Chờ Ngày Anh Đến - Chương 1: Va chạm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Chờ Ngày Anh Đến


Chương 1: Va chạm


Những giọt mưa lăn dài trên màn kính dày đặc, những cô cậu học sinh ở trường cấp ba gần đó đang hối hả chạy đua cùng cơn mưa. Ngồi trong quán cà phê của tầng sáu, Y Nhi đưa mắt về phía xa xa nhìn ngôi trường cấp ba ấy, nơi chứa bao nhiêu niềm vui cùng nỗi buồn của cô. Cô thường xuyên đến ngồi tại đây, không phải đến nhâm nhi cà phê, cũng không phải đến để ngắm cảnh. Cô đến chờ ai đó đó như lời hứa bừa năm xưa của người ấy.

\”Y Nhi!\” Giọng nói dịu dàng, dứt khoát có pha lẫn nỗi buồn nặng nề vang lên bên tai.

Theo phản xạ Y Nhi quay đầu về hướng người gọi. Chết lặng trong vài giây nhìn người đứng trước mặt mình. Ai đây? Doãn Lâm mà cô đã phải khốn khổ chờ bao năm nay đang xuất hiện chính trước mắt mình. Cảm giác vừa vui vừa buồn của cô thật khó tả. Hiện tại Y Nhi đang cần người nói rõ rằng đây là mơ hay thực. Nhớ lại Doãn Lâm hồi ấy, lời nói cuối cùng vào ba năm trước của hắn ta là đuổi cô, sỉ nhục cô, cười nhạo cô thật tàn nhẫn, độc ác. Vậy mà bây giờ hắn lại xuất hiện theo như ý nguyện cùng với tâm trạng xấu không kém gì cô. Chuyện này thật vô lí, đây thực sự là mơ!

~~~

Y Nhi giật mình mở to mắt, choàng tỉnh sau cơn mộng mị kéo dài, cô thở dài một hơi sau khi biết đây chỉ là mơ. Ngước mắt lên nhìn đồng hồ, đúng giờ nhà Y Nhi hay ăn sáng. Trong lòng cô đang cười ha hả vì hôm nay dậy sớm đỡ phải ăn cơm thừa của nhà, nhưng dùng cơn ác mộng kinh hoàng này để đánh thức Y Nhi thì quả thật không vui chút nào.

Y Nhi vào nhà vệ sinh làm vài việc cần thiết rồi ra ngay sau gần bảy phút.

Bước xuống nhà ngửi thấy mùi bánh mì nướng phô mai là bụng Y Nhi lại réo lên ám chỉ cô phải tăng nhanh tốc độ xuống ngồi ăn. Em trai cô đang ăn ngon lành bị cô làm cho giật mình, ngẩng đầu lên mỉa mai:

\”Hôm nay chị được cái dậy sớm nhưng lại quên uống thuốc à.\”

Y Nhi đứng dậy chồm người sang cốc đầu Hải Thiên: \”Thằng ranh này, mày nói ai đấy hả!\”

\”A a\” Hải Thiên ôm đầu kêu

Cùng lúc đó, mẹ Y Nhi đang xếp bánh ra đĩa thấy Y Nhi xuống nhà, bất ngờ liền hỏi:

\”Sao hôm nay con dậy sớm thế?\”

Y Nhi từ từ ngồi xuống, mắt vẫn lườm lườm Hải Thiên rồi quay sang mẹ đáp lại: \”Hôm nay con mơ thấy ma quỷ đó mẹ.\”

Bà mỉm cười rồi lấy đĩa bánh đặt lên bàn cho cô, Hải Thiên nhanh nhảu nói:

\”Mơ thấy ma là điềm báo xấu đấy, hôm nọ em mới nghe được chú Sinh nói thế.\”

\”Nhảm nhí quá Thiên à!\” Cô mỉm cười nhìn em trai, mặt cô hiện rõ sự không tin trước lời nói của Thiên.

Y Nhi xử lí hai cái bánh trên đĩa một cách nhanh gọn rồi khoác cặp lên chào hai người sau đó đi bộ đến trường.

Ánh nắng lúc sáng sớm này khá tốt cho sức khỏe mà lại rất dễ chịu, không hề cảm thấy nóng nên cô rất thích. Đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó rất quan trọng đối với cô, cô vội vàng lấy chiếc điện thoại lên game xem event tối qua đã đủ lượt share chưa. Trong lòng khá lo lắng vì sợ lượt share đã đủ và hết code. Mắt Y Nhi sáng lên, còn đúng 4 lượt share nữa là được nhận quà.

Chớp mắt một cái, chỉ còn đúng 1 lượt share nữa thôi, trong lòng vui mừng không thể chịu nổi. Nhớ lại lời nói của Hải Thiên. Này thì điềm báo xấu, đúng là mấy chuyện tào lao!

Tâm trạng đột nhiên thay đổi làm tốc độ di chuyển của Y Nhi cũng đột ngột nhanh lên.

BỤP

Hốt hoảng khi Y Nhi phát hiện mình vừa đâm phải thứ gì đó to lớn mà mềm mềm, chính xác thì Y Nhi vừa đâm phải một nam sinh. Mũi cô va vào ngực của người đối diện cũng khá mạnh nên mũi đỏ và đau là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra. Còn cái điện thoại thì nằm nguyên vẹn dưới đất, cũng may màn hình không đập xuống nền gạch.

Y Nhi vội vã cúi xuống nhặt chiếc điện thoại rồi mới ngước lên nhìn nam sinh mình vừa đâm phải và phát hiện cậu ta đang nhìn chằm chằm mình với bộ mặt không cảm xúc. Cô vừa cúi đầu vừa nói xin lỗi vài lần rồi lại nhìn hắn, không quên kèm theo nụ cười tỏa sáng.

\”Xin lỗi, xin lỗi cậu nhiều lắm. Tôi không cố ý. Hì!\”

\”Cậu biết mắt sinh ra để làm gì không?\” Hai tay đút túi quần, hắn nghiêng đầu hỏi

Y Nhi dường như hiểu được chút điều gì đó trong câu hỏi này, câu hỏi này chắc chắn có vấn đề nên cô im lặng nhìn hắn hối lỗi.

\”Để những người ngu như cậu đi đường không đâm phải người khác đấy!\” Nói rồi hắn lại đi thẳng về phía cô, không quên va vào vai cô một cái làm chút ấn tượng để cô nhớ lấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN