Chí Tôn
Chương 108: Truyền thụ thủ ấn luyện đan, cái gì? Thượng đẳng (hạ)
Nghe xong cố sự này, Sở Vân không khỏi thở dài một hơi. Hắn biết “trung lập” chính là gốc rễ sinh tồn của Thiên Ca Thư Viện, một khi mất đi, thư viện chắc chắn khó bảo toàn bản thân, rất có thể phải đối mặt với cục diện hiểm ác đáng sợ hơn Thư gia đảo hiện nay.
Cho dù là thư viện bồi dưỡng ra rất nhiều nhân tài, hiện nay trở thành đầu lĩnh thế lực khắp nơi, thế nhưng đối mặt với lợi ích của bản thân, tình cảm trường cũ có vẻ yếu đuối không chịu nổi một kích.
Sở Vân cố nén thất lạc trong lòng, không quá cưỡng cầu.
Bạch Mi Đan Sư than thở một tiếng, nói:
– Nỗ lực cho tốt, Sở Vân ngươi rất có thiên phú. Trong tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả một phương, Thư gia đảo nhất định vì ngươi trở nên cường thịnh.
Tiếp theo, ta sẽ truyền thụ cho ngươi thủ ấn giữ nhà của viện chủ đời thứ ba sáng tạo ra — thủ ấn luyện đan thượng đẳng — Bát Đoạn Cẩm!
– Luyện đan ấn thượng đẳng?
Sở Vân nhất thời động dung.
Giá trị của luyện đan ấn thượng đẳng sánh ngang với một quả trứng yêu thú tuyệt phẩm. Thực sự không ngờ tới viện chủ đời thứ ba lợi hại như vậy, cư nhiên sáng tạo ra luyện đan ấn cấp bậc này, quả thực là kỳ nhân một đời.
So sánh với luyện đan ấn cơ bản thuộc cấp bậc hạ đẳng, luyện đan ấn Bát Đoạn Cẩm thượng đẳng có nội dung nhiều hơn không chỉ mười lần! Thủ ấn cơ bản có tám, tổ hợp thành vô số biến hóa rối loạn, kết nối phức tạp quỷ dị, càng khiến người khác hoa mắt, thần hồn điên đảo.
Đủ trôi qua một canh giờ, toàn bộ tinh thần của Sở Vân quán chú, nhưng cũng chỉ mạnh mẽ ghi nhớ được một phần tám thủ ấn trong đó.
Bạch Mi Đan Sư khẽ gật đầu, vui mừng nói:
– Tốt rồi, thời điểm bản đan sư học tập trước kia còn kém xa so với ngươi. Thiên phú luyện đan của ngươi rất tốt, không nên để mai một. Từng thủ ấn luyện đan thượng đẳng đều có công hiệu đặc thù. Công hiệu đặc biệt của thủ ấn Bát Đoạn Cẩm chính là mã hóa.
– Mã hóa?
– Không sai, đây chính là hạng mục nghiên cứu, tiêu tốn tinh hoa suốt đời của viện chủ đời thứ ba. Một viên đan dược luyện chế ra, đặt trong tay các cao thủ hành gia, nhiều lần kiểm tra là có thể phán đoán được thành phần chi tiết trong đó. Lại trải qua nếm thử là có thể suy đoán được thủ pháp luyện đan. Điều này phi thường bất lợi đối với người giữ gìn thủ ấn luyện đan. Khi thủ ấn Bát Đoạn Cẩm của ngươi đại thành, mặt ngoài đan dược luyện chế ra sẽ ngưng kết tám đạo vận, đạo vận kết nối với nhau thành đan y. Phá đan y, đan dược hủy. Vậy thì không cần phải lo lắng người ngoài chiếm đoạt thành quả của ngươi.
Lời giải thích của Bạch Mi Đan Sư khiến Sở Vân mở rộng tầm mắt.
– Ngày mai ngươi lại tới nơi này, ta sẽ dạy cho ngươi thủ ấn tiếp theo. Thủ ấn này là bí truyền, chớ tùy ý dạy cho người khác.
Trước khi đi, Bạch Mi Đan Sư dặn dò nói.
– Sở Vân minh bạch!
Sở Vân hứa hẹn, xoay người rời đi, bỗng nhiên dừng bước, quay đầu bái tạ đối với Bạch Mi Đan Sư nói:
– Tiểu tử bái tạ ân tình tài bồi của đan sư!
Tuy rằng Bạch Mi Đan Sư cự tuyệt thỉnh cầu của chính mình, nhưng Sở Vân rất hiểu rõ, trung lập chính là gốc rễ dựng thân của Thiên Ca Thư Viện, đổi thành chính mình cũng sẽ không đáp ứng.
Nhưng mà Bạch Mi Đan Sư truyền dạy loại thủ ấn quan trọng như vậy cho chính mình, rõ ràng là thực tâm tài bồi chính mình, coi như mở mang đầu óc cho bản thân.
Sở Vân không phải là thiếu niên ngốc nghếch ngây thơ, tâm tính thành thục, nhớ tới những tao ngộ kiếp trước, Sở Vân phát ra cảm kích từ sâu trong nội tâm đối với Bạch Mi Đan Sư. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
– Trở về luyện tâm cho tốt!
Bạch Mi Đan Sư phất tay, sắc mặt lạnh lùng trước sau như một. Thẳng cho tới khi Sở Vân rời khỏi học đường, khóe miệng của hắn mới không nhịn được nhếch lên, tạo thành đường vòng cung.
Vừa mới đi ra khỏi cửa học đường, Sở Vân đã nhìn thấy Kim Bích Hàm cấp bách bình bịch chạy tới, cầm lấy cánh tay hắn, kéo mạnh ra ngoài.
– Đi mau! Ta đã phá giải được tất cả bí ẩn, tìm được truyền thừa của viện chủ đời thứ ba rồi!
Viện chủ Thiên Ca Thư Viện đời thứ ba bị công nhận là sỉ nhục, kỳ thực là một vị anh hùng chịu nhục, hy sinh rất nhiều vì đại cục. Hắn không chỉ giữ gìn được an toàn cho Thiên Ca Thư Viện, truyền xuống phương châm chính sách trung lập, hơn nữa bản thân càng là kỳ tài luyện đan, sáng tạo ra thủ ấn Bát Đoạn Cẩm độc đáo như vậy, có công hiệu mã hõa, là thủ ấn cấp bậc thượng đẳng.
Nhân vật như vậy, trước khi chết tuyên bố một nhiệm vụ truyền thừa, nhiệm vụ này luôn luôn xếp tại vị trí đầu tiên trong tạp vụ đường, học phân thưởng cho cao tới một trăm.
Bao nhiêu năm rồi, vô số tuấn kiệt trước mặt nhiệm vụ này bị chặn lại. Phẫn hận so thất bại đã dần dần hình thành quan điểm đại chúng, nhận thức nhiêm vụ này chính là nhiệm vụ rác rưởi nhất, không xong nhất trong lịch sử Thiên Ca Thư Viện, thuần túy chỉ là trò đùa dai trêu chọc thư sinh.
Sở Vân vừa mời rời khỏi học đường, Kim Bích Hàm đã vội vã chạy tới, thần tình cấp thiết.
– Đừng nóng vội, đừng nóng vội. Truyền thừa của viện chủ đời thứ ba đến tột cùng là cái gì?
Sở Vân hiếu kỳ hỏi thăm.
– Không nhìn thấy vật truyền thừa, địa phương then chốt đã bị thế lực thư sinh bình dân phong tỏa hoàn toàn rồi. Ai, sao có thể không cấp bách? Người ta tân tân khổ khổ dễ sao? Nếu làm không tốt, một trăm học phân kia sẽ ngâm nước nóng rồi!
Câu trả lời của Kim Bích Hàm càng khiến Sở Vân không hiểu ra sao.
– Chờ một chút, huynh đang nói, có liên lụy tới thế lực thư sinh bình dân, đây rốt cuộc là sao?
Sở Vân một mặt chạy theo Kim Bích Hàm, một mặt mở miệng hỏi.
– Ta đã tìm kiếm tới địa điểm cuối cùng, đó là một sơn cốc bí mật, vừa định tiến vào trong xem thế nào, bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều thư sinh bình dân, bọn họ đã sớm ẩn nấp tại nơi này, ngăn cản đường đi của ta. Ta không tiện xuất thủ, không thể làm gì khác hơn là mời nhân vật của công chúng huynh lên sân khấu!
Tốc độ nói của Kim Bích Hàm rất nhanh.
Cuối cùng Sở Vân cũng hiểu được, an ủi nói:
– Bình tĩnh, Thạch huynh! Đối phương nhất định cũng đã tiến triển tới một bước cuối cùng này, xem ra còn chưa thu được truyền thừa, bằng không đã không làm nhiều chuyện như vậy, thiết lập trạm canh gác để làm cái gì? Bọn họ quấy rầy chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, bản thân đã vi phạm quy định của học viện, căn bản không cần e ngại, chúng ta nắm giữ quyền chủ động tuyệt đối.
Kim Bích Hàm băng tuyết thông minh, nghe vậy nhất thời không vội vã, đôi con mắt đẹp nhìn vào Sở Vân, bên trong lóe ra kỳ quang:
– Huynh nói rất đúng, vừa rồi là ta quá nóng vội rồi, đích xác như vậy. Sở huynh quả thực đáng tin, dưới loại tình huống như vậy còn có thể lãnh tĩnh được!
Trong lời nói không che giấu được vẻ tán thán
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!