Chuyện Ma Vùng Đất Khó Ở ( Có Thật 100%) - Chương 6(Phân 1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
158


Chuyện Ma Vùng Đất Khó Ở ( Có Thật 100%)


Chương 6(Phân 1)


Phòng trọ em:

Ngáp vài phát cái đã, chuyện này các bác coi như là nghe cho vui thôi nhé.
Phòng trọ em là phòng thứ nhì, cửa bằng tôn, khá là mỏng manh, nếu thằng nào ở ngoài cầm cửa giật thật mạnh thì nó cũng bung ra nếu ở trong không bóp khóa lại mà chỉ giật chốt cửa ở dưới. Bởi vậy buổi nào có thằng đi học, thì thằng ngủ trưa cứ ngủ ngon mà ko lo nó về làm phiền, nó chỉ cần bật 1 cái thật mạnh là cánh cửa mở tung ra, mà quen cái bước chân rồi, nên tụi em phân biệt được thằng nào là bạn, thằng nào là cướp . Ngủ trưa cũng yên tâm vì xóm trọ an toàn lắm, tụi nó buổi trưa hay thức chơi game nên coi như osin giữ nhà dùm em (nói bậy tụi nó nghe được lại chữi nữa )
Trưa hôm đó, cũng vào khoảng tháng 3, trời cũng nắng rồi, nóng sôi sôi lun, thằng bạn em ăn xong thì sách balo đi học, em ở nhà ngồi chơi laptop một lúc thì mò lên giường ngủ.
Em đã khép cái cửa lại, giật cái chốt ở phía dưới, người ngoài thì đố mà biết là ở trong đó ai thức hay ngủ đó, bởi vậy không sợ ăn trộm, nó về thì cứ giật cửa là bung ra thôi, bởi suy nghĩ vậy nên em ngủ rất ngủ, ngủ trưa là sướng nhất rồi, ghét cái trời nóng ngủ hay bị bóng đè thôi. Tầm khoàng 2h ấy, thì có tiếng bật cửa, nghe âm thanh rất quen, tiếng chân đi cà lết ( thằng này hay lê lê đôi dép trên sàn nghe bần vl các bác à), nó cũng bật cửa theo kiểu riêng, bật 2 lần, lần đầu thì nhẹ nhẹ, lần sau thì giứt khoát, mà em nhớ là em đang ngủ, nghe thấy cái tiếng quen thuộc đó thì em chắc là nó rồi, nó bật cửa xong thì vào phòng đóng lại. Cái giường em nằm sau cái bàn, ngủ thì hướng chân vào trong nên không thấy được ở trên đầu nó đang làm gì, mà lạ thiệt, nó không vào giường mà kéo cái ghế ra ngồi mở máy tính, nghe rõ ràng tiếng gõ bàn phím lạch cạch. Em thì cứ nghĩ thằng bạn nó về, an tâm nằm ngủ tiếp ngon lành, tiếng gõ bàn phím như ru em vào giấc ngủ .
đúng 4h, em đang ngủ thì tiếng bật cửa của thằng bạn em vang lên, lần này nó vào, nó kêu T ơi dậy đi biển mi. Em lơ mơ ngồi dậy thì thấy nó đang mang balo, vừa đi học về, em mới hỏi:
-Đm mi, về hồi 2h rồi đi lại làm cl chi đó, lên kiếm điểm danh hả?
Nó mới nói là nó đi học ở trường trưa giờ có về nhà đâu, em mới ré lên với nó:
-Đm chứ ai vào phòng hồi nãy bây, ngồi bật laptop chơi đàng hoàng.
Rồi, tụi em kiểm tra lại tài sản thì không mất gì, 2laptop còn nguyên, cái ghế thì hơi xê lệch ra ngoài 1 chút thôi, em mới kể chi tiết cho thằng bạn, 2 thằng sợ quá, éo dám đi biển nữa, tối đó nhậu xỉn về mới dám ngủ, mà tính em vs thèn đó cũng hay, sợ vậy thôi chứ qua hôm sau quên ngay, coi như nó vào hù chút chứ em ở đây 5 năm rồi có gì đâu.

Có lần đang ngủ, 3h sáng tự nhiên bóng đèn bật, công tắc đèn kêu cái bụp, rõ ràng nếu không có ai động vào thì công tắc nó cũng làm gì tự nhảy đc, em đang ngủ một mình nữa, trùm mền nằm ngủ tới sáng coi như không quan tâm, chứ bước xuống đi tắt đèn thì còn sợ hơn nữa…

Mới hồi tối nè, thằng bạn em định đóng cửa đi ngủ thì nó nói với em:
-Đm có ai đừng rình ngoài cửa rứa bây.
Mặt nó xanh lét, cắt không ra giọt máu, rồi em chạy ra tưởng ăn trộm, thì có ai đâu, thằng này chắc thấy ma rồi,kaka.
chọc nó nhưng mà e cũng hơi ớn, thôi đóng cửa vào nằm 2 đứa kể chuyện ma rồi ngủ tới sáng.
Có 1 cái hay, trên cái laphong phòng em, ai đó dán vài ngôi sao và mặt trăng, cái loại phản quan ấy, tối tắt đèn nhìn kỹ mới thấy. Phòng này là mới nguyên từ lúc tụi em dọn vào nhé, vừa xây xong là tụi em dọn vào, chẳng lẽ mấy ông thợ nề vui tính tới mức dán mấy cái hình đó lên laphong, mà phòng khác làm gì có. Em nghi cái tấm này của một phòng cũ nào đó, hơi sợ…

Tới cái chuyện phòng con bạn em.
Phòng trọ này là 1 cái nhà nguyên căn, cho thuê giá rẻ hèo, có 1tr/1 tháng thôi, 3 đứa con gái ở rất tiện, phòng đẹp, có cả các gác lững đủ cho 3 đứa ngủ, ở dưới có 1 phòng, 1 bếp và nhà vệ sinh.
Nhưng có 1 điểm rất sợ là nhà này nằm gần 1 bờ ao, bên cạnh bờ ao làm cây ổi rất to, mà tuyệt nhiên cây ổi này không có trái, ổi vẫn ra hoa bình thường như trái thì bé tý tẹo đã bị hư, nhà bà chủ thì nằm xéo bên trái cái ao, cũng gần sát cái ao đó. Nhà bà chủ chỉ có bã và đứa con trai, thằng nhỏ học lớp 9, trông nó bình thường chỉ có điều hơi còi.
Ngày đầu tiên vào ở, không khí vui vẻ lắm, 3 đứa ngồi nói chuyện, mua đồ về nhậu tới tối thì lăn ra ngủ. Con bạn em thì nó ngủ say như chết,chỉ có con bé nằm ở giữa tối đó nằm mơ. Nó mơ thấy nó nó ở trên trần nhà, nhìn xuống thì thấy 3 đứa đang ngủ, nó chẳng thể nào tỉnh khỏi giấc mơ đó được, cứ ú ở, sợ quá chừng. Rồi nó ré lên, tĩnh lại, làm 3 đứa đêm đó khó ngủ, nghe nó kể lại giấc mơ đó ai mà ngủ cho nổi
Đêm thứ 2, mọi chuyện lại bình thường, lần này thì ngủ ngon, nhưng mà giữa đêm cứ nghe ở ngoài ao như có ai đang bơi ấy.
Tối nào bà chủ cũng ra ngoài cây ổi thắp hương, mấy con nhỏ thì cứ tưởng đó là phong tục thôi, nhưng mà khi biết sự thật thì tụi nó quyết định chuyển nhà.
Trưa ngày thứ 3 kể từ khi thuê nhà, cả 3 con đang ngủ trên giường thì cùng năm mơ thấy 1 giấc mơ. Có 1 người đàn ông tư nhiên đi vào nhà, hỏi là “Tụi bây ở đâu tới đây, nhà của tao ai cho tụi bây ở”, 3 đứa tĩnh dậy kể y hệt nhau, tụi nó bắt đầu sợ rồi đó, mấy ngày sau không đứa nào dám ở nhà một mình, ít nhất trong nhà phải có 2 đứa mới dám ở, mà lạ cái là cái sân ngoài sau nhà, gần bờ ao ak, chổ đó khô thoáng lắm, tối đó 2 con dẫn nhau ra đóng cửa thì thấy có vũng nước, 2 con mới ngạc nhiên, trời không có mưa mà sao có vũng nước ở đây, thì có cái bóng chạy vụt qua ngoài sau vườn, 2 con nhỏ ré lên, thì bà chủ ở bên kia chạy qua hỏi chuyện chi, thì nó kể lại, bà chủ mới bảo tụi nó vào nhà đi, không có chi mô, thèn cu nhà bã nó tắm dưới ao chạy qua đó.
Nghĩ sao ban đêm 10h mà ra ao tắm, tụi nó sợ gần khóc, vào nhà ôm nhau, nhưng cũng tò mò lắm, 15p sau 3 đứa quyết định ra rình.
Tụi nó rón rén mở cái cửa phía sau nhà, nhìn ra chổ cái cây ổi, thì thấy thằng nhỏ leo lên cây ổi rồi nhảy cái chủm xuống ao, bơi quanh ao vậy đó, thì ra cái tiếng bơi ngoài ao mấy bữa nay là của thằng nhỏ kia. Bên cạnh cây ổi, bó hương vẫn cháy, khói nghi ngút, bà chủ nhà thì không thấy đâu., chắc bã đi ngủ rồi.
Sáng mai, đi ăn sáng ở quán bún bên cạnh nhà, tụi nó mới được nghe kể:
Hồi trước, khi thằng nhỏ học lớp 4 ak, thì có chuyện xẩy ra. Ba thằng nhỏ, tức là chồng bà chủ nhà ak, chiều hôm đó leo lên cây ổi hái sao không biết bị rớt xuống nước. Xóm đó vắng, chiều đi làm gần hết, bà chủ nhà cũng đi làm,thằng nhỏ ở trong nhà nghe tiếng chạy ra thì thấy ba nó chìm nghĩm ở dưới ao, mới rớt xuống mà đã chìm rồi, nó ở trên bờ khóc gọi ba ơi….Nó không biết bơi, ba nó cũng vậy, tội nghiệp thằng nhỏ quá, mới tý tuổi đã chứng kiến cảnh ba nó chết mà không thể làm gì được. Nó ré lên trong tuyệt vọng vì cả xóm chẳng còn ai, nó cũng ko dám chạy đi, vì nhà lúc đó cách xa nhau quá, chạy qua nhà hàng xóm chắc ba nó chết rồi. Nó đứng nhìn bọt nước nổi lên, cho đến khi mặt nước phẳng lặng, từ đó, sau ngày ba nó chết, nó trầm cảm, và bị mộng du. Nó tập mãi cũng không bởi được, nhưng hay một cái là sau đó vài năm, ngày nào cứ khoảng 9h tối là nó leo lên cây ổi, nhảy xuống bởi vài vòng ao rồi lên bờ, chạy quanh khu vườn, rồi cứ nhảy xuống bơi cho đến khi nào mệt rồi nó lững thững vào nhà. Cô chủ nhà cũng biết chuyện nhưng không dám gọi nó, sợ gọi nó là nó giật mình đang bơi mà giật mình thoát khỏi cơn mộng du thì có khi nó chết nước.

Nghe xong câu chuyện, ba đứa quyết định trưa hôm đó xin chuyển nhà. Bà chủ cũng tội, trả lại cho tụi nó 2 tháng tiền nhà, coi như lấy tiền 1 tháng thôi.

Bởi vậy thuê nhà, cái nhà nào càng rộng càng đẹp mà giá càng rẻ thì các bác phải điều tra kĩ càng nhé, đừng thấy rẻ mà ham vào ở, có khi bị hù té đái ra quần, mà đoi lúc còn bị ám nữa, khổ lắm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN