Chuyển sinh làm công chúa phế vật - Chương 1: Chuyển sinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Chuyển sinh làm công chúa phế vật


Chương 1: Chuyển sinh


“Ha! Ryan! Đợi tôi với!”

Một chàng trai tầm 19 tuổi, tóc vàng mắt xanh xinh đẹp đang chạy hồng hộc theo một thân ảnh của một chàng trai tóc hồng mắt đỏ huyết. Mặc dù chiều cao của chàng trai tóc vàng là 1m8 cao hơn hẳn chàng trai tóc hồng tận 4 mét thế nhưng bản thân chàng trai tóc vàng lại thở hồng hộc không ra hơi. Trong khi chàng trai tóc hồng vẫn cười cười mà tiếp tục chạy.

“Giới trẻ các cậu chạy chậm làm sao. Thời ta còn là con nít năm tuổi, ta chạy nhanh hơn giờ còn chưa thấy mệt!”

Chàng trai tóc hồng dừng lại cười cười vui sướng nhìn chàng trai tóc vàng hạ dần tốc độ rồi nằm bẹp xuống đất.

“Ai thèm so đo với lão quái vật như ông!”

Thở hồng hộp nhưng chàng trai tóc vàng vẫn cố gắng nói rõ mạch lạc chữ thậm chí còn cố tình nhấn mạnh chứ ‘lão quái vật’.

Cốp

“Ui DAAA! Ông làm gì thế?”

“Thì cốc đầu cậu chứ sao. Mở miệng là ‘lão quái vật’ này rồi ‘lão quái vật’ nọ. Ta mặc dù 700 tuổi nhưng trông thế này nhìn vẫn trẻ hơn ngươi nhiều!”

Đúng y chang nhưng lời chàng trai tóc hồng nói. Trông cậu thật sự rất trẻ, nhìn cũng giống như vừa lên 17. Với khuôn mặt baby, môi cherry đỏ hồng, đôi mắt màu huyết quyến rũ chứa đầy sự giễu cợt. Mái tóc hồng bồng bềnh kết hợp với làn da trắng hồng và chiều cao 1m76 thật sự là một cực phẩm. Ngay cả chàng trai tóc vàng cũng tụ mặt niệm 5 giây.

Vâng và chàng trai tóc hồng này không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta Ryan Wilson. Còn chàng trai tóc vàng chính là học trò của Ryan – Ron.

“Ron này!”

“Sao thế ‘lão quái vật’?”

“Ta cứ cảm thấy choáng choáng sao sao ý.”

Thân thể đột nhiên nặng lên, đầu óc thì choáng váng. Bước chân cũng bắt đầu đứng không vững. Ron lo lắng chạy lại đỡ cho thân thể Ryan không ngã xuống đất.

“Chết! ÔNG BỊ RẮN CẮN RỒI!”

“Rắn…c…ắ…n…?”

Con mắt cũng bắt đầu mở không lên. Ryan có thể nhìn thấy thần chết đang đưa tay bắt lấy tay mình, rồi kéo mình ra khỏi thể xác…

Ở đế quốc Darius này, không ai là không biết đến cái tên Ryan Wilson là kiếm sĩ mạnh nhất đế quốc và cũng là người có số tuổi cao nhất đế quốc này. Anh chính là vị anh hùng cao quý nhất trong lịch sử đã một tay đánh bay đầu con quỷ vương chỉ với một nhát kiếm. Anh đã cứu vô số người và lập vô số chiến công. Thế như hôm nay là ngày ra đi của vị anh hùng này.

Cả một màu tang thương bao trùm lên đế quốc. Ai cũng khóc và tiếc thương cho số phận của vị anh hùng huyền thoại này.

Lịch sử của đất nước Darius phải che giấu sự thực về cái chết thực sực của anh. Vì nguyên nhân cái chết thật sự quá nhục nhã…

***

Trong hầm ngục tâm tối, một thiếu nữ tóc đen nhìn cỡ 15 tuổi thiếu sức sống, sắc mặt và cơ thể hốc hác lộ rõ xương ra.

Trên người cô là bộ đồ trắng. Với thiết kế đì tới ngang đầu gối và dơ bẩn.

Cô nằm yên như một cái xác chết của một tên nô lệ bị kiệt sức. Trong khi đó cô đã từng là một cô công chúa được người sủng ái.

Vì trong đợt kiểm tra sức mạnh hằng năm dành cho những đứa trẻ lên 10. Cô đã không bộc lộ được sức mạnh, kết quả đo lường cho thấy cô không có năng khiếu về ma thuật. Chính đều đó đã làm cho ánh nhìn của mọi người nhìn cô bắt đầu lộ rõ vẻ khinh thường và chán ghét, ngay cả ba mẹ cô cũng thế.

Và đây chính là công chúa của đế quốc ma pháp hùng mạnh Anatole. Cô chính là con gái út của vị vua anh minh và hoàng hậu nhân từ mà người đời thường ca tụng – Verity Almira White. Đó chỉ là đồn qua miệng người đời. Nếu bọn họ được như những gì mà người đời ca tụng thì con gái út của họ đã không bị đối xử và vứt bỏ như một cái xác trong nhà ngục tâm tối thế này.

Trước đó một ngày, cô đã kịch liệt phản đối yêu cầu làm thê thiếp của vị vua xứ đất khách. Mà bị giam vào đây không cho ăn uống để sám hối. Sự thực thì do một ngày một đêm khóc và không ăn cô nên cô đã thật sự kiệt sức mà chết.

***

Mở mắt ra đã nghe một mùi hôi thối đặc trưng của hầm ngục xông vào mũi. Khí quản bị ngạt khó chịu vì mùi kinh khủng của xác, phân, máu tù nhân và động vật ám lên làm hần ngục mang một mùi vị khó ngủi cực kì. Bóng đen bao trùm lấy không gian làm, cho đôi mắt không nhìn thấy gì ngoại trừ bóng đêm tâm tối,

Cơn nhức đầu còn chưa qua hết. Cô bất giác đưa tay lên ôm đầu.

(Đây là đâu?)

Ngàn vạn lần khó hiểu, Ryan tự hỏi đây là đâu? Và đống kí ức này là của ai? Anh chỉ biết chắn một điều rằng anh đã chết.

Nhưng chết trong nhục nhã là bị rắn cắn.

Ôm mặt xấu hổ, ngồi phịch xuống vì cái chết của mình. Bổng nhiên anh cảm thấy là lạ.

(Ngực mình hình như nặng hơn thì phải?!)

(!!!)

“Á…Á…Á!!!”

Tiếng nữ tử hét vang vọng khắp căn ngục tối. Những kẻ tội đồ các phòng bắt đầu lục đục tỉnh dạy chửi rủa. Nhưng Ryan không quan tâm.

“Chuyện gì đang xẩy ra? Mình biến thành nữ tử?”

“Chuyện gì đang xẩy ra thế này?”

Từ xa vọng lại tiếng khàn khàn của đàn ông và tiếng bước chân mang theo giáp sắc nặng nề vang lên đều trong căn ngục tối. Những kẻ tội đồ đang la hét bất chợt im bật vì sợ hãi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN