Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới) - Chương 4: Xâm nhập (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)


Chương 4: Xâm nhập (1)


Thông tin này giật gân đến mức làm Cố Thanh Sơn ngẩn người.

Kỹ nghệ Chiến Thần này có thể giúp mình trực tiếp lĩnh ngộ chiêu thức sao?

Đây là tính năng đầu tiên có thể sử dụng của giao diện Chiến Thần, những tính năng khác hiện giờ vẫn đen kịt, chưa sử dụng được.

Có điều nhiêu đây thôi cũng đủ rồi, nếu công pháp nào cũng lấy ra được thì trên thế giới còn công pháp bí quyết gì mà mình không lấy được đâu?

Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, đợi mình bình tĩnh lại mới hỏi thử: “Hồn lực là gì?”

Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên giao diện.

[Giết sinh linh có thể nhận được hồn lực. Bạn đã đánh chết một Bác Bì Huyết Ma, nhận được 4 điểm hồn lực. Hồn lực hiện tại: 4/5.]

Giết một Bác Bì Huyết Ma thôi mà nhận được những 4 điểm hồn lực!

Bác Bì Huyết Ma không thể xem như yêu ma bình thường, thực lực của nó thật ra còn cao hơn cả Ma đầu và tu sĩ nói chung, rất giỏi ẩn nấp và ám sát. May mà Cố Thanh Sơn đã nắm chắc cơ hội để tấn công ngược lại, giết con quái này trong một chiêu. Nếu không, dưới tình trạng Cố Thanh Sơn đã mất sạch tu vi mà còn phải giằng co với nó thì kẻ mất mạng chính là hắn.

Cố Thanh Sơn gật gật đầu, hóa ra là vậy. Nhưng khi nãy giao diện hiển thị hồn lực 4/5, tức là điểm hồn lực cao nhất của mình cũng chỉ được 5 thôi à?

Vậy thì ít quá.

Vừa nghĩ vậy, trên giao diện lại hiện lên một hàng chữ nhỏ:

[Tu vi càng cao, mức giới hạn của hồn lực càng cao.]

Hồn lực liên quan với tu vi sao?

Cố Thanh Sơn không nhịn được mà nhìn vào đẳng cấp nhân vật của mình, chỉ thấy trên đó hiện lên bốn chữ thật to: “Luyện Khí tầng 1.”

Đây là đẳng cấp tu luyện đầu tiên của tất cả mọi người khi vừa bước vào dị thế giới, như vậy là đẳng cấp của hắn ở kiếp trước đã bị xóa rồi.

Cố Thanh Sơn thở dài, yên lặng bỏ loan đao xuống rồi rút cây giáo rỉ sét ra, trên cây giáo này chỉ có một chiêu tấn công là đâm.

Hắn lắc đầu, vứt giáo sang một bên rồi cầm Quân cung lên.

[Quân cung tiêu chuẩn quân đội, từng thi triển các kỹ năng sau:]

[Thứ nhất, Ổn Định. Người thi triển: Trương Vũ.]

[Thứ hai, Liên Xạ. Người thi triển: Trương Vũ.]

[Thứ ba, Chính Xác. Người thi triển: Trương Vũ.]

[Thứ tư: Yến Song Phi. Người thi triển: Trương Vũ.]

[Lĩnh ngộ Ổn Định và Liên Xạ cần 2 điểm hồn lực.]

[Lĩnh ngộ Chính Xác cần 4 điểm hồn lực.]

[Lĩnh ngộ Yến Song Phi cần 6 điểm hồn lực.]

Theo những thông tin trong trí nhớ của hắn thì Trương Vũ chính là tướng quân Nhân tộc bảo vệ doanh trại này, rất giỏi trường đao và cung. Trong cuộc chiến đầu tiên, ông ta đã chết trong tay một Ẩm Huyết ma.

Cố Thanh Sơn xem qua các kỹ năng này một lượt rồi tập trung vào “Yến Song Phi”. Chiêu thức này cần phải có 6 điểm hồn lực, đã vượt qua mức giới hạn hồn lực của hắn rồi.

“Ôi, mới ở Luyện Khí tầng 1 thôi à… Xem ra mình phải tu hành lại từ đầu, nhanh nhanh nâng cao mức giới hạn của hồn lực mới được.” Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ lắc đầu.

Luyện Khí tầng 1 chính là cảnh giới thấp nhất của người tu hành. Trên Luyện Khí còn có Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần… Nhưng bây giờ nói đến mấy cảnh giới ấy vẫn còn quá sớm.

Nhưng ngược lại cũng có tin tốt, đó là người chơi có thể mang theo tu vi của mình về thế giới thực.

Ở Luyện Khí tầng 1, người chơi có thể cảm ứng và sử dụng linh lực được rồi.

Nếu thật sự có thể quay về quá khứ, thì cho dù không thể tìm lại được hết mọi trang bị hay mất hết tất cả kỹ năng, Cố Thanh Sơn cũng vẫn bằng lòng.

Trong cuộc đời mỗi người luôn có rất nhiều nuối tiếc và không cam lòng, mỗi khi đêm về, Cố Thanh Sơn chỉ có thể âm thầm liếm vết thương mãi không bao giờ lành trong tim.

Nếu thật sự có thể quay về…

Cố Thanh Sơn lắc đầu thật mạnh, cố gắng khống chế cảm xúc của mình rồi cầm Quân cung lên, đánh giá thật nhanh.

Điều quan trọng nhất vào lúc này… chính là sống sót.

Mới ở Luyện Khí tầng 1 mà phải đối mặt với yêu ma thì có muốn chạy cũng không chạy thoát nổi.

Kiếm, đao, giáo đều dùng trong những trận cận chiến, mà vết thương trên người hắn quá nhiều, tu vi lại thuộc đẳng cấp thấp nhất, chỉ có một mình hắn sao chiến đấu với yêu ma được?

Đối mặt với yêu ma, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ mất mạng.

Bây giờ hắn không còn là kiếm tiên của kiếp trước nữa, càng không phải là một nhân vật truyền kỳ chỉ huy cả một đội quân quốc gia.

Hiện giờ, trong quân doanh chỉ còn lại hắn và một tên lính, mà gã ta còn là một người bình thường không thể tu hành. Chỉ với tu vi của Cố Thanh Sơn thì rất khó xoay chuyển tình thế khó khăn này.

Trận pháp che giấu của quân doanh cũng không giữ được bao lâu nữa, chỉ trong vòng hai ngày tới, trận pháp này sẽ ngừng lại vì cạn kiệt linh lực.

Một khi trận pháp che giấu ngừng hoạt động, tất cả yêu ma sẽ cùng xông tới.

Cố Thanh Sơn đột nhiên phát hiện ra tình cảnh của mình hiện giờ khá là nguy hiểm.

Xem ra trước mắt phải bỏ qua cách cận chiến này, đổi sang tấn công từ xa, đồng thời dựa vào trận pháp che giấu của quân doanh mà nâng cấp nhân vật càng nhanh càng tốt.

Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn nhanh chóng quyết định.

“Tôi chọn lĩnh ngộ Ổn Định và Liên Xạ.”

Chỉ một thoáng sau, một dòng nhiệt nóng bỏng từ Quân cung ồ ạt chảy vào trong người hắn, dạo một vòng quanh khắp cơ thể rồi nhập vào trong đầu hắn.

Cố Thanh Sơn hơi ngẩn ra một lát rồi bỗng giương cung lên, lắp tên bắn.

Vụt! Mũi tên cắm sâu vào xà nhà.

Tay Cố Thanh Sơn vẫn không ngừng lại, một loạt mũi tên bay ra xối xả như mưa.

Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!

Cả mười hai mũi tên đã bắn ra hết mà Cố Thanh Sơn vẫn giữ nguyên tư thế cũ, không hề nhúc nhích.

Đây chắc chắn là “Liên Xạ” và “Ổn Định” rồi! Cố Thanh Sơn hăng hái hơn hẳn.

Kỹ nghệ Chiến Thần này mạnh đến vậy cơ à! Chỉ cần có đủ hồn lực là có thể lập tức học được kỹ năng từ một vũ khí bất kỳ, cứ thế này thì trên thế gian đâu còn chiêu thức gì mà hắn không học được nữa?

Cố Thanh Sơn đang nghĩ đến xuất thần đột nhiên cảm thấy cả người ê ẩm đau.

Hắn cúi đầu xuống nhìn thì thấy trên những băng vải trắng như tuyết khắp nơi trên cơ thể đã thấm những vệt máu tươi.

Đúng, thương thế trên người còn chưa lành, vẫn đang ở giai đoạn khôi phục, dùng sức thế này dĩ nhiên miệng vết thương sẽ hơi nứt ra.

Cố Thanh Sơn đặt cung Quân xuống, tìm một chiếc giường hành quân, mở ra rồi bắt đầu nghỉ ngơi.

Mọi thứ không thể nóng vội, nhất định phải bình tĩnh.

Cố Thanh Sơn lấy viên thuốc chữa thương còn sót lại, không hề do dự nuốt xuống.

Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu yên lặng vận chuyển linh khí, hấp thu dược lực.

Cả một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Lúc hừng đông, trời đổ cơn mưa lớn.

Khí hậu đang dần trở lạnh, trong nước mưa xen lẫn khí lạnh thẩm thấu ra trời đất.

Mấy chục ngày nữa là vào mùa đông rồi.

Quân doanh.

Cố Thanh Sơn lạnh cóng nên bừng tỉnh.

Hắn đứng dậy hoạt động một chút, phát hiện những vết thương trên người đã bắt đầu khép miệng.

Thuốc chữa thương quân dụng quả nhiên không tầm thường, hồi phục thương tích hữu hiệu đến như vậy.

Một lát sau, cửa được mở ra.

Triệu Lục nấu một nồi cháo, ân cần bưng vào.

Cố Thanh Sơn nhìn nồi cháo vẫn còn đang bốc khói, ngửi mùi cháo thơm, hỏi: “Lương thực còn lại bao nhiêu?”

Triệu Lục than thở nói: “Chỉ đủ ăn thêm một ngày rưỡi.” Nói xong, gã lén ngắm trộm túi trữ đồ trên eo Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn phát hiện ra nhưng không nói gì.

Khi xuyên qua tới đây, túi trữ đồ của hắn đã bị trống không rồi.

Cố Thanh Sơn múc cháo, im lặng ăn xong bữa sáng.

“Thương thế của anh thế nào rồi?” Trong mắt Triệu Lục mang theo hi vọng.

“Đỡ hơn nhiều rồi.” Cố Thanh Sơn duỗi tay chân, tiện thể hỏi: “Lão Triệu, anh ở doanh nào? Binh chủng nào?”

Triệu Lục gượng cười, nói: “Tôi ở Hỏa Sự Doanh, bình thường có thể làm phần ăn cho vài trăm người.”

Hóa ra là chân chạy việc cho nhà bếp, chả trách một bát cháo mà cũng có thể nấu ra mùi ra vị đến vậy.

Trong khốn cảnh thế này, nếu không có Cố Thanh Sơn, với một người bình thường như Triệu Lục mà nói, y chắc chắn phải chết rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN