Chí Tôn Trở Về - Chương 6: Mối làm ăn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Chí Tôn Trở Về


Chương 6: Mối làm ăn


Vừa ra khỏi trung tâm thương mại,Hà Lam Nguyệt nhìn thấy Trần Vân Anh đang đi cùng một phụ nữ rất xinh đẹp và dáng vẻ như người kinh doanh thành đạt.

“A,Lam Nguyệt,cậu đi mua đồ à!”Trần Vân Anh vừa thấy Hà Lam Nguyệt lập tức vui vẻ chạy tới.

“Ừ,tớ định đi mua một ít đồ mới.Vị này là?”Hà Lam Nguyệt vui vẻ nhìn sang người phụ nữ đang đi tới.

“A,tới,tớ giới thiệu một chút,đây là dì của tớ,Noãn Ngọc.Chính là người mà tớ đã nói với cậu có mở nhà hàng đó!Dì,đây là Hà Lam Nguyệt,bạn cùng lớp đại học của con đó,rất xinh đẹp đúng không?”Trần Vân Anh lập tức vui vẻ giới thiệu.

“Ừ,bạn con rất xinh đẹp.Chào con,cô là dì của cái con nhóc lanh chanh này!”Noãn Ngọc nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu quan sát Hà Lam Nguyệt.

“Dạ,chào cô.Cô cũng rất trẻ và xinh đẹp nữa!”Hà Lam Nguyệt lễ phép khen Noãn Ngọc một phen,dù sao lời nói không mất tiền mua.

“Con bé này thật dẻo miệng đó.Thôi,dì đi công việc,hai đứa đi với nhau nhé!”Noãn Ngọc lập tức tạm biệt hai người rồi rời đi.

“Ầy,chắc là vẫn là vấn đề nguồn hàng trái cây.Thật tình mà nói,thời đại bây giờ cái gì cũng có có thuốc với thuốc,nào là thuốc trừ sâu,phân hoá hoc,thuốc tẩy trắng,v…v…”Trần Vân Anh nhìn dì mình tất tả rời đi liền than thở.

Hà Lam Nguyệt vừa nghe vậy liền mắt sáng lên.Thiếu nguồn hàng trái cây,nếu vậy cô có thể kím lợi rất nhiều,trong không gian rất nhiều cây ăn trái,kho hàng cũng chất thành núi rồi.Cô chỉ cần để Linh Linh điều chỉnh linh khí hạ xuống thấp nhất thì tuyệt đối không vấn đề gì với người bình thường,còn vừa mọng nước ngọt và ngon nữa chứ.

“Nè, Vân Anh.Dì cậu đang cần tìm nguồn hàng trái cây hả.Đã tìm được chưa?”

“À,vẫn chưa có.Trái cây từ các nguồn hàng bây giờ rất khó kiếm chỗ có nguồn gốc rõ ràng,đã thế toàn là hàng của nước T đổ vào nước ta mà thôi!”Trần Vân Anh nhún nhún vai nói đầy chán nản.

“Nè,mình có nguồn hàng rất chất lượng,đảm bảo không thuốc trừ sâu hay bất cứ phân hoá học nào.Cậu cầm trái táo này về cho dì cậu xem thử đi,có thể cho người kiểm tra đo lường.Còn trái này cho cậu ăn thử nè,cực ngọt và mọng nước luôn!”Hà Lam Nguyệt lập tức lôi ra hai trái táo từ ba lô nhét vào tay Trần Vân Anh,vui vẻ nói ra mục đích.

“A,tớ có thể ăn thử hả,vậy không khách sáo nha!”Trần Vân Anh lập tức cầm một trái cắn một miếng,hai mắt lập tức sáng lên.

“Oa,ngon quá đi.Lần đầu tiên tớ ăn một trái táo ngon như vậy đó,vừa thơm vừa mọng nước ngọt lịm,thịt lại cực ngon.Lam Nguyệt,cậu thật sự có nguồn hàng này hả?Có loại trái cây khác không?”

“Có,cậu cứ về hỏi trước dì cậu đi.Rồi báo cho tớ biết nha!”Hà Lam Nguyệt vui vẻ lấy từ ba lô ra thêm một trái đào to cỡ bàn tay đưa cho Trần Vân Anh,coi như phí giúp đỡ.

Hà Lam Nguyệt từ trước đến giờ luôn là người thích kiếm tiền,nếu có thể ổn định kí bản giao dịch cung cấp trái cây cho nhà hàng dì của Trần Vân Anh thì hằng tháng sẽ kiếm thêm một chút tiền,tích tiểu thành đại,dù sao cũng là tiền.Cô sau này cũng không phải sầu lo việc thiếu tiền xài ni,quả nhiên không gian chính là thần khí kiếm tiền tốt nhất!

“Được,tớ đi tìm dì.Có gì tớ sẽ gọi cho cậu,tớ đi trước nhé.Bye bye!”Trần Vân Anh vui vẻ bỏ trái cây vào ba lô rồi chạy đi tìm dì của mình.

Cô nghĩ rằng,nếu có nguồn hàng của Hà Lam Nguyệt thì nhà hàng của dì đảm bảo sẽ làm ăn phát đạt,cô vừa rồi mới cắn một miếng táo đã muốn nuốt lưỡi mình luôn rồi huống chi là người khác.

Hà Lam Nguyệt thấy vậy cũng chỉ cười một chút rồi đi thuê xe tải nhỏ về nông thôn,cô hiện tại vì tập võ mà sức ăn ngày càng lớn,hiện đại lại rất nhiều thứ toàn tẩm thuốc hay bơm thuốc vào thịt,rau củ.

Cô ngại mỗi lần cứ tắm trong linh tuyền là y như rằng rớt ra vài cái chất đen bị linh tuyền tẩy đi,vẫn là tự trồng tự nuôi có vẻ sẽ an toàn hơn.Về ăn vặt gì đó,lâu lâu ăn cũng không vấn đề gì.

Huống chi,hiện tại cô lại có không gian và Linh Linh,hoàn toàn không cần bận tâm chăn nuôi gì.

Cô tìm được vài nhà bán heo,bò,thỏ rừng,dê con.Sau đó đi tìm mua ít cá con các loại cùng cua,tôm,ghẹ ở chợ hải sản.

Hà Lam Nguyệt để Linh Linh ngăn một góc không gian ra,điều chỉnh linh khí xuống thấp nhất rồi thả hàng loạt những thứ mới mua vào.Như vậy cô sẽ không sợ động vật trong không gian mở ra linh trí,thịt lại tự nhiên không lo độc hại.

Dĩ nhiên nước nuôi cá,tôm gì đó là nước ở bên ngoài cô dẫn vào.Nếu dùng linh tuyền thì cô còn không biết tụi nó biến thành cái dạng quỷ gì nha.Vẫn là nước thường tốt hơn đi.

Ở dưới biệt thự có một nhà kho không gian rộng hơn cả sân bay,có thể giữ tươi.Nếu động vật sinh sôi mà chết thì Linh Linh sẽ tự xử lý thịt rồi đưa xuống nhà kho,không gian cũng tự làm sạch rất tốt.

Sang ngày hôm,Hà Lam Nguyệt vừa rời khỏi không gian liền nhận được điện thoại của Trần Vân Anh nói dì Noãn Ngọc đồng ý,muốn tìm cô để bàn bạc,Trần Vân Anh còn gửi địa chỉ nhà hàng qua tin nhắn cho Hà Lam Nguyệt,hẹn lúc 9 giờ.

Hà Lam Nguyệt dọn dẹp nhà một chút liền nhìn đồng hồ thấy gần 9 giờ liền xách túi xuống hầm lấy xe máy chạy tới nhà hàng.

Khi cô vừa gửi xe thì thấy Trần Vân Anh chạy ra,lôi cô vào phòng làm việc của dì Noãn Ngọc,sau đó là biết điều đi ra đóng cửa lại giúp hai người.

Hà Lam Nguyệt nhìn một loạt động tác của Trần Vân Anh mà líu cả lưỡi,thật là làm đủ nhanh nhẹn không chừa đường sống luôn!

“Chào con,mau ngồi đi!”Noãn Ngọc đang ngồi trên bàn làm việc,nhìn thấy một loạt hành động của con cháu lanh chanh nhà mình liền bó tay toàn tập,đành phải đánh vỡ bầu không khí quái dị này.

“Chào cô,không biết cô thấy chuyện hợp tác như thế nào ạ?”Hà Lam Nguyệt cũng lười vòng vo,trực tiếp vào vấn đề chính.

Noãn Ngọc vừa cười vừa quan sát vẻ mặt của Hà Lam Nguyệt,một lúc sau mới nói:”Cô có cho người kiểm tra nồng độ thuốc trong trái cây mà con đưa cho Vân Anh,thật sự là hoàn toàn tự nhiên không có chất thuốc gì,trái lại rất thơm và mọng nước,ngọt lịm.Trên thị trường rất khó có được,cô có thể hỏi con nguồn hàng từ đâu không?”

“Cô Ngọc,cô cũng biết bí mật nghề nghiệp mà.Nhưng cô yên tâm đi,con chỉ cung cấp cho một mình nhà hàng của cô mà thôi,con sẽ đem trái cây tới cho nhà hàng của cô theo hợp đồng.”Hà Lam Nguyệt mỉm cười cực kì chuyên nghiệp,bắt đầu đàm phán.

“Nếu vậy,con có thể cho cô biết,ngoài trái cây ra có rau hay dưa gì khác không,nếu có thì càng tốt!”Noãn Ngọc cũng biết cái gì là giới hạn,trong kinh doanh ai cũng có bí mật của mình.Nếu Hà Lam Nguyệt đã đảm bảo nguồn hàng chỉ có nhà hàng của cô có thì không cần lo nữa.

“Rau dưa thì có một số loại thông dụng hằng ngày như dưa leo,cà chua,khoai tây,rau má,rau muống,xà lách,tần ô,bí đỏ mà thôi!”Hà Lam Nguyệt hớp một ngụm trà bình thản nói,thông cảm đi cô chỉ thích ăn vài loại thôi nên cũng trồng vài loại thôi nha~,muốn kinh doanh thì phải đi mua thêm về trồng.

“Được,nếu như có nhiêu đó cũng được.Hiện tại quyết định bàn về giá cả đi,số lượng càng nhiều càng tốt!”Noãn Ngọc mỉm cười nhìn Hà Lam Nguyệt.

“Xin lỗi,cô cũng biết là trái cây cùng rau dưa của con không hề có chất thuốc hay phân hoá học nào,cực kì tự nhiên,nên số lượng tuyệt đối không thể đáp ứng như cô muốn được.Cô cũng biết cái gì càng quý càng đắt mà!”Hà Lam Nguyệt sờ sờ cằm vừa nghĩ vừa nói.

“Vậy con định giao như thế nào?”

“Ba ngày giao một lần,mỗi lần chỉ có 50 thùng trái cây cùng 100 thùng rau dưa các loại mà thôi.”Hà Nguyệt Nhi dừng một chút rồi nói tiếp:”Giá cả có thể thương lượng,con đảm bảo là cô chỉ cần khai trương một lần này,giá món ăn đẩy cao lên,ai đã ăn thử tuyệt đối sẽ chịu trả tiền cho lần kế tiếp.”

Cô để hai bao đầy rau củ cùng trái cây trên bàn:”Ở đây con có mang tới một chút rau củ cùng trái cây,cô có thể cho đầu bếp làm thử,xong rồi hãy quyết định kí hợp đồng hay không.”

Noãn Ngọc thấy vậy liền lập tức cầm cái bao chạy xuống nhà bếp tìm bếp trưởng thương lượng,Trần Vân Anh thì không biết chạy đi xó nào rồi,hiện tại trong phòng chỉ còn lại Hà Lam Nguyệt ngồi ngây ngốc uống trà,dùng điểm tâm.

Đúng lúc này,Hà Lam Nguyệt nhận được điện thoại của Ngô Hàm gọi tới,cô vừa nhấc máy chưa kịp nói gì đầu dây bên kia liền nói với giọng gấp gáp:”Nguyệt,hiện tại em có bao nhiêu tiền,cho anh mượn gấp đi,sau này anh có tiền liền trả lại cho em.”

Một tháng không thấy,vừa thấy liền bài cũ cho mượn rồi sẽ trả tiền,Hà Lam Nguyệt không còn gì để nói nữa.Còn cái giọng hỏi mượn tiền kia như là lẽ đương nhiên không bằng,xem bà là cái máy rút tiền chắc!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN