Chồng Tôi Là Quỷ - Chương 15-2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
209


Chồng Tôi Là Quỷ


Chương 15-2


Tôi sẽ xem, nhưng tôi chưa biết dùng, còn chưa biết dùng la bàn xem từ đầu. Nhìn trái nhìn phải một hồi, tôi liền đi ra cửa chính.

Khúc Thiên đi tới nói nhỏ: “Cửa chính làm bằng kim loại, sẽ ảnh hưởng tới kim la bàn! Lui ra phía sau!”

Chính ba tôi đã dạy là, la bàn nhất định phải để song song với cửa chính. Không xem ở trước cửa chính, tôi sao có thể thấy được các hướng của ngôi nhà. Tôi trừng mắt nhìn Khúc Thiên một chút, sắc mặt của anh ta rất khó coi, lại lần nữa nhắc: “Nhìn mặt đất.”

Trên nền gạch đất nung, khi ở gần cửa chính, hoa văn của gạch đất nung vừa lúc có một đường thẳng tắp, đường kia song song với cửa chính. Tôi giữ cân bằng la bàn, sau đó xoay mặt la bàn sao cho đúng phương Nam Bắc, nhìn vạch đỏ, tôi bối rối nhìn sang Khúc Thiên.

Hai mươi bốn sơn hướng tôi còn chưa hiểu hết, hiện tại vạch đỏ đè ở trên đúng đường biên, tôi biết tính theo sơn hướng nào.

Khúc Thiên nhíu mày một chút, sau đó xoay người sang chỗ khác lấy ra điện thoại. Lúc này ba viên cảnh sát đều đã tới bên cạnh tôi, đều đang nhìn vào la bàn, anh ta cũng không thể nhắc cho tôi được nữa.

Điện thoại vang lên, tôi vội vàng lấy ra điện thoại, nói với những viên cảnh sát: “Tôi xem điện thoại chút rồi nói.”

Tin nhắn điện thoại đúng là của Khúc Thiên gửi tới, chỉ có một câu: “Đại không vong*, nhà này không thể mua.”

*Vạch đỏ của la bàn không chỉ vào bất kỳ sơn hướng nào mà ở trên đường phân cách giữa sơn hướng thì là không vong.

Sầm Hằng vẫn đang nhìn tôi, thấy tôi không còn nhìn vào điện nữa liền vội vàng nói: “Em gái, thế nào? Nhà này nếu có thể mua thì em sẽ có chị dâu.”

Vừa rồi không phải anh ta nói không có quan hệ gì với Sầm gia sao? Như thế nào mà hiện tại đã gọi tôi là em gái rồi? Tuy rằng ở xã hội bây giờ gọi một câu ‘em gái’ với người xa lạ cũng được, nhưng rõ ràng anh ta không có ý như thế. Vì có thể có người xem nhà miễn phí cho mình, câu ‘em gái’ này của anh ta thật dễ nghe.

Tôi mỉm cười quay sang nhìn anh ta, nói: “Không thể mua, nhà này thuộc tuyến đại không vong.”

Người phụ nữ trung niên bên cạnh liền sốt ruột: “Sao lại không thể mua, có hời như vậy. Hơn nữa nhà này cũng không xảy ra chuyện gì, lại mới được sửa sang lại. Nhà này chúng tôi sửa đã không dưới hai mươi vạn. Mọi người giúp đỡ đi, gia đình chúng tôi thật sự rất cần tiền.”

Khúc Thiên đứng ở cửa, thấy tình hình lúc này liền nói: “Để cho ngân hàng bán đấu giá đi. Nhà này thuộc tuyến đại không vong, nếu chuyển vào ở thì chủ nhân không chết cũng bị thương. Đã có ba trường hợp rồi, chẳng lẽ còn muốn xảy ra thêm chuyện sao?”

Người phụ nữ trung niên không nói gì thêm. Để ngân hàng bán đấu giá, đến lúc đó sợ bà ta sẽ không có được một chút gì, tự mình bán còn có lẽ giữ lại được mấy vạn.

Mặt Sầm Hằng ủ rũ, hôm nay anh ta tràn đầy hứng khởi muốn mua nhà này để kết hôn. Sầm Hằng vội vàng hỏi tôi: “Em gái, em học phong thủy phải không? Nghe nói trước kia Sầm gia chúng ta rất lợi hại, loại chuyện này có cách nào hóa giải không?”

Tôi trừng mắt nhìn anh ta: “Không phải anh cũng thuộc Sầm gia sao?”

“Anh… anh lớn lên ở cô nhi viện. Em gái, giúp một chút đi, vì huyết mạch của Sầm gia. Giúp anh trai lấy được vợ, khi anh trai có con sẽ nhận em làm mẹ nuôi.”

Ách, nếu ta họ Sầm thì không phải sẽ là cô đứa bé sao? Sầm Hằng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Khúc Thiên chợt lên tiếng giúp tôi. “Biện pháp thì có, tìm cách đổi hướng ngôi nhà là được. Một cách là xây thêm gạch ở bên trong bên ngoài, làm cửa chếch đi một chút.”

“Vậy không phải diện tích nhỏ đi sao?” Sầm Hằng nói.

“Vậy cách thứ hai, làm pháp sự ở cửa chính, chôn một viên đá lớn, trên đó viết chữ gửi tới thần thổ địa yêu cầu sửa hướng.

“Làm cách thứ hai đi.” Sầm Hằng cười tươi, nói.

Sắc mặt Khúc Thiên không hề tốt, nói thẳng: “Mười vạn, tiền làm pháp sự.”

Sau khi Khúc Thiên nói xong, mấy viên cảnh sát đều ngẩn người. Viên cảnh sát trung niên kia nói: “Người này giống như lợi dụng mê tín để lừa tiền.”

Sầm Hằng đột nhiên ôm chặt bả vai tôi, nói: “Đây là em gái cùng họ Sầm với tôi. Trên thế gian này từ thôn Sầm Gia chỉ còn lại hai ba người chúng tôi. Anh là bạn trai của em gái tôi phải không? Sau này muốn cưới nó không phải là cần ông anh vợ duy nhất này đồng ý hay sao.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN