Chồng Hờ Ơi ! Vợ Yêu Chồng Mất Rồi !
Chương 15
“Mới có bắt đầu thôi. Đã xong đâu. Từ từ chúng ta cùng chơi. Nó rất vui kia mà”…
Chap 15.2: Sự thật phơi bày. Tất cả bắt đầu trở lại.
Ông Vương ngồi trong phòng mà tâm trạng dối bời. Phải làm sao đây?
Cuối cùng, quyết định của ông là phải phơi bày sự thật này.
Tối đến, ông họp đầy đủ đại gia đình lại.
Và tất nhiên, nhân vật chính phải đến chứ!
Mĩ ngồi bên cạnh ông Vương mà trong lòng cười rạng rỡ. Cô biết ông không thể làm được gì ngoài làm theo lời của cô.
“Ba à! Ba gọi toàn bộ chúng con đến làm gì vậy? Ba còn mời cả Mĩ đến nữa. Có gì quan trong lắm sao?” – nó lên tiếng. Rất lâu rồi bố cô không có họp cả gia đình như thế này. Mà họp như thế này thì chỉ có chuyện gì đó cực kì quan trọng thôi.
“Đúng đó ba. May là bọn con vừa đi tuần trăng mật về. Ba nói đi ba” – Huyền cũng rất sốt sắng.
Ông Vương ánh mặt đượm buồn. Ông từ từ giải thích.
“Hôm nay bố muốn với cả nhà một chuyện. Đó là…” – ông ngập ngừng.
“Đó là tôi là con của ông Vương đây. Là chị của Mai đó, em gái. Mọi người hiểu chứ? Nói rõ hơn nhé, tôi không mang họ Trương mà là họ Vương. Tên thật của tôi là Vương Ngọc Mĩ” – Mĩ bồn chồn. Ông Vương cứ ngập ngừng thế này thì khiến cô khó chịu. Vì vậy cô lên tiếng trước.
Cả nhà sửng sốt như ông Vương khi nghe sự thật này. Đặc biệt là hắn…
“Ba đùa con.” – nó cười giả lả -” Mĩ là chị của con ư? Vậy sao bây giờ ba mới nói chứ?”- nó sắp khóc rồi.
“Tôi với cô chỉ là chị em cùng cha khác mẹ mà thôi” – Mĩ nhếch môi. Sau đó cô kể lại toàn bộ sự việc mà cô nghe được từ Thu Anh.
Nó nghe xong thì chạy ra khỏi nhà. Những giọt nước mắt mặn chát nóng hổi rơi hai bên má.
Hắn thấy nó như vậy liền đuổi theo rồi đưa nó về nhà.
Huyền nghe thấy thì cũng khóc nhưng trước khi ra khỏi nhà có nói một câu vô cùng tàn nhẫn với ông Vương: “Ba thật tồi tệ”
Thực ra, Huyền với Phong đã có đứa con ở trong bụng. Ngày hôm nay, nhân lúc có mọi người họp mặt đầy đủ, cô định thông báo tin vui này. Nhưng tất cả lại hoàn toàn ngược lại.
Phong rất lo lắng. Đây là một cú sốc lớn với Huyền, có thể ảnh hưởng tới con của anh. Vậy nên anh đưa Huyền về nhà, an ủi cô. Cô gắng cười để anh vui nhưng ánh mắt cô lại phản bội cô.
Mệt mỏi.
Tất cả những người còn lại cũng ra về. Chỉ còn Mĩ với ông Vương.
“Này ba! Ba có thấy rằng ba rất ghét con không?” – Mĩ mở lời.
“…” – ông Vương không lên tiếng.
“Bây giờ con cũng là con ba. Vậy một trong hai người Phong và Nam sẽ phải là vị hôn thê của con nữa chứ. Huyền và Phong đã kết hôn, vậy chỉ còn Nam. Con có quyền làm vợ anh ấy mà, phải chứ ba?”
“Mày muốn gì nữa?” – ông Vương không nhìn Mĩ mà lên tiếng.
“Làm vợ của anh Nam.” – cô không vòng vo.
“Nhưng nó đồng ý lấy Mai làm vợ chứ không phải mày”
Mĩ cười lớn rồi nói :
“Nhưng họ chưa có cưới nhau. Chỉ có trong thời gian tìm hiểu. Ba thấy đó. Con vẫn có thể” – Mĩ đáp lại.
“Ba phải đáp ứng nhu cầu này. Nó hoàn toàn hợp pháp” – Mĩ nhìn thẳng vào mắt ông Vương làm ông thêm khó xử.
Tại sao ông lại có đứa con như thế này.
Nghiệp chướng! Nghiệp chướng!
” Được. Tao đồng ý với mày. Đã được chưa?”
“Cám ơn ba. Còn bây giờ, ba có thể ra đi được rồi.” – Mĩ lôi ra một con dao, đâm thẳng vào bụng ông Vương.
Ông Vương hoảng hốt. Vì đâm quá sâu nên một lúc sau ông lịm đi.
Mĩ cười lạnh. Đã xong. Cô chạy vào bếp, pha một cốc cà phê nóng.
Pha xong, cô đứng trước cửa bếp mà hét to:
“Người đâu, người đâu. Ba tôi bị làm sao kia?”
Mọi người hầu và cả mẹ của nó dù đang rất giận ba nó nhưng vẫn chạy xuống.
Trước mặt họ là người ông Vương đầy máu.
Mĩ giả vờ ngạc nhiên không nói lên lời. Cô còn thả tay làm cốc cà phê bắn tứ tung. Chạy đến bên ông Vương, lay ông như một người con thật sự.
Còn trong lòng thì cười vui vẻ.
Tất cả bắt đầu rồi. Một người ra đi. Còn lại chúng ta thôi.
Ba người, em gái ạ…
Chap 16: Đám tang lạnh lẽo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!