Chuyện của Tâm.
Chương VIII - Chuyến đi rừng nguy hiểm
Thật khó hiểu câu chuyện của chính mình. Huy dù đi làm về mệt, kiệt sức nhưng tối vẫn dành cho tôi thời gian, anh có thể về nghỉ ngơi nhưng vẫn hẹn cafe với tôi. Những việc anh làm, đều là muốn tốt cho tôi. Dù thế, Huy chưa bao giờ tự nói nhớ nhung hay thương yêu. Nghĩ đi nghĩ lại thì tương lai, công việc của Huy còn nhiều việc phải lo… những chuyện Huy trải qua còn mệt đầu hơn tôi nhiều, và tôi không muốn làm anh thêm phiền lòng nữa.
Chúng tôi quyết định đi biển Lagi để tôi bớt căng lại. Tôi đơn thuần nghĩ chúng tôi sẽ đi qua một đoạn rừng ngắn nhưng nó ghê gớm hơn những gì tôi tưởng tượng.
Khu rừng vắng tanh. Trời tối đen. Vào đến rừng Huy mới kể cho tôi nghe khu rừng này trong một tháng có 6 vụ cướp của giết người, 4 người chết tươi, 2 người kia chạy thoát vào rừng. Không thể diễn tả được là tôi sợ đến mức nào, thần kinh căng thẳng tột độ, tưởng tượng bất cứ lúc nào cướp cũng có thể đe dạng đến tính mạng của mình. Anh hù tôi quá sức thành công và tôi chỉ biết ôm chặt lấy anh. Anh biết tôi bệnh lo sợ mà vẫn đi vào khu rừng này, quả là “ác ôn” không ít…haha…
Thỉnh thoảng có tiếng động tôi đều giật thót mình. Hiếm lắm mới có xe chạy ngang qua, nhưng không phải thấy người mà tôi yên tâm, anh chuyện trò thêu dệt đủ thứ, Tôi chỉ biết cố gắng giữ bình tĩnh trên chiếc xe ấy, dù có chuyện gì xảy ra, tôi đều dựa anh. (Tôi cuồng anh đến mức anh nói gì, làm gì tôi nghe theo không cãi lại)
Ngồi viết lại những dòng này lòng tôi còn hồi hộp…
Nhưng bù lại phong cảnh thật hữu tình, tôi được thấy những vườn thanh long đẹp mê hồn, những hình ảnh ấy, cảm xúc chuyến đi ấy khiến người ta khó lòng quên được…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!