Chiều Vợ 7 7 49 Ngày - Chương 12: Vẻ đẹp bên trong
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Chiều Vợ 7 7 49 Ngày


Chương 12: Vẻ đẹp bên trong


Như một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên ở trên đỉnh đầu cô: “Xin… Xin lỗi.” Tô Nghiên lí nhí nói, dáng vẻ cúi đầu ủ rũ kia của cô giống như một cô con dâu nhỏ bị ngược đãi vậy.

“Xin lỗi, cô cũng chỉ biết nói xin lỗi thôi à?” Lăng Tiêu Quân đang định phát tiết lửa giận thì lại đột nhiên nghĩ ra mình đang ở đâu, lúc này anh mới hơi thu liễm lại một chút, trầm mặc dẫn Tô Nghiên cùng nhau đi thang máy xuống bãi đỗ xe.

Anh không có sở thích thể hiện ở trước mặt mọi người, những chuyện như dạy dỗ vợ này cứ tiến hành một cách âm thầm là được rồi.

Kể từ ngày bọn họ có hôn ước với nhau, Lăng Tiêu Quân đã coi Tô Nghiên trở thành vật sở hữu của mình để anh có thể tùy ý cười nhạo giận mắng; anh vẫn luôn cảm thấy là Tô Nghiên đã nghĩ trăm phương ngàn kế để đưa mình lên giường, mục đích chính là muốn làm bà Lăng.

Nếu đã có gan làm như vậy thì phải gánh chịu được hậu quả, người phụ nữ này, cô cho rằng vợ quan dễ làm như vậy sao?

Sắc mặt Lăng Tiêu Quân tối đen, dáng vẻ vô cùng đáng sợ còn Tô Nghiên thì vẫn luôn duy trì hình tượng cô vợ nhỏ không dám nói một lời, cho đến khi đến bãi đỗ xe, thủ trưởng thế mà lại đuổi nhân viên cảnh vệ đang chờ ở đó để Tô Nghiên lái xe chở anh về.

“Quay…Quay về?”

“Đúng vậy, tôi còn chưa nói xong đâu, tới nhà cô trước đi.” Thấy đối phương vẫn còn đứng yên ở đó với vẻ mặt không tình nguyện, Lăng Tiêu Quân cười khinh bỉ: “Yên tâm, cũng không phải lần đầu tiên tôi tới cái căn phòng nhỏ tí kia của cô.”

Được rồi, anh tình nguyện ngồi vào cái xe rách nát này của cô thì cô cũng không còn lời nào để nói nữa, Tô Nghiên trầm mặc mở cửa xe ra ngồi vào vị trí yêu thích của mình ở ghế sau nhưng hành động tiếp theo của Lăng Tiêu Quân lại một lần nữa khiến cô không thể ngờ được: Anh trực tiếp mở cửa phía trước xe ra ngồi vào vị trí bên cạnh ghế lái.

Ngồi xuống, khởi động xe, mỗi một chỉ thị là một động tác, có một người đàn ông nhìn có vẻ như thân thiết nhất nhưng lại vô cùng đáng sợ ngồi bên cạnh khiến đại não của Tô Nghiên hoàn toàn không chịu nghe cô chỉ huy.

Một đường chạy nhanh trên đường quốc lộ, nhìn những công trình kiến trúc quen thuộc lần lượt lướt nhanh qua trước mặt mình lại có một cảm giác cảnh còn người mất.

Lúc trở lại căn nhà nhỏ của cô, Tần Lam đã làm xong một bàn đồ ăn phong phú đợi sẵn, đây cũng là cái mà Tô Nghiên thích nhất ở cô ấy, tay nghề của Tần Lam có thể sánh được với đầu bếp của khách sạn năm sao, lần nào cô ấy chuẩn bị cũng có thể khiến cho dạ dày của cô vô cùng thỏa mãn, lên được phòng khách xuống được phòng bếp mà đến bây giờ lại vẫn chưa có bạn trai.

Đàn ông thời này bị gì vậy, ánh mắt quá kém nên không nhìn thấy được vẻ đẹp bên trong đúng không?

Nhìn thấy Tô Nghiên xuất hiện cùng một người đàn ông Tần Lam cũng không hề tỏ ra kinh ngạc, cô thu dọn bát đũa của mình sau đó lấy ra hai bộ bát đũa sạch sẽ bày lên trên bàn ăn.

“Tôi ăn rồi, hai người còn chưa ăn đúng không? Đến đây, nếm thử tài nấu nướng của tôi đi.” Mời một nam một nữ kia ngồi xuống, sau đó lại nói ra: “Tôi không quấy rầy thế giới riêng của hai người nữa, tôi về phòng trước đây.”

Lúc đi qua người Tô Nghiên Tần Lam còn nháy mắt với cô, sau đó ghé vào tai cô nói nhỏ: “Yên tâm đi, đêm nay tớ sẽ không đi ra phòng ngoài đâu, người đàn ông này không tệ, cậu phải nắm chặt nha.”

Sau đó còn làm ra một tư thế chiến thắng với cô, Tô Nghiên trừng mắt với cô ấy, Tần Lam không quan tâm cười cười chạy về phòng của mình còn cố ý dùng sức đóng cửa phòng, cạch một cái khóa trái ở trong đó thể hiện sự trong sạch của mình.

Tô Nghiên lúng túng, khó có thể lý giải được tình cảnh khó hiểu trước mắt, tận đến khi Lăng Tiêu Quân lầu bầu một câu: “Cô uống rượu, còn phiền phức đến tôi phải đưa cô về nhà, thật là.”

Thế mới biết, đêm qua cô say rượu là anh đưa cô về nhà, lúc đó Tần Lam đã gặp mặt với Lăng Tiêu Quân thậm chí còn biết anh chính là chồng sắp cưới của Tô Nghiên.

“Đêm qua, là anh đưa tôi về?” Tô Nghiên kinh ngạc hỏi.

Lăng Tiêu Quân không nói lời nào, chỉ tự mình lấy một bát cơm sau đó ngồi xuống bắt đầu ăn.

Theo gia giáo của gia đình đã dạy anh thành thói quen đã ăn là không được nói chuyện, có chuyện gì vẫn chờ lát nữa ăn xong rồi nói sau, “khai thông” cho Tô Nghiên xong, xử lý xong mọi chuyện anh còn phải nhanh chóng trở về nữa.

Buổi tối hôm nay có một cuộc họp gia đình nhưng anh cũng không muốn Tô Nghiên có mặt, cho dù sau này kết hôn rồi, bên ngoài cô vẫn là Lăng phu nhân nhưng Lăng Tiêu Quân cũng không cảm thấy Tô Nghiên có quyền lợi được tham gia vào các công việc nội bộ của gia đình anh.

Thấy anh một lòng cúi đầu ăn cơm, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc màu đen trên đầu của anh, Tô Nghiên không biết phải làm sao nên cũng cúi đầu xuống yên lặng nhai. Kỹ năng nấu ăn của Tần Lam rất tốt nhưng thường ngày cô ấy bận rộn với công việc nên không thường xuyên vào bếp, hôm nay sau khi nhận được điện thoại của cô mới nghĩ đến tan làm đúng giờ.

Nhưng lúc này đồ ăn ngon có ăn vào cũng không có vị gì chỉ giống như là nhai sáp nến, sáng nay vội vàng đi làm nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, đêm qua là Lăng Tiêu Quân đưa cô trở về ư? Thế mà cô còn tưởng rằng chú lái xe kia có lòng tốt cơ đấy, quần áo trên người cô cũng bị thay đổi, chẳng lẽ… Sẽ không…

Lăng Tiêu Quân cũng không hoàn toàn chuyên tâm ăn cơm, nhìn thấy sắc mặt Tô Nghiên lúc đỏ lúc trắng thay đổi liên tục, trong lòng chỉ cảm thấy phụ nữ thật đúng là phiền phức.

Chỉ có điều dưới đáy lòng anh còn vang lên một giọng nói khác nữa, lại bị chính anh không để ý đến.

Phụ nữ là phiền phức, nhưng phụ nữ cũng còn có một danh từ khác nữa: Gợi cảm.

Đêm qua, sau khi nhận được điện thoại của lái xe taxi, Lăng Tiêu Quân trực tiếp đưa Tô Nghiên về chỗ ở của cô, anh đã quyết định sau khi kết hôn nhất định sẽ cho người đi điều tra cuộc sống của Tô Nghiên, phải biết rõ tất cả mọi thứ của cô mới được.

Trong quá trình đưa cô lên nhà thế mà cô lại bị nôn, may mắn chỉ là nôn lên người một mình Tô Nghiên thôi, Lăng Tiêu Quân đưa cô về phòng để cô bạn cùng phòng thay quần áo cho cô, đương nhiên, không cẩn thận vẫn liếc thấy rất nhiều cảnh xuân.

Sau đó mới phát hiện ra, làn da của người nào đó thật sự là rất tốt, xúc cảm trơn mềm đó vẫn quanh quẩn ở trong đầu của anh khiến anh không thể nào quên được.

Đến mức anh còn chủ động hỏi thăm cấp dưới tiến trình buổi lễ kết hôn đến đâu rồi, sau đó qua Trương Cường anh mới biết được, Tô Nghiên vẫn còn đang đi làm.

Dứt khoát cường thế tự làm chủ xin nghỉ việc giúp cô.

Người phụ nữ yếu đuối không xương như thế vẫn thích hợp bày ở trong nhà hơn tránh để người đàn ông khác dòm ngó, Lăng Tiêu Quân tăng nhanh tốc độ, thuần thục giải quyết hai bát cơm xong còn uống một bát canh lớn, sau đó đứng dậy đem bát đũa của mình đưa vào phòng bếp.

Với anh mà nói, đồ ăn chỉ là thứ dùng để no bụng, nấu chín là được, không có hương vị ngon hay không ngon.

“Tôi ăn xong rồi, bây giờ có thể bắt đầu nói chuyện chưa?”

Nhìn tư thế kia của thủ trưởng sao Tô Nghiên còn có thể ăn vào được nữa, cô cùng đem bát đũa bỏ vào phòng bếp giống anh sau đó dọn sạch sẽ bàn ăn, còn ngâm một bình trà đặt ở trên bàn trà.

Mà chính cô cũng không hề ngồi xuống, chỉ cung kính đứng ở chỗ đối diện với Lăng Tiêu Quân, cái eo thẳng tắp, dáng vẻ rất thận trọng và nghiêm túc.

Tô Nghiên đã sớm nhìn ra, Lăng Tiêu Quân là một người đàn ông thích nhà cửa sạch sẽ ngăn nắp, yêu cầu nghiêm khắc với bản thân đồng thời cũng yêu cầu như vậy với người khác.

Nở một nụ cười hài lòng, Lăng Tiêu Quân gật đầu chỉ vào ghế sofa ở vị trí đối diện để Tô Nghiên ngồi xuống, sau đó mới bắt đầu nói chuyện một cách vô cùng nghiêm túc.

“Tô Nghiên, cô đã phạm phải hai sai lầm nghiêm trọng, cô có biết là gì không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN