Chí Tôn - Chương 32: Tam lão lau mắt nhìn Sở Vân (hạ)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Chí Tôn


Chương 32: Tam lão lau mắt nhìn Sở Vân (hạ)


Tam lão đều là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hiện trường cũng không bị xáo trộn quá nhiều. Chỉ cần tưởng tượng một chút, hoàn toàn có thể dựng lại trong đầu một cách hoàn chỉnh khung cảnh lúc đó, không khác gì tự mình chứng kiến. Nội tâm tam lão lập tức chấn động!

Trăm nghe không bằng một thấy. Nếu tam lão không tự mình đến nơi này, tận mắt chứng kiến, ai cũng không nghĩ rằng Sở Vân, một thiếu niên mười ba tuổi lại có thể làm ra những chuyện như vậy. Bị tập kích, lập mưu, phản công, vung đao chém giết địch nhân, xác
định cục diện thắng bại! Tàn nhẫn, quả cảm, nhiệt huyết hào hùng trong đó khiến cho người bình thường nghe xong chỉ sợ sẽ trợn mắt há mồm. Lúc này tâm tình tam lão cũng bị lôi cuốn theo, trở nên vô cùng kích động.

– Một đao rất sắc!
Một lúc lâu sau, Lão Hồng Thương mở miệng phá vỡ sự trầm mặc. Ánh mắt của lão chăm chú nhìn vào vết thương của hai cỗ thi thể này, lấp lóe tinh mang. Trong miệng lão khen đao nhưng kỳ thực chính là đang khen Sở Vân. Cho dù là một thanh tuyệt thế bảo đao sắc bén nhất thiên hạ, nhưng nếu như rơi vào trong tay một kẻ hèn nhát cũng tuyệt đối không đả thương được người nào.

Hắn không dám. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Nhưng Sở Vân dám!

Một đao trí mạng, không để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào. Nếu một kích bất thành, ngược lại bản thân sẽ lâm vào hiểm cảnh. Đao pháp như thế, tràn ngập một loại hương vị thiết huyết, một đi không trở lại!

Cho nên hắn đã dẫn phát được sự cộng minh cùng tam lão.

– Chín tên đại hán, hai ngự yêu sư không ngờ lại bị một mình ngươi tiêu diệt toàn bộ, tiểu tử giỏi lắm, có dũng có mưu!
Lúc này, Kiều Lão Hầu Tử cũng phản ứng, bàn tay lớn vỗ vỗ bả vai Sở Vân cười lớn. Lão Ngư Vương cũng gật đầu phụ họa, tràn đầy đồng cảm nói.
– Thiết kế dụ địch là trí. Ra tay chém giết địch là dũng. Tuy rằng Sở Vân còn nhỏ tuổi nhưng đã trí dũng song toàn, khó lường! Khó lường!

Sở Vân được người khác tán dương ngay trước mặt như thế có chút xấu hổ, cười gượng. Hắn cũng không cảm thấy cái gì, kiếp trước hắn vật lộn trong đủ loại hiểm cảnh, tuyệt địa, cửu tử nhất sinh. Phong hiểm trong đó so với một trận chiến này còn lớn hơn nhiều. Tam lão không biết hắn là trọng sinh sống lại, kinh qua một chuyến này, đã hoàn toàn nhìn hắn bằng một con mắt khác. Trong ánh mắt ngoài thân thiết ra còn có
rất nhiều nhận thức cùng tán thưởng.

– Gã râu rậm này là ngự yêu sư. Địa vị không thấp, đến cùng có phải gian tế của hải tặc hay không, phải dựa vào dấu vết trên thân hắn rồi.
Nói xong Lão Hồng Thương ngậm rượu, phun thẳng lên lồng ngực của hắn.

Phốc!

Phần trước ngực lập tức nổi lên biến hóa!

Hiện lên hình xăm!

Hoa văn màu đen đầy tà ác, miêu tả một đầu cô lang vô cùng sống động. Đôi mắt đỏ bừng nửa khép nửa hở, tràn đầy khí tức xảo trá, hung tàn. Một con sói màu đen với đôi mắt đỏ hồng.

– Ah, hình xăm này!
Lão Hồng Thương kinh hô một tiếng.

– Tàn lang!
Lão Ngư Vương, Lão Hầu tử chấn động toàn thân.

– Tàn lang! Đúng là đoàn hải tặc Tàn Lang!
Nội tâm Sở Vân gào thét, tâm thần chấn động. Đối với cái tên này, hắn tuyệt đối không xa lạ gì. Bởi vì, kiếp trước nghĩa phụ Thư Thiên Hào của hắn đã chết trên tay đoàn hải tặc này!

Không thể tưởng được kiếp này, nhanh như vậy đã gặp lại cái tên này!

Sở Vân xiết chặt hai nắm đấm, ánh mắt hiện lên vẻ dữ tợn.

Hình xăm Tàn lang vừa xuất hiện, tất cả mọi người chấn động bất an!

– Cuồng Sư, Phi Hổ, Tàn Lang… Phiền toái rồi!
Sắc mặt Lão Hồng Thương vô cùng ngưng trọng, ngữ khí thâm trầm.

Kiều Lão Hầu Tử nhíu mày:
– Đoàn hải tặc Tàn Lang này xú danh lan xa, hiện tại lại trà trộn lên Thư gia đảo chúng ta. Nhất định là có mục đích!

– Làm sao bây giờ? Hiện tại đảo chủ đang đi tuần ngoài biển, tin tức này nhất định phải thông chi cho ngài. Chúng ta lập tức trở về!
Lão Ngư Vương nói.

– Được!
Chuyện này không thể chậm trễ, quân tình trọng đại như vậy, phải lập tức bẩm báo, nếu không sẽ có đại họa đổ xuống Thư gia đảo. Tam lão đều là nhân vật hiểu rõ nặng nhẹ, lúc này lập tức muốn đến Thư gia thành bẩm báo.

– Sở Vân, lần này ngươi lập tức đại công, sớm phát hiện ra quân tình trọng đại, lại tiêu diệt được nhiều địch nhân như vậy. Sau khi đảo chủ trở về, nhất định sẽ khen thưởng ngươi. Bây giờ ngươi trở lại Diêm Tràng trang viên, cố gắng chuẩn bị cho tốt khảo hạch trong lễ trưởng thành. Chuyện này giao cho ba lão đầu chúng ta là được.
Trước khi đi, Lão Hồng Thương vỗ vỗ bả vai Sở Vân, dặn dò. Trong giọng nói có vài phần an ủi. Thần sắc Sở Vân cũng không bình tĩnh, bất quá hắn cũng hiểu được bản thân còn nhỏ tuổi, thực lực lại thấp kém, không giúp được gì. Còn nữa, lễ trưởng thành có liên quan
trực tiếp đến đại kế của hắn, cũng lý trí gật đầu đáp ứng.

– Yên tâm đi, chỉ là Tàn Lang mà thôi. Nam nhi Thư gia đảo chúng ta đã từng sợ kẻ nào? Sở tiểu tử, ngươi không cần quá lo lắng. Cứ chuyên tâm mà chuẩn bị cho khảo hạch.
Kiều Lão Hầu tử an ủi.

– Vâng!
Sở Vân gật đầu nhưng trong lòng lại cười khổ.

Đoàn hải tặc Tàn Lang, kiếp trước hắn cũng từng hao phí rất nhiều tâm lực nghiên cứu qua. Tàn Lang, Phi Hổ, Cuồng Sư là ba thế lực hải tặc cường đại nhất bên trong Chư Tinh Quần Đảo. Trong đó Tàn Lang là xú danh lan xa nhất, giết người cướp của… Không việc xấu xa nào bọn chúng không làm. Thuyền trường Tàn Lang hung tàn, độc ác. Quân sư Bạch Bái nham hiểm tham lam, bọn chúng cấu kết làm ra vô số chuyện xấu xa, rất
nhiều người bị hại đều nghiến răng nghiến lợi hận không thể xả thịt, lột da, uống máu bọn chúng. Nhưng hết lần này tới lần khác, thực lực bọn chúng cường đại, đơn giản đã có thể cướp sạch hải đảo cấp thôn, hải đảo cấp trấn. Ngay cả đảo cấp thành như Thư gia đảo, bọn chúng cũng không ngán!

“Ai, hiện tại bản thân mình quá yếu ớt. Địch nhân như vậy khiến cho toàn bộ Thư gia đảo đều phải trịnh trọng như lâm đại địch. Cũng may sớm phát hiện ra bọn chúng, có thể mang lại tác dụng cảnh báo.”
Loại cảm giác yếu ớt này khiến cho Sở Vân cảm thấy vô lực, quả thực vô cùng khó chịu. Trở lại Diêm Tràng trang viên, trước tiên Sở Vân lấy ra miếng ngọc giản màu hỏa hồng kia xem xét một chút. Nếu nhứ nhớ không lầm, trong ngọc giản này ghi lại ba loại đạo pháp. Loại đạo pháp thứ nhất tên là Tiểu Đan Hỏa. Khi sử dụng có thể bắn ra một hỏa cầu lớn bằng lòng bàn tay. Loại đạo pháp thứ hai tên là Hỏa Liên Hộ Giáp. Khi sử dụng có thể kết thành một bộ áo giáp bằng hỏa diễm, trên mặt hỏa giáp có đồ án hồng liên, bảo hộ bản thân chống lại công kích từ địch nhân. Loại đạo pháp thứ ba tên là Tung Dược Thuật, chủ yếu trình bày về cách vận dụng yêu nguyên trong cơ thể, phụ trợ yêu
thú tiến hành di chuyển.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN