Chờ Ngày Anh Đến - Chương 3: Váy cà phê
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Chờ Ngày Anh Đến


Chương 3: Váy cà phê


Lượn mấy vòng quanh shop rồi cuối cùng cô và Đức Thanh cũng chọn được khá nhiều những bộ thích hợp cho nhau và tiếp theo là đến công đoạn thử đồ. Vì cả hai người đều có dáng đẹp nên thử bộ nào vừa bộ đó. Biết là vậy nhưng vẫn cứ thử hết bộ này đến bộ khác, ngắm nghía mình trong gương nở nụ cười cực kì ưng ý.

\”Ơ sao bộ này lại không ghi giá nhỉ?\” Cô vừa nói vừa nhìn quanh bộ đang mặc tìm giá tiền

\”Chắc họ quên.\” Đức Thanh đứng ngay đó đang tìm bộ đẹp hơn quay sang đáp.\”Hay ra hỏi thử đi.\”

Y Nhi tiến về phía nhân viên gần đó, vừa đi vừa cầm váy rồi cười thỏa mãn. Có vẻ như bộ này là bộ Y Nhi thích nhất trong những bộ vừa thử. Mải mê không tập trung nên cô lại đâm phải ai đó. Y Nhi hoảng hốt khi thấy cà phê nóng trên tay người đối diện đổ hết vào váy mình. Đây là váy của cửa hàng, không phải đồ của cô nên nóng tính là chuyện sớm muộn cũng sẽ xảy ra.

\”Cậu tính sao với đồ của tôi đây?\” Cô nhìn thẳng vào mắt cô gái đứng đối diện

Cô gái đó cười mỉm một cái rồi đáp: \”Rõ ràng là cậu đâm vào tôi mà, đừng có lên giọng thế chứ.\”

Đang định trả lời thì một tiếng nói phía xa vang lên:

\”Chuyện gì thế Tuyết Dương?\”

Một người đàn ông trông khá điềm đạm, khôi ngô mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây âu xám tiến về phía này, giọng nói nghe có vẻ rất quen thuộc. Tiến gần thêm nữa Y Nhi mới nhìn rõ đó chính là hắn, nhưng nhìn hắn khác lúc đi học nhiều quá.

Doãn Lâm đứng cạnh Tuyết Dương, nhìn Y Nhi với bộ váy \”cà phê\” bằng ánh mắt khinh bỉ rồi đưa ánh mắt đi chỗ khác.

\”Lâm, anh tính sao với cô gái này đây.\” Tuyết Dương khoanh tay trước ngực nhìn Y Nhi, nở nụ cười nửa miệng. \”Cậu ta va vào em rồi bắt em chịu trách nhiệm với cái váy đấy.\”

Lâm ư? Gọi thân mật thế sao. Không ngờ một người như hắn mà cũng có người thân là bạn gái cơ đấy.

\”Cố tình thì nói luôn đi, cần gì phải nhiều lời thế.\” Cô nói thẳng một câu xuyên trúng tim Tuyết Dương.

Sở dĩ Y Nhi biết cô gái này cố tình làm vậy là vì trước khi nhìn bộ váy Y Nhi có quan sát xung quanh, quả thực gần đó không có ai cả nên mới không để ý lắm. Lúc nhìn cô có ấn tượng với Tuyết Dương đứng phía xa vì Tuyết Dương thật sự rất xinh đẹp rồi sau đó cô lại tập trung vào cái váy. Rồi sau đó mọi chuyện cứ thế xảy ra. Điều lạ là vài giây trước Tuyết Dương còn đứng tít bên kia, vài giây sau Tuyết Dương đã đứng đối diện và biến chiếc váy trắng xinh xắn thành váy nâu cà phê. Chuyện này chỉ có thể là cố tình.

Đức Thanh đứng ngó tìm Y Nhi, thấy Y Nhi đang đứng nói cái gì đó cùng với 1 cặp nam nữ khác. Nhìn rõ hơn thì phát hiện ra kia chính là Doãn Lâm liền mặt mày hớn hở chạy tới:

\”Ơ trùng hợp nhỉ. Hề hề.\” Đức Thanh nhìn Doãn Lâm cười rồi quay sang nói với cô. \”Mày đi hỏi mỗi giá thôi mà lâu quá à, làm tao đợi mãi.\”

Không thèm để ý Đức Thanh, cô nói: \”Hình như quy định ở đây không được mang đồ ăn, uống vào trong này, cậu đang vi phạm điều đó đấy.\”

\”Có thể vượt qua được quy định ở đây thì cậu nghĩ tôi là ai chứ?\” Tuyết Dương đáp trả.

Nếu cứ tiếp tục thế này e là sẽ không có hồi kết, cuối cùng rồi Doãn Lâm cũng phải lên tiếng:

\”Bây giờ cô đem đồ này về giặt và đền một phần ba số tiền là tốt nhất chứ?\” Đút tay túi quần, hắn nói.

\”Sao tôi phải làm thế? Rõ ràng tôi là người bị hại.\”

\”Đi đường mà không nhìn đường rồi còn nói tại ai nữa.\” Đột nhiên hắn to giọng làm mấy người xung quanh cũng phải nổi da gà.

Bị Doãn Lâm dọa một phen làm Y Nhi cũng tí nữa ngã ngửa vì sợ nhưng Y Nhi nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, nhìn thẳng mắt hắn nghiêm nghị nói:

\”Tôi không làm!\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN