Chí Tôn - Chương 770: Liên thủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
68


Chí Tôn


Chương 770: Liên thủ



– Chẳng lẽ là.

Tâm thần Sở Vân chấn động. Hắn nghĩ tới một người. Muốn chỉ điểm một vị Vương trở thành Đại Đế, chỉ có tồn tại phía trên Vương. Mà Tinh Châu tam hoàng tứ đế hiển nhiên sẽ không trợ giúp vương của Quỷ Châu. Có lẽ Minh Đế là quân cờ mà Tinh Thánh an bài, nhưng loại khả năng này rất nhỏ, ngược lại một người có khả năng rất lớn.

Người này chính là Bạch Tiểu Thánh!

Binh Thánh bị Cổ Thánh hãm hại, sau nhiều lần trốn chạy, cuối cùng lưu lạc đến Tinh Châu. Thân phận bên ngoài của hắn chính là tông sư luyện binh Bạch Tiểu Thánh.

Sở Vân cũng không nói ra cái tên này, Minh Đế lại cười rộ lên.

– Xem ra ngươi đã đoán được đáp án. Không sai, chính là Bạch Tiểu Thánh, tổ tiên Tiêu gia, Thánh nhân Binh Châu!

Tiêu Yến phát mộng, sao lại có quan hệ cùng tổ tiên Tiêu gia?

Dạ Đế mộng, Thánh nhân Binh Châu? Vừa rồi mình không có nghe lầm chứ. Toàn bộ cửu châu, có lẽ chỉ có hai người Sở Vân cùng Minh Đế là biết được chân tướng sự việc.

– Nói như vậy, ngươi là nội ứng mà Binh Thánh đặt tại Quỷ Châu?

Sở Vân hiểu rồi, nếu là như vậy, biểu hiện kỳ quái của Minh Đế sẽ có thể lý giải hoàn toàn.

Minh Đế cười khổ.

– Nói nội ứng chưa hẳn đã đúng, có lẽ nên nói là một quân cờ. Sinh tử của ta đã sớm bị Binh Thánh nắm trong tay. Có lẽ Sở Vân ngươi còn không tin ta, cho nên lần này ta mời ngươi thi triển bổn mạng thần thông.

– Ngươi có ý tứ gì?

Không ngờ Minh Đế chủ động yêu cầu Sở Vân thi triển Nhân Đạo Vô Lượng với hắn, hắn điên rồi sao?

– Bổn mạng thần thông của ngươi được gọi là Nhân Đạo Vô Lượng, đích thực là huyền diệu phi phàm, là thần thuật ngự nhân vô thượng. Ngươi thử thi triển đối với ta, sự thực vững chắc hơn bất cứ lời hùng biện nào, sau khi ngươi thi triển sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta.

Minh Đế nở một nụ cười cay đắng.

– Tốt! Để ta xem bên trong ẩn dấu huyền cơ gì. Nhân Đạo Vô Lượng!

Sở Vân không chút do dự, một đạo bạch quang phóng đến Minh Đế. Thân thể Minh Đế chấn động, bạch quang tiêu tán, hắn không tổn hao chút gì. Trái lại bản thể Sở Vân tại Tinh Châu há miệng phun ra một ngụm máu tươi, chảy xuống đầm đìa trên vạt áo.

– Sao lại như vậy?

Trong một sát na khi quang huy của Nhân Đạo Vô Lượng chạm vào Minh Đế. Hắn không hề phòng ngự nhưng lại có thể khiến cho lực lượng của Nhân Đạo Vô Lượng sắp tác dụng lên linh quang của Minh Đế, cùng thời điểm thành lập liên hệ linh quang với Sở Vân, Thánh lực bàng bạc tràn tới triệt để đánh tan Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân, thậm chí còn cắn trả đến bản thể của Sở Vân.

Đây là lực lượng của Binh Thánh.

– Thì ra linh quang của ngươi đã bị Binh Thánh khống chế. Nhưng điều này sao có thể? Nhân Đạo Vô Lượng chỉ có ta mới nắm giữ, ngay cả Tinh Thánh cũng không
có. Nhưng liên hệ linh quang thành lập giữa ngươi cùng Binh Thánh, lại không khác gì Nhân Đạo Vô Lượng của ta! Chẳng lẽ thủ đoạn của Binh Thánh đã vượt qua tất cả những Thánh nhân còn lại?

Sở Vân vạn phần nghi hoặc.

Minh Đế cười khổ không thôi.

– Ta cũng không biết là đang xảy ra chuyện gì. Có một ngày Binh Thánh đột nhiên câu thông linh quang cùng ta, cưỡng ép ta thành lập nên mối liên hệ này. Lúc ấy, hắn hưng phấn nói cho ta biết, đã tìm được một con đường tắt, không chỉ có thể trợ giúp hắn khôi phục thực lực Thánh nhân, thậm chí còn có thể tiến xa thêm một bước. Nhưng hiển nhiên, thành công của hắn không trọn vẹn, thông qua linh quang ta có thể cảm giác được, hắn khi thì thanh tỉnh, lúc thì điên cuồng. Nhất là trong khoảng thời gian gần đây, tình huống của hắn càng ngày càng bất ổn. Vừa rồi ngươi cũng có thể cảm
nhận được tình trạng của hắn, thần trí hắn đã hoàn toàn trở nên mơ hồ, căn bản không để ý tới tính mạng của ta. Nếu ta không có bổn mạng thần thông Minh Ngoan Bất Linh, có tác dụng ngăn cản linh quang, chỉ sợ ta đã sớm bị linh quang của Binh Thánh hủy diệt.

– Ta không có lừa ngươi, lưới pháp tắc Quỷ Châu làm chứng, toàn bộ lời bổn đế nói đều là sự thực.

Minh Đế lập lời thề. Lưới pháp tắc Quỷ Châu vẫn trầm tịch, hiển nhiên đây là chứng minh tốt nhất mà hắn đưa ra.

– Thì ra là thế.

Giờ phút này, Sở Vân chính thức bừng tỉnh đại ngộ. Tất cả câu chuyện thì vô cùng phức tạp, nhưng sau khi xâu chuỗi lại với nhau thì trở nên vô cùng đơn giản.

Binh Thánh bị Cổ Thánh đuổi giết, lưu lạc đến Quỷ Châu thành lập nên Tiêu gia, sinh ra ý nghĩ luyện
chế Âm Dương Đại Hậu Cung, thiết hạ Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, đồng thời cũng an bài quân cờ Minh Đế.

Sau đó Binh Thánh lẻn vào Tinh Châu, muốn luyện chế Âm Dương Đại Hậu Cung. Nhưng kết quả vẫn không thành công. Tinh Thánh phát giác, giáng xuống thiên kiếp. Thậm chí rất có khả năng Cổ Thánh cũng nhúng tay vào đối phó với Binh Thánh. Binh Thánh luyện chế Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền thất bại, không thể không bỏ lại Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, một lần nữa bỏ trốn. Nhưng hắn rốt cục vẫn là Thánh nhân, đã sớm thiết hạ thủ đoạn khác, ứng phó với loại tình huống này.

Sau ngày hắn mất tích một cách thần bí, hắn đã liên lạc cùng Minh Đế. Lệnh cho Minh Đế âm thầm trợ giúp Sở Vân phương tiện để hắn luyện chế ra Âm Dương Đại Hậu Cung. Sở dĩ Minh Đế có được thành tựu như ngày hôm nay hoàn toàn nhờ vào sự giúp đỡ của Binh Thánh. Minh Đế cũng biết Binh Thánh đã để lại lạc ấn trên người mình, hắn toàn tâm toàn ý vì đại kế phục thù của Binh Thánh mà nỗ lực. Vốn mọi chuyện đều tiến hành
rất thuận lơi. Nhưng thời gian dần qua, Minh Đế phát hiện ra, trong kế hoạch xuất hiện một vấn đều cực lớn.
Không biết vì sao Binh Thánh nổi điên rồi.

Thời gian hắn thanh tỉnh càng ngày càng ít, thời điểm điên cuồng, tùy ý bộc phát linh áp Thánh giả. Nếu Minh Đế không có Minh Ngoan Bất Linh, là bổn mạng thần thông am hiểu ngăn chặn linh quang, chỉ sợ là đã sớm đi đời nhà ma rồi. Bởi vậy Minh Đế không thể không vì tính mạng của mình mà cân nhắc. Bản thân Binh Thánh đã khó bảo toàn, không đáng tin cậy. Minh Đế không còn con đường nào khác, toàn bộ cửu châu, chỉ có Sở
Vân mới miễn cưỡng được tính là minh hữu của hắn. Lần này hắn tìm đến Sở Vân, hoàn toàn đã rơi vào đường cùng.

– Linh áp Binh thánh, ta càng ngày càng lực bất tòng tâm, ta cần sự trợ giúp của ngươi. Ta có thể trợ giúp ngươi luyện chế Âm Dương Đại Hậu Cung, chúng ta đều biết thần ma đại kiếp chính thức còn chưa tới, chúng ta có cùng chung lợi ích!

Ánh mắt Minh Đế sáng quắc, nhìn chằm chằm vào Tinh Quỷ Hồn Giới.

Sở Vân trầm mặc, Minh Đế không thể nào giở trò quỷ, bản thân hắn đã khó bảo toàn, không thể không tìm giúp đỡ từ ngoại giới.
– Ngươi cũng đã biết đến Âm Dương Đại Hậu Cung, hơn nữa càng tinh tường độ khó khi luyện chế nó. Chỉ bằng vào nội tình của Đại Đế, cho dù ngươi dốc cả vốn gốc ra, tối đa cũng chỉ có thể luyện chế một tòa cung.

Minh Đế cười ha hả.

– Bằng vào vốn liếng của ta đương nhiên là không có khả năng, nhưng Thánh nhân thì hoàn toàn có thể. Binh Thánh trên đường đào vong, từng bước từng bước chôn xuống phục bút, tích lũy tài nguyên, chính là chuẩn bị cho đại kế phục thù của hắn. Hắn đã sớm tích lũy rất nhiều tài phú, đặt trong cơ thể chín mươi chín đầu Vĩnh Trụ Bí Tương Quái. Mà vị trí của những tương quái này ta đều biết.

– Thì ra là thế.

Sở Vân trầm ngâm.

– Ta phải trả cái giá gì?

Sắc mặt Minh Đế có chút âm tình bất định, rốt cục cũng đã nói tới điểm mấu chốt. Hắn không thể không cảm thấy có chút khẩn trương, lần giao dịch đối với Sở Vân mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng đối với bản thân hắn mà nói lại quan hệ tới sinh tử của bản thân. Một khi bị Thánh nhân giết chết, Minh Đế sẽ triệt để diệt vong, thân thể, hồn phách, linh quang đều sẽ tiêu tan.

– Ngươi chỉ cần làm hai chuyện. Một là toàn lực giúp ta chống cự linh quang nghiền áp của Binh Thánh, hai là ta và ngươi liên thủ cướp đoạt Tửu Trì Nhục Lâm! Ta cần phục sinh cho hai vị thê tử, còn có tôn nữ của ta nữa.

Minh Đế nói.

– Tửu Trì Nhục Lâm? Đây là thứ tốt, ta cũng cần đến nó. Ngươi nói không sai, hợp tác giữa chúng ta là đôi bên cùng có lợi, phân ra thì cả hai đều bị hại… Như vậy, liên hợp đi!

Nghe được những lời này của Sở Vân, Minh Đế thở phào một hơi, nụ cười một lần nữa hiện lên trên khuôn mặt của hắn. Truyện Tiên Hiệp

Hắn khẽ khom người đối với Tinh Quỷ Hồn Giới, sau đó chậm rãi nói:

– Ngươi sẽ không thất vọng đâu, minh hữu của ta!

Bốn năm sau.

Tinh Châu, trên đỉnh Tuyết Đính Thiên Sơn, vô số bóng người nối liền không dứt.

Ba năm trước, đây chỉ là một nơi hoang vắng. Nhưng sau khi bốn vị thiếu niên mang đến tin tức, nơi này đã trở thành thánh vực trong lòng tất cả mọi người Tinh Châu, là ánh dương quang đối kháng cùng tai kiếp.

– Hình chiếu thánh điện, tam hoàng ngũ đế chiêu nạp người hữu duyên!

Sau khi tin tức này truyền ra bên ngoài, đã khiến Tinh Châu triệt để chấn động.

Ba năm, mặc dù ngắn ngủi, nhưng Tuyết Đỉnh Thiên Sơn đã triệt để biến đổi. Một tòa thành hoàn toàn mới thay thế khu rừng hoang dã. Nó dựa lưng vào núi, hoàn toàn được xây dựng từ những khối lập phương cự thạch ngà voi, quy mô hung vĩ, có thể nói là Tinh Châu đệ nhất thành.

Đây là Thánh thành, nhân khẩu đạt đới nghìn vạn.
Người kiến tạo ra tòa thành này là một vài nhất lưu đại quốc. Dưới sự đe dọa của Yển Nguyệt Thần Ma, bọn hắn không thể không đoàn kết, liên hợp lại với nhau. Mà đại
đa số tiểu kiếp, trong trường hạo kiếp này lần lượt biến mất, không phải bị đại quốc thôn tính cũng bị Yển Nguyệt Thần Ma hủy diệt. Cơ hồ cách mỗi một tháng, thủ lĩnh các quốc gia Tinh Châu sẽ tổ chức một lần hội nghị tại Thánh thành, bàn bạc kế hoạch đối phó với Yển Nguyệt Thần Ma. Thánh thành trở thành biểu tượng quyền lực cao nhất của Tinh Châu, mà hình chiếu thánh điện trên đỉnh núi lại là trái tim của Thánh thành, mỗi ngày đều có vô số người đến triều bái.

Hôm nay, chính là ngày phong hội Tinh Châu.

Phòng hội nghị rộng lớn không khác gì một đấu thú trường, một vị nữ đại biểu đến từ Phụng Tiên Quốc đang đứng trên bục đọc diễn văn. Âm thanh vang vọng, hữu lực, tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Mà phía dưới là mấy trăm vị ngự yêu sư ngồi trên khán đàn, bao quanh tạo thành một vòng tròn, nhìn xuống dưới sân. Có người nước mắt dàn dụa, có người đang xì xào bàn tán,

– Trong vòng một năm này, tổng cộng đã tiêu diệt được ba trăm năm mươi sáu đầu Yển Nguyệt Thần Ma. Trong đó hai trăm tám mươi đầu là do tam hoàng ngũ đế ra tay tiêu diệt, số còn lại là kết quả sau khi chúng ta liên hợp hành động, triển khai binh lực. Sau khi thống kê, Yển Nguyệt Thần Ma còn sống chỉ còn lại một trăm hai mươi bốn đầu. Trong một trăm hai mươi bốn đầu, Yển Nguyệt Thần Ma mới xuất hiện chỉ có ba mươi bảy đầu, so với cùng kỳ năm trước giảm 33%. Chúng ta có lý do tin tưởng, mùa đông sắp qua, mùa xuân sẽ tới!

Đại biểu Phụng Tiên Quốc tràn ngập lạc quan, diễn thuyết, nhận được một tràng vỗ tay lớn.

Qua một hồi, tiếng vô tay dần dần trầm xuống.

Trong đại sảnh vô số người đang xì xào bàn tán, thần sắc nhẹ nhõm. Quan điểm của nữ đại biểu Phụng Tiên Quốc, cũng chính là quan điểm chủ lưu của những người có mặt trong tràng.

– Đúng như thế! Trong vài năm này, chúng ta đoàn kết bảo vệ quê hương, chiến thắng được địch nhân vô cùng khủng bố. Đây cũng là nguyên nhân tại sao chúng ta còn sống.

Mông Phi mở miệng.

Hắn vốn chỉ là tiểu vương tử của Mông Nguyên Quốc, nhưng hai năm về trước, sau khi Mông Nguyên quốc chủ tử trận chốn xa trường, hắn liền tiếp nhận ngai vị của phụ thân, trở thành tân Mông Nguyên quốc chủ. Không, chuẩn xác mà nói, là Mông Nguyên quốc vương. Hôm nay hắn cũng đã có tu vi Vương cấp sơ đoạn, là một trong những cường giả mới xuất hiện trong trận hạo kiếp này.

Khi hắn lên tiếng, toàn bộ đại sảnh đều trở nên im lặng, chỉ còn lại thanh âm Mông Phi vang vọng.

– Ta hy vọng, mặc dù sau khi tiêu diệt toàn bộ Yển Nguyệt Thần Ma, chúng ta vẫn có thể đoàn kết, chung sống hòa bình, trợ giúp lẫn nhau. Bởi vậy ta khởi thảo một hiệp nghị minh ước Tinh Châu, mọi người hãy xem qua phần ngọc giản màu xanh lá này.

Nghe đến đây, thần sắc mọi người không khỏi ngưng trệ. Minh ước Tinh Châu, cái tên này không sai, nhưng kỳ thực chính là phân chia lợi ích. Dưới thần ma hạo kiếp, đã chôn vùi vô số thế lực, tạo ra vô số thế lực mới. Cường giả thế hệ trước chết đi, cường giả mới xuất
hiện nhiều như nấm mọc sau mưa. Đôn Hoàng Quốc, Chư Tinh Quốc, An Định Quốc khi xưa cũng đã biến mất, Mông Nguyên Quốc, Giang Hán Quốc, Phụng Tiên Quốc đã trở thành cường quốc truyền thống. Dao Sơn Quốc cùng Thiết Nham Quốc hợp thành Thiết Sơn Quốc, Khổ Đà Quốc bị chia cắt thành hai tiểu quốc, mà Đằng Phiên Quốc bị lật đổ, hôm nay trở thành Thanh Mang Quốc. Không chỉ như thế, rất nhiều hoang địa được hình
thành, rất nhiều tài nguyên hoang dã, vô số nhân khẩu lưu động, mỗi thứ này đều là những lợi ích cực lớn.

Nhất định phải bàn bạc kỹ, nếu không một khi thần ma hạo kiếp qua đi, bởi vì phân chia lợi ích rất có thể sẽ sinh ra nội chiến.

– Ta đồng ý.

– Tán thành.

– Phần minh ước này, Giang Hán Quốc ta hoàn toàn chấp nhận.

Sau đó, một vài vị quốc chủ lần lượt bày tỏ thái độ của mình.

Mông Phi cũng không ngoài ý muốn, phần minh ước này vốn là do hắn cùng vài vị quốc chủ đã sớm thương lượng từ trước.

Bởi vậy sắc mặt quốc chủ của những tiểu quốc đều biến thành rất khó coi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN