Chúa Tể Vũ Trụ - Chương 27: Trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Chúa Tể Vũ Trụ


Chương 27: Trở về


Cảnh tượng trước mắt thật quá hoành tráng, ai có thể nghỉ đến đường đường Đại Bàng Lửa, vô địch cùng cấp, lại biến thành thế này? Rốt cuộc đám người kia làm sao làm được?

Mấy người Vũ Minh phát tiết xong liền dứt khoát giết sạch đám “gà trụi lông” này. Sau đó lại nhìn về phía trên Đại Bàng Lửa

Nhìn thấy thảm trạng của đồng loại, những Đại Bàng Lửa còn lại có chút sợ hãi, nhưng thủ lĩnh còn đó chúng không dám rút lui, Đại Bàng Lửa thủ lĩnh cũng có chút sợ hãi, nhưng tôn nghiêm của nó khiến nó không thể rút lui, bị vài con sâu kiến làm trọng thương đoàn đội khiến nó tức giận vô cùng, thế là nó hét dài 1 tiếng

Thế là 1 nửa trong đó bay ra ngoài, không biết rõ là đi đâu! Một nửa còn lại bao gồm thủ lĩnh bay tới trên đầu mấy người Vũ Minh điên cuồng thả lửa

Trương ca nhìn thấy thế liền xem 1 chút thời gian, còn hơn 10 phút mới mất đi năng lượng bảo hộ, thế là hắn tiếp tục khoanh tay đứng nhìn

Suốt 2 phút đám Đại Bàng Lửa liên tục không ngừng oanh kích xuống dưới, đám ma thú có chút mệt mỏi khi liên tục công kích, nhưng không dám dừng lại vì chưa có lệnh

Phía xa, nhưng con khác trong đàn quay trở lại, lúc này thủ lĩnh Đại Bàng Lửa mới thét dài 1 tiếng, cả đám đều đồng loạt phóng ra 1 phát cầu lửa cuối cùng, nhưng cảnh tiếp theo làm người xem khó hiểu

Chỉ thấy vừa phóng quả cầu lửa xuống bọn chúng liên lao xuống phía sau, do tầm mắt bị che chắn nên đám người Vũ Minh không thể nhìn thấy chúng lao xuống!

Đợt công kích cuối vừa kết thúc, đám Đại Bàng Lửa liền áp sát đám người, hàng chục móng vuốt to lớn đạp xuống, “đùng đùng đùng”, các tiếng va chạm với vòng năng lượng phát ra đinh tai nhức óc

Lực lượng to lớn đánh vào, tuy không ai bị thương nhưng lại khiến đất xung quanh bị lún xuống, dần dần đám người Vũ Minh liền bị đạp xuống sâu hơn 3 mét

Nhìn thấy cảnh này, họ có dự cảm không tốt

Đám dân mạng nhiều người có chút suy đoán, nhiều người lại khó hiểu, rốt cuộc làm như thế để làm gì?

Chớp mắt, đám Đại Bàng Lửa còn lại xuất hiện, mọi suy đoán đều được chứng thực, mọi thắc mắc đều có giải đáp

Chỉ thấy trên không trung, mười mấy con Đại Bàng Lửa chân kẹp lấy những khối đá to lớn bay tới, sau đó thả xuống dưới đám người

Nhìn thấy thế trong đầu đám người Vũ Minh nổi lên 1 ý nghĩ

“Chúng muốn chôn sống chúng ta!”

Ai cũng mặt biến sắc, tuy chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng gì, nhưng tín hiệu phát đi đã qua 20 phút lại không thấy ai xuất hiện, chỉ sợ trên đường có việc gì đó ngoài ý muốn khiến họ tới trễ, nếu như quá 30 phút mà không ai đến, họ chết chắc

Khi họ muốn thoát ra thì lại bị 1 đợt hỏa cầu công kích làm nhất thời không trốn ra được

Dân mạng cũng lắc đầu than thở

“Có chút đáng tiếc, đám Đại Bàng Lửa này thật mẹ nó thông minh, lại nghĩ ra biện pháp như này đối phó bọn họ”

“Không phải sao? Cấp 3 ma thú trí thông minh đã sinh ra, nhưng không ngờ lại kinh người như thế”

“Có Trương ca tại, họ chắc chắn sẽ không sao, tiếp tục quan sát đi”

“Đúng thế, chỉ là có chút đáng tiếc”

Trương ca tại hiện trường cũng lắc đầu, đang muốn ra tay giải quyết nhưng sự việc tiếp theo làm hắn dừng lại

Đang đối mặt với sắp bị chôn sống, từ trong hố lao ra 1 sợ dây xích với đầu nhọn lao ra khỏi hố phóng lên bầu trời, mục tiêu chính là thủ lĩnh Đại Bàng Lửa

Đột nhiên lao ra công kích, con thủ lĩnh giật mình né tránh, sợi xích chỉ sượt qua người nó

Tránh thoát công kích, nó phẫn nộ rít gào, chỉ là sự việc tiếp theo làm mọi người há hốc mồm

Đầu nhọn sợ xích mất đi lực lượng rơi xuống, đột nhiên hóa thành 1 tấm lưới, sau đó trói lấy chân của con thủ lĩnh kéo xuống, sự việc bất ngờ làm nó giật mình vỗ cánh bay lên cao

Ai ngờ! Nó bay lên cao lại vô tình kéo đi đám người Vũ Minh dưới hố đi ra

Người phóng sợ dây xích chính là Vũ Minh, khi đợt hỏa công vừa kết thúc hắn liền biến vũ khí thành sợi xích phóng ra, sau đó ném lên trời

Nhìn thấy sợ xích bám lấy chân con thủ lĩnh, hắn liền nắm chặt sợi xích kéo xuống khiến thủ lĩnh Đại Bàng Lửa hốt hoảng bay lên, tiện thể lôi luôn đám người Vũ Minh ra khỏi hố

Thoát khỏi hố, cả đám đều thở dài nhẹ nhõm

Dân mạng cũng há hốc mồm nhìn họ, trong phút nguy cấp, lại có thể nghĩ ra biện pháp đảo ngược thoát chết như thế, đúng là thiên tài sáng ý

Chỉ riêng Trương ca là khác, hắn cũng sững sờ, nhưng không phải là cách đám người Vũ Minh trốn thoát, mà là cách hắn điều khiến sợ xích biến hóa

Bởi khoảng cách càng xa, tinh thần điều khiển vũ khí càng yếu, thủ lĩnh Đại Bàng Lửa cách mặt đất chí ít cũng 30 mét, khoảng cách này điều khiển hắn cũng làm được, nhưng hắn là Dung Linh cường giả, mà bọn họ đây? Một đám Tụ Huyết cảnh học sinh

Khoảng cách này đừng nói là Tụ Huyết cảnh, ngay cả Thông mạch cảnh cũng khó mà điều khiển tự nhiên như thế, nhưng trong đám người đó lại có người làm được

“Trời sinh tinh thần lực cường đại” đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu của Trương ca lúc này, bởi không có cường giả đỉnh cấp nào mà tinh thần lực không khủng bố cả, thậm chí có những người tại Tụ Huyết cảnh nhưng tinh thần lực lại đạt cấp bậc Dung Linh cảnh, đây là thiên phú, cũng là trời sinh, chỉ tiếc điều này không phải công khai, đây là bí mật của võ giả liên minh, và hắn, Trương ca cũng chính là người của võ giả liên minh, chuyện này liên bang cũng chỉ có cao tầng mới biết được

Khi vừa thoát ra khỏi hố, Vũ Minh liền ném sợi xích cho Cao Đạt, Cao Đạt nhận được liền nắm chặt, chỉ là sức kéo của thủ lĩnh Đại Bàng Lửa quá lớn khiến hắn khó đứng vững

Thấy thế Đường Nguyệt, Vân Hương cùng Vân Phong liền lại giúp đỡ. Nhất thời con ma thú thủ lĩnh bị kéo chặt tại chỗ

Vũ Minh cùng Cao Hải liếc nhìn nhau, hiểu ý bắt đầu dựa theo sợi xích leo lên

Khi 2 người leo lên đến nơi, tiếp đó liền liên tục đâm kiếm vào cánh con thủ lĩnh, chỉ là cấp 3 ma thú phòng ngự có chút cao, họ lại không dùng được chân nguyên lực vào vũ khí, chỉ có thể dùng khí lực đâm

Điên cuồng đâm, đâm… Cho đến khi con thủ lĩnh cánh bị đâm thủng mới kéo theo cả 2 cùng rơi xuống đất

Vừa rơi xuống, đón tiếp nó liền là búa to gậy lớn

Đám dân mạng thấy cảnh này, ngoài rung động vẫn là rung động

Từng uy nghiêm Đại Bàng Lửa, từng là bá chủ không trung, từng là nỗi ám ảnh cho rất nhiều nhân loại và ma thú

Vậy mà bây giờ kết cục lại bi thảm như thế này! Người thì máu me đầm đìa, lông trên lưng bị đập rụng gần hết, ánh mắt đầy tơ máu do tức giận. Thật mẹ nó thảm

“Ai có thể nói cho ta biết, đây không phải là đóng phim đi?”

“Ngươi ngu ngốc sao? Đạo diễn nào có năng lực bắt Đại Bàng Lửa cả 1 đàn hợp diễn?”

“Đồng ý trên lầu”

“Ta có chút không thở được, đây quả thật so phim kinh dị còn đáng sợ”

“Nhưng tên này là ai? Mau mau tìm thông tin của họ nhanh lên, ta nghĩ sau lần này họ chắc chắn nổi tiếng toàn liên bang”

“Tên kia ta biết, chính là cái tên bên cạnh cô nàng mặt ngây thơ kia, hắn tên Cao Hải, biệt danh Máy Thu Hình Di Động”

“Ra là hắn”

“Ha ha, thì ra là hắn, xem ra cuộc thi đi săn tại trung tâm giải trí càng ngày càng thú vị”

Dân mạng bàn tán xôn xao, trong khi đó đám người Vũ Minh vẫn hăng say thoải mái đánh đập thủ lĩnh Đại Bàng Lửa

Chỉ là không chờ bọn họ đánh thoải mái, đám Đại Bàng Lửa còn lại liền lao xuống hất họ ra ngoài, trong đó 2 con ma thú liền cắp lấy con thủ lĩnh bay lên cao chạy trốn

Nhìn thấy đám Đại Bàng Lửa trốn chạy, cả đám người Vũ Minh sửng sốt 1 chút sau đó cười to, rồi tiếp theo họ ngồi xuống thở dốc, không có cách, thật sự quá hao phí thể lực

Lúc này Trương ca thấy cuộc chiến kết thúc, hắn mới chậm ra bay ra ngoài, nhìn đám người Vũ Minh cười nói

“Thật là 1 cuộc chiến đặc sắc”

Đột nhiên xuất hiện người khác, đám người Vũ Minh liền khẩn trương, nhưng thấy người đó bay trên bầu trời liền thở ra 1 hơi. Họ biết đây là cường giả đến cứu họ, Cao Đạt lúc này mới nhớ tới điều gì bật dậy chửi bới

“Con mẹ nó ngươi tại sao bây giờ mới xuất hiện? Chúng ta dùng mạng nhỏ liều chết chiến đấu, ngươi lại đứng ngoài quan sát xem kịch vui? Ngươi mẹ nó có phải hay không muốn chúng ta chết mới chịu đi ra?”

“Các ngươi còn không phải chưa có chết hay sao?” Trương ca chỉ cười cười nhìn hắn

“Ta… ngươi…” Cao Hải nghẹn lời, đúng a, bọn hắn được vòng năng lượng bảo vệ, đâu có chết được, nhưng mà hắn vẫn có chút không thoải mái, muốn nói gì lại bị Trương ca cướp lời

“Hơn nữa, nếu ta nhìn không lầm, các ngươi hẳn là rất tức giận, hành hạ chúng nó như thế, cũng nguôi giận phần nào đi? Ngươi xác định lúc đó muốn ta đi ra?”

Nghe lời Trương ca nói, cả đám bắt đầu ngẩn người, sau đó cười khổ, đúng a, cơn giận này không phát tiết bọn hắn thật khó chịu! Bây giờ xả giận xong, trong lòng thật mẹ nó sảng khoái

“Được rồi, ta đại nhân đại lượng không trách ngươi” Cao Hải biết đuối lý nhưng vẫn cứng rắn nói

“Còn mạnh miệng” Trương ca cười cười lắc đầu, sau đó vung tay lên, cánh cửa không gian xuất hiện trước mặt bọn họ

“Được rồi, đi vào đi”

Thấy cánh cửa không gian, đám người Vũ Minh liền đứng dậy, chỉ là đi đến cổng, Cao Đạt lại đột nhiên dừng lại, sau đó cười hắc hắc quay lại

Mọi người còn không biết hắn muốn làm gì thì hắn bước đến xác những con Đại Bàng Lửa “trụi lông”, bắt đầu thu thập vào không gian trang bị

“Ngươi làm gì?” Cao Hải khó hiểu hỏi

“Ha ha, bị hành hạ lâu như vậy, mang chúng về nướng ăn cho hả giận a”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN