Chú Người Thật Yêu Nghiệt - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Chú Người Thật Yêu Nghiệt


Chương 16


Nhìn đồng hồ, Thượng Hy nhíu mày sắp.đến giờ rồi sao? Anh chạy nhanh hơn vì sắp đến giờ hẹn với Mạnh Lạc rồi.Đến ngã tư,bất chợt có một chiếc xe lao tới ngược chiều với xe của Thượng Hy,lúc này do để ý đến điện thoại vì anh đang gọi cho A Tu để dặn một số vấn đề:

“Theo sát phía bên kia,bảo vệ an toàn cho tiểu Vân”

“…”

“Được tôi đợi tin cậu.”

Tiếng còi xe vang lên,nghe tiếng động A Tu hỏi:

“Thượng tổng,người đang ngồi quốc lộ?”

Vẫn là giọng nhàn nhạt:

“Ừ,tôi trễ hẹn với Lạc nhi rồi.”

Đúng lúc này,một lực mạnh đâm vào xe của Thượng Hy,A Tu nghe tiếng động liền hỏi:

“Thượng tổng,người còn ở đó không?”

Thượng Hy nặng nhọc lên tiếng:

“Tôi không sao,dù lát nữa có như thế nào thì đừng nói gì với Lạc nhi nghe chưa.”

Rồi anh bị hất văng ra khỏi xe.Anh lại thất hứa với Mạnh Lạc mất rồi.

Lúc này ở nhà hàng,Mạnh Lạc ngồi đợi đã rất lâu rồi,cô cứ nhấp nhổm vì chưa thấy Thượng Hy đến.Đột nhiên cửa nhà hàng mở ra,Mạnh Lạc bật dậy mặt tươi tắn lên vì cô không muốn Thượng Hy thấy cô buồn. Nhưng cô lại nhanh ủ rũ, vì người bước vào lại là Tử Hàng không phải Thượng Hy. Cô nhanh chóng hỏi:

“Chú Hy đâu Hàng ca?”

Nghe vậy,mặt Tử Hàng xẹt qua tia khác thường nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.Cậu trả lời:

“Thượng tổng có việc đột xuất, nên anh đến thay người đến đón sinh nhật với em đây.”

Mạnh Lạc ỉu xìu:

“Vâng.”

Tử Hàng yêu thương nhìn cô,lúc nãy Thượng tổng đã dặn dù như thế nào cũng không được nói với Mạnh Lạc,chuyện người bị tai nạn nếu không sinh nhật này sẽ không được trọn vẹn.

Trước cửa phòng cấp cứu,A Tu cùng Lãnh Phong và Mộ Vân đang đứng ngoài cửa đợi vì Thượng Hy đang phẫu thuật bên trong.Lãnh Phong nặng nề lên tiếng:

“Tại sao cậu ấy không cho Lạc nhi biết?”

A Tu lắc đầu:

“Tôi không rõ nữa,chỉ biết nếu chọn giữa sự an toàn của Mạnh tiểu thư và tính mạng Thượng tổng.Thì Thượng tổng sẽ chọn cái đằng trước.”

Mộ Vân nhìn xa xăm:

“Có lẽ anh ấy đã phạm phải điều gì rồi.”

Rồi cả ba im lặng chờ phẫu thuật hoàn thành.

Sau khi từ nhà hàng về,Tư Hàng hỏi Mạnh Lạc:

“Em muốn đi đâu nữa không?”

Mạnh Lạc lắc đầu:

“Dạ không,em.muốn về nhà đợi chứ Hy.”

Tử Hàng thở dài,vuốt nhẹ tóc cô:

“Chắc tối nay Thượng tổng sẽ không về được đâu.”

Mạnh Lạc chỉ gật đầu không đáp,cô nhắm mắt lại ngăn cho nước mắt rơi.Không lẽ chú quên hôm trước đã hứa với nhau là cùng đón sinh nhật với cô sao?Sao chú lại không đến chứ?

Về đến biệt thự Thượng giá thì Mạnh Lạc đã ngủ từ bao giờ,trên khóe mắt cô còn vương giọt nước mắt.Tư Hàng ôm Mạnh Lạc vào nhà,dì Lục nghe tiếng động liền chạy ra:

“Tư tiên sinh,Lạc nhi sao lại ngủ quên thế này?”

Tư Hàng đỡ cô lên phòng,đáp:

“Cô ấy ngủ quên,dì lên dọn phòng cho cô ấy đi.Lát tôi có chuyện nói với dì.”

Dì Lục chạy lên dọn dẹp qua,rồi phụ Tư Hàng đỡ cô lên giường nằm.Tư Hàng nói với dì Lục:

“Dì xuống nhà trước đi.”

Dì Lục gật đầu rồi đi ra ngoài trước,Tư Hàng kéo cao chăn cho Mạnh Lạc,bất chợt nghe tiếng Mạnh Lạc mơ màng:

“Chú,sao người không đến chứ?”

Tư Hàng hôn nhẹ lên trán Mạnh Lạc,thì thầm:

“Xin lỗi em,vì muốn em không phải lo lắng.”

Rồi Tư Hàng quay ra ngoài,xuống nhà thấy dì Lục đang đợi liền nhanh chóng lên tiếng:

“Dì chắc cũng biết chuyện của Thượng tổng rồi,nên.dì hãy sắp xếp đừng để Lạc nhi biết.Thượng tổng đã dặn rồi.”

Dì Lục gật đầu:

“Tôi đã biết.Tôi sẽ chừng mực.Tư tiên sinh đừng lo.”

Tư Hàng đứng lên đi ra ngoài:

“Tôi đến chỗ Thượng tổng đây.Dì ở nhà cẩn thận.”

Dì Lục ra ngoài:

“Có gì về cậu chủ hãy thông báo cho tôi.”

Tư Hàng gật đầu không đáp.

Lúc đến bệnh viện thì Thượng Hy đã qua cơn nguy kịch, đứng từ bên ngoài nhìn vào trong phòng bệnh Thượng Hy đang an ổn,Tư Hàng cất tiếng:

“Thượng tổng sao rồi?”

A Tu nhàn nhạt trả lời:

“Gãy chân trái và chấn thương bên trong.Cần tĩnh dưỡng ít nhất là hai tháng.”

Tư Hàng gật đầu không đáp.A Tu lại hỏi:

“Mạnh tiểu thư sao rồi?”

Tư Hàng rút điếu thuốc lá ra đưa một điếu cho A Tu,ngậm một điếu nhàn nhạt trả lời:

“Ổn rồi.”

Cả hai im lặng không đáp.

~còn tiếp ~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN