Chủ Nhân Xin Yêu Ta - Chương 8: Tốc độ nhanh nhất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Chủ Nhân Xin Yêu Ta


Chương 8: Tốc độ nhanh nhất


Khi đối mặt với Thao Thiết, Dịch Bắc Bắc luôn có loại cảm giác sợ hãi trong lòng . Mặc dù hắn có bộ mặt khá tuấn mỹ, nhưng người ngoài lại nhìn ko ra giờ phút này hắn đang nghĩ gì

Tương đối mà nói, tâm tư của Bạch Huyền thật ra dễ đoán hơn nhiều, bởi vì hỉ nộ ái ố , hắn đều trực tiếp phản ánh trên mặt

“Anh tới đây làm gì?” Dịch Bắc Bắc lui về phía sau hai bước, vẻ mặt cảnh giác hỏi

“Đương nhiên là đến xem Kì Lân chạy bộ” Thao Thiết ngẩng đầu lên, nhìn về màn ảnh rộng nơi quảng trường “Có điều, bản thân ta cũng ko nghĩ tới, hắn lại có hứng thú với cái trò tranh tài chạy bộ của loài người , hơn nữa còn cố ý giảm tốc độ đến mức thấp như vậy”

Dịch Bắc Bắc ko nói lời nào, chẳng qua chỉ hơi di chuyển về phía bên cạnh, trực giác mách bảo, nàng ko nên gần hắn quá

“Đúng rồi, ngươi ko có ý định cảm ơn ta sao?”

Lời của Thao Thiết, làm cho Dịch Bắc Bắc ngừng lại động tác “Cảm ơn anh cái gì?”

“Nếu như ko phải ta để cuốn sách ghi chú “Sum Sê Tắc” ở lại, thì ngươi làm sao có cơ hội gọi ra một trong bốn Tứ Thần” Thao Thiết lười biếng nói ra những lời khác thường

“Cái gì? Vậy ra cuốn sách kia là do anh để lại?” Dịch Bắc Bắc ngây ngẩn cả người

Thao Thiết khoát tay cải chính nói “Nói thật ra là, ta đem quyển sách này gửi lại trái đất, để quyển sách xuất hiện ở hội tin tức , chẳng qua là ta muốn biết , một quyển sách đặt ở hội tin tức như vậy, thì phải mất bao lâu mới có thể thu hút sự chú ý của người khác”

“Anh___”

“Kẻ thứ nhất được quyển sách Sum Sê Cách này gọi ra chính là ta, cho nên , khi ngươi dùng quyển sách tiến hành thuật triệu hồi thì ta đã lập tức cảm nhận được” Thao Thiết nói tới chỗ này, thật thấp giọng cười mấy tiếng “Có điều là,điều ta ko ngờ chính là, ngươi hiển nhiên đã gọi được Kỳ Lân, một trong Tứ Thần, hơn nữa còn may mắn ko chết, trở thành chủ nhân của hắn”

Dịch Bắc Bắc mím môi, nhìn chằm chằm Thao Thiết “Thời điểm anh được Sum Sê Cách triệu hồi , anh thật đã …….ăn triệu hoán sư sáng lập phép tắc này?” Nàng đột ngột nhớ lại những lời Bạch Huyền đã từng nói với nàng

“Đúng vậy, đã ăn, có điều mùi vị cũng ko khá lắm” Thao Thiết thờ ơ gật đầu

“Anh……….anh ăn cả thịt người?” Sắc mặt nàng thay đổi

“Sao lại ko thể ăn?” Hắn buồn cười nhìn nàng “Loài người ko phải cũng là động vật sao, nhưng loài người lại quên mất, bản thân mình cũng là do vượn người tiến hóa mà thành”

“Nhưng mà…………” Dịch Bắc Bắc vẫn cảm thấy ko cách nào tiếp nhận “Hắn đã gọi anh ra, ko phải hắn cũng là chủ nhân của anh sao?”

“Chủ nhân?!” Hắn cười nhạo một tiếng “Hắn dùng cái loại năng lực yếu kém đó, gọi ra một loại thú ko thuộc về phạm vi năng lực của mình, hắn có tư cách trở thành chủ nhân của ta sao? Huống chi , hắn căn bản cũng ko tính toán cho ta…………..”

Lời phản bác vừa nói một nửa, Thao Thiết đột ngột im

“Ko có ý định cho anh cái gì?” Dịch Bắc Bắc có chút ngạc nhiên, vẻ mặt của hắn giờ phút này nhìn qua có chút cô tịch, lại có chút oán hận

“Ko có gì” Thao Thiết tựa tiếu phi tiếu, khôi phục lại vẻ mặt ban đầu ( * tựa tiếu phi tiếu: cười như ko cười – cười nhạt)

Giờ phút này trên màn ảnh rộng chính là hình ảnh của Bạch Huyền, hình ảnh của hắn nhất thời đưa đến những tràn kêu to liên tiếp của một đám đông phụ nữ

Thao Thiết bĩu môi “Dùng cái loại tốc độ này chạy bộ, Kỳ Lân thật là đáng thương”

Dịch Bắc Bắc liếc nhìn Thao Thiết 1 cái “Anh muốn nói cái gì?”

“Trong truyền thuyết, Kỳ Lân là loài sinh vật có tốc độ nhanh nhất, ngươi có muốn biết , đến tột cùng hắn có thể chạy nhanh bao nhiêu ko?” Hắn nhìn chằm chằm nàng, cái loại ánh mắt này tựa như là ánh mắt mong đợi một trò vui bắt đầu

“Ai?”

“Ko bằng thử một chút đi”

Thử? Thử thế nào?

Dịch Bắc Bắc muốn mở miệng, lại phát hiện cánh tay Thao Thiết từ lúc nào đã choàng qua hông nàng

Sau một phút, nàng chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt đều đang di động nhanh chóng, phảng phất tựa như đang xem phim khoa học viễn tưởng

Làm ơn đi! Thao Thiết này rốt cuộc đang có ý gì a?

Dịch Bắc Bắc ko dám dễ dàng lên tiếng, nàng rất sợ mở miệng nói chuyện lại một lần nữa cắn phải đầu lưỡi . Vì vậy, nàng chỉ có thể dùng hai tay thúc thúc đối phương, hi vọng hắn có thể dừng lại

Bạch Huyền! Bạch Huyền

Trong đầu nàng ko ngừng kêu tên hắn

Ko biết qua bao lâu, đại khái là một phút , hai phút, lại tựa như lâu hơn

Đột ngột , tiếng gió bên tai ngừng lại

Bên tai Dịch Bắc Bắc chỉ nghe được tiếng cười khẽ của Thao Thiết “Ha ha, quả nhiên là rất nhanh, chẳng qua chỉ là trong một khoảng thời gian rất ngắn, đã có thể đuổi theo”

“Mau thả chủ nhân của ta xuống!” Giọng nói lạnh như băng lại làm cho người ta cảm thấy một loại áp lực rất lớn, phảng phất cả linh hồn đều bị cái âm thanh nặng nề này đè ép

Là Bạch Huyền!

Cho dù giờ phút này, giọng nói so với lúc bình thường có nhiều điểm khác biệt, nhưng mà Dịch Bắc Bắc vẫn có thể dễ dàng nghe được tiếng của Bạch Huyền

Nàng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một thiếu niên đang đứng phía trước

Da thịt mà lúa mạch của hắn, dưới ánh mặt trời lại càng thêm hoàn mỹ , cường tráng . Đôi mày kiếm giờ phút này hơi nhíu lên, khiến cho khuôn mặt của hắn có vẻ nghiêm túc, mà cặp môi mỏng kia đã mím lại thành một đường thẳng tắp

Bạch Huyền bây giờ, đã hoàn toàn ko còn cái vẻ ung dung tự tại như lúc trước, mà là một loại tức giận

“Thao Thiết, ta đã nói rồi, ngươi ko được đến gần chủ nhân của ta, tại sao ngươi bội ước?”

“Ta ko nhớ là ta đã đáp ứng bất cứ chuyện gì” Trái ngược với sự tức giận của Bạch Huyền, Thao Thiết lại có vẻ bất cần nói

“Ngươi là muốn cùng ta chơi trò văn chữ?” Bạch Huyền một bước đến gần nói “Buông chủ nhân của ta ra, đừng để ta lập lại lần thứ ba”

“Nếu như ta nói ko thì sao?” Thao Thiết dương dương tự đắc “Dù sao chủ nhân của ngươi cũng rất thú vị, chi bằng ngươi đem nàng cho ta mượn chơi một khoảng thời gian?”

Thao Thiết đáng chết này, dám xem nàng là món đồ chơi sao? Dịch Bắc Bắc tức giận mắt trợn trắng, dùng sức phá vỡ vòng ôm của Thao Thiết quấn quanh hông nàng “Này, anh mau buông tay, nếu ko tôi đối với anh sẽ ko khách khí”

“A? Ngươi định ko khách khí thế nào với ta?” Thao Thiết cười nói

Tầm mắt Bạch Huyền lạnh hơn “Thao Thiết, ngươi muốn chết phải ko!”

“Ngươi muốn giết ta? Mặc dù địa vị của ngươi là Tứ Thần tôn quý, nhưng mà có điều nếu muốn giết ta,ngươi cũng sẽ ko dễ dàng, ngươi ko sợ nếu hai chúng ta đánh nhau, thì cả cái thành phố này sẽ bị phá hủy sao?”

Thành phố sẽ bị phá hủy? Dịch Bắc Bắc cả kinh

Trong mắt Bạch Huyền ko tồn tại chút do dự nào “Phá hủy thì đã sao, cái thành phố này ko liên quan gì đến ta”

Thần thú cao cao tại thượng nhưng lại ko có chút lòng từ bi nào , điều hắn quan tâm, chỉ có chủ nhân của mình mà thôi (*cao cao tại thượng: địa vị cao quý)

“A? Như vậy ngươi cũng ko để ý nàng sẽ chết sao?” Thao Thiết liếc nhìn về Dịch Bắc Bắc “Rất có thể trước khi ngươi giết ta, ta đã giết chủ nhân của ngươi trước”

Bạch Huyền ko nói , chẳng qua lòng bàn tay chỉ đang hội tụ luồng ánh sáng trắng, mà ánh sáng cũng dần dần càng lúc càng lớn, màu sắc cũng càng ngày càng trắng, trong ánh sáng trắng bắt đầu lộ ra màu vàng kim

“Các người đánh nhau, thành phố sẽ thật sự bị phá hủy?” Dịch Bắc Bắc hỏi Thao Thiết

“Nếu nhà ngươi ko tin, một lát chúng ta đánh nhau, ngươi sẽ có thể thấy ” Trên người Thao Thiết, cũng đồng thời chầm chậm tụ hội một luồng ánh sáng màu nâu nhạt

Nhưng mà vấn đề là…………….nàng một chút cũng ko muốn thấy

“Này, hai người các anh mau dừng tay!” Dịch Bắc Bắc hô

Hai “Thú” hết sức căng thẳng, ko có người nào đáp lại tiếng la của nàng

“Ko cho đánh nhau, có nghe ko, hai anh cho mình là bom nguyên tử sao?” Dịch Bắc Bắc ko thể làm gì khác ngoài rống cổ họng tiếp tục kêu lên “Bạch Huyền, cái gì gọi là cái thành phố này có bị phá hủy , cũng ko liên quan gì đến anh ? nếu như anh dám phá hủy thành phố này, tôi tuyệt đối sẽ đá bay anh!” Nàng ngay sau đó lại quay đầu hướng về phía Thao Thiết bên cạnh, chỉ tay vào gương mặt tươi cười đến thiên hạ rối loạn của hắn, rồi dùng sức đâm vào bản mặt đáng ghét kia “Còn anh, ko phải anh rất tham ăn sao? Có phải đã ăn quá no ko còn chuyện gì làm hay ko? Luôn luôn tìm chuyện để làm! Nếu như anh quá rảnh rỗi, tôi có thể giới thiệu anh đi làm việc nghĩa, trên xã hội này còn rất nhiều người cần giúp đỡ!”

Sau khi Dịch Bắc Bắc tuông xong 1 tràng, tình huống lúc này đã bắt đầu có chút tức cười

Khóe miệng Bạch Huyền càng ko ngừng co quắp, mà Thao Thiết, lại trực tiếp ko có phân biệt tốt xấu nở nụ cười “Nếu như, ngươi lấy được Sum Sê Cách sớm mấy năm thì tốt rồi, để cho ngươi trở thành chủ nhân của ta, có lẽ cũng ko tệ”

“Ko tệ cái đầu anh, nếu mà tôi gọi được con thú như anh, tôi sẽ trực tiếp đem anh trở về T ” Tóm lại mà nói , giờ phút này đầu óc Dịch Bắc Bắc đã có chút bị gấp đến độ muốn ngất đi, nếu là nàng còn chút lý trý, thì sẽ biết được, một khi gọi ra Thao Thiết, thì nàng sẽ tuyệt đối ko thể đem hắn trở về T

“Nói như vậy, ngươi hẳn là rất thích Bạch Huyền?” Thao Thiết hỏi

“Ko sai, tôi thích, vậy thì sao?” Ít nhất so với con Thao Thiết chết tiệt này, Bạch Huyển hiển nhiên vẫn đáng yêu hơn nhiều

“Ngươi thích hắn như vậy sao? Có thể cho hắn tình yêu thuần túy ko?”

Tình yêu thuần túy………….Dịch Bắc Bắc sững sốt, ánh mắt ko tự chủ nhìn về Bạch Huyền. Vẻ mặt của hắn vẫn ko có chút thay đổi nào, nhưng cặp mắt màu cà phê kia , lại thoáng hiện vẻ chờ mong, nóng bỏng, cùng bất an…………….

Lòng của nàng đột ngột giật, trong ánh mắt của hắn chất chứa quá nhiều thứ, khiến nàng ko biết làm sao

Dịch Bắc Bắc theo bản năng cuối đầu, né tránh ánh mắt của Bạch Huyền

Nàng cử động, lại làm cho sắc mặt Bạch Huyền lập tức trên ảm đạm . Là cự tuyệt sao? Cự tuyệt đem tình yêu thuần túy cho hắn

Đúng vậy a! Long đã truy tìm tình yêu thuần túy rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn ko thể dễ dàng lấy được! Vốn hắn đã nói với mình, ko nên quá mức mong đợi, nhưng tại sao giờ khắc này, tim lại tê tê, tựa như hắn bị trúng qua một đòn rất nghiêm trọng

“Quả nhiên, loài người chỉ biết đem tình yêu của mình giao cho đồng loại, cho dù những sinh vật như chúng ta hiến dâng cho họ tất cảm nhưng bọn họ nhiều chỉ là thích, mà ko thể cho đi tình yêu” Giọng nói của Thao Thiết nhàn nhạt vang lên, đó là một loại giọng nói rất đương nhiên “Bạch Huyền, ta đã nói rồi, cho dù những thứ cao cấp như chúng ta có biến đổi thành hình người, vậy thì đã sao? Ngươi cho rằng, một khi bọn con người nhìn thấy nguyên hình của chúng ta, họ còn có thể yêu ngươi sao?”

Sắc mặt Bạch Huyền càng lúc càng lạnh, hai tay nắm thành quyền

“Tứ Thần tôn quý như ngươi, chẳng lẽ còn chờ đợi vào cái tình yêu căn bản ko thể đạt được sao?” Thao Thiết vẫn tiếp tục nói

“Đủ rồi!” Bạch Huyền ngắt lời “Coi như nàng ko cho ta tình yêu thuần túy, nhưng nàng vẫn là chủ nhân của ta, điều này sẽ ko thay đổi!”

“Từ lúc nào mà Kì Lân tôn quý đã có thể yêu chủ nhân đến mức này? Ngay cả khi chủ nhân ko thể cho tình yêu thuần túy, ngươi cũng muốn bảo vệ?”

Dịch Bắc Bắc ngẩng đầu lên, nhìn Bạch Huyền . Trong ánh mắt hắn, đã ko còn cái thần sắc phức tạp như trước đó, ngược lại chỉ còn một mảng vắng lặng, một mảng vắng lặng tuyệt đối

Ngực nàng đau xót, vẻ mặt hắn như thế, nàng thật ko muốn nhìn . Nàng tình nguyện thấy hắn tức giận, cũng ko nguyện ý thấy hắn như vậy

“Ko, ko phải vậy!” Dịch Bắc Bắc mở miệng hô “Ko phải như thế!”

Taycủa nàng nắm chặc lại thành quyền, nàng nhắm mắt lại, hít sâu 1 hơi . Tình yêu thuần túy………. cái thứ này đối với thần thú mà nói, chẳng lẽ quan trọng như thế sao?

Cho tới nay, nàng đều cho rằng, Bạch Huyền ko hề quan tâm đến thứ gì, năng lực của hắn, sức mạnh của hắn, trong vũ trụ này tựa hồ đã ko còn đối thủ . Trở thành chủ nhân của hắn, cũng là do một lần tình cờ mà thành. Sau đó, thời gian của hắn đã bắt đầu chuyển động xung quanh nàng

Nàng cho là, hắn chẳng qua là chỉ quan tâm đến việc xem nàng làm chủ nhân mà thôi, giống như thỏ vương đối với mẹ nàng, nhiều lắm là……..tình cảm chỉ mãnh liệt hơn 1 chút mà thôi . Nhưng ko ngờ, hắn lại quan tâm đến thứ tình yêu thuần túy của loài người

Nàng có nhớ qua hắn đã từng nói, thần thú càng mạnh, năng lượng càng thuần túy, thì càng muốn có được cái tình yêu này

Mà nàng, có thể cho hắn thứ tình yêu này ko?Nàng ko biết, thứ duy nhất mà nàng biết, chính là nàng ko muốn thấy cái vẻ mặt hiện tại của hắn , một vẻ mặt đau lòng chết người

Mở mắt, Dịch Bắc Bắc nói rõ từng câu từng chữ “Tình yêu thuần túy, tôi ko biết mình có hay ko, tôi cũng ko biết, thứ tình yêu này, đến tột cùng là tới mức nào, mới có thể được gọi là thuần túy . Nếu như nó là loại tình yêu sâu đậm nhất, trong cuộc đời chỉ có thể giành cho 1 người, đời đời kiếp kiếp ko thay đổi , thì xin lỗi, tôi thật ko hiểu, bởi vì tôi chưa từng yêu qua một người như vậy …………”

Lúc nàng nói chuyện, Bạch Huyền và Thao Thiết đồng thời nhìn về nàng . Trong ánh mắt Bạch Huyền tựa hồ có cái gì đó thoáng qua nhanh chóng, mà Thao Thiết, vẫn là gương mặt đùa cợt

“Nhưng mà___” Tiếng nói Dịch Bắc Bắc chợt chuyển 1 cái “Tôi ko cho là loài người ko thể nào cho một loài khác nhân loại tình yêu thuần túy, nếu , các người nói, các người muốn có được tình yêu thuần túy , thì qua năm tháng dài , thần thú các anh có thể lấy được cái loại tình cảm này “

Trong mắt Bạch Huyền và Thao Thiết ko khỏi kinh ngạc, cùng……….. trầm tư

Dịch Bắc Bắc vẫn tiếp tục , nàng muốn đem tâm tình , suy nghĩ của mình, nói cho Bạch Huyền “Nếu loài người được ban tặng trí khôn, cùng năng lực yêu thương, thì thứ tình yêu này, tuyệt đối sẽ ko chỉ nhỏ mọn dùng tại bản thân loài người, nêu như tôi thật sự có loại tình yêu này mà nói, nếu như trong tương lai tôi có yêu một người, thì cho dù hắn có ko phải là con người , thì tôi cũng sẽ bất kể hắn là ai, bất kể nguyên hình hắn như thế nào, bất kể hắn ko phải là con người, mà yêu hắn! Tôi sẽ dùng tình cảm chân thật nhất của mình mà thương hắn, toàn tâm toàn ý!”

Cho nên, nàng cũng ko muốn hắn lộ ra cái vẻ mặt thất vọng này nữa, cái vẻ mặt này khiến nàng có cảm giác thật khó chịu

Bạch Huyền kinh ngạc nhìn Dịch Bắc Bắc, ngực kích động ko thể thở bình thường . Máu huyết chuyển động thật mạnh, ngay cả thở dốc cũng trở nên có chút dồn dập . Chủ nhân của hắn, chủ nhân của hắn a………….. khi hắn tuyệt vọng, nàng lại mở ra 1 cánh cửa sổ cho hắn, nàng đã nói cho hắn biết, thì ra , hắn vẫn có thể như cũ đạt được cái loại tình yêu đó

“Ngươi………… thật sẽ cho ta tình yêu thuần túy?” Bạch Huyền mở miệng hỏi, run run giọng nói , để lộ nhịp tim hốt hoảng cùng sự vội vàng ,khó khẳng định của mình

“Bạch Huyền , có lẽ hiện tại, tôi đối với anh có chút hảo cảm , nhưng loại cảm giác này ít nhất bây giờ cũng ko phải là yêu . Tuy nhiên , nếu là trong tương lai, nếu như tôi có yêu, thì nhất định cũng sẽ đem loại tình yêu thuần túy này cho anh” Dịch Bắc Bắc thẳng thắn nói

“Cho dù có thấy được nguyên hình của ta, ngươi cũng sẽ yêu ta?”

“Tại sao ko? Nguyên hình của anh là Kỳ Lân đi, tôi còn tò mò ko muốn Kì Lân ngoài đời là cái hình dạng gì đây!” nàng nháy nháy mắt nói

Hắn nhìn chằm chằm vào nàng trong chốc lát, ánh mắt kia, tựa như muốn nhìn vào chỗ sâu nhất trong linh hồn nàng. Sau đó, Bạch Huyền nở nụ cười, là 1 loại nụ cười rất thoải mái, rất rực rỡ

“Bắc Bắc, ta đột ngột cảm thấy mình rất may mắn, rất may mắn khi được ngươi gọi ra”

Cánh tay Thao Thiết chẳng biết từ lúc nào đã buông ra, khuôn mặt tuấn mỹ của hắn kinh ngạc nhìn nàng, tại sao, nàng lại nói ra những lời như vậy? Nếu như những lời kia là nói dối, vậy tại sao hắn lại ko cách nào nhìn thấy được sự dối trá trong mắt nàng

Sự kiên định của nàng, cùng nụ cười trên gượng mặt Bạch Huyền, tất cả những thứ này, đều làm cho hắn vô cùng chói mắt, chói mắt đến mức muốn lánh đi

Tại sao lại là nàng?

Tại sao nàng lại là chủ nhân của Kỳ Lân , mà ko phải là hắn?

Tại sao?

Thao Thiết ko nói được lời nào rời đi

đột ngột tựa như thời điểm hắn xuất hiện, lúc hắn rời đi, cũng chỉ là 1 chuyện ngắn ngủi trong nháy mắt

Dịch Bắc Bắc vẫn còn chưa phục hồi tinh thần, đã bị kéo vào một cái ôm ấm áp

Cánh tay của hắn ôm thật chặt , tựa hồ như muốn đem của người nàng cùng lúc khảm vào người hắn . Đầu hắn chốn vào trong tóc nàng, hơi thở hắn phun ra bên lỗ tai nàng có chút ngưa ngứa

“Bắc Bắc, ngươi đã nói, ngươi ko được quên” Bạch Huyền thở khí , ở bên tai Dịch Bắc Bắc thấp giọng nói “Ngươi biết ko? Ta cũng ko ngờ , mình lại may mắn như vậy, chủ nhân đầu tiên, lại là người như ngươi”

Dịch Bắc Bắc đón nhận cái ôm nhiệt liệt này, hắn ôm cũng dùng thật nhiều sức đi, siết đến xương khớp nàng đều đau

“Bạch Huyền, trước tiên anh buông tôi ra, anh ôm tôi chặt đến mức thật đau” Nàng nhíu mày nói

Hắn buông lỏng lực đạo, nhưng vẫn ko có ý buông tay “Ta ko buông, ta thích cảm giác ôm ngươi”

Dịch Bắc Bắc thở dài, Kỳ Lân này cũng thật bốc đồng

“Ngươi có thật sẽ nhìn thấy nguyên hình của ta ko?” Giọng nói của hắn lẳng lặng thấm ướt màng nhĩ nàng

“Có, nếu như tôi thật sự yêu anh, tôi nhất định sẽ xem nguyên hình của anh” Dịch Bắc Bắc đáp

“Cho dù nguyên hình của ta rất đáng sợ?”

“Đáng sợ cỡ nào?”

“Đáng sợ đến mức cả đời của ngươi cũng ko muốn nhìn thấy lần thứ hai, nếu là như vậy, ngươi còn muốn nhìn ko?” Vừa nghĩ tới tương lai, nàng nhìn thấy nguyên hình của hắn , có thể sinh ra cảm giác chán ghét, hắn lại cảm thấy khủng hoảng

“Tôi chưa từng thấy qua, nên cũng khó nói!” Dịch Bắc Bắc thẳn thắn “Có điều, nguyên hình của anh, có giống như Kỳ Lân được miêu tả trong sách? Thân Lộc, đuôi bò, vó ngựa, da ngư lân, trên đầu là sừng dài?”

“Có chút giống, những cũng ko giống hoàn toàn “Bạch Huyền nói, hơi nghiêng nghiêng người “Ngươi có muốn nhìn ko?”

Tròng mắt ánh ánh màu cà phê của hắn trở nên thâm sâu, trong giọng nói cũng lộ ra chút ma mỵ , trên khuôn mặt anh tuấn kia, đôi môi nhàn nhạt màu tím, xinh đẹp khiến người ko thể dời tầm mắt

Dịch Bắc Bắc ngơ ngác nhìn Bạch Huyền, chỉ cảm thấy cổ họng hơi khô chát

Hắn như vậy, lại là thần thú nàng triệu hồi, nghĩ đến thật ko thể ngờ

“Muốn nhìn ko?” Giọng nói của hắn lần nữa vang lên bên tai nàng “Nếu như ngươi muốn nhìn, ta sẽ cho ngươi xem, từ đó trở về sau, ta sẽ buông tha cho cuộc sống vĩnh hằng, cùng ngươi phát triển thế hệ đời sau”

“Khụ, khụ” Dịch Bắc Bắc đột nhiên phục hồi tinh thần, thiếu chút nữa nàng đã bị sặc bởi nước miếng mình “Anh, anh nói khi tôi nhìn thấy nguyên hình của anh, thì sẽ phải cùng anh sinh nở thế hệ đời sau của anh?”

Bạch Huyền rất tự nhiên gật đầu “Một khi ta chết, thế hệ đời sau của ta có thể kế thừa toàn bộ sức mạnh”

Còn có loại kế thừa năng lực này sao? Dịch Bắc Bắc coi như là mở rộng tầm mắt “Tôi………..tôi ko phải đã nói rồi sao, đợi đến khi tôi thật sự yêu anh, tôi nhất định sẽ xem nguyên hình của anh” Nàng nuốt nước miếng “Kinh khủng cũng được, ko kinh khủng cũng được, tôi tuyệt đối sẽ ko để ý”

Loại đáp án này, mặc dù Bạch Huyền ko hài lòng, nhưng vẫn miễn cưỡng tiếp nhận “Vậy phải mất bao lâu , ngươi mới có thể yêu ta?”

“Cái này…………tôi làm sao biết, tôi chưa từng yêu a”

“Vậy tốt nhất, ngươi hãy cùng ta đàm luận yêu đương, sau đó nói cho ta biết khi nào ngươi sẽ yêu ta” Bạch Huyền nói rất nghiêm túc

Dịch Bắc Bắc muốn té xỉu, chuyện như vậy, có thể thông báo trước sao?

“Ta muốn cùng Bắc Bắc gầy dựng đời sau”

“……………” Tại sao lời nói này , nàng nghe lại giống như câu ” chúng ta kết hôn đi” trong phim vậy?

Cùng Kỳ Lân phát triển tình yêu , dường như có chút thật mất phương hướng!

Vườn trường học viện G

Một nữ sinh xinh đẹp đứng lẳng lặng trong phòng tiêu bản, nhìn từng tiêu bản về xương cốt và nội tạng con người

Đây là phòng tiêu bản chỉ có học sinh hệ y khoa mới có thể bước vào . Bình thường , nam sinh, nữ sinh rất ít đến nơi này, hơn nữa trong phòng vẫn có thêm 1 người

Trong chốc lát, một bóng người thoáng hiện trong phòng

Nữ sinh khóe miệng nâng lên nụ cười vui vẻ “Huyễn Minh, em chờ anh thật lâu”

Người nọ từ từ đi tới phía trước 1 tiểu bản não người, não người được ngâm trong 1 chất lỏng gần như trong suốt . Người nọ thấy thế thì trở nên rất thận trọng, tầm mắt trở nên chuyên chú, tựa như đang nghiên cứu điều gì đó mới lạ

Gò má anh tuấn, tóc dài màu đen được buộc lên, ko phải Thao Thiết thì là ai?!

“Tại sao anh ko nói chuyện, em chờ anh lâu như vậy, cũng ko phải hi vọng anh đến nhìn mấy cái tiêu bản này” Hạ Tang Quyết lầu bầu nói , đi tới trước mặt Thao Thiết, hai tay chợt nâng lấy mặt hắn “Đừng quên, em là chủ nhân của anh, mọi việc anh đều phải nghe em”

Thao Thiết hơi nâng đuôi mắt, liếc mắt nhìn Hạ Tang Quyết “Ngươi là chủ nhân của, nhưng mà ngươi chẳng lẽ đã quên sao, ta đã có qua rất nhiều chủ nhân”

“Vậy thì thế nào?”

“Chủ nhân quá lắm cũng chỉ là một công cụ để cho thời gian của ta dừng lại ở ko gian này mà thôi” Khi hắn chán ghét chủ một chủ nhân, hắn sẽ lại thay đổi chủ nhân khác

Hạ Tang Quyết cắn môi một cái, hai tay dời đến ngang hông Thao Thiết, dùng sức ôm hắn “Em không phải là công cụ,em là chủ nhân của anh, thì anh muốn, em có thể cho anh, em từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, đã yêu anh rồi”

Chẳng qua là lời của nàng, lại ko đưa đến phản ứng của đối phương

“Yêu?” Thao Thiết hừ nhẹ 1 tiếng “Ngươi từ lần đầu tiên nhìn thấy ta đã yêu?”

“Đúng, em yêu anh!! Anh biết ko? Khi lần đầu tiên anh xuất hiện trước mặt em, em đã yêu vẻ mặt thần bí, mái tóc nhẹ nhàng………mi của anh, mắt của anh, môi của anh, tất cả của anh” Hạ Tang Quyết vội vàng muốn tỏ rõ tình yêu của nàng đối với hắn

“Có thật là ngươi yêu tất cả mọi thứ của ta?” Nghe lời nói của nàng , trong lòng của hắn lại ko có bất kì vui sướng nào . Vừa nhìn đã yêu sao? Tất cả những điều nàng vừa nói khi nãy, quá lắm cũng chỉ là bề ngoài con người của hắn mà thôi

“Đương nhiên!”

“Nếu như có 1 ngày, ta ko còn cái bề ngoài này?”

Nàng sửng sốt, ngay sau đó phản bác “Ko, anh ko phải là Thao Thiết cấp cao sao? Lấy năng lực mạnh mẽ của anh, muốn duy trì vẻ bề ngoài loài người, là một chuyện rất đơn giản”

Thao Thiết đưa tay đẩy Hạ Tang Quyết “Cái loại tình yêu này của ngươi, ta đã gặp qua quá nhiều rồi, thứ ta tìm kiếm ko phải là loại tình yêu này?”

“Vậy anh muốn loại tình yêu nào? Sinh vật các anh ko phải muốn tìm kiếm tình yêu của loài người sao?”

“Chính xác là ta đang tìm tình yêu, nhưng cũng ko phải là loại này” Tầm mắt Thao Thiết lại một lần nữa dời về tiêu bản ko có khả năng hấp dẫn hắn nữa

Hàm răng Hạ Tang Quyết cơ hồ đã muốn đem môi cắn bật máu “Anh cảm thấy em yêu anh chưa đủ sâu sao? Nêu em nói, tình yêu em cho anh thậm chí có thể vượt qua tình yêu em giành cho bản thân mình!”

“Ta có nên cảm thấy vinh hạnh ko?” Giọng nói của Thao Thiết ko có bất kì cảm xúc nào

“Huyễn Minh, đây chính là câu trả lời của anh sao? Tại sao mọi thần thú triệu hồi đều mơ tưởng có được tình yêu của chủ nhân, mà anh đối với tình yêu của em, lại chẳng thèm ngó tới?” Khi nàng bảy tuổi, trong lúc vô tình dùng Sum Sê Cách , nàng đã gọi ra hắn,nàng thậm chí còn có cảm giác mình là cô gái may mắn nhất thiên hạ,vì có được một người bảo vệ vừa anh tuấn lại mạnh mẽ như vậy

Nàng si mê hắn, yêu hắn, vậy thì có cái gì là ko đúng ? Thậm chí nàng còn ko ngại mệt mỏi đi thu thập các tài liệu về triệu hoán sư, cùng tài liệu của thú triệu hoán, tất cả mọi điều nàng làm chỉ là vì nàng muốn hiểu rõ thêm hắn

“Như vậy nếu tương lai, ta dùng nguyên hình xuất hiện bên cạnh ngươi, ngươi còn có thể yêu ta như vậy ko?” Hắn hơi quay đầu tự hỏi

“Nguyên hình?”

“Nguyên hình của Thao Thiết”

Cô gái hơi do dự 1 chút “Chẳng lẽ, anh ko thể dùng hình thể loài người sống bên cạnh em sao?”

“Ta chỉ là tùy tiện nói qua 1 chút, ít nhất, cho đến khi ngươi còn sống, ngươi sẽ chỉ có thể thấy hình thể loài người của ta” Khóe miệng Thao Thiết gợi lên 1 nụ cười nhàn nhạt, tuy nhiên thứ núp dưới đôi mắt kia , chỉ là một mảnh trào phúng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN