CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON - Chương 101 - Chương 99.2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON


Chương 101 - Chương 99.2



Trong lòng Nam Cung Kình Hiên áy náy một hồi, ánh mắt mềm xuống đi tới vỗ vỗ vai cô: “Xin lỗi, là anh không có hỏi rõ ràng, em đừng để ý.”

Cô tiếp tân kinh ngạc nhìn cái tay kia, trong lòng đủ mọi loại hâm mộ ghen ghét.

Nam Cung Kình Hiên xoay người nhẹ nhàng kéo La Tình Uyển qua bên cạnh mình, anh dặn dò: “Đây là vợ chưa cưới của tôi, con gái của chú La, cô đưa cô ấy đi gặp người của phòng thiết kế, nói bọn họ có việc gì thì báo cáo tình hình cho tôi, tôi có việc đi trước, nghe rõ không?”

“Tổng giám đốc yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt La tiểu thư.”

La Tình Uyển khẽ rủ hàng mi dài xuống không nhìn anh, chỉ là bước theo cô tiếp tân rời đi. mang truyện đi xin ghi rõ nguồng: dd lequydon

Quỷ thần xui khiến, ánh mắt của Nam Cung Kình Hiên nhìn cô đi rất xa, lúc này tâm tư mới quay về cất bước đi tới phía cửa thang máy.

Chờ anh hùng hùng hổ hổ chạy tới khu Bích Vân thì cánh cửa đóng chặt kia làm cho anh căm tức cả buổi.

Hỏi qua bảo vệ gác cổng mới biết hôm nay cô căn bản không có ra ngoài, lòng của Nam Cung Kình Hiên cũng hơi buông lỏng một chút nhưng gương mặt tuấn tú vẫn xanh mét như cũ, cô gái này, muốn hù chết người ta hay sao? !

Dùng chìa khóa mở cửa, Nam Cung Kình Hiên đi vào thì cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo bên trong.

Mà cảnh tượng bên trong thế nhưng cũng y hệt như ngày hôm qua, thân thể mỏng manh của Dụ Thiên Tuyết xiêu vẹo ngã trên sofa, chỉ quấn một cái khăn tắm đang ngủ say sưa.

Nam Cung Kình Hiên nổi trận lôi đình, hung hăng ném chìa khóa vào trên tường, đi tới giơ một cánh tay kéo cô dậy: “Dụ Thiên Tuyết, lá gan của cô lớn rồi phải không? Đừng tưởng rằng làm phụ nữ của tôi thì có nhiều đặc quyền như vậy, cùng tôi ngủ một buổi tối hay bao nhiêu lần đi nữa cũng đều không được lên mặt, cô đừng quá đề cao bản thân! Đứng lên cho tôi!”

Anh ghét nhất chính là phụ nữ ỷ sủng mà kiêu, huống chi cô không là gì hết, chẳng qua, chỉ đúng là một loại tình nhân đê tiện mà thôi!

Dụ Thiên Tuyết đau nên ngâm lên một tiếng rồi bỗng nhiên giật mình thức tỉnh, đôi mắt mệt mỏi lóe ra sự khiếp sợ mà hoảng hốt, khuôn mặt trắng nõn ửng đỏ, chầm chậm nhìn Nam Cung Kình Hiên cố gắng phân biệt bóng dáng của anh, tiếng nói khàn khàn: “Không phải anh đã đi rồi sao? Thế nào mà đột nhiên quay lại?”

“Cô bớt giả bộ cho tôi!” Nam Cung Kình Hiên bóp chặt cổ cô, trong đôi mắt bùng cháy giận dữ, anh lạnh lùng giễu cợt nói: “Dụ Thiên Tuyết, cũng bởi vì tối hôm qua tôi lấy lòng cô một tý cô liền mơ hồ không rõ bản thân mấy cân mấy lượng có đúng không! Tình nhân mà thôi, chẳng qua, chỉ là loại phụ nữ tôi tiện tay vui đùa một chút, cô còn tưởng là thật thế nên muốn đến công ty thì đến không muốn đến thì ở nhà nghỉ ngơi hay sao? ! Có tin là tôi có thể để cho cô nghỉ ngơi cả đời cái gì cũng đều không làm được hay không!”

Từng câu nói sắc bén như dao nhọn đột nhiên đâm vào trái tim nhỏ bé yếu ớt của cô, ngoan độc, băng lãnh, khoét sâu đến huyết nhục mơ hồ.

Dụ Thiên Tuyết run rẩy toàn thân, ý thức không rõ ràng, nhưng cô vẫn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN