Chị Em Thù Hận - Chương 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Chị Em Thù Hận


Chương 33


Bụi tung mù mịt dưới chân các con ngựa Ả Rập thắng yên cương sặc sỡ do những kỵ sĩ ăn mặc theo lối bản xứ cuả các nước Ả Rập . Đám đông rẽ ra để cho đoàn ngựa chạy vào cửa sân đấu chính cuả khu trình diễn ngựa Scottdale.

– Mẹ coi kià , các con ngựa đang chạy tới đẹp ghê- Eden hớn hở kêu lên.

Abbie vội vàng nắm tay đứa con gái lên năm , kéo nó ra khỏi đường ngựa chạy.

– Mẹ sẽ buộc sợi dây vào con nếu con không nghe lời ở bên cạnh mẹ.

Bất ngờ Abbie nhìn xuống bàn tay Eden… và thấy các ngón tay út cuả nó cong lên , cao hơn các ngón khác- Do cha nó , Mac Crea truyền lại cho nó , kể cả làn tóc quăn . Abbie ước chi nó không như vậy . Nàng ước chi có thể quên đi , chỉ biết Dobie là cha nó . Nàng không cần được nhắc nhở rằng Mac Crea còn có trên đời này , nhưng điều đó không thể có được . Việc chàng tìm được dầu ở Louisiana cách đầy gần năm năm và các thành công sau đó , đã làm cho hầu như tất cả mọi người đều nhắc nhở đến chàng

– Con không thấy được , mẹ Ơi- Eden nói.

– Rồi con sẽ thấy . Ngựa sẽ đi ngang trước mặt con.

Các con ngựa đi hàng một diễn qua trước mặt họ , các kỵ mã mặc áo quần đỏ , xanh , tía tươi sáng , với các trang sức bằng vàng , bạc , và đồng sáng choang . Eden quay qua ngẩng lên và kéo tay áo mẹ . Abbie cúi xuống để nó rỉ vào tai.

– Con “Cuồng Phong” đẹp hơn các ngựa này , phải không mẹ ?

Nó muốn nói đến con ngựa đực giống năm tuổi , con cuả con Tiểu Giang Phong , ngựa cái cuả Abbie.

– Nếu ta thắng yên cương cho nó như vậy , nó sẽ giật giải là cái chắc , phải không mẹ ? – Nó nói.

– Chắc chắn rồi- Abbie nháy nó và gật đầu đồng ý.

– Nó là con ngựa hay nhất trên cả thế giới.

– Có lẽ không phải là hay nhẩt.

– Có chứ , mẹ.

– Để rồi xem.

Tất cả con ngựa đực giống hạng nhất trong nước đều về đây dự thi trong cuộc thi ngựa đẹp có uy tín này ở Scottdale . Con Cuồn Phong đã đoạt mấy giải nhất ở địa phương , nhưng nếu đoạt giải ở cuộc thi này , nó mới được công nhận . Nàng đã trải qua một đoạn đường dài và tốn kém . Nàng có triển vọng xây dựng được cơ sở gây giống ngựa Ả Rập hạng tốt mà nàng hằng mơ ước làm chủ . Nàng đã thuê thêm đất cuả Dobie , xây cất một trại ngựa đẻ mới và một trại ngựa đực giống , mua mười con ngựa để có giống tốt , và thuê ba con khác nữa , cùng với một con ngựa đực giống . Nàng đã thực hiện được điều đó với đồng tiên do nàng làm ra , hoặc ở việc tổ chức chiêu đãi , hoặc ở việc bán các lứa ngựa mới đẻ hàng năm . Nàng đã bán chúng hết , chỉ giữ lại con Cuồn Phong và một con ngựa cái cùng cha mẹ với nó mới đẻ năm ngoái.

Abbie nhớ quá rõ chuyến đi Scottdale sáu năm về trước : ngủ trong túi ngủ ở sàn xe tải cũ kỹ rỉ sét , ăn xăng uých nguội , chở con ngựa cái què cuả nàng trong một chiếc rờ moọc mượn , và đếm từng đồng bạc để chắc chắn còn đủ tiền mua xăng cho bận về . Lần này nàng có một số tiền khá lớn ở nhà băng , và một con ngựa đực giống Ả Rập có khả năng đoạt giải nhất . Và nàng đã gây dựng được bằng con đường khó nhọc , không nhờ vào ai cả , trừ Ben- Ngay cả Dobie cũng không.

Đôi khi nàng ngờ rằng Dobie giận hờn nàng , vì điểm đó , cũng như vì nàng đã thành công . Nàng biết trong thâm tâm anh ta muốn cho nàng thất bại . Và lòng tự ái cuả anh ta bị tổn thương , khi thấy nàng thu được nhiều tiền qua việc bán các lứa ngựa mới đẻ . Anh ta không chịu cho nàng góp tiền đó vào việc chi tiêu trong nhà hay chi tiêu để nuôi Eden , anh ta bảo rằng số tiền đó là tiền cuả ngựa , và chỉ mình anh ta cũng đủ sức nuôi gia đình . Abbie không cãi.

Nếu có bao giờ có , thì cuộc hôn nhân của họ đã không còn đầy đủ ý nghĩa cuả nó . Nàng và Dobie sống chung một nhà , ngủ chung một giường , và thỉnh thoảng cùng nhau thỏa mãn nhu cầu sinh lý . Chỉ thế thôi . Và cho đến bây giờ cũng chỉ có vậy . Đôi khi Abbie ước mong có được một cái gì khác nữa , nhưng chừng nào nàng có bầy ngựa và Eden , nàng có thể quên đi rằng cuộc đời cuả nàng còn thiếu một cái gì.

Ngựa đã đi qua hết . Nàng nắm tay Eden.

– Đi thôi con . Chúng ta đi tìm chú Ben.

– Ben đâu rồi ? Ông ấy có đi lạc không , hở mẹ ?

– Không đâu . Có lẽ ông đang chờ chúng ta ở trước chuồng ngựa đực giống.

Abbie dẫn Eden len lỏi qua đám đông ở sân trình diễn ngựa . Bầu không khí giống như một đám xiếc với các y phục sặc sỡ , các lều vải lòe loẹt và các quán bán thức ăn liền , trên một nền trời xanh cuả vùng sa mạc , với những cây cọ tàn lá ngã nghiêng theo gió . Các người trình diễn , các chủ ngựa và người dạy ngựa mặc áo quần Jean , hay các áo quần theo kiểu thời trang mới nhất , xem lẫn với những người đi xem phong cảnh gồm những khách du lịch , những người dân ở thị trấn hiếu kỳ , và những người yêu ngựa , già có trẻ có , đến tìm thú vui tiêu khiển trong một buổi chiều , và có dịp ngắm thật gần các con ngựa thuộc dòng dõi giống ngựa ở sa mạc Ả Rập ngay trên vùng sa mạc cuả xứ họ . Và họ được nhìn mãn nhãn , giống ngựa Ả Rập đầy quyến rũ và có vẻ thần bí ấy.

Khi đến gần chuồng ngựa đực giống , Abbie trông thấy Ben đứng chờ kiên nhẫn ở trong bóng mát . Cúi xuống , nàng chỉ cho Eden :

– Ông ấy kia . Thấy chưa ?

Để trả lời , Eden giựt tay ra và chạy lên trước để gặp ông , cái búi tóc kiểu đuôi ngựa ngoắt qua ngoắt lại và nhảy lên nhảy xuống sau đầu nó . Mỉm cười , Abbie nhìn theo đứa con gái , ăn mặc như người lớn , cũng giày bốt cưỡi ngựa , quần cưỡi ngựa , và buộc một sợi dây quanh cổ áo bờ lu trắng Nàng hồi tưởng những lần nàng cũng đã chạy đến với Ben với một tình thương hăm hở như đứa con gái nàng đang biểu lộ lúc này . Và Ben đã tỏ ra kiên nhẫn và dịu dàng với Eden giống như với nàng xưa kia , có hơi cưng chiều nó nhiều hơn . Abbie không nghi ngờ gì nữa , con bé muốn gì được nấy với ông.

– Mẹ Ơi , Ben biết chúng ta sẽ đến đây . Ben biết mọi chuyện , phải không mẹ ?

– Biết hết- Abbie nghĩ thầm , cả tên người cha đích thực cuả con; ông đáng tin cậy để được nàng san sẻ nhiều bí mật trong bao nhiêu lâu nay.

– Có bao giờ cháu biết nhiều như ông không , Ben ?- Eden hỏi.

– Một ngày nào đó , có thể.

– Chúng ta có nên vào trong để xem con ngựa tranh giải cuả Rachel không ?- Abbie gởi ý.

Dọc theo hành lang dài , mỗi trại nuôi ngựa đều mướn ba hoặc bốn gian để dành một gian triển lãm một con ngựa đực giống cuả họ , các gian còn lại dùng để trang trí thật đẹp , quảng cáo cho trại nuôi ngựa và ngựa cuả họ.

Vào khỏang giữa hành lang . Abbie thấy một gian rộng , trần thiết giống một phòng khách ở thời Victoria , có đủ các đồ cổ và bộ đồ trà bằng bạc , có cácn bánh mặn nhỏ để đãi khách . Có khỏang mười hai người đại diện chồng River Bend ở gian đó , kể cả người quản lý trại nuôi ngựa , nhưng không thấy Rachel .

Có lẽ bà ta bận tham dự các chợ bán ngựa hay các buổi chiêu đãi riêng thường kèm theo cuộc thi đua này , nên không dành nhiều thì giờ cho gian triển lãm cuả mình.

Hầu hết mọn người ở gian triển lãm cuả River Bend đều mặc áo vét xanh đỏ chói có thêu tên Sirocco , con ngựa đực giống cuả Rachel đưa đi dự thi . Abbie không còn đếm được bao nhiêu người mặc cái áo đó ngoài sân . trại nuôi ngựa sẵn sàng biếu không một cái áo cho bất cứ ai thỏa thuận mặc nó trong sân phi ngựa . Một biện pháp quảng cáo đắt tiền , nhưng có hiệu quả . Áo ấy nhiều quá , tràn khắp khu thi đua mt màu đỏ chói . Rachel không tiếc tiền bỏ ra chồng ngựa cuả bà ta giật giải . Từ mấy tháng nay , mọi ấn phẩm về ngựa Ả Rập đều đăng quảng cáo về con Sirocco cuả bà ta . Chiến dịch quảng cáo này ắt hẳn phải tốn hàng trăm ngàn đô la . Abbie không nuôi hy vọng gì có thể cạnh tranh với Rachel về mặt tài chánh , nàng cũng không phải là nghèo , nhưng không có tài sản vô tận như Rachel.

Abbie bỏ qua gian hàng và đi ngay đến chuồng triển lãm quét vôi trắng có đề chữ “Nahr Sirocco cuả River Bend” . Qua lòng sắt uốn cong ở phía trên . Abbie thoáng thấy lông con ngựa màu huyết dụ . Eden kéo tay nàng

– Cho con xem với , mẹ !

– Lên đây , con- Cúi xuống , Abbie nhấc bổng đứa con gái lên và bồng nó cho nó xem- Chắc con biết là con ngày càng nặng.

– Con biết . Bởi vì con to ra . Ben nói con sẽ cao hơn mẹ khi lớn lên.

– Mẹ tin như vậy- Và vô tình nhớ lại Mac Crea là một người cao lớn . Nàng cương quyết day lại ngắm con ngựa đua giống màu huyết dụ đứng trong chuồng

Như biết có người đang chiêm ngưỡng , con ngựa giống day mặt đi , và các khán giả được thấy cái đầu nhìn nghiêng cuả nó tuyệt trần . Cái bờm và cái đuôi đen tuyền cuả nó như lượn sóng , và các ống chân màu đen bóng như mun . Ngược lại , bộ lông đỏ sẫm và mượt như xa tanh cuả nó sáng lóang như một bếp than hồng . Đầu cuả nó nhỏ và thanh tú , cất cao lên trong khi nó nhìn khách xem với vẻ khinh thị.

Trước đó , Abbie chỉ được xem các tấm ảnh chụp con ngựa đực giống ấy , khi nó đoạt giải . Con Cuồng Phong cuả nàng đã đoạt giải , nhưng trong những cuộc thi không có con Sirocco.

Hai người chủ nuôi ngựa trên quy mô nhỏ , nhưng thành công như nàng , đến con ngựa để xem con ngựa đực giống mà cả Scottdale đều nói đến , tuy nó chưa dự thi ở hạng nhất lần nào . Abbie chú ý nghe lỏm câu chuyện giữa họ.

– Tôi phải công nhận con Sirocco gây ấn tượng mạnh- Một người nói- Nó có cái vẻ như bảo rằng : Hãy nhìn ta đây.

– Ồ , nó sẽ thắng giải . Không còn nghi ngờ gì nữa- Người kia đáp- Dù rằng có một con ngựa hay hơn trong hạng đó , nó vẫn sẽ thắng như thường . Ai cũng cố bảo rằng , các giám khảo không bị ảnh hưởng bởi sự giàu có hay danh tiếng cuả một người khác . Một khi họ thấy Tom Marsh dẫn con ngựa này vào sân và bao nhiêu triệu đô la đằng sau Canphield , tôi cho rằng các giám khảo sẽ ghi ngay con ngựa ấy là quán quân trên giấy cuả họ.

– Có lẽ anh nói đúng.

– Tôi biết chắc là đúng . Họ sẽ không bao giờ để cho một con ngựa cuả một trại nhỏ nào đoạt giải . Và con ngựa có hay đến đâu cũng vậy.

Hai người bỏ đi , và Abbie cố thuyết phục mình chẳng qua họ không thể đoạt giải nên nói vậy . Con Cuồng Phong cũng có khả năng đọat giải như con Sirocco . Trình diễn một con ngựa tốn rất nhiều tiền , nhưng tiền bạc vẫn chưa thể mua được giải nhất . Con ngựa đoạt giải chưa chắc là ngựa hay nhất . Đó chỉ là vấn đề ý kiến cuả từng giám khao? . Có vị đặt nặng điểm này , có vị đặt nặng điểm khác.

– Con không ưa nó . Nó có vẻ ngạo nghễ , phải không mẹ ?- Eden nói.

– Có một chút- Nhưng nàng khó chê nó về điểm ngạo nghễ , cái đó cũng thu hút người ta , tuy rằng nàng thích vẻ tự hào cao sang cuả Cuồng Phong hơn- Cái Ề”vẻ hiên ngang cuả chim đại bàng” nói lên sức mạnh và sự dịu dàng.

– Cuồng Phong sẽ thắng nó , phải không mẹ ?- Eden thì coi Cuồng Phong là con ngựa tuyệt trần . Cái đó dễ hiểu , vì nó quanh quẩn bên con ngựa đó cả cuộc đời bé nhỏ cuả nó , chơi trốn bắt sau chân ngựa , và ngồi trên mình ngựa từ lúc lên ba , mỗi khi Abbie dẫn con ngựa ra đồng cỏ . Abbie có một tấm ảnh chụp Eden đang cuộn tròn nằm ngủ , đầu gối lên con Cuồng Phong.

– Để rồi xem- Abbie đáp và quay qua Ben- Chú có ý kiến gì về con ngựa này ?

– Đẹp , kiêu hãnh , cái đầu cổ điển , mông phẳng , cái đuôi cân đối . Nhiều người sẽ cho nó là con ngựa Ả Rập lý tưởng.

– Còn chú ?

– Với tôi , thì cổ nó dài quá .Trông đẹp hơn đấy , nhưng không cân bằng Ống chân nó hơi cong , và xương nó có vẻ yếu . Theo ý tôi , nó dễ bị quỵ xuống Nhưng nếu là người khéo léo thì có thể che giấu cái chân cuả nó , khi ra sân trình diễn.

– Còn Cuồng Phong thì thế nào so với nó ?

– Có một số người sẽ chống rằng cổ nó ngắn , và một số khác , nó quá cao đối với ngựa giống Ả Rập . Có người sẽ không ưa Cuồng Phong vì lông nó màu xám.

– Tôi biết- Abbie thở dài . Chỉ là vấn đề ý kiến mỗi người . Và không ai biết ý kiến cuả ai đúng.

– Mẹ Ơi , con đến đằng kia xem truyền hình được không ?- Eden chỉ vào một gian bên kia hành lang đang chiếu trên màn ảnh truyền hình . Hình ảnh cuả trại nuôi ngựa có gian triển lãm ấy.

Abbie do dự , rồi quyết định không có hại gì . Eden ở gần nên nàng có thể dòm chừng nó.

– Được rồi , con có thể qua đó xem . Nhưng không được đi xa hơn hiểu không ? Và đừng làm phiền ai cả , nghe chưa ?

– Dạ , thưa mẹ- Nó trịnh trọng hứa , rồi chạy đi.

Abbie nhìn theo để chắc chắn nó làm đúng lời hứa . Khi Eden đã ngồi xuống sàn trải thảm trước mặt máy truyền hình , nàng yên tâm quay lại Ben , hết nhìn ông đến nhìn con ngựa đực giống màu huyết dụ trong chuồng

– Tôi có nghe nói tính khí con Sirocco không tốt- Abbie biết rằng ai đã thấy con Cuồng Phong chơi với Eden dịu hiền như thế nào , thì không thể thắc mắc về tính khí cuả nó.

– Tôi không trách con ngựa ấy có tính khí khó chịu . Tôi chưa hề thấy có con ngựa dự thi nào mà không điên đầu một chút.

– Cái đó đúng.

– Đâu đó ở đằng kia có con ngựa giống mới nhập từ Nga trong mùa đông . Tôi cũng muốn coi nó- Ben day ra dòm các gian khác ở cuối hành lang.

– Tôi thấy hình như nó ở phía bên kia , cách đây ba gian . Để tôi đi kêu Eden và đến gặp chú sau.

Nhưng Eden chưa chịu đi . Abbie chưa kịp nói gì thêm , thì một cặp vợ chồng đã mua một con ngựa do Tiểu Giang Phong đẻ , dừng lại để cho nàng xem mấy tấm ảnh mới nhất chụp con ngựa cái con , bây giờ đã hai tuổi , trông rất có thớ , đang dự thi ở hạng ngựa cái con , mầm non , ở cuộc thi này . Abbie rất tự hào , vì điều đó có nghĩa là hai con ngựa , con của con ngựa cái cuả nàng sinh ra đang dự thi ở Scottdale : Cuồng Phong và con ngựa cái con này , tên là Ngân Tuyến.

– Ben đâu rồi mẹ ?

– Mẹ tưởng con đang coi truyền hình- Abbie cau mày vì thấy Eden đứng cạnh nàng

– A , họ chiếu lại.

– Ông bà nhớ con gái tôi , tên Eden không ? Eden , đây là ông bà Holquist . Họ mua con ngựa cái con mà con hay gọi là Trái Ớt đó , con nhớ không ?

– Dạ có , chào ông bà . Ben đâu rồi mẹ ?

– Ông ấy đi xem con ngựa khác.

– Con đi tìm ông được không ?

– Không , con ở đây.

Abbie làm ngơ trước vẻ mặt phản kháng cuả Eden và tiếp tục câu chuyện với vợ chồng Holquist , nàng biết rằng sự thành công cuả họ đối với con ngựa cái này sẽ biến họ thành khách hàng tương lai cuả nàng nữa.

– Tôi dự định cho lấy giống nữa trong mùa xuân này . Chúng tôi đã có ý định cho lấy giống cuả một con ngựa , con cuả Bask , nhưng Ben muốn coi con ngựa giống Nga mới nhập trước khi quyết định dứt khoát.

– Ben kia kìa , con đi gặp ông- Eden chạy đi trước khi Abbie chưa kịp nắm lấy nó.

– Biết vậy tôi đã không đem nó theo . Từ khi đến đây , nó cứ vậy- Abbie thở dài , nhìn theo Eden khuất vào đám đông , không chắc nó có thấy Ben thật không , nhưng tin rằng nó có thấy thật.

– Không trách nó được , có nhiều cái để xem quá , và vui thích quá- Bà Holquist nói.

– Có lẽ vậy . Tôi ước chi có đầy nghị lực như nó.

– Tôi cũng vậy- Tốt hơn là tôi đi theo nó . Chúng tôi sẽ gặp lại ông bà , có lẽ khi đến thăm con ngựa cái.

– Chúa bà may mắn.

– Cảm ơn . Chúc ông bà cũng vậy- Nàng vi vàng đi tìm cô con gái và Ben.

Mac Crea bước vào cái trại dài và dừng lại nhìn quanh . Chàng thong dong bước dọc theo hành lang rng , nhập bọn với đám đông đi quanh quẹo , dừng lại chỗ này , ngập ngừng chỗ kia . Mac Crea không hấp tấp đến gian triển lãm cuả Lane . Chàng tự hỏi vì nguyên nhân nào chàng đã bốc đồng đến đây . Cuc gặp mặt Lane không có tính cách bắt buộc . Chàng có thể hoãn lại vài tuần lễ , hay cả tháng cũng không hại gì , nhưng như vậy có nghĩa là sẽ gặp Lane ở Houston . Có lẽ đó là điều mà chàng đã cố tránh . Đã gần ba năm từ khi chàng trở lại đó . Đôi khi thời gian đó có vẻ dài hơn- Và đôi khi có vẻ chưa dài lắm.

Có ai chạm vào vai chàng.

– Xin lỗi.

– Không có chi- Mac Crea dừng lại , nhưng người đàn ông kia đi luôn . Chàng thấy có cái gì kéo ở ống quần Jeans . Nhìn xuống , chàng thấy mt đứa bé gái đang nhìn lên . Cặp mắt nó to và xanh… hơi ươn ướt vì nước mắt.

– Ông ơi , ông có thấy mẹ cháu không ?

– Mẹ cháu hả ?- Mac Crea ngạc nhiên bởi câu hỏi.

– Dạ , cháu sợ mẹ cháu bị lạc.

– Mẹ cháu bị lạc ? Tôi tưởng là cháu bị lạc chứ !- Mac Crea đáp , tức cười vì đứa bé nói ngược.

– Không , cháu để mẹ cháu đứng ở đó khi cháu đi tìm Ben- Nó chỉ về phiá bên trái nó- Nhưng cháu không tìm thấy Ben , và khi cháu trở lại , không có mẹ nữa . Ông giúp cháu tìm mẹ cháu được không ?

Biết bao nhiêu người qua lại , Mac Crea không hiểu tại sao cô bé lại chọn chàng để yêu cầu giúp nó . Chàng hiểu rất ít về các đứa trẻ . Nhưng chàng không cưỡng lại được sự yêu cầu cuả cặp mắt xanh quyến rũ kia . Chàng ngồi thụp xuống ngang với nó và đẩy chiếc nón ra phía sau đầu.

– Được rồi , để tôi giúp cháu . Tôi luôn luôn bị cặp mắt xanh đánh lừa- Mỉm một nụ cười , chàng khẽ vặn đầu mũi nó , rồi bồng nó lên , chàng đứng dậy- Ta đi xem có ai nhờ họ loan bái trên loa phóng thanh . Cháu bé , cháu nghĩ thế nào ?

Nó trịnh trọng nhìn chàng.

– Cháu không phải là cháu bé . Cháu là con gái.

– Thật à ? Cháu mấy tuổi ?

– Cháu năm tuổi rưỡi.

– Cháu tên là gì ?

– Eden . Ông tên là gì ?

– Mac Crea Quilder.

– Mac Crea là tên tục cuả ông à ?

– Phải.

– Tên nghe tức cười quá . Tên Eden cuả cháu cũng vậy . Ba cháu bảo đó là tên một cái vườn , và ai lại đặt tên ấy cho một đứa con gái . Mẹ cháu bảo cháu đừng nên nghe ba cháu.

– Tôi đồng ý với mẹ cháu . Tôi cho rằng tên Eden hay lắm với một đứa con gái.

– Thiệt không ? Mẹ cháu bảo người ta đôi khi nói những lời thật tốt , nhưng không thật tình.

– Mẹ cháu có vẻ rất thông minh.

– Đúng vậy . Mẹ cháu thông minh còn hơn ba cháu.

– Tôi cho rằng điều đó mới thật là nói nhiều.

– Ba cháu không biết chút gì về ngựa . Tuy nhiên ông tốt.

– Cái đó là tốt.

– Ông biết mẹ cháu ở đâu không ?

– Tôi có cảm tưởng mẹ cháu có lẽ đang điên cuồng đi tìm cháu.

– Có lẽ chúng ta nên đi lui để xem có tìm ra mẹ cháu không.

– Tôi nghĩ , nếu ta báo trên loa và để mẹ cháu tới tìm chúng ta thì nhanh và dễ hơn- Thấy nó nhìn sững mình . Mac Crea liếc nó và hỏi :- Có gì lạ sao ?

– Sao ông lại có râu mép ?

– Có lẽ vì tôi không cạo nó.

– Nó có chích không ?

– Có mấy cô bảo tôi là có.

– Cháu xem được không ?

Ngạc nhiên vì lời yêu cầu , Mac Crea dừng lại . Chàng không biết có nên cười hay không khi nhìn đứa bé bạo dạn trong tay chàng . Chàng có thể thấy vẻ mặt nó hoàn toàn nghiêm túc.

– Cứ sờ đi.

Chàng nhìn mặt nó , trong khi nó rụt rè đưa tay sờ hai đuôi ria mép vẻ mặt tập trung và hiếu kỳ cực độ . Rồi chàng cảm thấy mấy ngón tay nhỏ xíu phớt qua môi chàng và đầu ngón tay nó sờ lên các sợi ria cắt ngắn . Một nụ cười ngạc nhiên nở ra trên mặt nó trong khi nó rụt tay lại.

– Nó hơi chích một chút , nhưng nó cũng êm êm , tại sao vậy ?

– Tôi không biết- Mac Crea cau mày- Cháu cho tôi hay , cháu luôn luôn cư xử như vậy với những người hoàn toàn xa lạ hay sao ? Mẹ cháu không bao giờ bảo cháu rằng không nên tin người lạ không quen với cháu sao ?

– Có- Nó thừa nhận , không chút e ngại- Mẹ cháu cũng bảo cháu nói nhiều quá . Ông nghĩ vậy không ?

– Tôi không nói ngược lại mẹ cháu đâu.

– Nói ngược là sao ?

– Là nói một điều có nghĩa trái hẳn với điêu người khác nói . Nói một cách khác , nếu mẹ cháu bảo cái gì đó là tốt , mà tôi bảo là xấu đó là tôi đã nói ngược lại mẹ cháu . Cái đó không tốt.

– Ồ !- Nó gật gù.

– Ôi thôi . Để xem chúng ta…

– Eden !- Tiếng kêu hốt hoảng vang lên sau lưng họ.

– Chờ đã !- Eden quay lại- Kìa , mẹ cháu.

Quay lại , Mac Crea thấy người đàn bà có thân hình mảnh dẻ và mái tóc sẫm đang chen ra khỏi đám đông và chạy đến . Vừa thấy chàng bà ta đứng sững lại . Chàng xúc động mạnh khi nhận ra nàng , Abbie . Trong giây lát , chàng quên hết , kể cả đứa bé đang bồng trong tay trong khi chàng công khai nhìn nàng , như muốn thu vào hình ảnh cuả nàng sau bao nhiêu năm- Nói thật đích xác , là sáu năm hai tháng.

Chàng ngạc nhiên thấy nàng không thay đổi mấy , sau thời gian lâu như thế . Tóc nàng ngắn hơn trước , đuôi tóc vừa chấm tới vai . Tuy cái váy có nhiều nếp gấp to , che giấu hai hông đẹp của nàng , cái nịt to bản bó chặt cái eo còn nhỏ cuả nàng , nói lên nàng vẫn còn giữ thân hình yểu điệu . Và cặp mắt xanh cuả nàng vẫn còn sáng rực ngọn lửa màu xanh ấy mà chàng nhớ quá rõ . Năm tháng chỉ làm tăng thêm độ chín muồi và uy lực cuả sắc đẹp , mà trước đây không có.

Nàng đã tái mặt khi trông thấy chàng . Mac Crea thấy mặt nàng đỏ rần trở lại.

– Ông đem nó đi đâu thế ? Ông làm gì với đứa con gái cuả tôi vậy ?- Chàng chưa kịp hiểu , thì nàng đã giằng Eden ra khỏi tay chàng , và ôm chặt nó.

– Tôi không biết nó là con cô . Đáng lẽ tôi phải đoán ra khi thấy cặp mắt xanh ấy.

– Ông ấy và con đang đi tìm người để loan báo trên loa đấy , mẹ ạ . Con vui mừng quá vì tìm được mẹ , con đã bắt đầu lo.

– Nó nghĩ rằng cô đã bị lạc- Mac Crea nói xen vào , rung động dưới nét nhìn cuả nàng . Lạy Chúa , chàng muốn ôm nàng lại vào lòng . Chàng không biết là mình muốn đến như vậy , muốn đến nhức nhối thực sự trong lòng . Nhưng nét mặt e dè cuả nàng khiến chàng phải tự kiềm chế.

– Tại sao con không ở với mẹ như mẹ đã bảo ? Nếu vậy thì tất cả chuyện này đã không xảy ra- Abbie mắng con , cái nhìn buộc tội cuả nàng cho thấy rõ nàng muốn nói đến sự hội ngộ này với chàng mà nàng ước chi không bao giờ xảy đến.

– Nhưng khi con không tìm thấy Ben , con trở lại , thì mẹ đã đi mất- Eden hơi xịu mặt lại vì bị mẹ la rầy.

– Tại sao nó ở bên ông ?

– Không do ý tôi . Nó chạy đến tôi . Tôi không biết tại sao . Có lẽ vì nó thấy tôi giống một người nào đáng tin cậy.

– Rủi thay nó còn nhỏ quá nên không biết là sai- Giọng nói đầy cay đắng cuả nàng làm tiêu tan hết hy vọng cuả Mac Crea rằng nàng đã đổi ý về chàng.

– Tên ông ấy là Mac Crea . Mẹ biết vậy không hở mẹ ? Cái tên tức cười ghê , nhưng con thích . Ông ấy cũng cho rằng tên con hay . Phải không ông ?

– Phải- Chàng thấy bằng lòng vì biết rằng con gái cuả Abbie thích chàng.

– Tại sao ông có mặt ở đây ?- Vừa thốt ra câu hỏi , Abbie đóan được ngay câu trả lời khi nhìn về phía gian triển lãm cuả River Bend . Miệng nàng càng mím lại- Tôi không tin rằng ông đã quan tâm đến ngựa Ả Rập.

– Chúng tôi có một con ngựa đực giống Ả Rập- Eden hớn hở nói- Nó là con ngựa đẹp nhất từ xưa đến nay . Ông muốn xem không ? Tên nó là Cuồng Phong.

– Có , tôi muốn xem lắm , Eden- Chàng mỉm cười nhận lời mời và vẻ mặt Abbie cau có giận dữ.

– Mẹ chắc rằng ông Quilder có nhiều việc để làm hơn là xem con ngựa cuả chúng ta , Eden . Ông ấy rất bận.

– Nhưng ông ấy vừa nói là ông ấy muốn xem- Eden cãi , rồi mỉm cười kiêu hãnh- Không nên nói ngược lại người khác , mẹ ạ !

– Nó là một đứa bé thông minh… giống mẹ nó . Con ngựa cuả cháu ở đâu , Eden ?

– Nó ở chuồng khác . Chúng ta dẫn ông ấy đi , hở mẹ ?

– Có lẽ để khi khác , Eden- Nàng trừng mắt nhìn Mac Crea cảnh cáo không nên nói thêm nữa- Ngay bây giờ chúng ta phải đi tìm Ben . Ông Quilder sẽ hiểu . Phải không , ông Quilder ?

– Không- Chàng không để cho nàng bỏ lời mời dễ dàng như vậy.

– Coi kià… – Nàng bắt đầu nói , chỉ vừa đủ kiềm chế được sự tức giận , nhưng ông già đi tới sau lưng hai người đã cắt ngang.

– Tốt . Cô đã tìm ra nó- Ông đặt bàn tay xương xẩu già nua lên vai Eden- Cháu làm chúng ta lo quá . Mẹ cháu đã dặn bao nhiêu lần là không được bỏ chạy đi như thế ?

Abbie bực tức vì Ben chọn đúng lúc này để xuất hiện , nhưng thấy ông mừng rỡ quá vì tìm được Eden , nên nàng không thể giận ông . Thế nhưng nàng phải cho ông biết tình hình.

– Ông còn nhớ Ben Jablonski chứ , ông Quilder ?

Ben nhìn sững Mac Crea , và lần đầu tiên Abbie thấy ông có vẻ bối rối và phân vân.

– Dĩ nhiên , chào ông , Ben . Rất mừng gặp lại ông- Mac Crea bước tới bắt tay ông ta.

Ben nhìn Abbie dò hỏi . Abbie khẽ lắc đầu để cho ông biết . Mac Crea chưa biết điều bí mật cuả nàng

– Ông mạnh giỏi không , ông Quilder ?- Ben bắt tay chàng hỏi.

– Ông ấy muốn xem con Cuồng Phong , ông Ben ạ- Eden quay qua mẹ- Ben đã tới rồi , chúng ta có thể đưa ông ấy ra chuồng ngựa chúng ta , nhé mẹ ?

Abbie muốn lấy băng keo dán miệng nó lại . Nhưng không làm được vậy , nàng cầu cứu Mac Crea , muốn chàng hiểu là nàng không muốn chàng lẩn quẩn quanh họ và chịu chấp nhận điều đó.

– Chúng tôi không muốn làm mất thì giờ cuả ông một cách vô ích , ông Quilder.

– Cái đó tự tôi phán xét.

– Được rồi , chúng tôi sẽ đưa ông đi xem con ngựa- Nàng không muốn tạo ra một cuộc cãi vã trước mặt Eden , và ý thức rằng Mac Crea biết vậy . Chỉ còn cách làm cho xong sớm việc này . Nàng đặt Eden xuống đất- Con nặng quá , mẹ bồng không nổi.

– Tôi có thể cho nó ngồi trên vai tôi- Mac Crea đề nghị.

– Không- Nàng vọt miệng từ chối quá nhanh , và cố gắng xoa dịu- Để nó đi bộ cho khỏe , và tiêu bớt nghị lực.

Nàng đẩy Eden qua phía Ben.

– Chúng ta sẽ đi theo con và Ben . Nắm chặt tay ông ấy.

Eden đi trước với Ben , Abbie đi sau với Mac Crea . Nhưng nàng không dám nhìn chàng , thậm chí không dám thở mạnh . Nàng không hề ngờ nàng đau lòng đến thế khi gặp lại chàng . Chàng không khác gì trước . Có lẽ gương mặt cứng cỏi hơn , và có thêm một vài nếp nhăn , nhưng cụ cười lười biếng vẫn thế , và cái vẻ quyến rũ vừa châm chọc vừa thách thức.

Nàng đã hoảng hồn khi thấy chàng bồng Eden- Hoảng hồn vì tưởng chàng đã khám phá ra nó là con gái cuả chàng và có ý định bắt nó đi . Ngay bây giờ ý nghĩ ấy còn làm nàng lo sợ , và nỗi khiếp sợ ấy mạnh hơn bất cứ cảm xúc nào đã được khơi dậy vì thấy lại chàng.

– Chúng ta nên bỏ qua những chuyện nói giỡn . Có lẽ nên bắt đầu lại từ đầu . Abbie cô thế nào ?- Mac Crea nói , khi họ bước ra ngoài trời nắng.

– Có chồng.

– Tôi nghe rồi . Chồng cô có đây với cô không ?

– Không . Anh ấy ở nhà , vì mùa này ở nông rại rất bận nên anh ấy không đi được.

– Chuồng cuả mình kia , phải không , mẹ ? Cuồng Phong đang ở trong đó , phải không ?- Eden quay lại hỏi.

– Phải.

– Rồi ông xem , Mac Crea . Chưa bao giờ có con ngựa nào đẹp như nó- Eden nói.

– Phải gọi ông ấy là ông Quilder , Eden- Abbie không chịu được khi thấy nó gọi ông ta quá thân mật.

– Nó có thể gọi tôi là Mac Crea , không sao cả.

– Có chứ , và xin ông đừng can thiệp vào khi tôi đang dạy con tôi.

Abbie rảo bước đi vào trong bóng mát cuả chuồng ngựa trước Mac Crea . Ben buông tay Eden ra , và nó chạy tới một chuồng ngựa ở một phần ba hành lang về bên trái . Nó gọi :

– Cuồng Phong , chúng ta đã về , và mang theo một người đến thăm mày.

Dù không muốn , Abbie cũng phải mỉm cười khi thấy con ngựa đực giống cất đầu lên và hí khe khẽ vì thấy con bé chạy tới chuồng nó . Trong ý nàng , con Cuồng Phong gần như tuyệt hảo hơn bất cứ con ngựa nào nàng đã từng thấy , nhưng trong tất cả các đức tính cuả nó , nàng đánh giá cao nhất là tính hiền dịu cuả nó . Vừa chừng năm tuổi , lông nó đã trắng gần hết , chỉ còn mấy sợi màu xám bạc ở bờm và đuôi . Lớp da đen cuả nó l ra ở hai lỗ mũi và xung quanh hai mắt , làm chúng trông có vẻ to hơn.

– Chàng trai cuả tôi thế nào ?- Abbie nói êm như ru , khi con ngựa cúi đầu xuống để nàng gãi vào chỗ nó thích nhất , ngay dưới tai.

– Tôi đã biết thế nào cô cũng phải có một chàng trong đời cô- Mac Crea nói khẽ ngay sau lưng nàng Nàng không ngờ chàng đứng sát như vậy , nàng vi liếc ra sau thì thấy chàng chỉ cách nàng có mấy phân.

Tim nàng bắt đầu đập thình thịch , làm nàng không còn nghe gì khác . Nàng biết chỉ cần nàng quay lại đối diện với chàng , là một lần nữa sẽ được chàng ôm vào hai tay và hôn . Chỉ cần thế thôi- Chỉ cần một cử động về phiá chàng , một sự mời mọc không nói ra . Và trong lòng nàng , một phần tư tưởng cuả nàng thúc đẩy nàng làm cử động ấy.

Nhưng Abbie không để cho mình bị lừa một lần nữa và yêu chàng . Thay vì vậy , nàng bước qua một bên , nhích ra xa hẳn chàng.

– Hồi nãy ông tỏ ra thích xem con ngựa cuả tôi , vậy mời ông cứ tự nhiên , ông Quilder- Nàng ngạc nhiên thấy giống nói cuả mình quá ư bình thản , tuy bên trong nàng đang run.

Trong khi Mac Crea bước tới cạnh chuồng , Eden trèo lên các bó rơm bên cạnh chàng để nhìn qua được bức vách ngăn.

– Nó đẹp không ? Tôi thấy nó khi nó sinh ra ban đêm . Lúc đó đang có bão , và gió thổi ào ào . Do đó nó được đặt tên là Cuồng Phong.

– Lúc đó cháu cũng nhỏ lắm thì phải.

– Phải , chỉ bé tí xíu , nhưng mẹ cháu kể lúc đó cháu cười quá chừng khi thấy nó , vì sung sướng có nó.

Nhìn hai người chụm đầu lại với nhau , Abbie lấy làm lạ sao Mac Crea không nhận ra sự giống nhau . Dưới mắt nnàng , những điểm giống nhau thật hiển nhiên : mái tóc đen và quăn , cặp lông mày đầy đặn và rậm , các cằm và cái miệng giống hệt nhau . Và các bàn tay- Abbie thấy ngón tay út cuả Eden hơi cong lên khi nó vuốt ve đầu con ngựa . Nàng không thể để cho chàng khám phá ra cái đó . Không thể được.

– Eden , tụt xuống khỏi chỗ đó- Nàng phải chia cách họ ra , phải bắt Eden ra xa Mac Crea.

– Nhưng…

– Đừng cãi mẹ . Mẹ bảo gì phải làm theo . Con nói chuyện với ông Quilder lâu rồi- Eden bắt đắc dĩ tụt xuống khỏi đống rơm , và Abbie nắm tay nó dẫn tới cạnh Ben- Chú đem nó ra xe và chờ tôi vài phút.

– Chào Mac- Ông Quilder- Eden day lại nửa mình và vẫy tay với chàng.

– Chào cháu , Eden , hôm nào ta sẽ gặp lại cháu.

Các cảm xúc từ nãy đến giờ bị kiềm chế trong lòng nàng bỗng tuôn ra như nước vỡ bờ , và tràn ngập cả người nàng . Khi nàng quay lại nhìn Mac Crea.

– Không , ông không gặp lại nó nữa ! Ông để cho con gái tôi yên ! Để cho tôi yên.

Nàng biết giọng nói nàng run run quá sức , nhưng nàng không biết nước mắt đã trào ra , cho đến khi Mac Crea áp bàn tay vào một bên má nàng và lau một giọt nước mắt cuả nàng với ngón tay cái cuả chàng.

– Cô khóc , Abbie . Tại sao vậy ?- Giọng nói dịu dàng , và lo lắng , gần như làm nàng không còn phương chống đỡ . Nàng khao khát muốn buông xuôi thể xác cuả mình dưới bàn tay cuả chàng.

Nhưng nàng không thể làm vậy . Nàng cũng không thể trả lời chàng . Thay vì vậy , nàng nhích ra , xoay mình lại , và quay lưng về phiá chàng . Nàng không thể ngờ , sau bao nhiêu năm- Và sau khi chàng đã tệ bạc với nàng như vậy- Nàng còn bị chàng thu hút về thể xác đến thế . Tại sao tâm lý cuả nàng bị méo mó đến nỗi nàng vẫn còn yêu người đàn ông nàng không còn tin cậy được ?

– Cô cũng chưa quên , phải không ?- Mac Crea hỏi.

– Tôi chưa hề thử- Nàng nói dối.

– Cô bằng lòng dùng cơm tối với tôi tối nay không… vì những ngày xưa . Cô có thể đem con và Ben theo nếu thấy làm vậy an toàn hơn.

– Những ngày xưa mà tôi để ý tới là những ngày không thấy ông . Sao ông không sắp xếp cho những ngày như vậy xảy ra nữa ?

– Đừng nói nữa , cô là người đã bỏ đi- Chàng nghiêm khắc nhắc nàng Vì chàng nổi giận , nàng kiềm chế được mình trở lại.

– Tôi bỏ đi , phải vậy không ? Tôi chắc là vì tôi không ưa cái cách cuả ông lợi dụng người khác.

– Cô lên án tôi lợi dụng người khác . Còn cô thì sao ? Hay là cô không muốn thừa nhận lý do thực sự làm đám cưới với anh chàng chủ nông trại ấy ? Cô không yêu anh ta . Cô chỉ lấy anh ta để nắm giữ đất đai đã từng là sở hữu của gia đình cô.

– Tôi không cần hỏi ai nói với ông như vậy . Vậy tại sao ông không đi tìm Rachel ? Dù sao cô ta là người ông đến đây để gặp.

– Tôi đến đây để gặp Lane.

– Vậy thì đi tìm ông ấy đi . Nhưng đừng đến gần tôi.

Nàng tức khắc bước đi , cổ họng nghẹn ngào và tim nàng nặng trịch . Nàng đau khổ còn nhiều hơn là có can đảm thừa nhận , vì nàng đã đóan không sai . Mac Crea đến đây để chỉ gặp Lane và Rachel.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN