Chồng Trước Tổng Tài Anh Cút Đi - Hạ Nhiễm Tuyết - Q1 : Chương 7 : Vẫn là không có trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
341


Chồng Trước Tổng Tài Anh Cút Đi - Hạ Nhiễm Tuyết


Q1 : Chương 7 : Vẫn là không có trở về


Cô tự mình thổi tắt ngọn nến, tự mình ăn bánh ngọt, từ trong lòng ngực thỉnh thoảng cũng cảm giác có chút muốn nôn, cô dựa vào sô pha, cũng đã quên mất chính mình có bao nhiêu thời gian không khóc một trận thật tốt, không có yêu thương thật tốt *

* 疼 : có 2 nghĩa đau đớn, đau lòng hay là yêu thương, cưng chiều.. vì ghi mỗi một chữ nghĩa nó cũng không quá rỏ nên P không có biết nó nghĩa như nào các bạn hiểu sao thì hiểu nha.

Trên bàn ăn bánh ngọt vẫn để nguyên ở đó, chỉ là bị ăn mất 1 miếng nhỏ.. Mà một bàn lớn thức ăn đã sớm nguội lạnh.. Không có một tí ấm nóng, cũng giống như cô của hiện tại.

Nuốt vào miệng miếng bánh ngọt, rõ ràng bên trên có thêm bơ sữa, nhưng vì cái gì nó lại đắng như vậy. Cô lại ăn thêm một ngụm, một ngụm một ngụm nuốt xuống, mà trong cổ họng vị đắng lại càng ngày càng nặng.. Tay cô nắm chặt lấy lòng ngực, thêm một trận nôn khan, có phải hay không sau này cô ngay cả mấy đồ ăn lặt vặt cũng ăn không vô nữa.

Cô đứng lên, cầm bánh kem trên tay, sau đó buông tay, bánh kem cứ như vậy rơi xuống trong thùng rác, đồng thời cũng như tâm ý của cô, toàn bộ đều bị bỏ vào sâu trong thùng rác.

Anh nói anh sẽ trở về, nhưng cô đã sớm biết rằng, anh sẽ không trở về..

Anh cho tới bây giờ đều chưa từng chơi về, từ rất lâu..

Giang Sở Hạo, xoa mi tâm đầy mỏi mệt của mình, vừa mới mở cửa đi vào, liền thấy trên bàn có rất nhiều đồ ăn, một chút cũng chưa có động, anh thấy trong lòng có chút khó chịu, anh hình như đã quên mất ngày hôm qua anh có nói là sẽ ở bên cô, nhưng là Mi Nhi ở đó, anh càng thấy không yên lòng.

Anh ném cặp tài liệu xuống, tinh lực của anh cũng đã sớm cạn kiệt.

Mở cửa phòng, Bạch Tiểu Thiển đã nằm ngủ ở trên giường, tách một tiếng, có tiếng vỡ ở trên không, anh không biết,mà ở gối của Bạch Tiểu Thiển có một giọt lệ vừa chảy xuống, nháy mắt liền biến mất.

” Anh xin lỗi, anh thật sự là rất bận ” anh ngồi trên giường, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt của vợ, chờ anh hết bận, anh sẽ ở bên em thật tốt, trong lời nói có chút hối lỗi, có đau lòng, nhưng mà, vì cái gì lại thiếu đi một phần yêu..

Bạch Tiểu Thiển nhắm chặt hai mắt, nhưng đôi tay lại nắm chặt lấy ga giường, dùng sức bấu, ngón tay nho nhỏ của cô cũng trở thành màu trắng.

Giang Sở Hạo tự cởi bỏ quần áo, cũng không biết có một cái hộp rơi xuống đất.. Đóng cửa phòng tắm lại, không lâu sau đó, trong đó truyền đến tiếng nước chảy.

Bạch Tiểu Thiển chậm rãi mở mắt, chỉ là đôi lông mi dài đã sớm ướt đẫm. ” Em biết anh bề bộn nhiều việc, cho nên, em không có trách anh.. Thật sự là không có.. ” đôi môi của cô khẽ động, hai mắt nhìn phòng tắm cũng là một mảnh thê lương.

Cúi đầu, cô nhặt chiếc hộp trên mặt đất lên, vừa mở ra thì thấy, bên trong là một chiếc dây chuyền rất đẹp, đây là tặng cho cô đúng không, hóa ra anh không có quên ngày kỷ niệm kết hôn có phải không.

Cửa phòng tắm mở ra, Giang Sở Hạo cũng bước ra, bất qua khi nhìn tới phụ nữ đã ngồi trên giường, liền có chút sửng sốt.

” Tiểu Thiển ” anh đi tới, mà Bạch Tiểu Thiển theo thói quen lấy một tấm khăn bông, bắt đầu giúp anh lau khô tóc, động tác thập phần ôn nhu và thuần thục, mà động tác này đã không biết làm bao nhiêu lần.

” Tiểu Thiển, mắt của em làm sao vậy? ” Giang Sở Hào tay đặt trên đôi mắt của cô, làm thế nào mà nó lại sưng phù..

” Ngày hôm qua ngủ không được thoải mái, giấc mơ của đêm qua, em mơ thấy lần đầu chúng ta gặp mặt ” Bạch Tiểu Thiển ngồi dậy vùi mình vào trông ngực của Giang Sở Hạo, khẽ chớp mắt, cũng thấy được trên ngực anh có một vài vết cào, không phai là của cô, mà là của cô gái kia, bởi vì cả hai đã thật lâu rồi chưa từng có..

” A.. ” Trong lòng ngực của anh truyền đến tiếng cười sang sảng, em còn nghĩ đến nó, đều là quá khứ, anh khẽ nhéo mũi của Bạch Tiểu Thiển ” Em vẫn giống hệt bốn năm trước, một chút cũng không có thay đổi. ” Giang Sở Hạo cười nói, chẳng những diện mạo của cô không có đổi, mà ngay cả tính cách của cô cũng như trước, vẫn là một bó hoa dại, rất ôn nhu, rất tốt bụng, cũng khiến cho người khác thích, cho nên anh lúc đó mới để ý đến cô, và hiện tại cũng vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN