Chí Tôn Trở Về - Chương 19: Lâm Tuyết,Cố Minh Huy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Chí Tôn Trở Về


Chương 19: Lâm Tuyết,Cố Minh Huy


“Một là cô làm giao dịch với tôi,tôi giúp cô sống sót,hai là cô đi lên chiếc máy bay kia và chôn xác ở đó!”Hà Lam Nguyệt nhàn nhạt nói.

“Giao dịch thì tôi mất thứ gì?”Lâm Tuyết không tin có bữa cơm nào mà không trả tiền,chắc chắn phải trả một cái giá gì đó.

“Thật thông minh,lấy chiếc nhẫn trên tay cô làm giao dịch.”

“Chỉ có vậy?”Lâm Tuyết đầy ngờ vực nhìn chiếc nhẫn trên tay rồi lại nhìn Hà Lam Nguyệt.

“Đúng,chỉ có vậy!”Hà Lam Nguyệt gật đầu.

“Làm sao tôi có thể tin lời cô nói là thật chứ?”

“Nha,vậy thì cô chờ cho chuyến bay mà cô sẽ lên, cất cánh khỏi đường bay đi!”Hà Lam Nguyệt cười cười rồi dẫn đầu đi ra ngoài,Lâm Tuyết chần chừ một chút rồi đi theo Hà Lam Nguyệt ra ngoài.

Cả hai ngồi ở sảnh chờ tầm 15 phút,khi máy bay đi Anh Quốc của Lâm Tuyết vừa cất cảnh khỏi đường bay,cách mặt đất tầm 8,9 mét thì nổ mạnh.Toàn bộ kính trong sảnh chờ rung động kịch liệt,đi cùng tiếng hét chói tai của những vị khách xung quanh.

Lâm Tuyết khi nhìn thấy chiếc máy bay nổ mạnh trên trời thì lập tức kinh hãi mà đứng thẳng người dậy,cơ thể không tự chủ được mà run rẩy.

Nếu vừa rồi cô bước lên chiếc máy bay kia,hậu quả chính là….

Hà Lam Nguyệt nhìn phản ứng của Lâm Tuyết thì khẽ nhếch môi,qua lớp mắt kính đen nhìn những mảnh vụn của chiếc máy bay đang văng khắp nơi mà trong mắt khẽ loé ra ánh sáng lạnh.

Cô thật không biết,người tâm tư độc ác cỡ nào mới có thể dám tính kế một người mà hại chết hơn mấy trăm mạng người ở trên chiếc máy bay.

Quả nhiên,con nhỏ kia vẻ ngoài bạch liên hoa mà bên trong là một con rắn độc toàn thân là nọc độc chết người.

Lâm Tuyết nhìn cả sảnh chờ đầy nhốn nháo mà trong lòng như vừa ngâm ở biển bắc cực vậy,không cần đoán cô cũng biết kẻ phía sau màn là ai,một nữ sinh mới 19 tuổi lại có thể ác độc đến nước này,cô đã không còn gì để nói rồi.

“Hà Lam Nguyệt,chúng ta làm giao dịch,tôi muốn bọn họ phải trả giá đắt cho chuyện này!”Lâm Tuyết năm chặt bàn tay,móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay nhưng lại không hề thấy đau đớn gì.

“Yên tâm,tôi sẽ giúp cô,tuyệt đối không phản bội cô.”Hà Lam Nguyệt đứng lên,lấy ra một cái nón vành lớn đội lên đầu Lâm Tuyết,che đi khuôn mặt xanh xao của cô,nói tiếp:”Trước hết tìm một thân phận mới cho cô đã,Lâm Tuyết bây giờ đã chết trên máy bay kia rồi!”

“Ừ,xin nhờ cả vào cô,Lam Nguyệt!”Lâm Tuyết gật đầu,đeo túi xách rồi đi theo Hà Lam Nguyệt ra khỏi sân bay đang hỗn loạn kia,tâm trạng cực kì nặng nề.

Trong khách sạn cách sân bay không xa,phòng 307.

“Chúng ta tối nay tạm thời ở chỗ này,ra ngoài thì hoá trang một chút tránh bị nhận ra,tôi đi làm thân phận giả cho cô.”

“Nếu được thì rút hết tiền trong tài khoản của cô ra đi,chúng ta tạm thời sẽ cần chúng đó!”Hà Lam Nguyệt sau khi xếp chút quần áo mới mua được vào tủ,nói.

“Tôi đã biết,tên giả phiền cô để là Hàn Tuyết.Đó là họ của mẹ tôi!”Lâm Tuyết,cô chăm chú nhìn tivi đang phát tin tức vụ nổ máy bay hai giờ trước.

“Ân,tôi đi đây.”

Hà Lam Nguyệt nhìn qua Lâm Tuyết một cái rồi ra ngoài.Cô bây giờ cần tìm cái chỗ kiếm chút tiền,tiện thể điều tra chút thế lực ngầm ở nước V này.

“Chủ nhân,thân phận mới của người cùng Hàn Tuyết đã làm xong rồi,cả danh sách người trên chuyến bay kia cũng có rồi.”

“Trong đó có một người,thân phận rất thú vị nha!”Linh Linh hưng phấn thông báo.

“Ân,để ta đoán ha.Một là liên quan tới nhà nước hai là người liên quan tới thế lực lớn trong hắc đạo,đúng chứ?!”Hà Lam Nguyệt khẽ nhếch môi.

“Hắc,chính xác,là trong hắc đạo,chủ nhân ngài có thể lợi dụng nha,bởi vì….”Linh Linh lập tức nói ra những gì mà nó kiểm tra được,chuyện này rất có lợi cho chủ nhân nhà nó.

Hà Lam Nguyệt nghe xong thì khẽ mỉm cười,nếu có thể lợi dụng được thì chắc chắn cô sẽ nhanh chóng lấy được mảnh vỡ,trở về sớm nga~.

Hà Lam Nguyệt tìm được một chỗ giao dịch ngầm,cô trực tiếp bán ra một viên kim cương màu hồng phấn 20 carat giá 70 triệu đô,hai viên kim cương màu lục 50 và 40 carat giá 500 triệu đô.

Sau khi Hà Lam Nguyệt vừa rời khỏi,trong một căn phòng tầng trên cùng của toà nhà.Một nam nhân nhìn thấy hết thảy cuộc giao dịch.

“Boss,có cần theo dõi cô ta không?”Một người áo đen đứng ở trước mặt cung kính hỏi.

“Không cần,vụ nổ kia sao rồi?”

“Có người cố ý đặt bom trên máy bay,Tịnh cùng Lâm tiểu thư….”Giọng nói ngày càng nhỏ,cuối cùng là tắt luôn vì sát khí trên người vị đại nhân trước mặt ngày càng nặng.

“Ai làm?”Giọng nói đầy âm lãnh truyền tới.

“Vẫn cần chút thời gian để điều tra.”Người đàn ông áo đen người chảy đầy mồ hôi lạnh,khí tràng của boss thật đáng sợ.

“Cút,dùng hết mọi lực lượng tìm cho ra.”

“Vâng,boss.”Lập tức cúi đầu chào rồi lập tức ba chân bốn cẳng chuồn khỏi căn phòng như sông băng kia.

Nam nhân với khuôn mặt anh tuấn,khí chất như đế vương lúc này ngã người dựa vào ghế,mắt nhìn trần nhà tràn đầy đau thương.

Đúng lúc này,màn hình máy tính bỗng sáng lên,thu hút sự chú ý của nam nhân đang ngồi trên ghế.

“Ngươi muốn biết sự thật từ vụ nổ máy bay kia sao?”

Cố Minh Huy nhíu mày,hệ thống máy tính của hắn có phần mềm tường lửa tiên tiến bậc nhất,không lí gì lại bị người hack được.

“Ngươi là ai?”

“Ta là người biết ai là người đứng sau vụ nổ kia.”Máy tính lại tiếp tục đánh ra một dòng chữ.

“Vì sao muốn cho ta biết!”Cố Minh Huy nhíu mày càng sâu,tên này có thể nghe được hắn nói chuyện,còn biết rất nhiều nữa,chắc chắn có mục đích gì đó.

“Vì ta muốn giúp một người bạn,cô ấy là nhân vật chính trong vụ nổ kia,nhưng lại may mắn thoát chết!”

“Vì lí do gì ta phải giúp ngươi?”

“Nga,vì đứa con trong bụng cô ấy là của ngươi đâu!”Máy tính lại đánh ra một dòng chữ,kèm thêm mấy khuôn mặt cười bỉ ổi.

Cố Minh Huy lập tức giật mình,đứng phắt người dậy,không thể tin nhìn dòng chữ trên màn hình.Đứa con của hắn,kia,không phải là….

“Suy đoán đúng rồi đấy,chàng trai.Cô ấy chưa chết,nhưng thuộc hạ ngươi phái đi lại bị nổ chết mất rồi!”

Cố Minh Huy cố gắng kìm nén cảm xúc kì lạ trong lòng mình mà tiếp tục ngồi xuống,nhìn màn hình máy tính:”Ngươi muốn gì?”

“Một cuộc hợp tác,cô ấy muốn dựa vào chính bản thân mình để trả thù.Ngươi chỉ việc phối hợp,đứng phía sau giúp đỡ cô ấy là được.”

“Ngươi vì sao phải làm như vậy?”

Hắn không tin kẻ đến cả mặt này cũng chưa lộ ra ngoài,lại biết tất cả quan hệ của hắn và cô gái nhỏ kia.

“Ta với cô ấy bất quá đang làm giao dịch mà thôi.Còn có,đứa bé đã được 2 tháng rồi nga~,rất khoẻ mạnh!”Nhắn xong dòng này thì màn hình máy tính tối lại như ban đầu.

Cố Minh Huy nhìn chằm chằm màn hình máy tính một lúc lâu,khoé môi khẽ cong lên một chút.

…..

“Chủ nhân,người ngày càng phúc hắc rồi.Nếu tên kia ở phía sau giúp một tay thì chuyện của Lâm Tuyết cũng sẽ được giải quyết rất nhanh.”Linh Linh sau khi cắt đứt liên kết với máy tính Cố Minh Huy,nói đầy vui vẻ.

“Việc bây giờ là phải đưa bà bầu kia đi nước ngoài trước đã,đang mang thai mà tâm trạng người mẹ không tốt cũng sẽ ảnh hưởng tới đứa bé.”Hà Lam Nguyệt nhìn sách dành cho bà bầu,nói.

“Chủ nhân,người đây là đang muốn làm bảo mẫu sao?Còn việc trả thù?”Linh Linh khó hiểu hỏi.

“Trả thù gì thì cũng phải cho con nhóc kia đẻ xong đã,dù sao có thai cũng kiêng kị rất nhiều thứ.Chuyện của Lâm gia thì cứ để tên họ Cố kia xử lí đi,với địa vị trong hắc bạch đạo của hắn,một cái Lâm gia bất quá là một cái phẩy tay thôi!”

“Vậy,chủ nhân định cho cô ấy đi đâu?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN