Chỉ Đợi Hoa Nở Cầm Hoa Cười - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Chỉ Đợi Hoa Nở Cầm Hoa Cười


Chương 18


Suốt nửa tháng, Hoa Nhan đã xem người sư phụ này phai nhạt dần, cô đã nếm trải mọi thăng trầm trong game, lúc trước Hinh Hinh nói sư phụ tìm cô, cô cũng ép bản thân không đăng nhập vào game, cho rằng lâu như vậy rồi, cái gì cũng sẽ qua. Không ngờ hôm nay cô vừa online, sư phụ đã đến tìm.

Bật truyền tống ra, bay đến cốc Hoa Thơm Cỏ Lạ, xem xét bản đồ, Hoa Nhan sửng sốt một chút, nơi đó…

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Hoa Hoa à!

[Mật] Quỷ Mai Mai: Uhm? Hinh Hinh nói lúc trước anh tìm em?

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Ừm, hình như có chuyện như vậy.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Hình như?

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Có chút chuyện hơi khó nói [emoticon / thẹn thùng]

[Mật] Quỷ Mai Mai: [emoticon / đổ mồ hôi] Chuyện gì?

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Thật ra, Hoa Hoa em xem, nhớ ngày đó gia tộc các em còn tên là Phụ Nữ Không Phải Hoa, Sao Lại Đẹp Như Hoa, gia tộc bọn anh tên là Các Quý Ông Thuần Khiết. Sau đó bọn em đổi thành Thiên Diệu, bọn anh cũng rất phối hợp đổi thành Địa Sát.

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Chúng ta xưa nay đều là bạn tốt, anh và Đóa Đóa cũng kết hợp, chúng ta xem như người nhà đúng không?

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Người một nhà không nói như người xa lạ, nên anh cũng không khách khí với em, sao giờ phải nói liên miên như vậy? Em nói có đúng không?

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Việc này nói lớn thì không lớn, nhưng nói nhỏ, lợi ích liên quan lại lớn, khiến anh rất bấn loạn…

[Mật] Một Bụi Cỏ Ở Nhà Vệ Sinh: Thật ra…

[Hệ thống] Bạn đã bị người chơi chặn, không thể gửi tin nhắn.

O__O”…

Thao thao bất tuyệt mãi không xong, thật 2! Hoa Nhan trực tiếp chặn tin từ Tiểu Cỏ, dù sao anh ta vẫn có thể tìm Hinh Hinh và Đóa Đóa mà.

Hoa Nhan đến tọa độ 92. 47, sư phụ đã sớm đợi ở đó rồi.

Sư phụ vẫn ở cấp 70, 20 cấp lần trước bị trừ đi cũng không cày lại, đồ cấp 90 cũng không mặc vào được. Lúc này sư phụ không mặc trang bị gì hết, chỉ mặc bộ đồ kẹo, lặng lẽ ngồi trên đồng cỏ.

Hoa Nhan im lặng xuống khỏi thú cưỡi, cũng cởi trang bị xuống, chỉ mặc đồ yêu tinh, đứng sau lưng sư phụ.

Bãi cỏ xanh rờn, hoa nở rộ, thân cây màu tím, đồ kẹo dành cho con trai màu trắng, đồ yêu tinh dành cho nữ màu hồng nhạt, sau lưng bọn họ, một con bướm to đùng màu xanh da trời lặng lẽ vẫy cánh…

Hóa ra sư phụ vẫn nhớ rõ!

Lần đầu gặp nhau, cô vẫn tên là Hoa Không Hoa, chứ không phải Quỷ Mai Mai.

Lúc đó cô mới cấp 26, có nhiệm vụ đi đến cốc Hoa Thơm Cỏ Lạ giết Tà Nguyệt bướm hậu.

Tà Nguyệt bướm hậu là quái tinh anh cấp 26, cánh màu xanh da trời, cực kì đẹp! Hoa Nhan đứng nguyên tại chỗ rất lâu mới nhớ ra cô đến để giết quái. Lúc đó tình cờ là lúc cô mới chơi game online, thao tác di chuyển cũng rất ngây thơ, hơn nữa còn chưa học được kĩ năng tăng máu. Kết quả là, cố gắng chém con bươm bướm bề ngoài đẹp nhưng bên trong tà ác này được một phần ba máu, chính cô cũng chỉ còn một phần ba máu. Người nào đó không phục vì bị một con quái giết cho trở về điểm hồi sinh, mua một đống máu và mana rồi phóng tới đây.

Mới chạy vài bước, cô đã thấy con bướm to đùng kia bay về phía mình! Hoa Nhan nắm chặt bàn tay nhỏ (lúc ấy mới cấp 26, thật sự là rất nhỏ), được lắm, lại còn dám đuổi đến điểm hồi sinh, cô vung tay, một tay phóng một đống kĩ năng, một tay ấn phím hồi máu!

Không ngờ Hoa Nhan phóng hết kĩ năng ra mà vẫn không đánh được nửa phần của con bươm bướm! Không đánh tới còn chưa thấy, mấu chốt là con bươm bướm to đùng này hoàn toàn không thấy công kích, lúc trước còn muốn đánh trả cơ mà, giờ lại bay thẳng về phía trước. Hoa Nhan khóc, một con quái vật cấp 26 mà điểm né tránh cao như vậy, còn nhân tính bỏ qua cho cô.

Hoa Hoa bướng bỉnh, chạy theo con bướm phóng một đống kĩ năng, đuổi từ cốc Hoa Thơm Cỏ Lạ tới đồi Vạn Thú, cuối cùng con bươm bướm đó cũng dừng lại, cửa sổ mật của Hoa Nhan cũng nhấp nháy.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Bạn nhỏ, bạn đang làm gì đó?

[Mật] Hoa Không Hoa: Tôi muốn giết con bươm bướm sau lưng bạn.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua:… Bạn giết thú cưng của tôi làm gì?

[Mật] Hoa Không Hoa: A? Tôi không giết thú cưng của bạn, tôi đang làm nhiệm vụ mà.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Bạn muốn giết Tà Nguyệt bướm hậu?

[Mật] Hoa Không Hoa: Đúng đúng, chính là con bươm bướm sau lưng bạn.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua:… Tôi đưa bạn đi giết.

Thế là, sư phụ tổ đội cô, đưa cô đến cốc Hoa Thơm Cỏ Lạ, 92. 47.

Hoa Nhan kinh ngạc nhìn hai con bướm một trước một sau, mãi không nhúc nhích. Trái lại là sư phụ giúp cô giết Tà Nguyệt bướm hậu, hoàn thành nhiệm vụ.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Người mới?

[Mật] Hoa Không Hoa: Ừm, hôm nay mới chơi. Ban nãy ngại quá, tôi không biết đó là thú cưng của bạn.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Có sư phụ chưa?

[Mật] Hoa Không Hoa: Không có, tôi mới chơi mà.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Vậy bạn bái tôi làm thầy đi, đồng ý không?

[Mật] Hoa Không Hoa: A? Nhưng tôi không biết làm thế nào, trước kia tôi chưa game online bao giờ.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Cho nên tôi dạy bạn, đưa bạn đi thăng cấp.

Hoa Nhan cũng không hiểu chuyện bái sư lăm, Tô Mộ Hinh cứ lải nhải phải tìm một sư phụ thật trâu bò, vậy mới phong cách. Nhưng Hoa Nhan cũng không hiểu thế nào thì được xem là lợi hại, được xem là đại thần, chỉ cảm thấy là một người mới chơi game online, có người đồng ý dạy và đưa đi thăng cấp thật sự là hiếm có, nên cũng không nghĩ nhiều mà bái sư luôn.

Lúc mới bái sư, sư phụ hỏi cô muốn gì, Hoa Nhan nghĩ nghĩ, nói con bướm kia của sư phụ rất đẹp. Sư phụ im lặng một lát, bươm bướm to thì không cho được, nhưng lại giao dịch cho cô một con bươm bướm nhỏ, nói rất hay: “To là sư phụ, nhỏ là đồ đệ.”

Về sau, lúc cô nói với Mộ Hinh Hinh cô đã bái sư phụ, tên là Ngông Nghênh Như Vua, Tô Mộ Hinh im lặng trọn 10 phút, mới kêu ầm lên trong YY. Lúc đó Hoa Nhan mới biết, vị sư phụ này của mình là tôn thần, một trăm phần trăm đại thần! Trong bảng mười người đứng đầu Huyễn Thế có tên anh, còn đưgs đầu năm bảng chiến, phú, phòng, công, tôn! Cũng lúc ấy cô mới biết, con bướm to của sư phụ là thần thú biến dị cấp 9, giá thị trường thấp nhất cũng là 3W nhân dân tệ. Dù là con bướm tiên biến dị sư phụ cho cô kia cũng đầy tư chất và cường 9, ở thời điểm đó cũng là một thú cưng không tệ, đủ để cô dùng đến cấp 90 đi.

Sư phụ là người nói được thì làm được, thật sự chăm chỉ dẫn cô cày cấp. Cô cũng nghe sư phụ, cố gắng lên cấp 60, còn có thể đi theo cấp 90 ăn hôi kinh nghiệm ở rất nhiều hoạt động phó bản. Từ lúc đó, ngoại trừ phó bản hạn chế đăng cấp, sư phụ đều đưa kí sinh vật là cô đi cùng, dù cô rất tệ, thao tác di chuyển rối tung rối mù. Có lẽ sư phụ cũng nhận ra, ném cô đến bí cảnh suốt một tháng, không đưa cô đi ăn theo, cũng thường dắt cô đến đấu trường PK, phần lớn thao tác của Hoa Nhan đều được rèn luyện trong một tháng ấy.

Sau đó, lúc cuối năm, trò chơi triển khai gia tộc chiến toàn quốc lần đầu tiên! [Dong Binh Thiên Hạ] thua [Ám Dạ], chỉ được huy chương đồng. Sư phụ rất thất vọng, thất bại chủ yếu là vì gia tộc không nhiều thợ săn lắm, số thợ săn có thể đánh nhau thì càng đếm trên đầu ngón tay. Trong cuộc tranh tài của các gia tộc lớn như vậy, thợ săn là không thể thiếu, mà lúc trước thợ săn rất yếu, số lượng người chọn nghề nghiệp này rất ít.

Cho nên, ở tháng năm năm nay, kỉ niệm hai năm Huyễn Thế ra đời, Hoa Nhan mới điên cuồng đánh bại từng người một. Bởi cô đã hẹn với sư phụ, nhất định phải làm một thợ săn có thể giúp anh trong gia tộc chiến! Mộ Hinh Hinh nói cô điên rồi, bỏ ra những hai mươi vạn RMB, nếu bố mẹ cô mà biết, cô nhất định sẽ chết.

Lúc ấy Hoa Nhan chỉ cười ha ha, nói: “Sau này không chơi thì bán nick, thu lại được mà.”

Thật ra cô vốn không có ý định bán nick.

Cho dù sau này cô có thần thú là yêu ma biến dị đặc biệt và khai minh thú, nhưng vẫn không cam lòng bán hoặc tặng con bướm nhỏ sư phụ tặng. Đó cũng là nguyên nhân cô tình nguyện đưa con bướm hậu mình mua cho Niêm Hoa Nhất Tiếu chứ không nỡ đưa con bướm nhỏ kia. Sư phụ tặng cô, thật sự là thứ cô quý nhất.

Hoa Nhan lắc đầu, không nghĩ đến chuyện ngày xưa nữa. Thấy nãy giờ sư phụ không nói gì, cô chủ động pm.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Sư phụ tìm con có việc gì?

Vừa gửi tin nhắn, một khung giao dịch đã xuất hiện, bên trong là con bướm hậu cô vẫn rất thích. Hoa Nhan quyết đoán chọn từ chối.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Sư phụ làm gì thế?

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Sư phụ giao dịch hết trang bị cho Không Nói, chỉ để lại con bướm hậu này, sư phụ biết con thích.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Con không muốn, sư phụ đừng đưa con.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Sư phụ phóng sinh vậy?

[Mật] Quỷ Mai Mai: Sư phụ dám!

[Mật] Quỷ Mai Mai: Sư phụ… bỏ chơi?

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Dong Binh đã giải tán, sư phụ cũng có lỗi với những người bạn cũ ở Dong Binh, còn mặt mũi để chơi tiếp sao?

[Mật] Quỷ Mai Mai: Nếu biết vậy, sao sư phụ còn làm thế? Sư phụ có thể giết hết cấp của con là được rồi, sao phải liên lụy nhiều người vô tội như vậy?

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Hoa Hoa, sư phụ xem như sư phụ tốt chứ?

[Mật] Quỷ Mai Mai: Là sư phụ tốt nhất thế giới. Nhưng cũng là tộc trưởng tồi tệ nhất!

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Cái phía trước là đủ rồi.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Vốn định gửi qua cho con, nhưng nghĩ kĩ vẫn nên tự đưa, ngoan ngoãn giao dịch, sư phụ out.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Sư phụ, sư phụ hận con làm sư mẫu mất cấp sao?

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Giờ nói những cái đó đã không còn ý nghĩa gì nữa, huống chi chuyện gì đã xảy ra sư phụ cũng không biết. Có điều Hoa Hoa, chuyện đến nước này, sư phụ chỉ hi vọng nếu Yêu Mị có lỗi với con, con đừng để ý, nếu con sai, đừng tự trách.

[Mật] Ngông Nghênh Như Vua: Sư phụ không trách ai cả, đừng nói là hận.

Hoa Nhan im lặng một lát, từ từ tiến về phía trước, ngồi sát vào sư phụ.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Con nghĩ con hiểu rồi.

[Mật] Quỷ Mai Mai: Cám ơn sư phụ đã đi cùng con một chặng đường Huyễn Thế dài như vậy, và tốt với con như vậy suốt cả chặng đường đi.

Khung giao dịch lại xuất hiện, Hoa Nhan ấn lặng ấn đồng ý.

Sau đó, bãi cỏ xanh ngọc chỉ con mình cô lặng lẽ ngồi, xoay lưng với con bướm xinh đẹp.

Hoa Nhan cúi xuống quyển sách trên bàn, vùi đầu vào đó thật sâu. Chơi game này hơn một năm, cũng gặp nhiều người bạn bỏ đi, chỉ lần này là cô khó chịu đến tận đáy lòng.

Mãi sau, cô mới ngẩng lên, thở ra một hơi, mặc trang bị vào. Đang định về thành, đột nhiên cô thấy sau lưng con bươm bướm to đùng kia, có một người đang đứng.

[Gần] Quỷ Mai Mai: Anh đến lúc nào?

[Gần] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Anh vẫn đứng sau lưng em, chỉ chờ em quay đầu lại.

[Gần] Quỷ Mai Mai: O__O”…

Bị câu nói sến sụa kia làm cho buồn nôn một chút, Hoa Nhan tổ đội anh ta. Lúc trước cô đã chặn tất cả kênh mật, trừ của sư phụ, cố gắng cũng thể liên lạc được, nhưng dựa vào bản đồ gia tộc thì có thể tìm ra cô ở cốc Hoa Thơm Cỏ Lạ. Bản đồ này to như vậy, anh ta lại tìm được chỗ hẻo lánh này, cũng không biết là đã đến bao lâu rồi. Lúc đó cô chỉ lo sư phụ ở bên cạnh, căn bản không để ý sau lưng mình có người.

Hoa Nhan bỏ chặn pm mật, đám tin từ bạn tốt liên tục bắn ra, cô trả lời từng cái một.

[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Người vừa rồi là sư phụ em sao? Log out rồi hả?

[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Là bỏ chơi.

[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Không sao, nương tử vẫn còn anh mà.

[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai:…

[Đội ngũ] Niêm Hoa Nhất Tiếu: Nương tử, anh đến rước em về nhà.

Hoa Nhan sửng sốt một chút, mở list bạn tốt ra xem, bất ngờ phát hiện, duyên phận của cô và đồ đệ đã lên đến hơn 2000. Có thể trả nhiệm vụ kết hôn rồi.

[Đội ngũ] Quỷ Mai Mai: Biết rồi. Về trả nhiệm vụ thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN