Chửa Trước - Chửa Trước - Phần 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3114


Chửa Trước


Chửa Trước - Phần 7


Tôi thật sự ghét cay ghét đắng người đàn ông đối diện và là chồng của mình…

Tự bơi vào bờ tôi đi thong dong trên bãi biển trong khi ở khách sạn mọi người đang ùa ra hỏi Lâm…

Nhân viên: Có cần gọi thợ lặn k ạ

Lâm: K cần

-Sao vậy ạ

-Đã bảo k cần rồi ( cáu bẩn) …

Vào trong phòng tôi tắm rửa sạch sẽ rồi giật mình khi thấy anh ta ngồi bên ngoài…

“ Anh làm gì ở đây”

-Ô hỏi hay nhờ,chồng về ngủ với vợ mà lại hỏi làm gì

-tôi tưởng anh đi với mấy cô chân dài của anh

-Đi chán rồi còn gì giờ lại thích về với chân ngắn…( anh ta vỗ mông tôi gạt tay)

-Đừng động vào nhau

-Quá hay…thế lấy cháu về để ngắm à

-Tôi đang có thai nên chú đừng động vào người tôi

-Chú nói cho cháu biết chú thích động đấy,nào làm gì nhau ( anh ta cởi áo tiến dần ra chỗ tôi)

-Tôi không có tình cảm với chú

-Tình cảm là cái quái gì nhỉ…( anh ta cởi quần tôi thấy rõ chiếc sịp đỏ,tôi lùi ra sau vướng cái bàn anh ta đỡ lấy eo)

-Chú dừng lại đi

-Sao phải dừng lại

-Trên mặt chú ,cách mép một chút có một hạt đen và cháu đoán là hạt dưa hấu

Lâm ngại quay đi chạy ra gương soi

Lâm: Mình có ăn dưa hấu đâu nhỉ

Thấy tôi ôm bụng cười

Tôi: Chú dễ bị lừa thế…

Lâm rất tức nhưng chẳng thể làm gì Hạnh vì cô gái lên giường đắp chăn nằm ngủ ngon lành…

Lâm: Này,thói ở đâu mới về nhà chồng mà cứ ngủ lăn quay ra thế

Tôi: Cháu đã về nhà chồng đâu,đây là khách sạn mà…( nói rồi mắt nhắm tịt)

Lâm người cởi trần mỉm cười khi thấy Hạnh ngủ ngon lành…anh ta định sờ tay lên má Hạnh thì điện thoại reo…

Lâm: Em bị sao,ok a sẽ bảo bạn anh lo việc bên đó cho em…bình tĩnh đừng khóc nữa…

Lâm mặc vội đồ rồi quay đi…

Lúc tôi tỉnh dậy thấy lễ tân nói với tôi rằng anh ta đã đi,tôi tự dưng thấy tủi thân k nghĩ rằng anh ta sẽ đi mà k nói 1 lời nào như vậy…thế nhưng tôi dặn lòng dù sao sớm muộn cũng sẽ chia tay không nên quá suy nghĩ nhiều…gương mặt tôi vô hồn đi bộ ra bãi biển…

Đang ngồi ngắm biển một mình thì thấy 1 cô gái khóc ngồi gần đó mặc áo đồng phục nhân viên khách sạn…tôi đứng dậy đưa cho cô gái đó gói giấy ăn…

Cô gái: Cám ơn ạ

-Chị làm ở khách sạn này à

-Dạ vâng thưa quý khách ( lau vội nc mắt)

-Đừng ngại kp quan tâm đến em đâu

-Dạ vâng ( lại thấy rơm rớm)

-Sao chị khóc vậy

-Mẹ chị ở quê ốm nhưng xin nghỉ thì họ bảo khách sạn đang đông khách nếu nghỉ thì cho nghỉ hẳn…chị còn 2 đứa con mất việc cũng k dc

-Cái khách sạn ghê gớm thật,đi…em đi nói lý với họ cho

-Thôi chị k dám đâu,lại bảo đi nói chuyện với khách hàng

-Khách hàng nói biết đâu họ nghe thì sao

-Em có phải là con dâu của chú Thanh k

-Dạ vâng cái này …( kb cả tên bố chồng)

-Lễ cưới của em cưới kín nhưng chị nhớ có nhìn thấy em rồi …

-Chị quen bố chồng em ạ

-Ông ấy là chủ tịch của khách sạn này mà

Tôi thật sự sốc…tôi hoàn toàn kb gì về gia thế của chồng mình…

Thấy tôi và nhân viên đang nói 1 người đi ra quát chị nhân viên

“ Phó tổng vừa đến đấy còn đứng đây nữa”

-Tôi xin lỗi

-Cô thích nghỉ việc rồi hả ,ngứa cả mắt làm thì chểnh mảng ( giọng quản lý bắt nạt)

Tôi: này chị sao chị lại cứ nói vs nhân viên giọng như vậy được,mình làm sếp phải bao dung thì mới đi xa hơn dc chứ

Quản lý: Cái này là xử lý nội bộ nên có thể quý khách hiểu nhầm

Tôi: Nghe chị nói em biết chị đang bắt nạt người dưới rồi đấy …

Người đàn ông mặc vest đen đi tới bảnh bao bóng loáng nhìn lừ mắt quản lý

Đàn ông: có chuyện gì vậy

Quản lý: Dạ k có gì

Tôi: Có đấy,nhìn anh bóng sáng thế này tôi nghĩ nên nói chuyện với anh

Đàn ông :Dạ vâng quý khách cứ góp ý

Tôi: Thứ nhất chị này mẹ ốm mà bảo xin nghỉ thì họ bảo nghỉ thì cho nghỉ luôn,nthe là k có đạo đức ,thiết nghĩ trong cuộc sống cái gì cũng phải có đạo đức đúng chứ

-Đúng vậy quý khách góp ý chúng tôi xin ghi nhận điều này…

Tôi nói rồi quay đi

Quản lý: Phó tổng Thành người đó là vợ của phó tổng Lâm ạ …

Thành: Vậy sao…thú vị…ít tuổi nhưng lời nói sắc sảo…( cười)…

Tôi trở về nhà bố mẹ đẻ mà không về nhà chồng…bố mẹ tôi giật mình

Bố: Sao con về thế,chồng đâu

Tôi: Con cũng kb anh ta đi đâu,đến nhà anh ta hiện tại ở đâu con còn chẳng biết

Mẹ: Sao lại thế

Tôi: Nói sau đi con buồn ngủ lắm…

Lâm đang ngồi hút thuốc và thu tiền của các quán karaoke …

Lâm: Dạo này quán B làm ăn hơi chậm đấy nhé

Quản lý B: Cái này do bên đó dạo này làm căng quá nên khoản gái mú bọn em k dám điều đến

Lâm: Các quán khác nó có phải chiêu trò gái mú gì đâu mà vẫn tăng doanh thu,vớ vẩn hay chúng mày lấy đắt quá họ chạy k dám đến lần 2

-Dạ k có đâu em nào dám anh Lâm … ( sợ sệt)

Điện thoại của Lâm reo

Lâm: Em về rồi à ( cười rạng rỡ)

Bên đầu dây bên kia là Thanh bạn chơi từ nhỏ với Lâm

Thanh: Em vưa xuống sân bay là gọi cho a ngay nè

Lâm: Để anh qua đón em

Thanh: K cần,giờ em chuyển chuyến bay thẳng vào Đà Nẵng,em muốn gặp anh Thành ngay bây giờ…

Lâm trùng gương mặt cười nhạt

Lâm: Vậy em đi cẩn thận

Thanh: Hâm vậy ,lúc nào ra e sẽ gọi anh sau

Lâm: uk…

Tôi đang ở nhà bố mẹ đẻ thi điện thoại reo,số của mẹ Lâm

Mẹ L: Mẹ vừa qua nhà hai đứa thấy con chưa về nhà…

-Con chưa có địa chỉ nhà

-Ô vậy sao,Lâm nó k bảo gì con à

-Dạ k

-Vậy con về đây đi,nhà mà để trống trơn văng tanh vậy ngta cười cho

-Vâng mẹ cho con địa chỉ ạ…

Trở về địa chỉ nhà Lâm,căn nhà mà tôi và mẹ từng đến thế nhưng tôi k nhớ ra nổi là phố nào,cũng chẳng muốn gọi anh ta

Mẹ L: Con quán xuyến làm sao để ck con về nhà ăn cơm đúng bữa cho mẹ

Tôi: Vâng…

Vừa nói xong thấy anh ta đi về

Lâm: A…vợ…đang định gọi cho em

Tôi: Chú chắc gì đã nhớ đến tôi mà gọi

Mẹ L: Sao lại chú cháu gì ở đây,phải gọi là anh chứ

Lâm xoa

Lâm: Cái này cháu nắn nên cô k cần dậy ,người của cháu thì cháu bảo đươc

Mẹ L: Các cụ nói dậy vợ từ thuở bơ vơ mới về con quên à

Lâm: Các cụ mất hết rồi giờ dậy kiểu đời mới hơn…

Tôi nín cười

Lâm: đứng đấy à…đi dọn nhà đi…( giọng quát quát)

Tôi cầm chổi dọn nhà cửa thấy mẹ Lâm đi về anh ta đổi giọng…

Lâm: Lên phòng dọn

-Cháu dọn ở dưới cũng dc

-Bảo lên sao cứ cãi

-Thì cháu dọn dần

-Đã thế dọn sạch sẽ vào,k dc để 1 tí bẩn nào

-Cô giúp việc dọn sạch r mà chú củ hành thế

-Cô giúp việc từ mai cháu cho cô nghỉ 1 tháng có lương

Giúp việc: Vâng cậu Lâm

Anh ta nhìn tôi rồi cười khẩy ,tôi biết anh ta cố tình

Lâm: Làm đi còn đứng đấy nhìn

-Cháu đang bầu thì vc nhà phải san sẻ chứ

-San xong chết đói à,vc của đàn ông cao cả hơn nhiều nhé,hơi đâu mà lo vc phụ nữ

-Mẹ cháu bảo là đàn ông cũng phải làm như pnu

-Nói câu nữa chú trả thẳng về nhà cho mẹ cháu bảo đấy…

Tôi lụng bụng rồi lau dọn,anh ta củ hành bắt lau đi lau lại cái ghế …

Lâm: Chưa sạch vẫn có bụi ( anh ta mang kính phóng đại ra soi) lau tiếp đi bh sạch thì thôi

-Sạch lắm r mà

-Mắt kém à có thấy bẩn k

Lâm quay đi cười một mình ra vẻ hành dc Hạnh…

Tại Đà Nẵng

Nhân viên gõ cửa phòng phó tổng

Nhân viên: Anh Thành có chị Thanh gặp

Thanh lao qua người nhân viên vào ôm lấy cổ Thành

Thanh: Anh có nhớ em k này

-A đang bận,đây là chỗ làm việc

-Sao a cứ mải làm vậy,anh Lâm cũng là phó mà a ý rảnh rang suốt mà

-Anh và Lâm là hai người khác nhau,a k sống như Lâm dc và ngược lại

-ở bên kia em gọi cho anh hỏi về chuyện đính hôn xem nhà a chọn ngày nào

Thành đang kí r khựng lại đứng dậy

Thành: Anh bận họp…

Nói r đi thẳng để Thanh đứng buồn bã với đôi mắt đỏ ngầu…

Tôi dọn sạch phòng của anh ta thấy bức ảnh của anh ta tôi hà hơi vào bức ảnh

Lâm: Nhổ nc bọt vào mặt chú đấy à

-Đâu đâu có…

-Lau nốt cái tủ áo đi

-Cháu lau rồi mà

-Chưa sạch …nói cứ cãi ( Lâm quay đi cười tủm)

Điện thoại của Lâm reo…

Lâm: Alo gì vậy e

Thanh: Em buồn quá anh ( khóc)

-Lại sao vậy

-Anh Thành dường như k muốn đính hôn vs em…anh ấy chỉ ngó lơ em…em phải làm sao đây ( Lâm buồn bã cau mày)…

Tôi đang đứng trên ghế lau tủ thì thấy ghế bập bênh…tôi sợ bám vào nóc tủ rồi gọi

Tôi: Chú Lâm…đỡ hộ cháu cái ghế với

Lâm đứng ngoài hành lang cứ nói chuyện điện thoại…

Lâm: Em đừng khóc nữa dc k

Thanh: Anh có thể vào đây với em dc k,em muốn đi uống rượu

-Ngay bây giờ sao

-Phải ngay bây giờ…

Tôi gọi khi ghế thấy kêu rắc…

Tôi: Chú Lâm …ghế săp gẫy rồi

Lâm đang nghe điện thoại nghe tiếng ruỳnh …anh ta vội vã chạy vào thấy Hạnh đang nằm dưới sàn bị chiếc ghế đè lên…Hạnh ôm bụng…

Lâm: Ôi trời…( nhấc vội ghế vứt máy trên giường) có sao k vậy…

Tôi: Cháu đau bụng quá ( khóc)

Lâm: Đừng làm chú sợ nhé

Tôi: Cháu đau quá ( khóc bám vào vai)

Lâm bế tôi đứng dậy đi vội

Lâm: K sao đâu chắc va đa mông thôi

-k cháu đau bụng…

-Đau mông thôi…( nói xoa)…

Thanh trong điện thoại nghe thấy tiếng Lâm nói vs Hạnh

Thanh: Bên cạnh anh có người đàn bà nào đó rồi sao…

Lâm đưa tôi lên xe lái vội vã…

Lâm: Thôi đừng khóc sốt ruột

Tôi: Đau quá mẹ ơi…

Lâm lái xe phóng vơi tốc độ kinh hoàng mặt đầy vẻ lo lắng…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN