tiền nhanh, nhưng ít nhiều gì vẫn có một số cổ đông không tán thành, Trì Noãn Noãn hiển nhiên cũng không đồng ý, ở một mức độ nào đó thì nó trùng khớp với suy nghĩ ba cổ đông trong công ty.
Nhưng con số mà Trì Noãn Noãn đưa ra không phải là con số lý tưởng, vì vậy ba người họ đã tính toán và đề cập đến vấn đề này trong cuộc họp, chẳng qua là chỉ đang giả vờ nhắc đến, trên thực tế, bọn họ muốn Tiết Ứng Chi cho họ một liều thuốc an thần, hoặc là đưa ra một mức giá phù hợp hơn để mua cổ phần từ tay bọn họ.
Hiện tại, mọi người đều đang đợi phản ứng của Tiết Ứng Chi.
Về phần Tiết Ứng Chi, sau khi nghe thấy hai chữ sếp Trì, anh ta cũng bắt đầu nghiến răng nghiến lợi.
Anh ta hèn mọn cầu xin nhưng cô vẫn không cho anh ta bất kỳ cơ hội nào, thậm chí còn muốn cướp đi Công nghệ Ứng Chi.
Cũng may, anh ta không bị tình yêu làm cho mụ mị đầu óc, bây giờ sự tồn tại của Trì Noãn Noãn càng giống như một kẻ thù của anh ta hơn.
Anh ta sẽ không đưa Công nghệ Ứng Chi cho cô, ngược lại, anh ta sẽ lấy lại toàn bộ cổ phần mà cô đang sở hữu! Đó là đồ mà anh ta tặng cho cô, nếu hiện tại cô đã thay lòng, đương nhiên anh ta sẽ lấy lại, bất kể là dùng đến thủ đoạn gì!
Dự án hợp tác với Natural Spring lần này nhất định sẽ thành công, ngành sản xuất không phân biệt sang hèn cao thấp, mỹ phẩm thì sao chứ? Nếu anh ta đã làm, anh ta nhất định sẽ đưa Công nghệ Ứng Chi trở thành công ty đi đầu trong ngành làm đẹp, đồng thời cũng sẽ tạo ra thương hiệu làm đẹp của riêng Công nghệ Ứng Chi!
Đợi đến ngày anh ta thành danh, anh ta nhất định sẽ rủ lòng thương xót cô một lần nữa, hỏi cô có muốn quay về bên cạnh anh ta không!
Đến lúc đó, dù cho cô có gật đầu hay lắc đầu, anh ta cũng sẽ không chấp nhận một người đàn bà đã giẫm đạp lên tôn nghiêm của anh ta!
Trên thế giới này, không thiếu phụ nữ xinh đẹp, gợi cảm và hiểu chuyện hơn Trì Noãn Noãn, thứ mà Tiết Ứng Chi tôi đây không thiếu chính là đàn bà!
Một Trì Noãn Noãn như cô có tính là gì!
Tiết Ứng Chi oán hận trong lòng, khi trợ lý gọi anh ta đến lần thứ ba thì anh ta mới hoàn hồn.
Anh ta thở hồng hộc như cá mắc cạn, sau khi bình tĩnh lại, anh ta gõ tay lên bàn, ý bảo trợ lý có thể công bố kế hoạch về Natural Spring.
Ba cổ đông nhìn thấy kế hoạch đều gật đầu.
Thật ra, cổ đông bọn họ chỉ cần được chia hoa hồng là được, còn những mặt khác như dự định ban đầu của công ty thì họ không quá quan tâm.
Thấy biểu cảm của các cổ đông thay đổi, Tiết Ứng Chi nắm chắc phần thắng.
Anh ta đợi ngày Trì Noãn Noãn hối hận!
*
Thời tiết hôm nay không tốt, âm u và mưa phùn.
Trì Noãn Noãn có một lớp vào buổi sáng, sau khi hết tiết học này thì nhiệm vụ đứng lớp thay của cô cũng coi như là kết thúc.
Tuy nhiên, điều làm cô ngạc nhiên chính là hôm nay Mạnh Dĩnh cũng đến lớp của cô, nhưng suốt quá trình cô ấy có chút lơ đễnh, tâm trạng có vẻ không tốt.
Cũng giống như Trì Noãn Noãn, Hạc Tử Thừa cũng nhìn ra tâm trạng của Mạnh Dĩnh, cậu ta vốn định đi tìm Mạnh Dĩnh sau giờ học, nhưng Mạnh Dĩnh lại đi theo Trì Noãn Noãn.
Mạnh Dĩnh đến đây quả thật là để tìm Trì Noãn Noãn, muốn hỏi cô về chuyện hợp tác giữa Natural Spring và Công nghệ Ứng Chi.
Cô ấy nghe nói Trì Noãn Noãn là một trong những cổ đông của Công nghệ Ứng Chi, hơn nữa chủ tịch hiện tại của Công nghệ Ứng Chi là bạn trai cũ của Trì Noãn Noãn.
Bỏ qua chủ đề về bạn trai cũ, theo như sự quan sát của Mạnh Dĩnh, Trì Noãn Noãn chắc chắn không làm gì sai, cho nên từ bạn trai biến thành bạn trai cũ, thì đó nhất định là lỗi của sếp Tiết, dù sao ở bên cạnh một người đàn ông có thể lên giường với bất kỳ người phụ nữ nào, quả thật là chỉ muốn tránh càng xa càng tốt.
“Noãn Noãn, chuyện hợp tác giữa Natural Spring và Công nghệ Ứng Chi là thật sao?”
Natural Spring vẫn chưa có thông báo chính thức về việc này, tất cả chỉ là thông tin nội bộ.
Trì Noãn Noãn gật đầu: “Tôi cũng nghe nói vậy.”
Mạnh Dĩnh vừa nghe thấy thì mở to mắt, “Vậy sếp lớn trong Công nghệ Ứng Chi yêu cầu Natural Spring đổi người phát ngôn cũng là thật?”
Trì Noãn Noãn hơi khựng lại, “Chuyện đó thì tôi không biết.”
Mạnh Dĩnh có tính cánh không giấu giếm được chuyện gì, sở dĩ cô ấy ở trong giới giải trí này lâu như vậy, một phần là vì cô ấy có gia cảnh rất tốt, hai là vì cô ấy không tạo scandal, chăm chỉ nỗ lực làm việc.
Vì vậy Mạnh Dĩnh lập tức cười lạnh một tiếng, “Chắc chắn là như vậy rồi! Tôi nghe trợ lý của mình nói rằng Natural Spring đang định thay đổi người phát ngôn, mấy ngày nay Chu Thanh Thanh cứ luôn ở trước mặt tôi khoe khoang này nọ, dáng vẻ như thể nắm chắc phần thắng, tức chết mất thôi!”
Chu Thanh Thanh là nữ chính thứ hai trong bộ phim tiên hiệp nổi tiếng cách đây không lâu, bản thân cô ta cũng có danh tiếng, hơn nữa bởi vì diễn xuất và thiết lập nữ chính thứ hai trong phim khá tốt nên khoảng thời gian này đặc biệt nổi tiếng, địa vị của cũng tăng lên tuyến thứ hai.
Mạnh Dĩnh càng nghĩ càng tức, buột miệng nói ra mấy câu: “Tôi nghe nói cô ta đang qua lại với sếp lớn họ Tiết trong Công nghệ Ứng Chi, nhìn cô ta tự tin như vậy, tám chín phần là thật rồi, cô ta thật sự…”
Trong giới giải trí thì chuyện lấy tài nguyên bằng cách ngủ với kim chủ là chuyện như cơm bữa.
Mạnh Dĩnh nuốt ngược mấy lời cuối cùng vào bụng, cô ấy không muốn làm bẩn tai giá sư Trì nhà mình.
Nhưng mà, hình như vừa rồi cô ấy đã không cẩn thận nhắc đến bạn trai cũ của giáo sư Trì…
Đệch! Là cô ấy lắm miệng! Đáng bị đánh!
“Xin lỗi Noãn Noãn, tôi không…”
Hai chữ “cố ý” còn chưa thốt ra khỏi miệng đã thấy Trì Noãn Noãn lắc đầu, cô bình tĩnh nói: “Không sao, cặn bã toàn như vậy.”
Trên mặt Mạnh Dĩnh là sự áy náy, nhất thời cảm thấy hơi khó chịu, vốn dĩ là đang tức giận muốn đánh Chu Thanh Thanh, nhưng bây giờ lại muốn xử đẹp đôi nam nữ đê tiện kia.
Thấy bộ dạng muốn xé xác tên cặn bã của Mạnh Dĩnh, Trì Noãn Noãn bật cười.
Cô và Mạnh Dĩnh mới quen biết nhau được một tháng, nhưng quan hệ của họ tốt đến mức như thể đã quen nhau mấy năm.
Là một người bạn tốt, Trì Noãn Noãn cảm thấy mình càng phải nói cho Mạnh Dĩnh biết tin tức nội bộ.
Cô vẫy tay với cô ấy, ra hiệu cho cô ấy đến gần.
Trì Noãn Noãn cao 1m75, còn Mạnh Dĩnh cao 1m63, sau khi được ra hiệu như vậy, kết hợp với biểu cảm cười híp mắt của Trì Noãn Noãn, khuôn mặt của Mạnh Dĩnh lập tức đỏ bừng, tim đập loạn xạ.
Cô ấy đỏ mặt ghé đầu qua, nghe thấy Trì Noãn Noãn nói thầm với mình: “Yên tâm, Tiết Ứng Chi không có bản lĩnh đó, phát ngôn là của cô.”
“Bùm—”
Mạnh Dĩnh có cảm giác như có ai đó đã bắn một phát vào tim mình!
Huhuhu! Đây là lời vỗ về cảm động nhất trên đời này!! Mình chết mất thôi!!!
Cách đó không xa, Hạc Tử Thừa đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng này, còn có Yến Bạch bí mật đến đón bạn gái: “…”
Yến Bạch và Hạc Tử Thừa: Tình địch lại tăng lên rồi …