Chiếc Hộp Trống Rỗng Và Maria Số 0 - Lần thứ 9999
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
215


Chiếc Hộp Trống Rỗng Và Maria Số 0


Lần thứ 9999



Tôi đã từng nghe thấy cách để giết cậu ấy từ chính cậu ấy.

“Làm sao để làm một người hoàn toàn không gặp một người khác mà người ta không muốn gặp nữa?”

Haruaki đã lặp lại cũng một giải pháp đó vô số lần rồi. Tôi nghe nhiều đến nỗi chán đến tận cổ. Tôi đi đến kết luận rằng, cái mặc cảm tội lỗi là cách tốt nhất khiến một người nào đó không thể gặp người mà mình không muốn gặp nữa. Lúc nào cũng thế.

Và cũng như mọi khi, cậu ấy nói với tôi cách để tạo cảm giác tội lỗi với người khác.

“Sao không giết nó đi cho rồi?”

Haruaki đề nghị một cách bỡn cợt cái biện pháp duy nhất đó để dồn tôi vào đường cùng.

“Cuối cùng thì…cậu biết đấy, khi cậu giết nó, gặp nhau hay không không còn là vấn đề nữa rồi, hehe.”

Tại sao cần phải ‘loại bỏ’ Haruaki? Bởi vì tôi nghĩ điều này sẽ ảnh hưởng mạnh nhất đến Kazu-kun và tôi nếu Haruaki biến mất.

Sống trong thế giới này cứ như đang chơi trò xếp gạch mà bạn không thể ngừng lại được vậy. Lúc đầu, bạn cố gắng hết sức để đạt điểm cao. Cũng vui lắm. Nhưng đến giữa chừng thì lại khác rồi. Dù gì thì bạn có đạt điểm cao hay không cũng chả ảnh hưởng gì, vì trò chơi rồi cũng sẽ bị reset. Và bạn sẽ phải bắt đầu lại lần nữa. Không có gì thay đổi ngay cả khi bạn bị game over. Tuy bạn đã cố gắng hết sức để tìm vui một chút, nhưng với cái cảm giác mọi thứ như đều đổ sông đổ biển đè nặng lên vai, viên gạch sẽ sớm đụng nóc. Đâu lại vào đó. Và dù đã chán nản đến cực độ, viên gạch vẫn không ngừng rơi xuống. Và tuy rằng chúng có chạm nóc nhiều đến mức nào đi nữa, bạn không thể ngừng cuộc chơi. Nếu bạn ngừng lại, bạn sẽ chết. Và tôi không muốn điều đó. Dù gì tôi còn có mục tiêu phải hoàn thành. Tôi phải sống ngày hôm nay để không còn hối hận. Nên tôi bằng cách nào đó phải thay đổi hệ thống này.

Haruaki là phần quan trọng của hệ thống.

Vì thế, tôi phải ‘loại bỏ’ cậu ấy.

“……bạn có thể nói cho mình biết cách tạo ra cảm giác tội lỗi một lần nữa không?”

“…sao thế Kasumi? Ừ, dù sao thì tớ cũng không phiền gì…”

Haruaki nói như mọi khi.

“Sao không giết nó đi cho rồi?”

Lần này, là lần trả lời thứ 1 000.

Đúng thế! Đó là cách duy nhất. Không thể không thực hiện được. Bạn hiểu chứ? Dù gì bạn đã nói với mình 1 000 lần rồi, nên chắc là bạn hiểu, phải chứ? Hay nói khác hơn, bạn muốn mình làm điều đó, không phải sao?

— bạn muốn bị mình giết, đúng không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN