“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Chương 85
**Cảnh báo H+. Không ném gạch đốt nhà tác giả ^^**
Nhìn người bên dưới thân mình đang uất hận khi không thể phản kháng hay chống cự mà Khánh cười đầy thoả mãn. Hạ thân đã căng phồng như lều vải anh cố nhẫn nhịn.
Chết tiệt sao mỗi lần thân mật với cô ấy mình lại không kiềm chế được mà phản ứng cơ thể như vậy chứ?
Thầm nghĩ rằng nếu hôm nay không giải toả nó thì bản thân anh sẽ thống khổ biết bao. Một tay luồn xuống hông cô còn một tay vẫn chu du trên vùng ngực. Khánh lại chui mặt vào hõm cổ của Quân rồi hôn tiếp. Cảm thấy không thể kiềm chế được nữa anh dùng các ngón tay mò mẫn xuống nơi đang vô ý ma sát với hạ bộ của mình. Đẩy phần váy ấy lên cao Khánh cố vén nó đến eo Quân. Chiếc quần nhỏ màu đen dần dần lộ ra dưới sắc vàng của chiếc đèn làm Khánh rạo rực. Thở gấp khi nhìn thấy cảnh xuân bày ra trước mắt. Mắt nheo lại, anh đưa nó nhìn cô rồi lại nhìn bản thân. Quân cứ kêu gào anh dừng lại nhưng nhìn cô như thế này bảo anh phải dừng lại kiểu gì đây?
Nhận ra cơ thể mình sắp bị lộ ra toàn bộ trước mặt người mình không yêu. Quân hãi hùng đạp mạnh. Không thể cùng hắn làm chuyện này được. Chiếc ga giường nhăn nhúm lại khi Quân chòi chân liên tục. Càng giãy càng khiến dưới thân cô ma sát vào thứ kinh dị đang lớn bất thường kia.
Có lẽ sự trừng phạt của mình chưa đủ khi Quân vẫn tiếp tục phản kháng. Vòng tay của anh đặt ở eo cô lại bóp chặt đến đau đớn. Tay trên cũng bóp một lực mạnh vào trái đào của cô khiến nó đỏ ửng. Hai nơi bị đau cùng một lúc Quân liền co rụt người lại, cố khép đôi chân mình.
Nhìn lại thân thể cô đều là vết tích do mình tạo Khánh cười mỹ mãn. Ánh mắt nóng bỏng nhìn sâu vào nơi bí ẩn của Quân. Đôi mắt đã nhuốm hoàn toàn một màu ham muốn Khánh không kiềm chế được mà cởi thắt lưng rồi kéo khoá quần xuống cởi bỏ vật cản trên thân mình. Anh muốn ngay lập tức muốn giải toả người anh em đang kêu gào bên dưới kia. Thầm nghĩ lần đầu lâm trận không biết sẽ như thế nào. Tự nhủ mình không có kinh nghiệm trong chuyện này nhưng bây giờ cũng chỉ tặc lưỡi làm theo bản năng thôi.
Nhìn thấy vật nam tính ấy vừa thoát ra bên ngoài Quân hoảng sợ nhắm mắt gấp gáp kêu nhỏ:
“Chuyện này…không được.”
“Hừm..”
Lời nói rên rỉ đầy yếu ớt khẽ phát ra làm Khánh nhộn nhạo nơi bộ phận quan trọng kia lại nhói lên đau đớn. Một nụ hôn đầy mị hoặc kéo dài trên cổ cô, xuống vai, rồi đến ngực nó lại di chuyển xuống vùng bụng. Hít một hơi thật sâu Khánh hôn lên vùng bụng phẳng lì của Quân rồi dời qua vùng bắp đùi. Đầu lưỡi linh hoạt ấm áp chạm nhẹ vào da thịt khiến Quân thống khổ. Cô ngứa ngáy toàn thân vừa yêu kiều rên rỉ vừa cố đạp anh ra xa. Bất lực, khốn cùng Quân mặc xác bản thân để cho Khánh chiếm đoạt. Hai mắt đỏ hoe cô vùi mặt vào gối để không phải nhìn thấy thứ đang giương cao ấy.
Nghĩ rằng sắp chiếm được cô Khánh mò mẫm tay xuống nơi đẹp đẽ ấy, quần nhỏ lập tức bị kéo sang một bên. Tay to lớn tách một chân cô ra đặt ở hông mình con quái vật mang theo dục vọng đặt vào vùng cấm địa. Khánh không một chút do dự mà tiến vào với một lực mạnh mẽ.
“Aaaaaaa.”
Trong nháy mắt Quân cảm giác cơ thể như bị chẻ làm đôi. Dù đã thân thể có chút động tình nhưng cô vẫn tê liệt khi Khánh đưa vào bất ngờ như vậy. Đau đớn khi bị xâm chiếm lần thứ hai. Thêm một lần cô không tình nguyện lại bị hắn ép buộc. Toàn thân căng cứng không sao nhấc nổi mình cũng không cựa quậy nữa.
Người ta thường nói rằng sau lần đầu tiên sẽ là vui sướng khoái cảm nhưng trên người cô chỉ có đau đớn khi Khánh xuyên xỏ vào bên trong.
Cảm thấy không có vật chắn ngang đường khi mình đi vào bên trong và nơi anh và cô kết hợp không có màu máu Khánh liền cau mặt không vui:
“Không phải là xử nữ?”
Quân mặt mày tái mét cả người như thể đang nứt ra. Lần đầu cô cho ai mà hắn còn hỏi như vậy? Cô quằn quại gào lên:
“Đi ra tên khốn. Tôi không muốn. Đau.”
“Còn ra vẻ trinh tiết liệt nữ gì ở đây? Lần đầu của cô cho thằng nào rồi?”
Vừa nói Khánh vừa bóp mạnh chiếc cằm của Quân đến đau đớn. Tức giận vì lần đầu tiên nếm mùi dục vọng, anh nghĩ cô cũng như anh vẫn còn trinh nguyên, trong sạch biết giữ mình. Cứ nghĩ rằng sẽ có được lần đầu của Quân nhưng hoá ra chỉ là vọng tưởng. Thứ quý giá của người con gái cô lại không dành cho anh.
“Nói. Có phải là tên Diệp Minh kia không?” Khánh lại tiếp tục truy vấn.
“Sao? Vợ mình không sạch sẽ nên không cam lòng à?”
“Nói. Là thằng nào?” Khánh gầm lên. Tia máu thành vệt trong mắt. Biết vợ của mình không trong sạch khi gả cho mình Khánh điên tiết bóp mạnh cằm cổ Quân khiến cô hô hấp khó thở.Suýt nữa thì bẻ gãy nó. Nếu không phải trên cổ in hằn luôn vết ngón tay của mình thì Khánh sẽ không nương tình mà thả ra.
Miệng cười chua xót. Vì ai mà cô ra nông nổi này? Dành tất cả cho hắn để rồi hôm nay hắn lại chỉ trích cô. Cảm thấy ghê tởm con người hắn, Quân mắt trực diện nhìn vào Khánh rồi trả lời ngắn gọn:
“Cho một thằng tồi.”
Câu trả lời khiến Khánh vô cùng giận dữ. Cô có thể cho một thằng tồi thứ quý giá ấy lại cực kỳ căm phẫn mỗi lần anh chạm vào.
Cô ghét tôi đến vậy sao?
Khánh đâu nghĩ rằng “thằng tồi” trong lời nói của cô lại chính là anh. Tính chiếm hữu trỗi dậy Khánh gấp gáp cố xông thẳng vào sâu hơn. Nhưng cô quá chặt làm bản thân hơi đau muốn động cũng không động được. Lần đầu được nếm trải hoan lạc anh vụng về chẳng biết phải làm như thế nào khi bên dưới cô cứ siết chặt lấy như thể muốn nghiền nát người anh em của mình. Gân xanh nổi đầy thái dương Khánh nhăn mặt muốn gào. Quân thì nhức nhối tê liệt, tứ chi rã rời khi Khánh đang cố nhét vật ấy vào nụ hoa của cô. Hai tay bị miếng vải buộc chặt đến lằn đỏ. Nước mắt chảy ra, những hạt ngọc lăn dài xuống. Quân nhắm mắt chịu đựng.
“Khóc cái gì? Đã ngủ với đàn ông rồi thì đừng có giả vờ thanh cao nữa.”
Khánh gằn giọng. Anh cúi xuống suồng sã lên ngực trái của cô tay bóp niết cái còn lại. Trên trán lấm tấm mồ hôi mùi nam tính phát ra nồng vị. Chẳng thể luận động anh giữ nguyên tư thế. Nghĩ rằng bây giờ phải làm cho Quân thả lỏng Khánh mới nhẹ nhàng chậm rãi vuốt ve tạo sự kích thích. Mơn trớn dịu dàng anh chọc trái chọc phải hết dùng tay rồi đến môi di chuyển khắp nơi từ đầu xuống thân. Một lúc sau nhận ra cô đã buông lỏng cơ thể dần thích nghi với kích cỡ của mình. Bên dưới như con thú anh bắt đầu ra vào. Không ngừng chiếm đoạt Khánh vừa luận động vừa rúc vào cần cổ của Quân rồi cắn mút lấy. Khoái cảm tăng dần từng động tác dường như càng ngày càng dồn dập hơn. Hai tay ôm chặt lấy người cô, ánh mắt anh đê mê trong chuỗi sung sướng.
Cơn đau vẫn còn đấy nhưng bên trong cơ thể Quân đang điên cuồng trào dâng một loại cảm xúc lâng lâng. Bản thân không nhịn nổi thốt lên những tiếng rên rỉ đến say lòng người. Ngửa đầu về phía đằng sau, ngực ưỡn ra biểu lộ vẻ gợi tình hai chân vô thức kẹp lấy hông anh.
Theo tiếng rên của cô Khánh cũng thở nặng nhọc vật nam tính mạnh mẽ lao như vũ bão kịch liệt công phá bên trong. Đẩy mạnh tốc độ một tay nhẹ nhàng nâng gáy cô lên rồi hôn vào cái miệng nhỏ xinh đang phát ra thanh âm nức nở kia. Tiếng rên rỉ bị che đậy bởi miệng của Khánh tạo thành những tiếng “ưm” nhỏ vụn. Tay còn lại đưa xuống dưới kéo chiếc quần còn vướng ở nơi hai người gắn kết. Khánh giật tung chiếc quần mỏng tanh ấy rồi vứt sang một bên.
Hai thân thể dính vào nhau một không một khoảng trống Khánh lại dùng bàn tay to lớn của mình vuốt ve toàn thân cô. Cảm giác nằm bên trong Quân anh thật sự không chịu nổi, ngày càng trương cứng thêm.
Quân mềm oặt người mặc cho Kháng làm loạn. Theo những lần va chạm mạnh mẽ của người trên cô run lên bần bật, cặp lê tuyết kích động mà phập phồng liên tục. Bên dưới cố gắng nuốt trọn toàn bộ mỗi khi Khánh đi vào. Nhìn biểu hiện của Quân mà Khánh càng thâm nhập hơn nữa, chạm vào đến đáy của vùng cấm địa.
Cơn đau lại nổi lên khi anh tà ác vào sâu khủng khiếp cô hét lên:
“Aaa đau.”
Nghe thấy tiếng hét nhưng Khánh chẳng quan tâm. Cứ thế mà tiến tới mới một độ lực mạnh. Sâu đến mức Quân muốn ngất toàn thân run lẩy bẩy. Cảm giác bên trong mình như sắp thủng đến nơi vì sự dũng mãnh của Khánh. Mỗi tấc đất da thịt của cô anh đều đi qua rồi để lại vết tích. Nới lỏng hai tay bị buộc Khánh vẫn ép chúng lên xuống rồi đan xen những ngón tay mình vào tay cô. Dù tay đã được cởi trói nhưng Quân không sao nhúc nhích nổi để đẩy người đang đè trên mình ra và chạy thoát.
Kích thích ập đến đạo não rồi chạy xung quanh các bộ phận cơ thể làm Khánh thích thú mà muốn cô nhiều hơn nữa. Âm thanh nỉ non yêu kiều của Quân tiếng da thịt va chạm vào nhau rất lớn càng làm anh mê đắm. Ngày trước mỗi lần nhìn thấy cô trong tình trạng hấp dẫn mời gọi Khánh không tự chủ được nơi nóng hổi cứ giương cao. Mỗi lần như vậy anh phải tự tay giải quyết trong làn nước lạnh. Nhưng bây giờ không khách khí nữa. Anh phải giải quyết nhu cầu ở trong cơ thể cô.
Ngoài việc nằm im chịu đựng thì chẳng thể làm gì để chống lại cái mạnh bạo thô lỗ này của hắn. Nhận ra hắn sắp nổ cao trào Quân cố gắng vùng mạnh, khẩn cầu:
“Ra ngoài…rút ra ngoài.”
Sự hưng phấn đã che mờ mắt Khánh. Chẳng nghe lọt tai lời khẩn cầu ấy anh cứ thế vận hông, thân thể chuyển động.
“Đi ra. Tôi không muốn mang thai.”
Câu nói khiến Khánh chau mày. Anh không những không dừng lại mà tiếp tục điên cuồng động thân thêm nhiều lần. Ngửa người ra phía sau, thở sâu, ngay lúc này đạt đến đỉnh điểm Khánh lập tức phóng hết ra luồng dịch nóng bỏng vào nơi nhỏ hẹp của cô rồi mới cam lòng dừng lại.
“Tên khốn. Tôi giết chết anh.” Quân phẫn nộ.
Thể xác và tinh thần rất thoải mái dù Quân có mắng chửi mình ra sao Khánh cũng không phản biện lại. Nằm im trên người Quân anh cảm nhận được nhịp tim đang đập mạnh của cô. Vuốt ve vài sợi tóc mỏng đen kia Khánh dịu dàng cắn nhẹ trên vành tai cô. Cả hai đều mệt mỏi thở hổn hển sau trận mây mưa kịch liệt ấy.
Quân liền vùi mặt trốn tránh bàn tay cật lực đẩy thân thể to lớn kia ra. Khánh vẫn chưa chịu rời khỏi vẫn giữ nguyên vật nam tính trong người cô. Căng tức dưới hạ bộ Quân liền nhích người để rời khỏi Khánh. Nhưng càng động càng khiến nó biến đổi và dần dần nở to ra trong mình. Cảm thấy không ổn cô liền đạp mạnh nhất thời đẩy Khánh ra xa. Ôm chăn quấn lấy thân thể mình Quân liền tìm đến chiếc bàn gỗ kéo hộc nhỏ ra rồi lục tìm thứ gì đấy. Nhận ra vỉ thuốc tránh thai vẫn còn nguyên trong ngăn Quân như vớ được phải đồ quý. Vội vã tìm cốc nước rồi uống nhanh nó. Không thể có con được.
Ngơ ngác vài giây khi thấy Quân đang cho thuốc gì vào miệng Khánh bật dậy ngăn cản nhưng không kịp. Giật lấy vỉ thuốc trên tay cô anh nhìn khó hiểu.
“Thuốc gì đây?”
“Tránh thai.” Quân bình thản trả lời lại.
“Vậy cũng tốt. Nếu đã uống thuốc rồi thì tiếp tục.”
Không nói nhiều lời Khánh dùng sức nhấc bổng cô quay lại vị trí cũ rồi ném lên giường. Chưa kịp hoàn hồn thì lại bị làm đau Quân hét lên một tiếng:
“Tên lưu manh cầm thú. Vẫn còn muốn nữa à?”
“Không phải đã uống thuốc rồi sao? Vậy thì không nên lãng phí công dụng của nó.”
Khánh điên cuồng lao vào đè cô ngã xuống giường. Đêm nay anh quyết định đại khai sát giới sau ngần ấy năm ăn chay làm hoà thượng. Một lần với anh là không đủ Khánh gần như điên loạn mỗi khi vào trong cô. Mới lần đầu kiểm nghiệm khoái cảm và hưng phấn là như thế nào Khánh đã lạc vào u mê, cố gắng hoà một cùng người đối diện.
Quân chết lặng mắt dần đờ đi vì mệt mỏi. Hắn không chỉ một lần đòi hỏi thân thể cô mà cứ thế lấn tới thêm lần, lần nữa. Quấn quýt triền miên đến gần sáng mới chịu tha cho cô. Lúc này Quân đã ngất đi vì không chống đỡ nỗi. Lo lắng khi thấy Quân bất tỉnh như vậy Khánh nhẫn nhịn, tạm thời kiểm chế bản thân mà dừng lại. Bất đắc dĩ đành đi tắm rồi cố tự xử dưới nước, vận cho hết lực để thứ còn đang dựng đứng kia có thể nằm gọn trong quần.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!