Chí Tôn
Chương 781: Tấn chức Hoàng cấp cao đoạn
Sở Vân nhất thời cảm thấy áp lực vô cùng, dường như có một tòa núi cao vạn trượng đang đè nén lên hồn phách chính mình, linh quang vận chuyển khó khăn, toàn thân thiếu chút không thở nổi.
Lực lượng Cổ Thánh thực sự quá thâm hậu, không hổ là nhân vật chính của cả một kỷ nguyên. Khi hắn nổi danh, cửu thánh vẫn chỉ là hạng trai trẻ, thảo nào bị hắn tính toán.
Trong cửu thánh, Tinh Thánh trẻ tuổi nhất. Nhìn dáng vẻ bên ngoài nhìn lại, thật giống như một đồng tử.
Luận sức chiến đấu, trong cửu thánh thì Tinh Thánh là yếu nhất. Vốn dĩ hắn là người chết trước, thế nhưng Đan Thánh phạm sai lầm, không lưu thánh vật thủ Đan Châu, mà mang theo bên mình.
Dẫn đến hiện tại Đan Thánh là người đầu tiên ngã xuống, như vậy người kế tiếp, tự nhiên là Tinh Thánh rồi.
Đối với lời chiêu hàng của Cổ Thánh, Tinh Thánh không mở miệng, thủy chung vẫn duy trì trầm mặc.
Trong số chư thánh, tình cảnh của hắn là hiểm nghèo nhất, ngay cả khí lực mở miệng cũng phải bảo lưu, dùng để chống lại áp lực cường đại của biển lửa thanh liên vô biên.
Nhưng đây cũng đủ biểu đạt ý chí của Tinh Thánh, bởi vì trầm mặc là cách cự tuyệt tốt nhất.
Cổ Thánh hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì thêm. Hai mắt hắn nhắm lại, toàn lực xuất thủ, biển lửa thanh liên giống như được đổ thêm dầu, bùng cháy mạnh thêm hơn vài lần.
Rất nhiều thánh quang đều rung động, quang huy dưới biển lửa luyện hóa càng thêm phiêu diêu. Mà tinh quang bên phía này của Tinh Thánh, càng không được tăng cường, chỉ còn lại một tầng hơi mỏng, tựa hồ sẽ bị nghiền nát ngay lập tưc.
Tại cảm giác của Sở Vân, tuy bên người là biển lửa thanh liên đang cuồn cuộn mãnh liệt, nhưng không hề có chút cảm giác nóng nào.
Một cỗ hàm xúc trong trẻo, tựa như giữa nắng hè chói chang được một ngụm nước giếng, thanh mát thấm vào tận ruột gan, không tự chủ được sinh ra một cỗ xung động thân thuộc.
Chính cỗ xung động này khiến Sở Vân cảm giác hồi hộp.
– Rất lợi hại! Biển lửa thanh liên này, hẳn là thánh vật của Cổ Thánh. Có ẩn chứa uy năng giáo hóa cường đại, có thể làm tan rã mọi ý chí chiến đấu, đồng hóa bất luận địch nhân nào. Tuy rằng tu vi ta đã tới Hoàng Cấp trung đoạn, thế nhưng trước mặt Cổ Thánh, vẫn còn quá thấp!
Sở Vân cảm thám, bỗng nhiên tâm thầm chấn động một tiếng, quang cảnh trước mắt nhạt dần, định thần nhìn lại, chỉ thấy chính mình đang tại Âm Dương Đại Hậu Cung như trước, Tinh Hải Oản đang lẳng lặng huyền phù trước mặt.
Chỉ là nước phát sáng tại trong bát đã vơi đi phân nửa, chỉ còn lại một tầng hơi mỏng.
– Đời người như mộng, chỉ vụt sáng trong giây lát.
Thanh âm Tinh Thánh bỗng dưng vang lên trong lòng Sở Vân, trong tiếng thở dài yếu ớt, còn có một cỗ bất đắc dĩ, cũng có một thứ khoáng đạt.
– Không ngờ ngự yêu chi đạo của ta kết thúc với cục diện như vậy. Đường ta đã hết, thế nhưng Sở Vân, con đường của ngươi chỉ vừa mới bắt đầu. Tinh Châu là thành quả ta khổ công gây dựng, là thứ quan trọng nhất, ta không muốn nó rơi vào tay Cổ Thánh, không muốn nó đảo ngược, bị hủy diệt rồi luyện thành hạt châu hỗn độn. Hiện tại ta đã truyền thụ Tinh Hải Oản cho ngươi, chấp chưởng Tinh Hải Oản, ngươi chính là
vị Thánh nhân thứ hai của Tinh Châu.
– Vị Thánh nhân thứ hai?
Giờ khắc này, Sở Vân không kìm được kinh hãi.
Hắn còn chưa kịp đặt câu hỏi, thanh âm Tinh Thánh đã lặng xuống, quang huy Tinh Hải Oản cũng ảm đạm dần. Đồng thời, Sở Vân cảm giác được linh quang ba động của Tinh Hải Oản.
Hắn tiếp nhận cổ ba động này, rồi lập thành liên hệ với Tinh Hải Oản.
Khi tinh quang trên Tinh Hải Oản tiêu tán toàn bộ liền hạ xuống từ không trung, được Sở Vân đưa tay đón lấy.
Nhìn Tinh Hải Oản trong tay, thần tình Sở Vân cực kỳ phức tạp. Hắn vạn lần không ngờ, cư nhiên có chuyện này, chuyện hắn trở thành chủ nhân đích thực của Tinh Hải Oản.
Đây là truyền thừa của Tinh Thánh, tại lúc sắp chết giao phó lại.
– Tinh Thánh…
Sở Vân khẽ thở dài, thổn thức không ngớt.
Hắn có thể sống lại, trở về hai mươi ba năm trước, là lúc Tinh Thánh động chân động tay, dùng số mệnh trên Long Nguyện Thụ làm cơ hội, nghịch phản Tinh Châu trở lại hơn hai mươi năm.
Tuy rằng Tinh Thánh muốn lợi dụng Sở Vân, biến hắn thành quân cờ, thế nhưng không thừa nhận không được, Sở Vân có thể quật khởi, trong đó Tinh Thánh chính là một đại nhân tố.
Còn nhớ rõ khi lần đầu tiên nhìn thấy Tinh Thánh, tâm tình mình kinh ngạc thế nào.
Tinh Thánh cư nhiên là một tiểu đồng tử béo mập, ngay cả khi nói vẫn còn ngọng nghịu.
Sau này khi tu vi Sở Vân càng ngày càng cao, lý giải với cửu châu càng nhiều, rốt cục cũng nhận thức được Tinh Thánh giống như bức tường trên đỉnh đầu mình. Hắn muốn phát triển, bay cao, Tinh Thánh chính là trở ngại.
Mà hiện tại, Tinh Thánh lâm chung giao phó, truyền thụ lại thánh vị Tinh Châu cho hắn, loại tâm tình này, Sở Vân có thể lý giải và thấu hiểu rõ ràng.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu đổi thành thế giới tiên nang của chính mình lọt vào tình thế hủy diệt, người thân và bạn hữu tại linh châu, cùng với nghìn vạn tín đồ con dân đều phải đối mặt với tử vong, chính mình có thể làm sao bây giờ?
Tất nhiên cũng phải tìm người tin cậy rồi giao phó. Tận lực bảo tồn hy vọng cuối cùng.
Tinh Thánh là hạng người gì?
Có thể nói, Tinh Thánh đã tạo ra Sở Vân, cũng đã chèn ép Sở Vân, cuối cùng cũng chính hắn đã giao phó lại toàn bộ Tinh Châu cho Sở Vân.
Cầm Tinh Hải Oản trong tay, giờ khắc này tâm tình Sở Vân rất phức tạp, có giải thoát, có kính phục, có kiêng kỵ, có thất lạc, có bi thương, có may mắn, có mừng vui, có hoài niệm, các loại cảm xúc trộn lẫn nhau.
Sâu trong Âm Dương Đại Hậu Cung, Sở Vân ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị.
Hắn dựa lưng vào ghế, tay phải tùy ý đặt trên tay vịn, năm ngón tay trái mở ra, lòng bàn tay hướng về phía trước, Tinh Hải Oản lơ lửng trên cao cách cỡ đốt ngón tay, chậm rãi xoay tròn.
Trận trận tinh huy, từ yếu đến mạnh. Nước phát sáng bên trong chén, dùng mắt thường có thể thấy được đang tăng lên.
Không lâu sau, mực nước tích đọng dần từng chút một đã dâng lên được phân nửa chiều cao của bát.
– Đây là nước thánh rồi.
Sở Vân thấy cảnh tượng này, trong lòng hiểu rõ.
Khi thánh khí nồng nặc đến một trình độ nhất định, sẽ cô đọng kết dịch thể, hình thành nước thánh.
Âm Dương Đại Hậu Cung không thể chân chính trở thành thánh vật, chỉ có thể sản sinh thánh khí, đồng thời dung lượng cũng có cực hạn, nếu quá nhiều thánh khí sẽ khiến Âm Dương Đại Hậu Cung không thể chống đỡ, dẫn đến tan vỡ.
Thế nhưng Tinh Hải Oản chân chính là thánh vật, có thể sản sinh rất nhiều thánh khí, chứa đựng cả nước thánh.
– Mười giọt nước thánh là có thể hoàn toàn bổ sung cho Âm Dương Đại Hậu Cung, khiến cho Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu đạt đến cực hạn. Tinh Hải Oản quả nhiên lợi hại.
Trong lòng Sở Vân tán thán, cổ tay nhẹ nhàng rung lên.
Tinh Hải Oản đang huyền phù lập tức sánh ra vài giọt nước thánh trong suốt, rơi xuống Âm Dương Đại Hậu Cung, trong nháy mắt liền hóa thành một luồng thánh khí lớn.
Tinh quang từ thánh khí nhanh chóng tiến nhập Âm Dương Đại Hậu Cung, nhất thời khiến Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu phóng suất ra quang mang chói mắt, đạt tới cực hạn!
– Vì sao có thể?
Ngân Dực thần ma vương đang giao chiến với Sở Vân kêu lên không thể tin tưởng.
Chúng Đế Hoàng đều trợn tròn mắt, ngây người nhìn.
Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu giống như được ăn xuân dược, đột nhiên mạnh mẽ bừng bừng.
Chỉ thấy nó liên tục thuấn thiểm, tốc độ cực nhanh, uy thế mạnh, ngay cả Ngân Dực thần ma vương trong lúc nhất thời không chịu nổi, chỉ có thể bị động chống đỡ, từ thế thượng phong rơi xuống hạ phong.
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ mạnh chấn động Tinh Châu, dư ba quét ngang, chiến đấu đẩy tới giai đoạn cao trào.
Chúng Đế Hoàng cùng với Thiên Ngoại Tinh Ma, Yển Nguyệt Thần Ma đều nhanh chóng lui lại, khi cách chiến trường vạn dặm mới sợ hãi dừng cước bộ, đứng quan sát từ xa.
Một trận chiến này, đánh trời long đất lở, thiên địa đổi màu.
Đủ qua nửa giờ, song phương giao phong mấy vạn lần. Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu vẫn duy trì trạng thái mạnh mẽ, trái lại Ngân Dực thần ma vương đã bị thương nặng.
Đây cũng là do mấy năm này, nó đều bận giao chiến với phân thân Đan Thánh, trạng thái bản thân không được tốt nhất.
Lúc này nó căm giận nhìn lên Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu, trong lòng rống giận không cam:
– Ta cư nhiên bại bởi ngươi? Tuyệt đối không thể! Để ta nổ tung hỗn độn yêu tinh, mọi người đồng quy vu tận!
– Không tốt…
Trong lòng Sở Vân nhất thời hiện lên dự cảm cực kỳ không ổn, hắn vội vã thôi động Âm Dương Đại Hậu Cung, Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu lóe ra, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Ngân Dực thần ma vương, phóng xuất vạn đạo sáng mờ.
Nhưng đạo sáng mờ này hạ xuông, chiếu lên người Ngân Dực thần ma vương, trong khoảnh khắc liền biến thành những sợi tơ, quấn bao quanh trên người Ngân Dực thần ma vương.
Ngân Dực thần ma vương gầm gừ rống lên, nhất thời suy yếu xuống.
Thế nhưng trong thân thể hắn, vẫn không ngừng phun ra năng lượng hỗn loạn, đen kịt như mực.
Những năng lượng này trắng trợn ăn mòn những sợi tơ kia, rất nhanh khiến Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu tan rã, lộ ra Âm Dương Đại Hậu Cung bên trong.
Rắc rắc rắc…
Những tiếng vỡ vụn ghê người, kéo dài không dứt truyền vào hai tai Sở Vân.
Lúc này, ngay cả vương tọa cũng lung lay muốn đổ.
Toàn bộ đình đài hiên tạ trong Âm Dương Đại Hậu Cung đều loang lổ các vết tích, có vài kiến trúc thậm chí muốn đổ xụp.
Mạnh mẽ trấn áp Ngân Dực Ma Vương công kích thí mạng, đã vượt ra ngoài khả năng của Âm Dương Đại Hậu Cung.
Chỉ là Sở Vân lại không chút hoảng hốt, ngược lại khóe miệng còn nhếch cười tự tin.
Lợi dụng thời gian chiến đấu vừa rồi, hắn đã càng thêm nắm chắc Tinh Hải Oản trong tay. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thánh vật khác với yêu vật, nó sở hữu nội tình như biển, là truyền thừa của Thánh nhân, lấy năng lực của Sở Vân, muốn hoàn toàn nắm giữ Tinh Hải Oản, không phải chuyện một sớm một chiều.
Sở Vân vừa mới chấp chưởng Tinh Hải Oản, cũng không thể thôi động nó chiến đấu, chỉ có thể vận dụng nước thánh của nó, cung cấp cho Âm Dương Đại Hậu Cung.
Hiện tại đã lý giải một phần, hắn đã có thể khu động Tinh Hải Oản tiến hành chiến đấu.
– Ngân Dực thần ma vương, ngày chết của ngươi tới rồi.
Sở Vân quát khẽ một tiếng, đứng dậy khỏi vương tọa, bước ra một cước, thân hình liền xuất hiện tại bên ngoài Âm Dương Đại Hậu Cung.
Ý niệm hắn khẽ động, thu hồi Âm Dương Đại Hậu Cung, ngạo nghễ đứng giữa trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Dưới chân, chính là Ngân Dực thần ma vương đang rít gào.
Âm Dương Đại Hậu Cung không ngừng thả ra vô tận hà quang, không ngừng thu nhỏ, trở thành khổ mô hình, rơi xuống giữa tay phải Sở Vân.
Một tay Sở Vân nâng Âm Dương Đại Hậu Cung, một tay chấp chưởng Tinh Hải Oản, hai mắt hắn phóng xuất thần mang lợi hại, linh áp Hoàng cấp phô thiên cái địa, cuộn trào mãnh liệt ra ngoài.
Chúng Đế Hoàng thấy cảnh này, đều đầu choáng mắt hoa.
– Tinh Hải Oản, đó là Tinh Hải Oản!
Có người hét lên.
– Chuyện gì vậy? Tinh Hải Oản vì sao ở trên tay Sở Vân?
Có người nghi hoặc hỏi.
– Sở Vân đã có Âm Dương Đại Hậu Cung, đã là số một trong Đế Hoàng. Hiện hắn có thêm Tinh Hải oản, còn ai có thể là đối thủ của hắn?
Càng nhiều người trừng mắt líu lưỡi.
– Chết đi!
Sở Vân quát lên, thanh âm vang vọng Tinh Châu.
Âm Dương Đại Hậu Cung trên tay phải hắn thả xuống những sợi tơ màu, cuốn lấy Ngân Dực thần ma vương. Tay trái vung ra, Tinh Hải Oản nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, đánh ra ngoài.
Lưu quang không chói mắt, thậm chí ánh sáng còn có điểm ảm đạm.
Hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, khiến người ta cảm giác chầm chậm.
Nhưng chỉ là vậy, toàn thân Sở Vân đã run lên, lấm tấm mồ hôi.
Thánh vật là thứ đi kèm với Thánh nhân, Sở Vân chỉ là một cường giả Hoàng cấp, tuy rằng được Tinh Hải Oản nhận chủ, thế nhưng muốn sử dụng, phải cật lực mười phần.
– A a a!
Mắt thấy Tinh Hải Oản hóa thành lưu quang đánh qua đây, trong lòng Ngân Dực ma vương nhất thời hiện lên cảm giác nguy cơ cường liệt.
Trong khoảnh khắc nó rơi vào trạng thái điên cuồng, thần tình vặn vẹo cực độ, liều mạng rít gào muốn giãy khỏi trói buộc.
Một mảng sợi tơ màu lớn đã bị nó giãy đứt đoạn.
Nhưng ngay khi hắn gần thoát được, Tinh Hải Oản đã tới, đánh xuống mi tâm nó, rồi đúng lúc này biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Lông tóc Ngân Dực thần ma vương không chút tổn hao, từ biểu hiện xem qua, dường như chỉ là một giọt nước bình thường chui vào cơ thể nó.
Thế nhưng Ngân Dực thần ma vương lại đột nhiên ngừng giãy dụa, ngừng gào rít, thoáng cái trở nên tĩnh lặng, tựa như một cỗ tượng đá không có sinh mệnh.
Ngay sau đó, hai mắt nó bắt đầu phóng xuất tinh mang u lam, lập tức từ lỗ tai, lỗ mũi, miệng, đều phun ra vô tận tinh huy.
Tiếp đến, từ khe những lân phiến trên toàn thân, cũng lộ ra tinh quang màu lam, thật giống như nghìn vạn lân phiến bỗng nhiên được phủ một khung màu lam.
Khoảng chừng ba lần hô hấp, không có bất luận tiếng nổ nào, không có bất luận thứ gì bạo tạc, Ngân Dực thần ma vương giống như một tòa nhà cao tầng cũ kỹ, lẳng lặng sụp xuống.
Vô tận tinh quang từ trong cơ thể nó dũng mãnh phun ra ngoài, lân phiến nó, đầu, lợi trảo hầu như không còn trong tinh mang.
Quá trình này diễn ra chừng mười lần hô hấp, tinh huy đại thịnh, hầu như chiếu rọi toàn bộ Tinh Châu.
Khi tinh quang tiêu tán, Sở Vân thu chiêu, lưu quang bay trở về, hóa thành Tinh Hải Oản, một lần nữa rơi vào trong tay trái Sở Vân.
Sở Vân nhìn lại, chỉ thấy nước thánh vừa mới ngưng tụ được hơn phân nửa Tinh Hải Oản, qua một kích vừa rồi hầu như đã tiêu hao không còn.
Thế nhưng, nước thánh mới đã bắt đầu ngưng tụ trong bát.
– Tinh Châu vào thời khắc sinh tồn, tín ngưỡng sôi trào tới cực điểm, bởi vậy tốc độ khôi phục nước thánh cực nhanh.
Sở Vân nhìn vào nước thánh không ngừng tăng nhanh trong bát, trong lòng cũng không kỳ quái.
Bên trong nước thánh, còn trôi nổi lơ lẳng một hòn đá nho nhỏ màu đen.
Không phải gì khác, đây chính là hỗn độn yêu tinh của Ngân Dực thần ma vương.
Sở Vân bắt lấy, cho vào trong tiên nang của mình, viên đá màu đen nhất thời hóa thành hỗn độn yêu tinh với kích thước thật lớn, giống như một ngọn núi nhỏ đen kịt.
Hỗn độn yêu tinh của thần ma vương, quả nhiên không bình thường!
– Hống! Hỗn độn vương tinh, có nó ta có thể tấn chức thành Ngân Dực ma đế. Tiểu tử, giao hỗn độn vương tinh ra, ta có thể tạm tha cho ngươi một mạng!
Một đầu Ngân Dực thần ma vương khác hai mắt đỏ sọng, mạnh mẽ đột phá phòng thủ Thiên Ngoại Tinh Ma, liều mạng xông qua hướng Sở Vân.
Đầu Ngân Dực thần ma vương này, lân giáp toàn thân lấp lánh, uy áp như núi, khí thế như hồng, vẫn đang ở trong trạng thái đỉnh phong.
Sức chiến đấu của nó tương đối hoàn chỉnh, không giống đầu Ngân Dực thần ma vương bị Sở Vân vừa giết chết, chỉ có sáu thành.
Lúc này Âm Dương Đại Hậu Cung đã không tiện dùng, Sở Vân đơn giản liền thu lại.
Nước thánh trong Tinh Hải Oản chỉ vừa mới ngưng tụ thêm.
Càng không xong chính là, hắc động to lớn trước kia do Tinh Hải Oản phong ấn đã phủ xuống vị Yển Nguyệt thần ma vương thứ hai.
Đây cũng là một đầu thần ma vương có chiến lực Ngụy Thánh hoàn hảo.
Chỉ là đầu Yển Nguyệt thần ma vương này thật ra không có ý định cùng xuất thủ với Ngân Dực thần ma vương, tại khi phủ xuống, ngược lại còn khoanh tay đứng nhìn, trong mắt lấp lóe tinh quang của âm mưu.
– Đến đây đi!
Sắc mặt Sở Vân hưng phấn, nóng lòng muốn thử. Giờ khắc này, linh áp hắn phát ra dĩ nhiên đã nhảy từ Hoàng cấp trung đoạn tới cao đoạn.
Yêu vật bình thường sẽ hấp thu nguyên khí, dùng linh khí phụng dưỡng cho ngự yêu sư, cải tạo mỗi bộ vị thân thể bọn họ. Còn thánh vật, lại hấp thu nguyên khí và tín ngưỡng, dùng nguyên khí truyền cho ngự yêu sư, trực tiếp cải tạo đề thăng toàn diện ngự yêu sư.
Sở Vân có thể cảm giác được, từ Tinh Hải Oản rõ ràng truyền đến một cỗ thánh khí, lưu động trong cơ thể hắn. Thân thể hắn phóng xuất tinh huy sáng ngọc, hồn phách và linh quang trong cơ thể đều đang phát triển với tốc độ kinh người.
– Nắm giữ thánh vật, giống như được một vị Thánh nhân quán thấu tu vi! Chỉ là do ta có được thân thể Tiên Thiên, mới có thể hấp thu thánh khí, đồng thời thừa thụ được nó. Với thân thể người bình thường, căn bản không thể hấp thu thánh khí, thậm chí không thể
chấp chưởng thánh vật. Một khi bị thánh khí nhập vào người, sẽ giống với đầu Ngân Dực thần ma vương kia, lập tức bị tinh quang vô biên tiêu hóa.
– Không, dù là thân thể Tiên Thiên, cũng không thể hấp thu và chịu tải nhiều thánh khí như ta đây. Chỉ có trình tự cao hơn là Tiên Thiên đạo thể mới làm được, còn phải là đạo thể Tinh Thánh phù hợp với Tinh Hải Oản mới có thể thừa thụ vào hấp nhu nhiều thánh khí đến
như vậy.
Sở Vân tư định giá, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ.
– Thì ra là thế! Thảo nào ngày trước tại Đan Châu, Tinh Thánh thông qua tinh bài, giúp ta đề thăng từ thân thể Tiên Thiên tới Tiên Thiên đạo thể. Tinh Thánh quả nhiên là đệ nhất tính toán, tại khi đó đã dự liệu tới tình cảnh ngày hôm nay rồi sao?
…
– Giao ra hỗn độn vương tinh…
Gã Ngân Dực thần ma vương kia ngân mạnh đôi cánh. Nhất thời toàn bộ thân thể đều bay lên trời, nó lao về phía Sở Vân, tựa như một con voi lao về phía một con kiến.
Cái bóng thật lớn không chỉ bao phủ Sở Vân, thậm chí đại địa Tinh Châu trong phạm vi trăm vạn dặm đều không thấy ánh mặt trời.
Trong mắt Sở Vân chợt lóe tinh mang, biểu tình bình tĩnh.
Theo thời gian không ngừng trôi qua, lực lượng Tinh Hải Oản nắm trong tay hắn càng lúc càng mạnh, lý giải cũng càng lúc càng sâu.
Một cỗ áo nghĩa đang lưu chuyển trong đầu hắn.
– Thì ra là thế, Tinh Hải Oản là yêu binh khí vận, sản sinh Thiên Ngoại Tinh Ma, chiếu ứng sinh linh thế gian. Đồng thời muốn chân chính phát ra uy lực Tinh Hải Oản, còn phải phối hợp trên Thiên Ngoại Tinh Ma. Ta vừa lợi dụng nước thánh phá hủy đầu thần ma vương kia chỉ là việc khinh xuất, căn bản không phát huy ra chỗ xảo diệu của Tinh Hải Oản.
– Đã như vậy… Hãy thu!
Ý niệm khẽ động, nước thánh trong Tinh Hải Oản nhất thời hình thành dòng xoáy, càng chuyển càng nhanh.
Nguyên bản có vô số Thiên Ngoại Tinh Ma đại chiến tại không trung thái hư, lúc này được Tinh Hải Oản triệu hoán, toàn bộ đều bỏ qua đối thủ, hóa thành một khỏa lưu tinh, bay về phía Tinh Hải Oản.
Vô số lưu tinh tạo thành một trận mưa sao băng khổng lồ, toàn bộ tụ tập trở lại trong Tinh Hải Oản.
Rất nhanh, tại hư không trong Tinh Châu, không còn một bóng Thiên Ngoại Tinh Ma lưu lại.
Thiên Ngoại Tinh Ma vẫn dùng để kiềm chế đại quân Yển Nguyệt Thần Ma, hiện tại Sở Vân thu hồi Thiên Ngoại Tinh Ma trở về, Yển Nguyệt Thần Ma nhất thời bộc phát từng trận hoan hô hưng phấn và điên cuồng, ồ ạt đánh về phía đại địa Tinh Châu.
Đứng tại đầu sóng ngọn gió, không phải ai khác, chính là chúng Đế Hoàng.
– Chết tiệt, chúng ta bị đại quân thần ma bao vây rồi.
– Thánh Hoàng đang muốn làm gì? Cư nhiên thu hồi Thiên Ngoại Tinh Ma trở về.
– Hắn đang muốn tích súc lực lượng nhằm đối phó với ba đầu thần ma vương. Chỉ cần tiêu diệt ba tên thủ lĩnh này, đám Yển Nguyệt Thần Ma dù đông tới đâu, cũng không có tác dụng.
– Tồn vong của Tinh Châu là ở thời khắc này. Kiên trì, muốn sống sót, nhất định phải kiên trì!
Chúng Đế Hoàng cố gắng kéo lê thân thể mệt nhọc của mình, nghiền ép ra một tia chiến lực cuối cùng, một lần nữa kịch chiến với vô tận thần ma.
– Khoảng chừng có ba nghìn tám trăm vạn thiên ngoại tinh ma…
Trong đầu Sở Vân tự động hiện lên số lượng Thiên Ngoại Tinh Ma.
Mỗi một người sinh ra tại Tinh Châu, trong Tinh Hải Oản sẽ sản sinh ra một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma tương ứng.
Quan sát mỗi một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma, cũng có thể thôi diễn ra trạng thái người đối ứng với nó. Thế nên nói, Tinh Hải Oản thuộc về yêu vật khí vận.
Chỉ là qua mấy năm ác chiến, ngự yêu sư tại Tinh Châu tử thương vô số, Thiên Ngoại Tinh Ma trong khi giao chiến với Yển Nguyệt Thần Ma cũng thương vong thật lớn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!