Chồng Tôi Là Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt
Chương 18:
Cả người uể oải đau không chịu được, tôi không thể cựa mình dậy mà phải từ từ mở mắt ra nhận biết cảnh vật xung quanh.
-Oh shit! _ Tôi phải chửi bậy khi tôi biết người tôi nằm bên cạnh là ai
Là cái tên giết người hàng loạt mệnh danh “ kẻ giữ trinh phụ nữ giỏi nhất thế giới” đấy. Jonathan và đang trần truồng. Hôm qua tôi nhớ tôi đâu có say đâu mà và tôi nhớ có nhóc Lucas nằm kế bên tôi mà.
Jonathan đang ôm eo tôi mà say sưa ngủ, cả khuôn mặt vùi vào mái tóc tôi. Hèn gì, cứ tưởng mơ thấy cảnh xuân ai dè là thật!
-Dậy rồi à?_ Jonathan mở mắt ra nhìn tôi chăm chú
-Sao anh vào đây được và Lucas đâu? Tôi nhớ hôm qua người tôi nằm kế bên cạnh là Lucas mà!
Jonathan càng ôm eo tôi chặt hơn, thơm lên chiếc bụng trắng nõn của tôi.
-Để tôi nhắc cho em nhớ người hôm qua là tôi chứ không phải là Lucas bé bỏng đâu.
-Này, hôm qua người tôi thấy là Lucas tóc màu bạc chứ không phải là Jonathan với MÁI TÓC MÀU ĐỒNG
Tôi cố ý nhấn mạnh chữ để cho hắn hiểu rằng người hôm qua là Lucas chứ không phải là hắn.
Hắn hình như đang biến hình nhỏ hơn và đó là Lucas!!!
Tôi úp mặt mình lại vào gối xấu hổ, hắn trở nên to lại và kề gần tai tôi liếm lấy trêu chọc
-Có vẻ như em thích Lucas hơn tôi nhỉ? Em thích Lucas nhỏ hay Lucas lớn?
-Tại sao anh lại thích tìm tôi trêu trọc vậy?
-Tôi nói rồi, em là của tôi rồi, em mang dấu ấn của riêng tôi rồi
Hắn phủi đi những lọn tóc vướng trên vai tôi, dùng ranh năng trắng sắc nhọn đâm vào vai tôi
-Cho tôi bữa sáng nhé_ Hắn vừa hút lấy vừa thưởng thức
Bàn tay hắn không an phận chạm vào phần dưới đó, hắn đưa ngón tay hắn vảo mà nhẹ nhàng vuốt ve, nhưng ngày lại càng thô bạo hơn
-Thả tôi ra …_ Tôi không chịu được cảm giác này phải đau đớn kêu lên – Đừng giày vò tôi nữa…
-Giọng em rên làm tôi rất thích, tôi rất thích nhìn em đau đớn mà cầu xin tôi..
Hắn nâng người tôi dậy mà lại cứ hành hạ tôi, hắn đem cái nam tính nhất của đàn ông đâm sâu vào thân thể tôi.
-Làm ơn đi, tha cho tôi đi…
Hắn vừa hết cắn ở vai đến cổ, tay thì bóp chặt phần màu hồng nhất của phụ nữ. Dường như cảm giác đến với tôi.
-A…a…ư
-Hôn tôi đi, Carol _ Hắn bắt buộc ra lệnh cho tôi
Tôi không thể tự chủ được mình mà cứ ngấu nghiến lấy hắn, lưỡi hắn quấn quít chặt trong miệng tôi.
Tôi ôm lấy cổ hắn mặc sức hắn hành hạ mình, tôi cứ rên lên vì đau đớn. Tôi và hắn cứ triền miên như vậy.
.
.
.
-Chưa nghĩ ngày nào mà ngài Mars ta đây lại ăn buffet cùng với chúng ta_ Ingrid dập tàn thuốc lá tựa vào tay Jonathan
Jonathan đẩy cô nàng ra, lau chùi lại tay áo nhìn tôi đang uống cốc cà phê sữa ngượng ngùng với chi chít vết đỏ trên cổ.
-Hôm qua mấy lần vậy?_ Bà Mel thương cảm với tôi khi hôm qua bị dày vò như vậy
Hắn ho khù khụ cảnh cáo, cứ nhìn tôi chằm chằm, tôi thấy khó chịu nhìn ra chỗ khác thì thấy có nhiều người ăn buffet cứ chỉ nhìn chằm chằm vào hắn để lộ ra ánh mắt say mê. Đúng rồi, hắn đẹp trai thế ấy mà.
-Để hai người họ hẹn hò đi, sao chúng ta lại làm phiền nhỉ?
Layla dường như ăn diện hơn nhiều, với bộ soari màu mè nắm tay người đàn ông hôm qua để dành chỗ cho chúng tôi, khuôn mặt Layla rạng rỡ ngàn hạnh phúc
-Cô gái của tôi… _ Bà Mel có vẻ đau lòng khi Layla đi
-Sao thế?_ Ingrid nắm tay bà an ủi
-Layla có vẻ yêu người đàn ông đó thật lòng, tôi sẽ nhớ cô ấy lắm
-Shhhh cục cưng, bà thích Layla hả?_ Ingrid lau nước mắt cho bà Mel
Jonathan từ nhìn bà Mel sang nhìn tôi nhún vai tỏ vẻ không biết gì.
-Tôi đã thầm thích cô ấy rồi, sao cô ấy mãi không nhận ra chứ!
-Thôi nào Melissa, sẽ còn nhiều người đàn ông nữa, bà đừng buồn nữa_ Tôi an ủi bà Mel
-Ko đc, tôi phải xem ông ta có tốt với Layla của tôi không?_ bà Mel không còn nước mắt nào đứng lên bám theo cặp tình nhân
Ingrid thấy mọi chuyện quá đà rồi, cũng đứng dậy ngăn bà Mel trước khi xảy ra án mạng.
Jonathan vẫn mỉm cười uống tách trà của mình.
-Tội nghiệp cho Melissa_ Hắn nói
-Chuyện gì vậy?_ Tôi thắc mắc với chuyện từng xảy ra với bà Mel trước khi bà trở nên đau buồn vậy.
-Melissa cũng từng rất đẹp, từng rất yêu một người đàn ông, nhưng ông ta đã phản bội tình yêu của bà và giết chết con trai để chạy theo người tình. Và Melissa đã giết ông ta và cả tình nhân của ông.
Tôi lại không thấy lạ về chuyện đó nữa nên chẳng để tâm gì nhiều, tôi hỏi hắn chuyện gì xảy ra tiếp theo
-Melissa bị tử hình, linh hồn oán hận của bà đã gây ra nhiều tai ương và tôi đã cứu bà khi bà định tìm giết người tiếp theo. Tôi bảo “ Đừng giết người nữa, chẳng có tác dụng đâu, phí sức”.
Tôi sắp sặc cà phê. HẮN? KHUYÊN?
-Thấy chưa, tôi cũng đâu có giết người nhiều, tôi bỏ từ rất lâu rồi, chỉ là phi tang chứng cứ và thí nghiệm khoa học thôi mà.
-…
-Và đó lý do bà Melissa ở đây và trở thành tiếp tân của chúng ta.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!