Chuyện của Tâm. - Chương XII - Viết về những ngày của tháng 11 (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
78


Chuyện của Tâm.


Chương XII - Viết về những ngày của tháng 11 (1)


11/11
Tôi cứ nửa tỉnh nửa mê, có lúc tôi mất nhận thức về thời gian, ngày tháng. Nhưng rất may tôi luôn nhớ ngày mình phải đi làm.
Tôi hay nhắn tin với anh, nhắn bất cứ những gì mà tôi nghĩ. Anh vẫn thế, im lặng nhận, đa số là không trả lời nhưng có điều kiện anh vẫn gọi và gặp tôi.
Lúc này, anh cần phải vững vàng, vì anh phải kiếm tiền và còn rất nhiều người phải lo.
Thỉnh thoảng người tôi cứ nhợn từng cơn do hơi căng thẳng, tôi không ói. Chẳng hiểu lý do là gì, nhưng tôi hiểu có vài người cũng trong tình trạng như mình nên không sợ. Lặng lẽ tự theo dõi chính mình.

12/11
Tôi đã viết xong 7/13 chương, hệ thống lại các mục đã viết và thấy đỡ lộn xộn hơn.

Sài Gòn giữa tháng 11 oi ả, hôm qua tôi mệt vì ảnh hưởng của thuốc Olanzapine cộng thêm cả cơn nóng khiến tôi không ngủ dài được, tỉnh dậy tự dưng tôi nghĩ “Nếu anh muốn anh có thể rời khỏi tôi, tôi không muốn anh miễn cưỡng ở bên tôi, giúp đỡ tôi như vậy” …nghĩ đến thế và thấy buồn lòng lắm.

Anh dù bận rộn làm việc vẫn dành chút thời gian trong ngày cho tôi. Anh lúc nào cũng sống trọn vẹn cho cả ngày dài, tôi thấy thời gian thư giãn của anh là gặp tôi hoặc bạn bè ở quán cafe, tâm sự đôi ba chuyện hoặc khuyên bảo điều gì đó.

Hôm nay tôi ngưng Olanzapine, tỉnh táo hơn nhiều. Nếu mai mọi thứ ok tôi có thể đi làm bù cho hôm thứ 4 tôi nghỉ.

Tối nay chắc là sẽ đi bộ trở lại.

13/11
Lâu rồi chúng tôi mới có một ngày thong thả đến vậy. Chúng tôi đến một quán cafe quen, tối hôm qua tôi khóc vì những gì mẹ nói, ngủ trễ nên sáng hôm sau hơi đừ.

Tôi thấy mình khác trước, sau trận khóc hôm qua tôi vẫn tươi tỉnh, cười nói và không muốn bận lòng vì những điều buồn phiền. Giữa mẹ và anh chắc chắn tôi sẽ chọn mẹ và chính Huy cũng muốn tôi làm vậy, nhưng đó là chuyện sau này. Mọi việc trời xanh đã an bài, tôi đã sống những ngày hạnh phúc thì dù có chuyện gì xảy ra, việc tôi cần làm là can đảm sống tiếp.

Chẳng rõ Huy có biết chuyện hay không nhưng thấy tôi ngồi nhẩn nha đọc “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” Huy chỉ tôi xem “Đừng đùa với Zohan” một phim hài đáng yêu do Adam Sandler đóng. Tối qua anh cũng ngủ trễ, anh vật vờ mệt mỏi nhưng vẫn ở bên cạnh tôi cả ngày và làm cho tôi vui…

Trời mưa dần to, chú chó say sưa ngủ, cây xanh háo hức vì được tắm mát, quán đã sửa lại nhiều nên đẹp hơn trước. Tôi ngồi chia thuốc vào hộp, từng viên thuốc tôi đưa anh đều dễ chịu bẻ làm tư, tôi trân trọng những điều ấy lắm lắm, anh có biết không?

14/11
Tôi quay trở lại với việc đi bộ. Tinh thần dễ chịu nhiều.
Những ngày sắp tới anh về quê nhà, tôi hơi buồn …nghĩ linh tinh về chuyện lỡ hai đứa xa nhau mãi…
Nhưng tôi sẽ ngoan, sẽ vui, đi làm bình thường, nhẩn nha đọc sách, viết và xem những bộ phim của Adam Sandler.

Chúc anh những ngày an yên, Huy à!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN