Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6! - #20. Sau Trận Chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Chúng Tôi Là Đội Cơ Động Số 6!


#20. Sau Trận Chiến


Chiến hạm Ahthra.

\”E E E E!!!\” Chuông báo động kêu liên hồi còn to hơn lúc trước, màu đỏ chóa gay mắt của đèn khiến cả phi hành đoàn rùng mình lo lắng.

\”RẦM! RẦM!!!\” Chiến hạm rung chuyển chấn động dữ dội, tất cả màn hình bị nhiễu sóng tắt ngúm. Các phi công cố thao tác giữ thăng bằng lại cho hạm. Amy kinh hoảng: \”Xâm nhập từ bên ngoài thứ nguyên!!! Cơn chấn động vẫn đang tiếp tục!!! Nó….nó……nó đang hướng đến chỗ bọn trẻ!!!\”

\”Không ổn!!!\” Lindy vội nhắm mắt tập trung tinh thần cố liên lạc với con trai: \”Chrono! Chrono! Rời khỏi đó mau!!!\”

\”Chậm…..chậm rồi…..Tụi con…..bị bao vây……\” Giọng cậu rè rè rồi lập tức tắt luôn. Mặc cho cô lo lắng gắng gọi thế nào cũng không được. Chiến hạm lại tiếp tục chấn động và mất lái.

Phía dưới, sấm dội màu tím uỳnh uỳnh nổ trên bầu trời, giáng mạnh xuống biển dâng cao từng đợt sóng thần.

Fate run rẩy đôi mắt: \”Mẹ!?\”

\”Mẹ?\” Chrono còn chưa kịp thắc mắc xong, 2 luồng sấm đã nhắm ngay vào vị trí đứng của họ và Jewel Seed. Cậu kịp định hình né tránh, cứ tưởng Fate cũng vậy nhưng không ngờ cô đứng trân trân đó cam chịu, muốn cứu cũng cứu không được.

\”Á!!!\” Fate ôm người đau đớn chịu đựng, tiếng hét khản cổ xót xa. Chrono muốn đưa tay kéo cô nhưng vừa dính vào luồng sấm đã bị giật bắn chấn cả người bay ra xa, đâm vào một tảng băng vỡ. Ngụm máu đỏ phun ra, cậu khù khụ ho khan, mùi tanh tưởi ngòn ngọt trong cổ họng.

Fate, Arf và 3 viên Jewel Seed bị dịch chuyển đi, rồi thêm một cơn sấm cuối cùng, vang dội đầy phẫn nộ tức giận giáng xuống. Vì sao lại là 3 viên? Đương nhiên là Chrono đã kịp thó 4 viên rồi! Chúng vẫn còn kẹp giữa các ngón tay của cậu đây.

Lúc này may sao hạm Athra đã ổn định lại, gửi cổng dịch chuyển đến đón Yuuno, Chrono và Nanoha. Sấm sét vẫn tiếp tục tàn phá bên trong kết giới, khung cảnh hỗn độn hoang tàn đổ nát trông cứ như bãi chiến trường ngày tận thế.

Chiến hạm Ahtra đang neo đậu trong không gian thứ nguyên.

Các màn hình đã sáng lại, mọi thông số trở về bình thường. Amy còn định nói gì với Lindy nhưng quay đầu lại không thấy cô hạm trưởng đâu: \”À rế? Cô ấy đâu rồi?\”

Cả bọn phi công đồng thanh: \”Đi xem Chấp hành viên Chrono!\”

\”Ờ ha!\” Bấy giờ Amy mới ồ một tiếng hiểu ra.

Cổng dịch chuyển của Athra, Yuuno và Nanoha mỗi người đỡ một tay Chrono. Na lo lắng vuốt lưng cậu: \”Nii-sama, anh sao rồi!?\”

\”Anh….ổn….khụ khụ!!!\” Khóe miệng tràn ra vệt máu, tình hình rõ ràng không ổn tí nào. Yuuno làm phép chữa thương nhưng xem ra vẫn không thuyên giảm gì nhiều, cậu gấp gáp: \”Phải chuyển anh ấy đến trung tâm y tế mới được!\”

Lúc này cổng lớn mở ra, Lindy lo lắng hốt hoảng: \”Chrono, Chrono!\”

Cậu gian nan mở mắt: \”Mẹ……\”

\”Ể!? MẸ!?\” Cái bản mặt hai đứa ngơ ngơ ngố ngố dở khóc dở cười. Hình như trông chị kia mới hơn 25 là cùng, mẹ là thế quéo nào!?

Lindy bế ngang con trai đặt hờ lên đùi, một tay nâng đầu, một tay sờ mặt cậu xem xét tình hình, hàng lông mày không kìm được nhíu chặt: \”Ra tay ác thật!\”, khi ánh mắt đảo qua Yuu và Na mới có chút ôn hòa hơn: \”Hai đứa đi thẳng về phía sẽ có người hướng dẫn, còn cô mang thằng bé đi chữa trị đã, chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé!\” (dù gái hay giai, trong truyện của mị thì được bế công túa là chuyện bềnh thường nhá)

\”Dạ……vâng……\” Giống như lần đầu gặp, Yuuno bị cuốn hút bởi giọng nói trong veo bình tĩnh của Chrono, bây giờ hai người vô thức đáp lại, hoàn toàn đắm chìm trong ngữ điệu dịu dàng của người mẹ. Khi kịp định hình thì má con nhà người ta đã mất bóng rồi.

\”Đậu móe!\” Yuu không nhịn được mắng: \”Yêu nghiệt! Quá yêu nghiệt mà! Tui với bà mà ở lâu với mẹ con họ, chắc bị rối loạn nhận thức tuổi tác với mắc chứng thanh khống quá!\”

Na cười khổ, bất đắc dĩ giơ tay: \”Tui tán thành!\”

Phòng y tế chiến hạm.

Chrono đã được thay trang phục bệnh nhân, tay chân và đầu băng bó vải trắng. Cô bác sĩ Mia túc trực bên cạnh thỉnh thoảng lại kiểm tra số liệu tình trạng cơ thể ghi trên máy. Mia lấy khăn ướt nhẹ lau mồ hôi trên xương quai xanh của cậu, vẻ mặt tiếc nuối thương xót, sống mũi chua xót đỏ lên: \”Con đáng ra không phải chịu thế này, đứa nhỏ tội nghiệp a!\”

\”Hể!?\” Anthony vẫn còn dung hợp trong lồng ngực Chrono, nhóc vẫn khỏe mạnh, duy trì được ý thức nhưng hoàn cảnh không cho phép nên chưa dám chui ra. Nên tất nhiên thái độ kì lạ của cô bác sĩ này nhóc nhìn thấy hết. Cô ấy nói vậy là có ý gì? Từ khi nhìn thấy Bệ Hạ mình đã có cảm giác thật quái dị. Có gì đó không đúng cho lắm! Ánh mắt của Lindy-sama cũng vậy. Nhưng rốt cuộc là chuyện gì…….nhóc vẫn không nghĩ ra a!

Bỗng dưng Tony bắt được gì đó, nghiêm trọng suy nghĩ lên. Chờ đã…….Chrono……Kurono….. Clyde……Kuraido…….thực sự chỉ đặt tên giống nhau thôi, không còn ý nghĩa nào khác sao? Mình không tin! Cái con người đó lại không có dụng ý gì! Chrono theo nghĩa \’Thời gian\’, mà thời gian……..KHÔNG LẼ LÀ NÓ!!!???

Tony hốt hoảng kiểm tra lại cơ thể Chrono, càng thấy nhóc càng kinh dị, mồ hôi vã ra như suối. Trời đựu! Bệ Hạ à người không xui vậy chứ!?

Phòng chỉ huy.

Hai đứa nhỏ đơ cứng người như tượng, trừng to mắt há hốc mồm nhìn nhau với 3 câu hỏi triết lí: \”Tui là ai? Tui đang ở đâu? Đĩa bay của tui đâu rồi?\”

Cái căn phòng trông như lâu đài thời trung cổ, vàng son chói lói chọc mù con mắt tụi nhỏ đáng thương. Nhân vật chính aka Hạm trưởng-sama đang ngồi thanh lịch quí phái như nữ hoàng, đôi mắt to bị nụ cười tỏa nắng kéo híp lại như trăng non: \”Cô là Lindy Harlaown, hạm trưởng chiến hạm Ahtra này và là mẹ của Chrono. Chúng ta tâm sự nhé, Yuuno-kun, Nanoha-san?\”

Cả hai méo mặt cười khổ sở, nhìn nhau cầu cứu không được, đành phải e dè đáp ứng: \”Dạ……vâng……\”

Một lúc sau.

Lindy gật đầu hài lòng: \”Ừm, khái quát tình hình thì Chrono cũng đã nói cho cô rồi. Chỉ làm vài đối chứng nho nhỏ thôi.\”

\”Etou……cháu có…..câu hỏi….\” Na rụt rè giơ tay: \”Lost Logia là gì ạ?\”

\”Rầm!!!\” Yuuno đang ngồi yên lành trên ghế bỗng trượt xuống té dập mông, cậu trừng mắt không thể tin nổi: \”Tui chưa nói với bà hả!?\”

Na bướng bỉnh châu mỏ: \”Tui tưởng là tên gọi khác của Jewel Seed nên………hông hỏi.\”

Yuu che trán tuyệt vọng: \”Thất bại của tạo hóa a!\”

\”Ahaha! Được rồi, để cô giải thích nhé!\” Lindy từ tốn giảng tụi noa, lúc đầu Yuu không để tâm lắm nhưng đến lúc cô nói những điều mà cậu không biết, chồn lang thang sáng mắt hâm mộ vênh tai lắng nghe.

Trong không gian thứ nguyên có rất nhiều thế giới, trong đó có 1 thế giới phát triển rực rỡ nhất với những công nghệ khoa học kỹ thuật cực kỳ vượt trội, nhưng chính sự phát triển đó đã khiến nó tự hủy hoại chính bản thân mình, cái thế giới ấy bị tận diệt và thứ kết tinh để lại chính là những Cấm vật mang sức mạnh to lớn có thể hủy hoại một thế giới, thậm chí là gây chấn động và bẻ cong không gian thứ nguyên, chúng là Lost Logia, và Jewel Seed là 1 trong những Lost Logia đó. Nhưng 50 năm trở lại đây, từ Lost Logia đã được dùng để chỉ các vật thể ma pháp nguy hiểm nói chung, không còn chỉ riêng Cấm vật của thế giới đã mất nữa.

Nanoha ồ lên hiểu ra: \”Oa, thì ra là vậy!\”

Mắt Yuuno lấp lánh đầy sao, như cún con dùng bái thần tượng: \”Hay thật! Cô giỏi quá! Hâm mộ a!\”

\”E hè! Ây dà hông có chi. Hông có chi a! Ố hố hố hố!\” Lindy khách sáo cho có lệ rồi che miệng cười tự đắc, và quả báo rất nhanh đã tới, giọng nói quen thuộc truyền đến từ ngay cửa ra vào: \”Đó là kiến thức cơ bản của một Sĩ quan tiền tuyến! Huống chi người đã leo lên chức Hạm trưởng như mẹ!\”

\”Nii-sama!\” Tụi nhóc vui mừng đứng phắt dậy.

Chrono tựa vai vào cạnh cửa, áo bệnh nhân khoác hờ để lộ lồng rực quấn băng cùng những vết sẹo đã khá lâu theo thời gian. Ông bà ngày xưa nói không sai mà! Trai đẹp thì trong tình huống nào nó cũng đẹp! Bị thương nặng thế kia mà vẫn soái lồng lộn………ông giời có thiên lí không chứ! À mà khoan…….bị thương nặng mà sao ổng vẫn lê thân tới đây được?

Lindy phồng má giận dỗi: \”Con cái quỷ sứ hà! Mẹ thể hiện tí thui mà!\”

\”Hiện-cái-con-khô-mực!\” Cậu chống nạnh nhấn từng chữ, ca nguyên một tràng thuyết giáo: \”Mấy đứa này sớm muộn gì cũng học. Tới hồi tụi nhóc biết sẽ nhìn mẹ như thế nào!? Con làm vậy là giữ thể diện cho mẹ đấy. Nên cảm ơn con thì hơn!\”

Cô hạm trưởng khoanh tay như trẻ con mắc lỗi, ương bướng cao giọng: \”Rồi rồi, cảm ơn con zai yêu vấu nha!\”

Nanoha nhăn mặt khó coi, ngón tay chọt chọt bạn thân: \”Thấy sai sai ở đâu ể?\”

Yuu đen mặt, 3 vạch hắc tuyến chạy xuống: \”Ngược đời! Yêu nghiệt! Tui với bà không nên ở lâu với má con nhà này!\”

\”….Chắc……hên xui hoy…..\”

***************
Tên: Anthony White Harlaown. (lí do từ từ sẽ biết)
Tên thường gọi: Tony.
Tuổi: mang vẻ ngoài bé trai 10 tuổi, còn thiệt sự thì……….hỏi nhà Harlaown trải qua bao nhiêu đời rồi tính tiếp.
Thân phận: Kỵ sĩ dung hợp của Chrono, Ý thức hòa trí (hay còn gọi là IA) của Silver Cross, Sĩ quan kỹ thuật, Sĩ quan tiền tuyến (dự bị), Trợ lí Sĩ quan chấp hành.
Devic……Người ta vốn là Device mờ! Hỏi kì nha!
Tony thuộc loại Unison Device, hay còn gọi là Device dung hợp.
Sở trường: Trùm xử lí dữ liệu kỹ thuật, thạo ma pháp dạng pháo kích tầm xa (tại hình dạng nhỏ xíu nên hông làm ăn được gì nhiều) và ma pháp hỗ trợ, chủ yếu là trị thương và giam cầm bắt giữ.
Tật xấu: Hay soi mói người ta và thường bị ăn đập (soi mói ai thì trong tương lai sẽ biết).
Ghét nhất: những đồ ăn thức uống có vị đắng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN