Khi chuẩn bị lên phòng thì cô bỗng thấy pama của mình đang nói chuyện với 1 người đàn ông lạ trong phòng khách trông mặt ông ta thật quen thuộc và trìu mến còn khuôn mặt của pama cô thì thật buồn.Thấy cô thì hai dòng nước mắt bỗng chảy dài trên má pama định hỏi có chuyện gì xảy ra thì bà Nga vội ôm trầm lấy cô và nói:
Pama xin lỗi con gái thật ra con ko phải là con ruột của mama mà là con nuôi nhưng con cũng đừng buồn vì con ko phải đứa trẻ ko có cha mẹ vì gia đình của con đã tới đón con rồi chính là ông ấy,gia đình mới của con rất yêu thương con nên hãy sống thật tốt nhé hứa với mama đi con- bà Nga nói nhưng hai hàng nước mắt vẫn chảy dài.Cô buồn lắm,buồn vì biết người phụ nữ đã chăm sóc cô 13năm qua chỉ là mẹ nuôi nhưng cô phải mạnh mẽ thì mới bạo vệ được người mình yêu nên cố gắng mỉnh cười một nụ cười giả tạo
Pama đừng lo con sẽ sống thật tốt……thật tốt- cô nói trong tiếng nấc nghẹn ngào nước mắt cô thì đã ướt đẫm vai áo của bà Nga.
Con gái hãy lại đây với ta về nhà thôi- người đàn ông ấy bỗng nói với giọng ấm áp và yêu thương.
Vâng thưa papa- cô chạy đến ôm lấy ông mà cũng ko hiểu sao mình lại làm vậy nhưng cô nghĩ điều ấy là đúng.Còn ông ấy thì rất đỗi vui mừng vì lần đầu tiên ông được nghe từ papa thốt ra từ miệng đứa con gái bé nhỏ của mình mà cũng ôm cô.
Thế là cô lên xe và ra về nhưng ko quên nói lời tạm biệt và lời cảm ơn đến ông bà Lâm Nga.
Trên xe ông bắt đầu giảng giải cho cô:
Ta sẽ nói cho con về gia đình ta- ông nói và rút một tấm ảnh trong túi ra đưa cho cô và lấy tay chỉ vào từng người và giới thiệu:
Ta là Tiêu Thành Trung papa của con,đây là Bạch Thanh Lan là mama của con bà vô cùng yêu thương con,con có hai anh trai anh cả là Tiêu Khôi Nguyên,anh hai là Tiêu Hải Đăng,hai anh cũng rất yêu quý con,còn con từ bây giờ sẽ tên là Tiêu Ngọc Tuyết,dòng họ Tiêu Gia và tập đoàn NĐT luôn đứng nhất thế giới về mọi mặt,ngày mai con sẽ sang Mĩ để papa huấn luyện con. Giúp con biết ai là người của Tiêu Gia thì chính là đôi mắt luôn có màu đỏ nhưng con lại là đứa con gái duy nhất trong dòng họ nên đôi mắt con có 2 màu.
Ông nói xong và gỡ đôi len trên mắt cô ra rồi đưa cho cô chiếc gương,cô ko thể tin nữa mắt cô thật sự có 2 màu nhưng rồi cô cũng bình tĩnh lại
Vâng con sẽ cố gắng- cô nói bằng dọng kiên cường
Thế mới là con gái ta- ông nói và xoa đầu cô
Về đến nhà mà ko phải gọi là nhà mà là về đến lâu đài cô đã đoàn tụ cùng gia đình thật sự của mình ai cũng yêu quý người hầu thì ai cũng khen cô xinh hai anh và mẹ cô thì cứ ôm cô.
Sáng hôm sau cả nhà cô sang Mĩ,cô tự nhủ là phải thay đổi,phải cố gắng vì hiện tại cô là Tiêu Ngọc Tuyết.
ỦNG HỘ MÌNH NHA😀😀😀😆😆😗😗😗😗😄😄
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!