Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế
Chương 29
Tô Dung nén cười, Tần Tinh Hạo đã 27 tuổi, như thế nào giống như đứa trẻ, cái gì đều viết ở trên mặt.
Thẩm Ngự Dương lặng lẽ kéo Tô Dung đến bên người, đè nặng giọng nói, “Không cần bị cậu ta lừa, cậu ta lớn như vậy sao có thể đơn thuần thế.”
Tô Dung ngẩn ra một chút, ngay sau đó gật gật đầu, “Em biết rồi.”
Tô Dung nói xong, liền ở cạnh Thẩm Ngự Dương không di chuyển.
Tần Tinh Hạo dư quang liếc liếc Tô Dung, rất có chút khó hiểu, nếu hắn vừa mới không có cảm giác sai, Tô Dung hẳn là cười mới đúng, như thế nào quay người lại, biểu tình lại nghiêm túc như thế?
Thẩm Ngự Dương thực lơ đãng đem ánh mắt từ Tần Tinh Hạo trên người đảo qua, ánh mắt nặng nề, nhẹ nhấp một chút môi.
Bên kia, Jennifer còn bị thái độ của Tần Tinh Hạo làm cho buồn bực, liền mở miệng hỏi Nguyễn Tuyết, ” Chị Nguyễn Tuyết, là em đã tới chậm sao?
Nguyễn Tuyết cười ha hả, nghĩ đến việc phó đạo diễn đã nói với ba người bọn họ, cho Thiếu Bạch cái ánh mắt.
“Tới tới tới, nếu tất cả mọi người đều đến, chúng ta đừng chậm trễ thời gian, nắm chặt diễn tập a.” Thiếu Bạch tiếp đón mấy người, Tần Dật cũng là cười bắt đầu cùng, mọi người nói về lưu trình.
《 Cuối tuần vui vẻ 》 là chương trình được phát sóng vào khung giờ vàng lúc 8 giờ ngày chủ nhật, khách mời cơ bản đều có tính đề tài, trong trò chơi cũng chơi rất lăn xả.
Chủ đề lần này tên là 《TA Là Người… Nhất 》, tổng cộng chia làm ba phần.
Phần thứ nhất là phân đoạn phỏng vấn khách mời, để người xem đối cới mọi người quen thuộc một chút.
Phần thứ hai là phân đoạn trò chơi, hai cái đơn giản, đoạt băng ghế và phân tổ đáp đề.
Trò chơi thứ ba hơi có chút khó khăn, khách mời rút thăm rút ra một người tới bịt kín đôi mắt, người còn lại yêu cầu thay tổ tiết mục chuẩn bị quần áo, xịt nước hoa hoặc là cầm đạo cụ quấy nhiễu, làm người này suy đoán là ai.
Dựa theo hiểu biết của tổ tiết mục trước đó đối với khách mời, năm vị khách mời này ngày thường giao thoa không nhiều lắm, chỉ dựa vào chút thời gian ở trên sân khấu, rất khó phân biệt ra ai là ai.
Phân đoạn cuối cùng, là thời gian tự do hoạt động của khách mời.
Có thể dựa vào chương trình《 Cuối tuần vui vẻ 》 này mổi tiếng bao nhiêu, liền phải xem tạo hóa của họ rồi.
Tần Dật nói xong đại khái lưu trình, ánh mắt quét một vòng qua năm người, cười hỏi, “Mọi người không thành vấn đề đi?”
“Không thành vấn đề.”
“Ừ, cơ bản hiểu rõ.”
“Tốt.”
“Nếu không thành vấn đề, vậy chúng ta hiện tại bắt đầu…” Tần Dật nói, liền muốn muốn mang mọi người lên sân khấu.
Jennifer lại đột nhiên hỏi Tần Dật, “Tần ca, làm sao em cảm thấy ống kính của em có chút ít nha ~”
Tần dật nhấp môi, “Jennifer, ống kính cũng không phải là chúng tôi có thể an bài.”
“Phải không?” Ánh mắt Jennifer hồ nghi, tựa hồ hoài nghi lời Tần dật nói là thật hay giả.
Tần Dật buồn cười, nghĩ thầm người này tuy rằng là lần đầu tiên lên tiết mục, nhưng cũng không đến mức hỏi ra vấn đề ngu ngốc như vậy chứ, không ăn qua thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy sao?
7 giờ đúng.
Chính thức bắt đầu diễn tập, trình tự lên sân khấu là Tần Tinh Hạo cùng Ngô Hoa Nhiên, sau đó là Tô Dung cùng Jennifer, Thẩm Ngự Dương làm khách mời đặc biệt cuối cùng.
Lưu trình đi một lần, mấy người cũng đại khái nhớ kỹ lưu trình, nhưng hiệu quả cuối cùng, vẫn là muốn dựa vào phản ứng lâm thời ở hiện trường đêm mai thu.
Hôm nay diễn tập, tổ tiết mục ẩn tàng một chút nội dung, nếu đều nói hết cho khách mời, liền sẽ mất đi điểm thú vị.
Diễn tập kết thúc, đã hơn 9 giờ.
Ban dầu mấy người chủ trì Thiếu Bạch muốn mời năm vị khách mời ăn cơm, mọi người đều cự tuyệt.
Ngày mai chính là quay chính thức, hôm nay vẫn là ăn ít một chút đi.
Mọi người đều trụ cùng một khách sạn, đều ở lầu tám.
Tổ tiết mục cho xe đưa mấy người về khách sạn, mọi người liền từng người trở về phòng.
Lăng Trạch và chị Kiều trước một bước về khách sạn, xử lý việc vào ở, còn có việc liên quan đến giải trí Vũ Hồng ngáng chân Tô Dung.
Tô Dung và Thẩm Ngự Dương không ở cùng nhau.
Lúc trở về phòng, ba vị nam sĩ đưa Tô Dung và Jennifer về phòng trước, sau đó bọn họ mới từng người trở về phòng.
Trên đường về phòng, Tần Tinh Hạo vẫn luôn ở phun tào* Jennifer, “Thật không biết giải trí Vũ Hồng là nghĩ như thế nào, loại này không có đầu óc, cũng dám tùy tiện thả ra lên tiết mục, thật là không sợ làm hỏng chiêu bài của chính mình à, chậc chậc.”
*Nói mấy lời châm chọc, ghê tởm,…
Ngô Hoa Nhiên cười Tần Tinh Hạo, “Cậu một người đàn ông, cùng phụ nữ so đo chuyện này để làm gì?”
Tần Tinh Hạo “Hắc” một tiếng, giơ tay câu lấy cổ Ngô Hoa Nhiên, “Ngô ca, này anh liền nói không đúng rồi, tiêu chuẩn như Jennifer, quả thực liền kéo thấp trình độ chỉnh thể của khách mời chúng ta a, bất quá người phát ngôn Tô Dung của công ty M kia không tồi, lớn lên xinh đẹp người cũng điệu thấp.”
“Ha ha ha ha!” Ngô Hoa Nhiên cười to, xoay tay lại câu lấy bả vai Tần Tinh Hạo, hai người rõ ràng là một bộ dáng anh em tốt, hoàn toàn không giống thời điểm ở đài truyền hình xa lạ như vậy.
Tần Tinh Hạo cùng Ngô Hoa Nhiên nói nửa ngày, bỗng nhiên phát hiện Thẩm Ngự Dương một tiếng cũng không nói.
Cánh tay Tần Tinh Hạo dùng sức, nhỏ giọng hỏi Ngô Hoa Nhiên, “Ngô ca, anh xem Thẩm ảnh đế có phải cảm xúc rất không thích hợp hay không a!”
Ngô Hoa Nhiên liếc mắt một cái, gật gật đầu, “Có chút.”
Hai người liếc nhau, từng người buông cánh tay ra, sau đó lặng lẽ thả chậm bước chân, thối lui đến phía sau Thẩm Ngự Dương.
“Oa!” Tần Tinh Hạo cùng Ngô Hoa Nhiên đồng thời chụp bả vai Thẩm Ngự Dương.
Tưởng tượng dọa cho Thẩm Ngự Dương thất sắc cũng không có xuất hiện.
Tần Tinh Hạo “Ây” một tiếng, “Thẩm ảnh đế, anh thật không thú vị.”
Thẩm Ngự Dương nhàn nhạt liếc nhìn Tần Tinh Hạo, hừ một tiếng.
Vừa vặn đi đến cửa phòng Thẩm Ngự Dương, Thẩm Ngự Dương cùng Ngô Hoa Nhiên chào hỏi liền mở cửa đi vào.
Tần Tinh Hạo sờ sờ đầu chính mình, “Tôi đây là nơi nào đắc tội Thẩm ảnh đế?”
Ngô Hoa Nhiên gật gật đầu, phụ họa Tần Tinh Hạo, “Đúng vậy, cậu là chỗ nào đắc tội cậu ấy thế?”
“Hử?” Tần Tinh Hạo nhìn Ngô Hoa Nhiên, “Ngô ca, tôi làm sao cảm thấy anh biết tình huống gì đó vậy?”
Ngô Hoa Nhiên nhếch miệng cười, gật đầu nói, “Tôi biết a.”
“Cái gì? Mau nói cho…”
“Không nói cho cậu.”
Ngô Hoa Nhiên trực tiếp chặt đứt niệm tưởng của Tần Tinh Hạo, cười đi nhanh về phía trước hai bước, mở cửa phòng vào phòng.
Tần Tinh Hạo: “……”
Hắn nhìn nhìn cửa phòng hai người, đuôi lông mày nhướng lên, lại không rõ rốt cuộc là bởi vì cái gì.
Sau hai mươi phút Tô Dung đến phòng Thẩm Ngự Dương.
Lăng Trạch và chị Kiều đều ở.
Tô Dung đi qua, ngồi cạnh Thẩm Ngự Dương, cầm lấy mấy văn kiện đặt trên bàn trà, nhìn nhìn.
“Hủy hợp đồng?” Tô Dung kinh ngạc, “Chị Kiều, em muốn hủy hợp đồng sao?”
Chị Kiều gật đầu, “Ừ, hủy hợp đồng.”
“Thẩm Ngự Dương, đây là có chuyện gì a?”
Thẩm Ngự Dương tiếp nhận văn kiện trên tay Tô Dung đặt ở một bên, giải thích với cô, “Lần này có người mua chuộc phó đạo diễn làm cho em nan kham, anh Lăng tra được, hẳn là Lận Thiên làm.”
“Hắn?” Tô Dung nhướng mày, “Hắn là điên rồi sao?”
“Hôm nay chúng ta ở phòng nghỉ không phải nghe thấy Jennifer kêu Lận Thiên là vương bát đản sao? Lận Thiên muốn để Jennifer gánh vác chuyện này.”
Tô Dung “Chậc” một tiếng, “Thật khó cho Lận Thiên, còn có thể nghĩ ra loại biện pháp này.”
“Còn có một việc, anh cảm thấy cũng nên nói cho em.” Tay Thẩm Ngự Dương nắm bả vai Tô Dung bỗng nhiên dùng sức, làm như đang nỗ lực ẩn nhẫn khắc chế.
Tô Dung kéo tay Thẩm Ngự Dương qua, càng dựa sát vào trong lòng ngực anh, nhẹ giọng hỏi, “Làm sao vậy?”
Thẩm Ngự Dương trầm giọng nói, “Lận Thiên tìm người tra phòng ở hiện tại của em.”
“Nhà của chúng ta?” Tô Dung lần này là thật sự kinh ngạc, “Hắn dựa vào cái gì tra nhà của chúng ta?”
Thẩm Ngự Dương bị ba chữ “Nhà của chúng ta” của Tô Dung lấy lòng, anh câu môi, “Nhà của chúng ta?”
“Đúng vậy, nhà của chúng ta.” Tô Dung dùng sức gật đầu, “Nhìn không ra, Lận Thiên vậy mà sẽ làm loại việc này.”
“Lần trước em đi siêu thị đầu tiên là gặp được Jennifer, sau lại gặp được Lận Thiên, lúc ra siêu thị, lại cảm giác có người đi theo em, anh nhờ anh Lăng đemviệc này nói với cảnh sát Uông một lần, cảnh sát Uông phái người đi lấy video giám sát, xác thật có người theo dõi em.”
Ngón tay Tô Dung nắm lấy tay Thẩm Ngự Dương bất giác buộc chặt, mày chau lại.
Thẩm Ngự Dương trấn an hôn hôn mặt Tô Dung, “Sau đó, Lận Thiên liền điều tra nhà của chúng ta, điều tra người bên cạnh em, cường điệu điều tra bạn trai của em.”
“Anh?” Tô Dung ” đằng ” một cái từ trong lòng ngực Thẩm Ngự Dương bật dậy, hai tay nâng Thẩm Ngự Dương mặt, mắt hàm chứa lo lắng, “Vậy làm sao bây giờ? Anh sẽ không có nguy hiểm đi?”
Thẩm Ngự Dương một tay ôm phía sau lưng Tô Dung, trên tay dùng sức, để cô ghé vào trong lòng anh.
Cằm Tô Dung để ở trên vai Thẩm Ngự Dương, thở dài nói, “Là em liên lụy anh.”
Thẩm Ngự Dương xoa xoa đầu Tô Dung, cười khẽ ra tiếng, “Làm sao có thể là liên lụy? Bảo hộ bạn gái là việc của bạn trai nên làm, may mắn chính là, việc này bị chúng ta phát hiện, hắn còn không thể tra ra cái gì, làm cái gì.”
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Tô Dung đứng dậy, ánh mắt đối diện với ánh mắt của Thẩm Ngự Dương.
Thẩm Ngự Dương cúi đầu, hôn một cái lên môi Tô Dung, “Không có việc gì, có anh đây, chúng ta hủy hợp đồng với giải trí Vũ Hồng trước, chuyển tới giải trí Văn Dương.”
“Giải trí Văn Dương?” Tô Dung nhấp môi, sau đó nói, “Giải trí Văn Dương có thể ký với em sao?”
Thẩm Ngự Dương cười khẽ, giơ tay nựng cái mũi nhỏ của Tô Dung, “Có bạn trai của em ở đây, lo lắng cái gì.”
Tô Dung bình tĩnh nhìn Thẩm Ngự Dương, nhoẻn miệng cười.
“Vậy phiền toái bạn trai à ~” Tô Dung nghiêng đầu, ở Thẩm Ngự Dương trên mặt “Bẹp” hôn một cái, thanh âm thực vang.
Thẩm Ngự Dương cùng Tô Dung nhìn nhau cười, quanh thân hai người tức khắc tản ra hơi thở xuân phong phấp phới.
Lăng Trạch và chị Kiều ngồi đối diện hai người, bỗng nhiên cảm thấy thật sâu lo lắng, một ngày nào đó, sẽ bị hai người kia sặc chết đi!
Bọn họ hai cái người sống chình ình ngồi ở đối diện, thế nhưng bị bỏ qua này! Triệt! Để! Bỏ! Qua!
Lăng Trạch thậm chí muốn lật bàn, rõ ràng những việc này đều là anh làm, như thế nào Tô Dung liền nhìn không tới anh!
Chị Kiều vỗ vỗ bả vai Lăng Trạch, “Quen rồi liền tốt thôi.”
Lăng Trạch bất đắc dĩ thở dài, “Hai chúng ta không nên xuất hiện ở chỗ này.”
“Đồng ý.” Chị Kiều lên tiếng, “Hai ta đi thôi, việc hủy hợp đồng chúng ta lại nghiên cứu nghiên cứu.”
“Được.” Lăng Trạch thu thập một chút văn kiện trên bàn, đi theo chị Kiều cùng nhau ra ngoài.
Bên kia, sau khi Jennifer trở về phòng, lại nhận được điện thoại của Lận Thiên.
“Jennifer, lần này cô thật sự phải giúp tôi!” Giọng của Lận Thiên mang theo một tia hoảng loạn không dễ phát hiện.
Jennifer cười lạnh, “Lận tổng, anh là thật xem tôi như con ngốc để chơi sao?”
– ——————————-
Tác giả có lời muốn nói: Tô Dung: Tôi iu bạn trai!
Thẩm Ngự Dương: Anh iu bạn gái!
Nhuyễn Đường: Ăn dưa
– ——————————-
Thuyền [Kiều x Trạch] ai đẩy với mình không nào ~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!