Chung Tình
Chương 2: G tinh [2]
Tần Vân thật sự cảm thấy mình rất khổ bức, sinh ra làm cấp thấp Dẫn đường còn chưa tính, không được che chở thì chớ, trái lại còn bị Lính gác đánh…
Elberna:
“…Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang mắng thầm ta… Tư duy xúc tu của ngươi niết đau ta!”
Bạch hồ nhẹ nhàng nhảy lên đầu vai Tần Vân, đuôi to giống như khăn choàng quấn 1 vòng quanh cổ hắn. Elberna xoa xoa thái dương bị niết đau, nhìn thoáng qua tinh thần hệ của mình.
“Nó đối với người khác đều thực cảnh giác, với ngươi thì không.” – Elberna nựng nựng cằm bạch hồ – “Ngươi tựa hồ đối với bất kì tinh thần hệ nào của Lính gác cũng thực hợp.”
Tần Vân:
“Đó là bởi vì ảnh hưởng của ta rất nhỏ, tinh thần hệ chỉ có khi cảm giác nguy hiểm hoặc tinh thần hệ cường đại hơn mình mới có thể biểu hiện khẩn trường cùng thần phục. Ta không có tinh thần hệ, tự nhiên không gặp tình huống này.”
Elberna ngẫm lại, có vẻ có lí. Hắn cùng Tần Vân hướng tiền tuyến mà đi, Cessna trên đường rẽ sang hậu cần doanh phía bắc, các Dẫn đường khác cũng cùng Lính gác tản đi các khu khác nhau.
“Nghiêm trọng nhất hẳn là đều ở chỗ chúng ta.” – Elberna nhanh chóng lắp ráp 1 chiếc phi cơ loại nhỏ, hắn nhìn thoáng qua Tần Vân – “Chỉ có mình ngươi đi trước, có thể sao?”
Tần Vân nhíu mày: “Ngươi phải tin tưởng ta, trưởng quan.” – Hắn nói xong liền sải bước đến ghế đơn trước đài điều khiển.
Elberna phất phất tay, hắn vừa được Tần Vân sơ lí ý thức vân, các loại trạng thái có thể nói đều hoàn toàn max, hơn nữa tinh thần hệ vốn là hồ loại (hồ trong hồ ly), không cần phi cơ di chuyển, tốc độ cũng không hề chậm.
“Được rồi…” – Tần Vân hít sâu 1 hơi, đeo mặt nạ bảo hộ vào, hắn trấn định tự cổ vũ mình – “Lên a! Tần Vân! Hơn 100 bệnh thần kinh đang chờ ngươi a!”
Elberna: “…”
Tuy nói G tinh đều là động vật lưỡng cư bậc thấp, nhưng bù lại thể tích rất lớn, máu nhiều da dày, muốn đánh chết 1 con phải 2 Lính gác mới đủ dùng.
Lúc Tần Vân đến nơi, mấy chục Lính gác đang bao vây tiễu trừ (tiêu diệt) một ổ cự xà, bởi vì số lượng quá nhiều, thể tích quá đại, ý thức vân của các Lính gác phân tán phi thường hỗn loạn. Tần Vân thật xa liền cảm giác được vài tinh thần hệ đã sắp phát điên.
“Nga, thiên nột (trời ơi)…” – Tần Vân mở cửa phi cơ, nhìn xuống bên dưới xem xem – “Con sói xám kia tính tình quả thật quá nóng nảy…”
Hắn không dám tùy tiện nhảy xuống chiến trường, chỉ có thể bay tầm thấp, thử để lộ tư duy xúc tu, sói xám hiển nhiên phát hiện hắn.
“Ngoan, tiểu ca nhi.” – Tần Vân điều khiển tư duy xúc tu dọc theo sống lưng sói xám chậm rãi đụng đến đầu – “Giúp chủ nhân ngươi đi cắn cái đuôi con rắn kia… đúng, chính là con đó!”
Lính gác có sói xám ngẩng đầu lên, Tần Vân liếc mắt 1 cái liền nhận ra người nọ:
“Chương Tiến!”
Đều là người châu Á, Tần Vân hiển nhiên ấn tượng Chương Tiến khá sâu. Cảm xúc của gã đã dần ổn định lại, động tác lưu loát đem cự mãng dài 30m cắt thành 2 nửa, gã đứng trên 1 khối cự nham (đá to) hướng Tần Vân mở ra 2 tay:
“Huynh đệ! Nhảy xuống!”
Tần Vân không chút do dự nhảy khỏi khoang điều khiển.
Chương Tiến tiếp được hắn liền hoảng sợ:
“Ngươi như thế nào nặng vậy!?”
Tần Vân chỉ chỉ bao cấp cứu trên lưng:
“Thứ này đến 20kg đâu.”
Hắn nhanh chóng vươn ra tư duy xúc tu quét qua ý thức vân của đối phương, nhíu mày nói:
“Ngươi đã liên tục tác chiến quá 96 giờ đi, Dẫn đường lúc trước đâu?”
“Sớm trở về bên hậu cần.” – Chương Tiến có chút bất đắc dĩ, sói xám nhìn thấy Tần Vân phi thường kích động, nức nở chạy đến ôm đùi Dẫn đường – “Dẫn đường các ngươi thể lực quá kém, trừ ngươi, mấy người khác đều giống như tiểu nương môn (em gái nhỏ).”
Tần Vân tức giận nói:
“Thực xin lỗi a, ta không phải tiểu nương môn.”
Chương Tiến cười ha ha chủy (đấm nhẹ) hắn 1 quyền: “Ngươi là chiến hữu của chúng ta.” – Gã nói, hoàn mỹ hành quân lễ – “Tần Dẫn đường! Cảm tạ ngài kịp thời trợ giúp!”
“Đừng làm màu.” – Tần Vân cười đạp qua gã 1 cước, hắn nhanh chóng xử lý chút ngoại thương cho Chương Tiến, lúc thong thả lại giúp sói xám làm tinh thần khai thông – “Ta tự tìm đường chạy, ngươi không cần bảo hộ ta, nên sát thế nào liền sát thế ấy, tranh thủ tốc chiến tốc thắng.”
Chương Tiến không phải thực yên tâm: “Vừa chạy vừa khống chế, đầu óc hay không sẽ quá mệt mỏi? Thể lực ngươi đủ sao?”
Tần Vân:
“Yên tâm đi, chỉ là vài con rắn, ta tin tưởng tốc độ của các ngươi.”
Chương Tiến cùng hắn chạm quyền:
“Chính mình cẩn thận, thật sự không kịp cũng đừng dùng xúc tu.” – Gã đùa cợt nói – “Cấp mấy đại lão gia kia đều liếm 1 ngụm… ngươi cũng không chịu thiệt a ha ha!”
Tần Vân đáp lời bằng cái trợn trắng cùng 1 ngón giữa.
Vác theo siêu đại bao cấp cứu xuyên qua trận hỗn chiến đích xác không phải 1 việc dễ dàng. Tư duy xúc tu của Tần Vân cơ hồ không có cơ hội thu hồi qua, nếu cụ thể hóa một chút mà nói, dứt khoát tựa như những bàn tay đua nhau cướp người…
Các lính gác phần lớn đều nhận thức hắn, vì thế mới chạy nửa vòng, phía sau Tần Vân liền na theo 1 đống lang, khỉ đầu chó, linh cẩu… tinh thần hệ.
“Ta giúp ngươi cào ngứa đủ lâu.”
Tần Vân 1 bên vung tay 1 bên kháng nghị với mẫu phí phí (khỉ đầu chó cái) treo trên cổ mình, tinh thần hệ làm nũng với hắn, giơ lên 2 cánh tay dài ngoằng để lộ nách.
“…” – Tần Vân không thể nhịn được nữa đem nó ném ra ngoài – “Loại địa phương này tự mình cào!”
Trong các Lính gác cấp thấp, lang cùng linh cẩu tinh thần hệ số lượng nhiều nhất, bởi vì tập tính đi săn giống nhau, các Lính gác phối hợp cũng tương đối ăn ý. Tần Vân chạy 1 vòng để thăm dò trận hình săn bắn của họ, đến cuối cùng chỉ cần đứng ở 1 vị trí cố định, tư duy xúc tu liền có thể bao trùm hết toàn bộ Lính gác.
Mắt thấy cự mãng ngày càng ít, tư duy xúc tu của Tần Vân cũng chậm rãi trầm tĩnh lại, Elberna dẫn đầu rút khỏi chiến trường, đến bên cạnh hắn bảo hộ.
“…Làm sao?”
Tần Vân đồng tử ô hắc, nhưng tròng trắng mắt lại phiếm nhàn nhạt kim sắc. Elberna không nghĩ tới tinh thần lực của hắn cư nhiên cường hãn như thế, có thể bận tâm mấy chục Lính gác còn đồng thời phân thần cùng mình nói chuyện.
“Phía hậu cần truyền đến tin tức, nói có bất minh phi thuyền đăng lục (hạ cánh) G tinh.” – Bạch hồ vươn ra cái lưỡi phấn nộn, thật cẩn thận liếm mồ hôi trên trán Tần Vân – “Có khả năng là người của liên minh Olympus.”
Tần Vân cau mày:
“Đến đây bao nhiêu?”
Elberna biểu tình cũng không dễ nhìn:
“4 hàng hạm du hành vũ trụ… Nếu đều ngồi đầy mà nói, có khả năng vượt mức giới hạn.” – Dừng 1 chút, hắn bổ sung – “Hơn nữa, đại bộ phận là Lính gác.”
Tần Vân hỏi:
“Chúng ta có tăng viện sao?”
Elberna trả lời:
“Tín hiệu cầu viện mới phát đi, liền tính từ trạm hàng không gần nhất phái nhân thủ đến cũng phải mất 4 giờ.”
Tần Vân không nói gì thêm, cự mãng đã sát gần xong, kim sắc nơi đáy mắt chậm rãi rút đi, Chương Tiến cùng tinh thần hệ của hắn đang đứng đợi 1 bên.
“Thiếu tướng!” – Hắn hướng Elberna hành quân lễ, thần sắc trên mặt có chút sầu lo – “Các phí phí tại ngoài 2km phát hiện hàng hạm du hành.”
Tần Vân nhìn không được biểu tình của Elberna đang quay lưng lại, thế nhưng bạch hồ lại đột nhiên hạ thấp thân thể, hai tai dựng lên, phát ra tiếng gầm đầy phẫn nộ uy hiếp.
Hắn theo bản năng vươn ra tư duy xúc tu trấn an mà vuốt ve lưng bạch hồ, 2 vai đang buộc chặt của Elberna cũng chậm rãi thả lỏng.
“Ta để Chương Tiến mang ngươi đi trước.” – Biểu tình Elberna đã khôi phục bình tĩnh, hắn quay đầu nhìn Tần Vân – “Ngươi là Dẫn đường, trên chiến trường được hưởng quyền ưu tiên sống sót.”
“Đó chỉ dành cho trung cao cấp Dẫn đường.” – Tần Vân lãnh tĩnh phản bác – “Ta là cấp thấp Dẫn đường, là chiến sĩ, ta có nghĩa vụ lưu lại tiền tuyến.”
Elberna há miệng thở dốc, hắn còn muốn nói gì đó, lại bị Tần Vân cắt đứt:
“Hơn nữa ngươi không thể cam đoan trong chiến hạm của địch quân không có Dẫn đường.”
Trong 1 chiến dịch, có Dẫn đường và không có Dẫn đường có thể nói là 2 khái niệm hoàn toàn bất đồng. Chỉ cần 1 Dẫn đường, dù cho là vài Lính gác tính trên đầu ngón tay cũng có thể đánh tan 1 đội thuần Lính gác trên trăm người. Trừ phi có cao cấp Lính gác có khả năng áp chế Dẫn đường, bằng không dưới bất kì tình huống nào, Dẫn đường đều là nhân tố quyết định thắng bại.
“Hiện tại chỉ có thể tận lực kéo dài, để hậu cần doanh tranh thủ thời gian.” – Elberna dù sao cũng là thiếu tướng, làm 1 quân nhân, hắn đương nhiên minh bạch trên chiến trường trọng yếu nhất là cái gì – “Tần Vân, ngươi cùng Chương Tiến phụ trách mai phục, nếu gặp được đội ngũ có Dẫn đường… không cần cứng đối cứng.”
“Đánh không lại thì chạy nha…” – Tần Vân an ủi hắn – “Ta hiểu được mà, nhất định chạy thật nhanh!”
Elberna:
“…Nếu thắng được vẫn là phải đánh biết sao!”
1 tổ của Chương Tiến cộng thêm Tần Vân cũng chỉ có 10 người, mai phục tại vị trí gần nhất mà hàng hạm hạ xuống. Tần Vân mở rộng tư duy xúc tu, đối với tình huống hiện tại, nếu hắn có thể tìm được hướng đi của địch quân trước tiên tự nhiên là có lợi nhất.
“Hướng 3 giờ chỉ có 8 Lính gác, không có dẫn đường.” – Tần Vân đè thấp thanh âm nói – “Có thể bọc đánh từ phía sau… giải quyết được 1 người thì tốt 1 phần.”
Chương Tiến:
“Không có chúng ta, ngươi làm sao được?”
Tần Vân nghĩ nghĩ:
“Ta sẽ trốn ở bên này, các ngươi giải quyết xong thì trở lại tìm ta.”
Chương Tiến do dự trong chốc lát liền quyết định chủ ý, hắn gật gật đầu với Tần Vân, làm khẩu hình ‘cẩn thận’.
Thời điểm chỉ còn lại 1 mình, Tần Vân lại không có băn khoăn gì, xúc tu của hắn không thu hồi lại, thử thăm dò 1 phương hướng khác, nhưng vừa kéo dài được 1 nửa, ý thức vân của của hắn đột nhiên nhận đến công kích!
“Cao cấp Dẫn đường!”
Chỉ trong nháy mắt, Tần Vân liền có thể phán đoán ra trình độ đối phương, hắn nhanh chóng rút về xúc tu, nhưng đã chậm, tư duy võng của đối phương theo đuổi không bỏ, địa điểm hắn trốn không đến vài phút nữa sẽ bị bại lộ.
Tròng trắng mắt Tần Vân đã triệt để biến thành kim sắc, hắn nhanh chóng nhảy người lên, theo bản năng chọn hướng tương phản mà chạy như điên. Dẫn đường của đối phương cư nhiên không thèm mang theo Lính gác cũng đuổi theo đến đây.
“Cao cấp Dẫn đường quả nhiên thực ngưu nha!”
Tần Vân phẫn hận nghĩ, đừng nói hắn chỉ là cấp thấp Dẫn đường, dù cho đám người Chương Tiến đều tại, cũng không chắc chắn có thể vượt qua 1 Dẫn đường như vậy.
Tần Vân chỉ cảm thấy như có phi cơ xẹt qua đỉnh đầu, hắn tưởng là cao cấp Dẫn đường kia, vừa định quay đầu liền nghe thấy ‘ầm vang’ 1 tiếng, ngoạn ý thoạt nhìn vô cùng cao cấp kia cứ thế cắm đầu xuống đất.
Tần Vân: “…”
Cánh cửa trên nóc phi cơ lung lay 1 chút, sau đó ‘phanh’ 1 tiếng, từ bên trong bị người đạp thành 1 cái động, theo sát phía sau liền lộ ra nửa bên mặt bị huyết nhuộm đẫm.
Tần Vân còn chưa kịp phản ứng lại đây, tư duy xúc tu của hắn liền bị cường ngạnh chặt đứt 1 cái, đau đớn trong nháy mắt tràn về khiến hắn thiếu chút nữa quỳ rạp trên mặt đất.
Trong tầm nhìn xuất hiện 1 đôi giày dã chiến, Tần Vân nhịn đau nâng đầu lên, nửa bên mặt của đôi phương, huyết châu tựa như thủy tích táp nhỏ trên tác chiến phục (trang phục tác chiến), hắn mở to mắt mới nhìn rõ huy chương đế quốc trên ngực người nọ.
“Phe ta?” – Nam nhân lẩm bẩm, cau mày trừu động cánh mũi vài cái – “Dẫn đường?”
Tần Vân đau đến nói không nên lời, hắn nghĩ, tin tức tố nhạt đến như vậy ngươi còn có thể ngửi ra, quả thật là cái mũi chiến nhất trong số cẩu mũi a!
“Không có tinh thần hệ? Dẫn đường cấp thấp?” – Nam nhân hừ 1 tiếng, khinh bỉ nói – “Phế vật!”
Tần Vân: “…”
Đối phương đi vài bước vòng ra phía sau hắn, Dẫn đường địch quân đã đuổi tới nơi, lúc nhìn đến lại nhiều ra thêm 1 người liền ngây ra.
Tần Vân lúc này mới phát hiện, nam nhân vừa mới mắng mình là phế vật cũng không có tinh thần hệ.
“Coi chừng!” – Tần Vân chịu đựng đau đớn, vội vàng lên tiếng nhắc nhở – “Đó là cao cấp…”, nói còn chưa dứt lời, đối phương đã động thủ.
“Muốn câu dẫn ta?” – Nam nhân nheo mắt, 1 tay kháp cổ dẫn đường kia, hắn cúi đầu nghe nghe, sau đó lộ ra biểu tình đầy chán ghét – “Chỉ bằng ngươi?” – Vừa dứt lời, dẫn đường kia tựa như 1 bãi nước mà nhuyễn trên mặt đất, mây đỏ trên mặt lan xuống đến tận cổ.
Tần Vân trợn tròn mắt nhìn, hắn thử dùng xúc tu thăm dò, mới phát hiện đối phương đã hoàn toàn rút về ý thức võng. Về phần tinh thần hệ linh dương xinh đẹp kia… giờ phút này đang quỳ bên chân nam nhân lạ mặt, cọ qua cọ lại ống quần bẩn hề hề.
“Hắn… làm sao?” – Tần Vân không dám tin hỏi.
“Kết hợp nhiệt, bị bắt phát tình.” – Nam nhân run run chân, như là muốn ném đi thứ gì đó dơ bẩn vậy – “Ta bất quá chỉ là đáp lại 1 chút tin tức tố mà thôi, a, thật đúng là không có định lực.”
Tần Vân:
“…Ngươi là Lính gác? Tinh thần hệ của ngươi đâu?!”
“Ngươi nghĩ ta và ngươi giống nhau sao?” – Nam nhân dùng nửa con mắt không dính máu liếc xéo hắn, trào phúng cười cười – “Câm miệng cho ta, băng vệ sinh.”
Tần Vân: “…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!