Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4 - Chương 11: Kiểm tra hồn lực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4


Chương 11: Kiểm tra hồn lực


Dịch: Đức Thành

“Ba mẹ đang nói gì vậy, sao con nghe không hiểu?” Lam Hiên Vũ tò mò mà nhìn cha mẹ, cái vẻ mặt tò mò này của hắn càng nhìn lại càng thấy đáng yêu.

Nam Trừng nhịn không được mà ôm chầm lấy đứa bé, nàng hôn một cái lên luôn mặt trắng nõn của hắn rồi cười híp mắt mà nói: “Không có gì, lát nữa ba sẽ giảng cho con những kiến thức về hồn sư, được không?”

“A…vâng” Lam Hiên Vũ gật đầu nhẹ.

“Con phóng thích vũ hồn ra cho ba xem một chút.” Lam Tiêu có chút ghen mà nhìn con mình. Hắn nhận ra, từ lúc hắn quen biết Nam Trừng tới giờ thì nàng còn hôn thằng bé nhiều hơn mình a.

“phóng thích nó ra bằng cách nào vậy ba!” Lam Hiên Vũ ngây thơ mà hỏi.

Lam Tiêu nói: ” Con tập trung tinh thần nghĩ đến cây cỏ trước kia từng xuất hiện đó, hãy cảm thụ xem trong cơ thể mình có gì kì lạ không.”

Lam Hiên Vũ nhắm chặt hai mắt, hắn yên lặng mà cảm thụ những biến hóa của thân thể. hắn vừa mới tập trung được một chút thì trong cơ thể lại ngứa thoáng một phát làm hắn sợ tới mức lập tức buông lỏng tinh thần.

Thế nhưng cảm giác ngứa ngáy lại đột nhiên biến thành một luồng khí tức ấm áp chảy xuôi toàn thân, ngứa ngáy đã không còn nữa mà thay vào đó là một loại cảm giác cực kì thoải mái, hắn theo bản năng mà giơ hai tay lên.

Một vầng sáng màu lam lóe lên, hai ngọn cỏ dần chui ra từ bàn tay của hắn rồi lên như diều gặp gió, rồi nó cứ như vậy mà lớn tới gần hai mét mới dừng lại.

Lần này Lam Tiêu mới kịp cẩn thận mà quan sát. Đó là một cây cỏ màu lam sáng bóng nhàn nhạt, và cũng lớn hơn Lam ngân Thảo thông thường khá nhiều, nhưng đúng là ngoài thứ này thì nó chẳng có gì khác so với Lam Ngân Thảo bình thường cả.

“Nó không giống với cây thật. Thật lớn a!” dù sao Nam Trừng cũng là một nghiên cứu viên của sở nghiên cứu nên nàng cũng nắm tương đối rõ những tri thức về Lam Ngân Thảo.

Lam Tiêu nói: “Ngươi đem thiết bị kiểm tra hồn lực tới đây để kiểm tra cho Hiên Vũ một chút.”

“Ừm.”

Nam Trừng vào phòng lấy thiết bị kiểm tra hồn lực ra, đối với những gia đình có hồn sư thì có thể nói thứ này là một vật khá thiết yếu.

Từ vạn năm trước, khi mà Đấu La Tinh được tiến hóa đến nay thì mức hạn đẳng cấp của hồn lực đã biến từ một trăm cấp thành một trăm hai mươi cấp, cứ vượt qua chín mươi cấp là sẽ được coi là thần giai.

Mà loại dụng cụ này đủ để kiểm tra hồn lực dưới bảy mươi cấp.

” con hãy nắm tay vào tay cầm kia, sau đó thì điều động hồn lực trong người như lúc con phóng thích vũ hồn”.” Nam Trừng đưa thiết bị kiểm tra hồn lực cho Lam Hiên Vũ.

Máy kiểm tra hồn lực này là hình tròn, mặt phía trên nó có một cái màn hình hình tròn hướng về phía trước, hai bên có tay nắm. Cái thứ này thậm chí không cần có hồn đạo pin, vì khi kiểm tra thì tất nhiên sẽ phải rót hồn lực vào, mà rót hồn lực vào xong thì cũng kiểm tra xong luôn rồi.

Lam Hiên Vũ nắm chặt lấy hai tay cầm, bởi vì cái cảm giác sảng khoái sau khi ngứa cũng không tệ lắm nên hắn cũng không còn sợ hãi như lúc đầu, một loại năng lượng đặc thù tuôn ra từ hai tay hắn mà chui vào thiết bị kiểm tra.

Lúc này Lam Tiêu cùng Nam Trừng đều tập trung tinh thần mà nhìn chăm chú vào máy kiểm tra.

Trên màn hình thoáng lóe lên một chút. có vẻ như sắp xuất hiện số liệu, thế nhưng nó lại chỉ lóe một cái rồi vụt tắt.

Hai người gần như cùng ngẩng đầu lên mà nhìn nhau, đều nhìn ra sự không dám tin trong mắt nhau. Vì tình huống này tức là không có hồn lực a!

Thế nhưng cái Lam Ngân Thảo của thằng bé đặc biệt như vậy sao lại không có hồn lực được?

Ngay sau đó một cái nháy mắt thì đột nhiên máy kiểm tra lại chấn động mạnh, một cột sáng bắn thẳng lên chừng một xích, ánh sáng màu trắng rõ ràng thực chất vô cùng.

Bởi vì nó xuất hiện đột ngột nên cũng dọa cho Lam Tiêu cùng Nam Trừng sợ nhảy dựng lên, bọn hắn kinh ngạc mà nhìn vào thiết bị kiểm tra.

Một xích? Một xích có nghĩa là gì chứ?

Một tấc là một bậc hồn lực. Một xích chính là mười cấp. Mà đối với người vừa mới thức tỉnh thì mười cấp chính là cực hạn. Nói cách khác, đứa nhỏ này có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực!

Đây là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực a! Cho dù bây giờ khoa học kĩ thuật đã cực phát triển nhưng Tiên Thiên Mãn Hồn Lực cũng vẫn là một thứ cực kì hiếm thấy. Chỉ có những đại gia tốc từ thời thượng cổ lưu truyền xuống hoặc phải có Võ Hồn cực kì cường đại mới có thể xuất hiện.

Tiên Thiên Mãn Hồn Lực cũng được coi là một tồn tại ngang bằng với thiên tài, bất cứ ai có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực đều được liên bang coi trọng. Một khi xuất hiện thì sẽ nhận được toàn bộ học bổng. Nói cách khác thì trước khi hắn tốt nghiệp tại một học viện hồn sư cao đẳng nào đó thì liên bang sẽ chịu tất cả phí tổn cho hắn, thậm chí còn có thêm phụ cấp.

Tất cả mọi người đều giống nhau, có thể bắt đầu từ lúc thức tỉnh vũ hồn. Nhưng khác nhau là vẫn phân ra cấp bậc. Một gã hồn sư có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, chỉ cần hắn không phải tình huống đặc biệt là có thể nhờ vào hệ thống tu luyện hoàn thiện của liên bang mà tu luyện tới Phong Hào Đấu La. Mà phong hào đấu la cũng đã là một tồn tại cao tầng, cũng giống như thời thượng cổ mà bình dân có thể tiến vào tầng lớp quý tộc vậy.

Sáu tuổi mà Võ Hồn là cái gì thì sẽ có quan hệ trực tiếp với võ hồn của cha mẹ, bởi vì đây là do tính di truyền. Nhưng cũng không phải là tuyệt đối, bởi vì cũng có những trường hợp biến dị, có biến dị sẽ trở nên suy yếu, mà cũng có nhũng biến dị lại cực cường đại, Nếu biến dị mà còn xuất hiệnTiên Thiên Mãn Hồn Lực thì chắc chắn sẽ là một bước lên trời.

Mà lúc này võ hồn của Lam Hiên Vũ chính là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực. Nhưng cũng chỉ là Lam Ngân Thảo a!

“Trong lịch sử nhân loại chúng ta thì võ hồn Lam Ngân Thảo có thể xuất hiện Tiên Thiên Mãn Hồn Lực có lẽ cũng chỉ có một người. Cho dù vị được mệnh danh là chúa cứu thế kia cũng không phải Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.” Nam Trừng lẩm bẩm nói.

Lam Tiêu nhíu mày, “Ý của ngươi là vũ hồn của Hiên Vũ là Lam Ngân Hoàng?”

Nam Trừng cười nói: “Còn có cách giải thích nào tốt hơn đây?”

Lam Tiêu lắc đầu, “Không đúng. Nếu như hắn là một người được sinh ra như bình thường thì còn có thể. Mặc dù những tư liệu về Lam Ngân Hoàng rất ít nhưng ngươi đừng quên Hiên Vũ sinh ra như thế nào.”

Đúng vậy, Lam Hiên Vũ sinh ra từ trứng a! Chắc chắn sẽ không phải hệ Thực Vật.

“Chẳng lẽ không phải? Vậy đây là cái gì?”

Lúc này Lam Hiên Vũ đang chăm chú nhìn cột sáng kia, mà hắn đang cảm thấy cơ thể của mình càng lúc càng ấm áp, có vẻ như trong cơ thể đang có một loại lực lượng nào đó đang tuôn ra cuồn cuộn, thoải mái không nói lên lời.

Khi hắn còn nhỏ thì thân thể cũng không khác gì so với người bình thường, thậm chí còn yếu hơn một chút so với những bé trai khác. Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy mình khỏe hơn không biết bao nhiêu lần

Lam Tiêu lấy lại thiết bị kiểm tra từ trong tay hắn, sau đó ngồi xổm xuống mà nói với hắn:”Hiên Vũ, con đồng ý với ta một việc được không?”

Lam Hiên Vũ gật đầu nhẹ”Vâng, có chuyện gì vậy ba?”

Lam Tiêu nói: “Những thứ vừa xuất hiện lúc kiểm tra không được nói với bất kì ai, nếu có ai hỏi con có bao nhiêu cấp hồn lực thì con phải nói là ba cấp”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN