Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 19: Sói xám Tần đích thân ra tay
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
539


Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ


Chương 19: Sói xám Tần đích thân ra tay


Mười lăm phút sau, Cung Chính đem cự vật thúc mạnh vào sâu trong u cốc ẩm ướt, rót đầy tinh dịch nóng rực vào tử cung của cô.

Cung Chính giúp Tiểu Tiểu mặc lại quần áo, âu yếm nói “ Phải tới tối mới có

thể về nhà, thật muốn trốn việc, đây là lần đầu tiên anh luyến tiếc rời

nhà đến vậy, em tiễn anh ra cửa đi, sau đó trở về tắm rửa “

Nghe

lời nói của Cung Chính, đáy lòng Tiểu Tiểu tràn đầy ngọt ngào, cô cảm

thấy bản thân thật may mắn, vì đã gặp được anh. Nhìn nét mặt tỏa sáng và nụ cười vui vẻ của Cung Chính, Trương Nghiên nhận thấy tâm tình ông chủ mình ngày càng tốt, chẳng lẽ Ninh Tiểu Tiểu thật sự có ma lực lớn đến

vậy?

Tiểu Tiểu thấy Trương Nghiên có chút xấu hổ, cúi đầu chào một tiếng “ Anh Trương “

Trương Nghiên nhớ lại tình cảm kiều diễm lúc nãy có chút mất tự nhiên gật đầu

đáp lại, bước nhanh tới trước mở cửa xe cho Cung Chính.

“ Ba nuôi, nhớ về sớm nha “ Tiểu Tiểu đứng ở cửa vẫy vẫy tay tạm biệt Cung Chính.

Ninh Tiểu Tiểu nhìn theo chiếc xe chạy đi khuất dạng mới xoay người vào nhà. Đúng lúc này một chiếc ô tô đậu gần đó, bỗng nhiên cửa sổ kéo xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuấn rạng ngời của Tần Chí Xuyên, ánh mắt anh chăm chú dán vào thân hình nhỏ bé vừa biến mất sau cánh cửa lớn.

“ Tiểu Phong, tôi không có nhìn lầm chứ? “ Tần Chí Xuyên liếc nhìn Đường Phong hỏi.

Đường Phong hừ một cái, tiếp lời “ Đi mòn gót giày tìm không thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công lao “

Ninh Tiểu Tiểu vào trong, đã thấy Cổ Di đang đứng đợi, nhìn cô một cái rồi

đi thẳng vào phòng bếp, vốn Tiểu Tiểu muốn đi tắm rửa thay đồ, nhưng

ngẫm lại, làm vậy rất không phải, đành lật đật chạy theo bà.

“ Cổ Di, cứ để đó cho con “ Cô cầm lấy bao tay, chuẩn bị dọn dẹp.

Cổ Di lại lạnh nhạt mở lời “ Tôi nào dám sai bảo cô, biết đâu sau này cô thành bà chủ của cái nhà này thì sao “

Vẻ mặt Tiểu Tiểu đỏ bừng, nhỏ giọng phân bua “ Sao dì lại nói vậy, mẹ con

từ nhỏ đã dạy con phải biết kính già yêu trẻ, con chưa bao giờ xem dì là người ngoài “

“ Nếu cô đã nói vậy, tôi sẽ thẳng thắng luôn, Tiểu Đông và Tuấn Tuấn bảy giờ phải có mặt ở trường, còn thị trưởng Cung có

thời điểm đột xuất đi làm rất sớm, cho nên đúng sáu giờ phải chuẩn bị

xong bữa sáng, cô tốt nhất năm giờ rưỡi phải rời giường, do hôm nay là

ngày đầu nên tôi bỏ qua, bất quá sau này chú ý một chút “

“ Con biết rồi, ngày mai con nhất định thức dậy đúng giờ “ Tiểu Tiểu vừa nói vừa nhanh nhẹn lau dọn.

“ Còn nữa..tuy chuyện này tôi không có tư cách xen vào, nhưng vì hai đứa

nhỏ tôi phải nói, về sau chuyện của cô và thị trưởng Cung phải biết

kiêng dè, chừng mực, đừng để bọn họ nhìn thấy “

Khuôn mặt Tiểu Tiểu cứng đờ, rất nhanh lấy lại tinh thần đáp “ Con sẽ cẩn thận “

Lúc này chuông cửa vang lên, Cổ Di liền đi ra ngoài, lát sau Tiểu Tiểu nghe văng vẳng âm thanh trò chuyện từ phòng khách vọng ra. Tần Chí Xuyên an

vị trên ghế sô pha, cả người thoải mái dựa vào lưng ghế, giọng nói ôn

hòa tiếp chuyện với Cổ Di, ánh mắt lóe sáng liếc nhìn về phía thân thể

gầy yếu từ phòng bếp đi ra.

Tiểu Tiểu giật bắn người khi nhìn

thấy Tần Chí Xuyên trong phòng khách, sợ hãi nói với Cổ Di “ Con…con

đi lên lầu dọn dẹp “ Cô rất muốn chạy nhanh, trốn khỏi Tần Chí Xuyên.

“ Đợi chút “ Tần Chí Xuyên mở miệng, âm thanh trầm thấp vang lên “ Cổ Di, đây là bảo mẫu mới thuê được sao? “

“ Đúng vậy “ Cổ Di không biết mục đích chuyến viếng thăm của Tần Chí

Xuyên, bởi hai nhà hiếm khi tiếp xúc, nhưng mỗi dịp lễ tết bí thư Tần

cũng tặng không ít quà cho bà, nên ấn tượng đối với Tần Chí Xuyên rất

tốt.

Cổ Di vẫy tay gọi Tiểu Tiểu lại gần giới thiệu “ Tiểu Tiểu, lại đây chào bí thư Tần đi “

Tiểu Tiểu cực kỳ miễn cưỡng bước tới, cúi đầu ấp úng “ Cổ Di…”

Cổ Di cũng không phát hiện sự khác thường của cô, tiếp tục nói “ Bí thư Tần là hàng xóm với nhà chúng ta “

Ninh Tiểu Tiểu kinh ngạc ngẩng đầu, cô biết ông chủ Tần cũng là viên chức

chính phủ, nhưng không ngờ hắn lại là bí thư, hơn nữa còn ở chung một

đại viện. Tần Chí Xuyên nhìn Tiểu Tiểu một chút, rồi nói ra mục đích

chuyến viếng thăm.

“ Cổ Di, tôi sớm nghe nói nhà cô có một bảo

mẫu mới tới, làm thịt nướng đặc biệt ngon, Dục Dục nghe được Cung Hạ nói vậy, cũng la hét đòi ăn cho bằng được, tôi không cách nào khuyên giải,

nên đành mặt dày qua đây hỏi mượn cô bé này một chút, không biết Cổ Di

có đồng ý? “

Cổ Di cũng thật buồn bực, loại chuyện này sao lại

lan truyền ra ngoài, bất quá nghe tới tên Dục Dục, đó không phải là Lý

Dục cháu bên ngoại của bí thư Tần, và là bạn thân của Tuấn Tuấn nhà này

sao.

“ Ai da, việc này có đáng gì đâu, ngài thích cứ gọi Tiểu

Tiểu qua nấu thử, không sao đâu “ Cổ Di quay qua nhìn Tiểu Tiểu nói “

Tiểu Tiểu mau đi theo bí thư Tần coi ngài cần gì thì làm theo, biết chưa “

“ Cám ơn Cổ Di nhiều “ Tần Chí Xuyên đứng lên, khách sáo nói.

“ Không có gì, không có gì “

“ Cổ Di, con…” Tiểu Tiểu vô cùng sốt ruột, suy nghĩ nát óc cũng không tìm được lý do từ chối.

“ Còn đứng đó làm gì? Đi nhanh lên “ Cổ Di nhìn cô chằm chằm, bất đắc dĩ Tiểu Tiểu đành đi theo Tần Chí Xuyên.

Vừa bước vào nhà Tần Chí Xuyên, bắt gặp Đường Phong đang ngồi trong phòng

khách xem ti vi, Tần Chí Xuyên dắt Tiểu Tiểu đi thẳng vào phòng bếp, Lục Vi đang dọn dẹp bên trong ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Tiểu hỏi.

“ Chú Tần, cô bé này là ai? “

Tần Chí Xuyên đưa mắt ngắm nhìn Tiểu Tiểu, mở miệng ra lệnh “ Không phải

chuyện của cô, hôm nay tôi cho cô nghỉ một ngày, đi ra ngoài chơi đi “

“ Dạ?” Lục Vi há miệng trợn mắt kinh ngạc.

“ Đi nhanh đi “ Tần Chí Xuyên có chút bực bội lặp lại.

Lục Vi không dám ngỗ nghịch, bỏ hết mọi thứ trong tay, cầm theo túi xách

nhanh chóng rời khỏi nhà. Trong phòng bếp rộng lớn chỉ còn Tiểu Tiểu và

Tần Chí Xuyên, trái tim cô hoảng sợ đập bang bang trong lồng ngực, cơ

thể run lẩy bẩy

“ Ông..ông chủ Tần, ngài muốn ăn cái gì, tôi

lập tức đi làm “ Tiểu Tiểu bước lại bồn rửa chén, định nhặt lên mấy cọng rau đang nhặt dang dở, lại bất ngờ bị Tần Chí Xuyên ôm lấy.

Ninh Tiểu Tiểu kinh hoàng, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy đôi mắt đen sáng

ngời, mang theo ngọn lửa tình dục cháy bỏng, âm thanh đứt đoạn run run

vang lên.

“ Ngài…ngài…muốn …làm gì…không phải muốn nấu..cơm sao? “

“ Đúng vậy, anh đang rất đói bụng “ Mặt anh kề sát lại, hơi thở nóng bức

phun lên gò má cô “ Để cho anh ăn hai cái banh bao sữa trước được không “

Tiểu Tiểu vùng vẫy cố thoát ra, nhưng vòng ôm của anh quá chặt, cô nức nở nói “ Tôi không …hiểu ngài nói gì…tôi làm gì có bánh bao

sữa “

“ Em có “ Tần Chí Xuyên nở nụ cười gian manh, lời nói hết

sức dâm dục “ Tuy rằng hai cái có hơi nhỏ một chút, ăn không đủ no, bất

quá phía dưới còn một con suối chảy nước thật ngọt, cố gắng uống nhiều

chút chắc đủ no ..”

Tiểu Tiểu rốt cục cũng hiểu lời anh nói có

nghĩa gì, vẻ mặt thoáng chốc đỏ bừng vì xấu hổ nói “ Thị trưởng Cung nếu biết ngài như vậy sẽ …sẽ….”

Tần Chí Xuyên nhìn vẻ mặt ngây

thơ cố nặn ra lời uy hiếp, không khỏi phốc một tiếng bật cười, nói “ Em

có thể đem từng chi tiết báo cáo cho hắn, anh không ý kiến “ Nói xong

anh nhìn vẻ mặt rối rắm, đôi mắt long lanh ẩn chứa tức giận trợn tròn,

đôi môi anh đào đang mím lại, có chút thèm thuồng …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN