Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?! - Chương 2: Đi học
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?!


Chương 2: Đi học


“Nhi dậy đi học” Mẹ Nhi vừa gọi vừa đưa tay giật chăn ra. Đã nói đi ngủ sớm thì không chịu nghe cơ, sáng nay muộn là chắc

“Cho con ngủ thêm tí nữa thôi mà mẹ” Nhi vẫn ôm khư khư cái chăn

“Con muốn muộn học à Nhi?” Mẹ Nhi vẫn nhẹ nhàng nói

“Mấy giờ rồi ạ?” Nhi ngáp ngắn ngáp dài

“6h45 rồi cô nương, không nhanh là chết với tôi” Mẹ Nhi nhìn đồng hồ nói. Nhi bật dậy

“Con nhớ là con có đặt báo thức rồi mà sao nó không kêu” Nói rồi cô chạy vèo vô phòng tắm

“Báo thức kêu cả mấy chục lần cô cũng có chịu dậy đâu” Mẹ Nhi vừa nói vừa gấp lại chăn cho Nhi. Nhi VSCN xong thì mặc đồng phục, cũng may hôm qua mình soạn sách vở rồi. Xong tất cả cô chạy xuống nhà, chào mẹ rồi chạy ra cửa. Nhi định đi ô tô mà ba cô đi mất rồi, nhà Nhi 2 ô tô nhưng mà 1 xe đã đi bảo dưỡng rồi, Nhi đành đi bộ cũng may là nhà không xa trường. Nhi chạy nhanh nhất có thể, đến trường Nhi nhìn đồng hồ đã 6h52 (thần thánh), Nhi thở ra, chạy đi tìm phòng hiệu trưởng. Cái trường to như này mà tìm được cái phòng hiệu trưởng chắc hơi mệt. Nhi lo tìm phòng hiệu trưởng mà không để ý xung quanh nên đâm trúng 1 người nào đó

“Ai za, đau” Nhi té xuống khẽ kêu lên, tay Nhi bị trầy vài đường, lòng thầm nghĩ “xui thiệt chứ”. Nhi chưa kịp than xong thì 1 giọng nam trầm trầm đánh thức cô

“Cô để mắt trên trời à?” Chàng trai đụng trúng cô lên tiếng

“À, xin lỗi tôi hơi vội. Cậu không sao chứ?” Nhi ngước mắt lên nhìn chàng trai trước mặt, cô đứng dậy. Chàng trai hơi đơ trước nhan sắc của nó. Nhi thấy người trước mặt mình không nói gì thì lên tiếng

“Tôi đang vội, tôi đi trước” Nhi đang định quay người đi tìm phòng hiệu trưởng thì bị chàng trai gọi lại

“Cô nghĩ muốn đi là đi được à”

Nhi quay lại “Thì tôi cũng đã xin lỗi cậu rồi”

“Cô tưởng xin lỗi là được chắc. Cô làm tay tôi bị trầy rồi này” Chàng trai nói đưa tay ra. Ể, nó cũng bị trầy da mà ta, nhìn xuống đồng hồ, chết 6h57 rồi

“Có gì xíu nữa nói đi, tôi đang vội lắm. Tôi đi trước” Nhi nói chưa kịp quay người đi đã bị chàng trai kia giữ lại

“Vội là việc của cô, cô làm tôi bị thương thì phải có trách nhiệm 1 tí chứ” Chàng trai nói. Nhi nghe vậy thầm rủa, đang vội mà còn bị cái tên này làm phiền, đã vậy bổn cô nương không nể mặt nữa

“Ya, cái tên chết bầm nhà anh, bực thật ấy” Nhi nói rồi đưa chân đạp 1 cái mạnh vào chân chàng trai, chàng trai đau quá lấy tay ôm chân. Nó chạy đi và nói vọng lại “Vội là việc của tôi vậy thì đau cũng là việc của anh, tôi đi trước” Nó chạy đi để lại đằng sau 1 chàng trai ôm 1 ục tức, khẽ lẩm bẩm

“Cô cứ chờ đấy, thù này tôi không trả thì tôi không phải là Lâm Nhật Nam”

Nhi chạy 1 chút thì thấy phòng hiệu trưởng, mặt nó dãn ra rồi chạy nhanh tới phòng hiệu trưởng. Mai đã ở đó từ lúc nào, thấy bạn mình đang ở ngoài cửa thở lấy thở để thì đi qua hỏi

“Sao đi muộn thế? Tao đã dặn là dậy sớm đi rồi mà”

“Đáng lẽ tao đâu có bị muộn vậy, chỉ tại cái tên chết bầm ấy” Nhi kêu lên oan ức. Mai nghe tới “tên chết bầm” gì đấy thì không hiểu, quay sang hỏi Nhi

“Tên chết bầm nào?”

“Xíu tao sẽ kể mày nghe” Nhi ổn định nhịp thở của mình rồi nói

“Tiểu thư đã đến” Ông hiệu trưởng nãy giờ mới lên tiếng

“A, em chào thầy ạ!” Nhi ngước mặt lên chào người trước mặt

“Tiểu thư không cần chào tôi cũng được mà” Ông thầy nói giọng kính cẩn

“Sao được ạ, dù sao thầy cũng là bề trên của tụi em. Chào như vậy là bình thường thôi ạ!” Nhi nói nhẹ nhàng

“Nếu tiểu thư muốn vậy thì tùy tiểu thư” Ông hiệu trưởng vẫn nói giọng đáng kính

“Thầy đừng gọi bọn em là tiểu thư này nọ, cứ gọi như các học sinh khác là đượ rồi mà” Nghỉ 1 chút Nhi hỏi “Thầy ơi tụi em học lớp nào ạ?”

“Ukm, 2 em học 11a1. Sẽ có cô đưa 2 em lên lớp”

“Dạ” Nhi và Mai đồng thanh. Dứt lời có 1 cô giáo tầm 25, 26 gì đấy đứng ngoài cửa. Cô nhìn tụi nó cười rồi nói

“Chào 2 em. Cô là Nguyệt, GVCN lớp 11a1. 2 em theo cô lên lớp” Nói rồi 3 cô trò nối đuôi nhau lên lớp. Lớp tụi nó học nằm ở lầu 3 và ở ngay cầu thang. Đến cửa lớp, cô bảo tụi nó đứng ngoài còn cô đi vào

“Cả lớp đứng’ Tiếng lớp trưởng hô khi thấy cô bước vào

Cô phẩy tay cho lớp ngồi xuống rồi cô nói

“Hôm nay lớp ta có học sinh mới” Cô vừa dứt lời ở dưới đã nhao nhao lên

“Girl hay boy vậy cô?”

“Đẹp không cô?”

“……..”

“Cái lớp này, im lặng” Cô hét lên, tức thì cả lớp im bặt tụi nó ở ngoài cũng thoáng giật mình, nhìn cô hiền thế mà kinh khủng quá

“2 em vào đi” Tụi nó nghe cô nói thì nối đuôi nhau bước vào lớp, tụi nó vừa yên phận đứng cạnh cô thì ở dưới đã bắt đầu bàn tán

“Trời ơi, thiên thần” 1 học sinh nam nói

“Ma quỷ chứ thiên thần gì” 1 học sinh nữ ghen tỵ nói

“Đẹp gấp trăm lần gái lớp mình” 1 học sinh nam khác buột miệng nói, tức thì có mấy cặp mắt hướng về phía học sinh nam vừa lên tiếng

“Ông vừa nói gì hả?” 1 họ sinh nữ hỏi, chàng trai nuốt nước bọt cái “ực”

Nhi với Mai thì đã quá quen với cái cảnh này rồi cho nên vẫn thản nhiên, chỉ là hơi ồn ào mà tụi nó thì không thích ồn ào tí nào. Cô giáo thấy lớp nhao nhao thì lên tiếng

“Lớp im lặng cho 2 bạn giới thiệu” Rồi quay qua 2 đứa “2 em giới thiệu đi”

Nhi và Mai cười gật đầu với cô rồi quay xuống lớp, Mai nói trước

“Xin chào cả lớp, mình là Nguyễn Thùy Mai, từ nay mình sẽ là thành viên của lớp mong được sự giúp đỡ của các bạn”

“Còn mình là Hoàng Linh Nhi, mong được sự giúp đỡ của các bạn” Nhi và Mai nói xong thì cười 1 cái để lộ chiếc răng khểnh làm con trai dưới lớp đổ rầm rầm.

“2 bàn cuối lớp, mỗi em 1 bàn. 2 em về chỗ đi” Cô Nguyệt quay qua tụi nó nói

“Dạ” 2 đứa nối đuôi nhau xuống hỗ của mình. Mai ngồi ở bàn gần cửa sổ còn Nhi ngồi ở dãy giữa. Mấy đứa con gái bàn tán

“Này chỗ đó là chỗ của Việt với Nam mà”

“Tụi nó cũng may mắn thật, vừa vô lớp đã được ngồi cạnh hotboy”

“Thôi mấy đứa, dù sao thì Nam với Việt cũng đâu thích có ai ngồi cùng. Tiết này cô cho chơi đấy” Quỳnh nói

“Á à, em hiểu ý chị rồi” Liên nghe vậy thì nói. Mấy đứa con gái xung quanh chưa hiểu mô tê gì thì Trang như hiểu được thắc mắc của các bạn liền nói

“Sắp có kịch hay để xem rồi”

Nhi với Mai ở dưới nghe như vậy thì cũng kệ, quay qua nói chuyện với nhau, bỗng ngoài cửa lớp có 1 giọng nam hơi trầm vang lên

“Thưa cô, tụi em vào lớp”

Mai đang nói chuyện với Nhi, nghe thấy giọng nói này thì có cảm giác quen quen. Cô Nguyệt đang đọc sách, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn ra phía cửa lớp

“Ukm, Việt với Nam vào đi” Cô dứt lời liền có 2 chàng trai đi vào

Nhi và Mai đang nói chuyện với nhau nên không để ý chỗ bên cạnh mình có người ngồi. Nam thấy có người ngồi cạnh mình thì lên tiếng

“Cô là ai mà ngồi chỗ của tôi không xin phép” Nhi đan nói chuyện với Mai nghe thấy thì vừa nói vừa quay người lại

“À, mình là học sinh mới, rất vui khi được làm quen vớ…” Nhi chưa nói hết câu thì đã nhìn thấy người trước mặt, cô liền im bặt

“Lại là cậu hả?” Nam và Nhi đồng thanh

“Lại gặp tên chết bầm nhà anh. Tôi thật xui xẻo mà” Nhi bĩu môi nói

“Cậu nói ai là tên chết bầm?” Nam hỏi

“Tôi nói ai kệ tôi, có ai nhột thì nhột thôi!” Nhi nhún vai trả lời

“Cậu…” Nam méo mặt

“Tôi… tôi làm sao?” Nhi nhắc lại lời của Nam

“Hừ, chuyện lúc sáng tôi còn chưa nói với cậu xong đấy” Nam nói

“Chuyện gì ta? Tôi có gây chuyện gì với cậu hả? Sao tôi không nhớ gì hết vậy taaa?” Nhi giả bộ không nhớ để trốn tránh

“Nếu như cậu không nhớ thì tôi sẽ làm cho cậu nhớ” Nam nói rồi cười 1 cái gian tà. Nhi nhìn thấy nụ cười ấy thì nuốt nước bọt, cô không ngờ ngoài ba mẹ cô ra còn có người có nụ cười có thể đe dọa cô như vậy

“Không cần đâu, tôi nhớ ra rồi” Nhi bình tĩnh nói, không nên đụng vào tên chết bầm này, coi chừng chết như chơi

“Cậu nhớ ra rồi thì tốt. Việc bây giờ là cậu đi chỗ khác ngồi hộ tôi cái” Nam ngồi xuống bắt chéo chân thản nhiên nói.

“Ể, mắc gì tôi phải đi, chỗ này là cô Nguyệt xếp cho tôi mà” Nhi không có dấu hiệu nhúc nhích nói

“Đây là bàn của tôi nên cậu phải đi” Nam vẫn thản nhiên nói

“Bàn của cậu hả? Nhưng mà tôi có thấy ghi tên ai đâu?” Nhi vờ đưa mắt ngó quanh cái mặt bàn nói

“Tôi không biết, bắt buộc cậu phải đi, tôi không thích ai ngồi cạnh tôi cả!” Nam bắt đầu gắt

“Kệ cậu chứ. Bây giờ tôi không đi thì cậu làm gì được tôi?” Nhi vẫn thản nhiên nói

Mặt Nam có chút bực bội, đang định nói gì đấy nhưng mà 1 cái bóng đèn đang sáng lên trong đầu cậu, Nam nhẹ nhàng nói

“Được thôi, nếu cậu muốn ngồi ở đây thì tùy cậu”

“Như vậy từ đầu có tốt không?” Nhi cười, trong đầu Nam thì nghĩ “Để xem cô ngồi đây được bao lâu”

Bên bàn Mai có vẻ nhẹ nhàng hơn

“Lại gặp cậu rồi!” Mai cười nói

“Chúng ta có duyên ghê” Việt cũng cười nói

“Không phải có duyên, mà tại cậu nợ tôi thôi. Từ bây giờ đừng trách tại sao tôi ác nhé” Mai nói rồi cười 1 cái để lộ răng khểnh tinh nghịch

“Để xem cậu có làm gì được tôi không đã!” Việt nói, rồi bắt chéo chân ngồi tựa vào tường. Mắt nhìn thẳng Mai, 2 đứa ngồi đấu mắt. Cả lớp ngồi xem kịch nãy giờ, đứa nào cũng mắt chữ O, mồm chữ A, thiệt không ngờ 2 chàng hotboy xưa giờ không thích ai ngồi cạnh mình mà bây giờ 2 bạn học sinh mới có thể thản nhiên ngồi cạnh. Thoáng cái đã hết 45 phút tiết 1. Tiết 2 là tiết Toán, Nhi thật sự là buồn ngủ lắm rồi nhưng mà mới ngày nhập học nên đành mở to mắt mà nghe giảng. Đưa tay ngáp 1 cái dài, Nhi gục xuống bàn, dù sao chuyển tiết 5 phút thì nó cũng có thể chợp mắt, nhưng Nhi mới chỉ nằm được khoảng 2 phút thì có quyển vở đập cái “Bốp” vào đầu. Ngẩng mặt dậy ôm đầu, nó nhăn mặt chưa kịp tìm hung thủ thì Nam đã lên tiếng

“Chép bài cho tôi”

“Mắc gì?” Nhi nói 2 từ ngắn gọn, xúc tích

“Lúc sáng bị cậu đúng, tay tôi bị trầy nên không chép bài được” Nam thản nhiên nói

Nhi hơi nhíu mày, gì, lí do hết sức ngó ngẩn. Nhưng nó vẫn nhận lấy vở từ tay Nam rồi buông 1 câu

“Đúng là công tử bột” Nhi nói và đang nhẩm tính kế ở trong đầu. Mới đi học ngày đầu tiên thôi mà, cậu cứ thoải mái mà hành tôi đi rồi cậu sẽ biết thế nào là sự lợi hại của Linh Nhi này. Nhi nhận lấy vở của Nam thì cô cũng vừa bước vào lớp, Nhi ngao ngắn mở vở Nam ra, ở trong chỉ đúng 1 kiểu chữ khá là nắn nót, chữ của tên chết bầm này cũng đẹp vậy sao. Cô dạy Toán vừa đưa ra 1 bài toán khó, Nhi nhìn mà ngán ngẩm, Nam thấy vậy thì huých vào tay Nhi

“Này hay cậu lên làm bài cô vừa ra đi” Nam cười thầm trong bụng, bài toán khó như vậy mà nhìn mặt nó nhăn nhó như thế thì… Lần này tôi cho cô nhục chết. Nhi nghe thấy vậy thì quay qua nhìn Nam nói

“Cậu còn bài nào khó hơn không? Cái bài dễ như ăn cháo này mà cũng bắt tôi lằm” Nam nghe vậy thì nhíu mày, bài này mà nó kêu là dễ như ăn cháo á, giỏi Toán như hắn thì nói vậy còn nghe được. Nam nói

“Cậu bảo dễ như ăn cháo thì lên làm thử coi” Trong bụng Nam khẽ cười thầm

“Được thôi” Nhi nói rồi dơ tay lên nói to “Thưa cô, em làm bài này ạ”. Cô Toán nghe vậy thì ngạc nhiên, giỏi Toán như Nam còn chưa xung phong mà nó lại xung phong, cả lớp ai cũng bất ngờ chỉ trừ người đã thách thức Nhi và Mai. Mai cười, thật ra nó có nghe thấy đoạn đối thoại của Nhi và Nam, chuẩn bị nhìn cái mặt khó coi của hotboy nào

“Ukm, em lên làm đi” Cô Toán nhìn Nhi nói. Nhi nhẹ nhàng bước lên, tay cầm phấn viết 1 lèo, ghi tới đâu tính tới đó, Nam ở dưới có chút bất ngờ, não cô ta có chứa máy tính à. Chưa đầy 2 phút sau, nó đã làm xong, cô giáo cùng cả lớp nhìn nó ngạc nhiên, cô Toán bước qua nhìn bài làm của nó, ngắn gọn mà chính xác, cô quay xuống lớp nói

“Hoàn toàn chính xác, rất tốt”

Nhi nhìn sang Nam, mặt của Nam bây giờ hài cực kì, nó méo xệch qua 1 bên

“Sao nào, tôi đã nói rồi, bài này dễ như ăn cháo à” Nhi nói rồi quay sang Mai cười, Nam thiệt không ngờ, định chơi nó 1 vố nhục mặt mà bây giờ không những nó không nhục mặt mà còn được cô để ý hơn.

Cuối cùng cũng đến ra chơi, Mai qua bàn Nhi

“Đi căng-tin không?” Mai nhìn Nhi đang cất sách vở hỏi

“Có chứ, lúc sáng tao đi vội đã kịp ăn gì đâu” Nhi cất sách vở đứng lên, chuẩn bị bước đi thì bị Nam gọi lại

“Linh Nhi, mua tôi chai nước”

“Cậu nhờ Việt mua đi” Nhi ngó sang thấy Việt cũng đi cùng tụi nó

“Không, cậu mua đi. Lúc sáng bị cậu đạp vào chân hại tôi bây giờ không đi được nên chắc cậu phải có trách nhiệm 1 chút chứ nhỉ?” Nam nhìn Nhi mà thản nhiên đáp

“Được rồi, ngồi chờ tí đi Nói rồi Nhi bước đi, Nam khẽ cười, Việt thấy Nam cười hơi ngạc nhiên nhưng cũng bước nhanh theo tụi nó. Xuống căng-tin, Mai, Nhi, Việt trở thành tâm điểm chú ý. 2 cô học sinh mới thì xinh như thiên thần, còn chàng hotboy thì từ lớp 10 đến giờ đây là lần đầu tiên thấy cậu xuống căng-tin. Việt vừa bước vô căng-tin liền bị các học sinh nữ vây lại. Nhi với Mai nhìn chỉ biết lắc đầu thương cảm. 3 đứa mua đồ xong thì lết xác lên lớp, Việt vừa đi vừa than

“Tôi thề cả đời không xuống đó nữa”

“Cậu nói cho hay vào, xong lần sau lại bám theo tụi tôi xuống đó” Mai nói. 3 đứa bước vô lớp, nhìn về phía bàn mình, Nhi thấy Nam đang đọc gì đó thì nghĩ “Mọt sách à?”. Nhi bước xuống bàn mình, mắt liếc quyển sách hỏi

“Đọc gì vậy?”

“Sách” Nam bình thản đáp

“Cậu không thể nói chuyện bình thường 1 tí à” Nhi nhăn mặt

“Kệ tôi. Nước của tôi đâu?” Nam chìa tay ra

“Đây, chỉ 1 lần thôi đấy” Đưa nước cho Nam, Nhi nói

“Cảm ơn” Nam nhận lấy chai nước rồi cười, Nhi hơi đơ trước nụ cười. Việt thấy Nam cười liền nhảy sang chỗ Nam hỏi

“Mày vừa làm gì?”

“Uống nước” Nam đang vặn nắp chai nói

“Ai zaaa, tức chết với mày mà. Tao hỏi mày vừa có biểu cảm gì?”

“Cười, làm sao?”

“Sao mày lại cười. Cả lúc tao xuống căng-tin với lúc mày lấy chai nước nữa”

“Không biết. Lạ lắm à?”

“Tất nhiên. Mày có bao giờ cười với gái đâu. Hay là…. mày thích Nhi rồi?” Việt cười ranh mãnh

“Điênnn hả mày” Nam nói lấy chai nước đập bốp bốp vào đầu thằng bạn

Nam cũng thấy lạ với nụ cười của mình, nhưng cũng bỏ qua. Tiếng chuông vào lớp vang lên, Nhi bước về chỗ thấy Nam ngồi đần ra cô đưa tay đẩy đẩy

“Làm sao vậy?”

“Kệ tôi đi, cô vào kìa” Nam lơ đi

suốt 3 tiết học, Nam nằm gục xuống bàn ngủ, vở thì đưa Nhi chép, Nhi chép miệng

“Cô ơi bất công quá, người không làm gì thì được ngủ, em chép bài muốn gãy cả tay mà không được ngủ”

Cuối cùng chuông hết giờ cũng vang lên, nó xếp sách vở vào cặp xong thì Mai đã đứng đó

“Mày lái xe nha” Mai nhìn Nhi nói

“Lúc nào đi với mày tao cũng phải lái xe hết vậy” Nhi than, ngó qua tên cùng bàn vẫn chưa thềm dậy, nó đưa tay day day Nam

“Này hết giờ rồi, không định về à?”

Nam ngẩng mặt dậy nhìn Nhi

“Tôi còn phải đi 1 vòng trường nữa” Nam ngáp ngủ nói

“Sao lại đi 1 vòng trường?” Nhi với Mai mặt ngơ ngác

“Nam với tôi là hội trưởng hội học sinh nên phải đi kiểm tra” Việt thay Nam nói. Nhi với Mai hiểu ra vấn đề khẽ à 1 tiếng

“Vậy thôi, bọn tôi về trước” Nhi và Mai nói

“Ukm” Nam với Việt nhìn tụi nó bước ra khỏi cửa, Nam với Việt đứng dậy xách cặp bước đi.

Mai với Nhi về đến nhà, Nhi xuống xe nói

“Mai qua đón tao nha”

“Ukm” Mai trả lời rồi chạy xe về. Nhi vô nhà ba mẹ chưa đi làm về. Nhi đi lên phòng, thay 1 bộ đồ khác nó lấy sách vở ra để lên bàn. Nhi nhíu mày cầm quyển vở có nhãn tên là “Lâm Nhật Nam”, chắc tại lúc nãy nó không để ý nên nhét luôn quyển vở vào cặp. Nhi dở từng trang vở, ghi chép rất đầy đủ, chả trách hắn học giỏi thế. nó thôi không nghĩ nữa, nhìn đồng hồ hơn 12 giờ trưa rồ, ba mẹ vẫn chưa về. Cầm điện thoại bấm số gọi cho mẹ

“Alo, ba mẹ chưa về nữa ạ?” Nhi nói ngay sau khi nghe tiến mẹ bốc máy

“Ukm, trưa nay ba mẹ ở công ty không về đâu. Con cứ ăn cơm đi, tối ba mẹ về” mẹ Nhi nói nhanh

“Dạ, ba mẹ nhớ ăn uống đầy đủ” Nhi nói rồi tắt máy. Nó bước xuống nhà ăn cơm rồi lên giường ngủ 1 mạch tới tối.
_____________________________________________________
Chương này dở

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN