Chiếm Hữu Mỹ Nhân
CHƯƠNG III: Gay không có lỗi, lỗi do anh đã quyến rũ em
Cô không nói gì, lẳng lặng bước xuống giường. Đi được mấy bước, bỗng cô mất thăng bằng, nghiêng qua một bên. Hắn lấy tay đỡ lấy cô. Chi Túc hất tay hắn ra rồi đi thẳng vào phòng vệ sinh.
10 phút sau.
…
…
…
…
Tình huống gì đây? Một gã biến thái, một người lạ mặt, và một cô gái yếu ớt. Không khí nặng nề, hai tên đàn ông kia chỉ chăm chú ăn sáng, không nói một lời nào.
Người kia, hình như tối qua đã đánh hắn mà, sao bây giờ vẫn ung dung như vậy chứ!? Thật khó hiểu.
Người lạ bất ngờ buông đũa xuống, đứng lên rồi chỉ thẳng vào mặt hắn, nói bằng giọng đầy sát khí:
“Phong Hứa Kiệt, anh giải thích cho em! Con này là ai!? Sao anh lại lên giường với nó!?”
Hắn vẫn bình thản ngồi ăn, và cũng bình thản đáp lại:
“Thứ nhất, đang trong bữa ăn thì phải ăn cho nghiêm túc. Thứ hai, anh lên giường với ai là chuyện của anh, không liên quan tới em. Thứ ba, Thẩm Văn Tư, em nói vậy sẽ làm cô bé trong sáng đằng kia hiểu lầm đấy.”
Thẩm Văn Tư(?) tức tối lao tới, hất hết bàn đồ ăn xuống đất, quay sang tát Chi Túc, xong định tát luôn Phong Hứa Kiệt(?) nhưng lại thôi. Văn Tư gằn giọng:
“Anh nói vậy là có ý gì? Anh làm sai, mà giờ nói cứ như thể người sai là em. Anh ngoại tình với con hồ ly tinh này, rồi còn lo nó hiểu lầm, người đang hiểu lầm phải là em chứ?”
“Văn Tư, chúng ta không hẹn hò với nhau mà sao em lại nói anh ngoại tình?”
“Em biết tính anh hay ngại nên không bao giờ nói thẳng với em. Nhưng em biết anh yêu em mà.”
“Anh nói anh yêu em khi nào”
“Năm cuối đại học, lúc em buồn, anh đã an ủi, còn nói sẽ luôn bên cạnh em?”
“Bạn bè an ủi nhau thôi. Em suy đoán ra chuyện gì thế?”
Văn Tư tổng kết:
“Dù sao thì anh vẫn yêu em. Em không cho phép anh ngoại tình.”
“…”
Sau đó, tình huống “anh cứ nói, tôi cứ cãi” tiếp diễn. Chi Túc phẫn nộ. Mấy người giải quyết chuyện riêng tư gì đó của mấy người thì tôi không quan tâm, nhưng tại sao lại làm liên luỵ tới người ngoài cuộc như cô?! Rõ ràng cô là người bị hại, mà tại sao lại vô duyên vô cớ lãnh nguyên cú tát chứ?!
Cuộc cãi vả kết thúc, Văn Tư tóm lại:
“Em không có lỗi, lỗi là do anh quyến rũ em trước.”
Thấy trận đấu khẩu này đã tới hồi kết, Chi Túc la thẳng vào mặt hai người họ, xả hết bao nổi uất ức, phẫn nộ trong lòng. La xong, cô cảm thấy rất dễ chịu. Nhưng tiếc là, cảm giác thoả mãn đó của cô không kéo dài được lâu. Hai gã đàn ông đang tức lại bị cô la thêm, kết quả là quyết định trừng phạt cô.
Chi Túc thấy hối hận, cực kì hối hận, hình như cô chọc nhầm tổ ong rồi. Nếu sớm biết trước hình phạt họ đưa ra sau đó, cô sẽ không bao giờ để tức giận lấn át lí trí nữa…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!