Chuyện Sông Nước - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
412


Chuyện Sông Nước


Chương 5


Em chạy như điên dọc bờ sông tìm mấy cái thuyền chài của mấy chú là con của ông. 1 lát sau thì mọi người họ hàng tập trung đông đủ cả, bố mẹ em cũng ở dưới quê lên luôn. Mọi người cùng với 2 cậu đều khảng định là ông cảm gió và đột tử chết và bàn bạc với nhau sẽ đưa ông Tầm về nhà người con cả trong làng để tổ chức ma chay. Đường từ bãi vào làng gồ ghề khó đi nên ông được quấn chăn quanh người và cho lên xe cải tiến (loại xe bò kéo có 2 bánh và 2 càng dài phía trước để kéo) rồi phủ 1 chiếc chiếu lên người sau đó kéo đi. Mọi người đều tập trung lo việc cho ông nên cũng ko ai để ý đến cái việc có cái xác chết trôi đang nằm khô ở khuất bụi tre gần đó vả lại ở đây ngược gió nên cái mùi cũng ko bốc lên được.

Chiếc xe đẩy đi được 1 đoạn thì con chó ông Tầm nuôi bị xích ở cạnh nhà bỗng tuột xích và phi về hướng bụi che rồi ko thấy nó đâu nữa. Có mấy người chạy theo tính tóm nó lại mà không kịp.

Do ông cũng già và con cái đều trưởng thành hết nên đám ma cũng ko có tiếng khóc, mọi người chỉ chú ý đến việc mua thực phẩm, quần áo tang, bác rạp…Gia đình ông mời 1 thầy chùa ở làng vào làm lễ để niệm. Mấy người con trai thì phụ trách việc tắm rửa thay quần áo và lau những vết máu khô trêи mặt của ông cộng luôn việc dùng vải thắt buộc chặt bụng thắt dạ đái và sau đó đặt ông chính giữa nhà để sư thầy làm lễ liệm. Không biết tại sao nhưng ông Tầm chết mà mắt vẫn chợn ngược lên, mọi người làm đủ mọi cách mà vẫn ko sao cho ông nhắm lại được nên bèn nhờ sư thầy giúp 

Lúc niệm xong và chuẩn bị cho vào quan tài thì thầy rút 1 túi nhỏ vải đỏ trong túi đồ của của thầy và nhét vào miệng ông sau đó phủ lên mặt ông tờ vàng mã rồi thầy tiếp tục khấn :geek: . Khấn xong thì thầy chắp tay vái tiếp 3 vái rồi lấy tay lật tờ vàng khỏi mặt ông, mắt ông không hiểu sao nhắm lại đước và miệng cũng không còn há hốc như lúc trước nữa. Lát sau mọi người xung quanh đều hoảng hồn khi thấy mồm, mũi và cả tai ông đều rỉ máu đỏ tươi ra. Sư thầy mặt cũng trĩu lại và kêu mọi người lau máu cho ông Tầm. Lát sau thầy nói:

– Ông Tầm này bị 1 đảng ở ngoài sông bắt đi . Ngoài sông giờ nó thành lập cái đảng rồi, nghiệp chướng họ nhà mình vẫn chưa hết đâu. Mai phải hạ huyệt trước 5 giờ sáng…Cái này thầy cũng không giúp được đâu. Oan nghiệp ngày xưa gây ra cho ai giờ thì nó thành tinh lập bè lũ đến đòi lại mạng.

Người trong nhà nghe cũng chột dạ 1 chút nhưng có vẻ ko tin lắm vì sư thầy này cũng còn trẻ mà trụ trì cái chùa làng bé tẹo à. Mới lại xưa này ông Tầm sống khá tốt, ngoài cái việc vớt xác và bốc mộ ra thì cũng đâu còn gì nữa.

Liệm xong thì em ra chỗ mẹ em đang ngồi nói chuyện với mấy cụ cao tuổi ngoài sân, định chào mẹ rồi tranh thủ ra sông thay cho mấy người ngoài đó vào đây. Ra đến nơi nghe mấy bà mấy cô bàn tán sôi nổi lắm đặc biệt là mấy cụ già, nghe mấy cụ bảo là thời 2 vợ chồng ông Tầm còn trẻ có chở đò cho 1 cô gái bên kia sông qua bên này cắt cỏ. Đến giữa sông thì gặp sóng to bị lật thuyền, 2 vợ chồng ông bơi được vào bờ còn người kia chết ko tìm thấy xác Chuyện Sông Nước

.

Nghe ngóng tí rồi em cũng lượn chứ em là em ghét nhất mấy chỗ đông người như vậy lắm.

Em ở 1 mình canh mấy chiếc thuyền còn những người còn lại tranh thủ lên đám ma, cũng may là ông chết đúng ngày rảnh rỗi không thì bận chết mẹ. Ngủ 1 mình chả có việc gì làm đành loanh quanh lên chơi mấy tàu bên cạnh, dân tàu bè vốn dễ tính và thoải mái mới lại biết em trong đội dẫn luồng nên tiếp đón chuyện trò thân mật lắm. Đỗ suốt sáng đến giờ lên mọi người ở đây đều phải lên bờ mua thức ăn, dự là ở đây vài ngày nữa thì gà vịt rau dưa ở cái xóm này chắc hết sạch bách mất. Đang ngồi hút thuốc lào chém gió với thằng con trai của chủ tàu thì thấy bên ngoài không biết có gì mà ồn ào quá nghe như dọng ai đang la hét. Em chạy ra lan can ngó xem thế nào thì thấy 1 bà chạc 40 tuổi em đứng giữa 1 đám người đang khuơ chân múa tay diễn tả cái gì đó. Tò mò quá liền chạy ra nhảy xuống xem có gì thì hóa ra là bà này vừa bị dọa ma  .

Nhìn bà ấy thở hổn hển mặt như cắt không còn giọt máu đang phân trần thì có vẻ chuyện bà ấy vừa giờ gặp khá là nghiêm trọng. Bà ấy bảo vừa lên bờ tìm mua gà ở trêи làng lúc gần ra đến sông thì đằng sau có giọng đứa con gái nó gọi “lại đây giúp em với chị ơi”. Bà ấy quay lại thì thấy 1 đứa con gái áo trắng tóc dài nhìn bà ý rồi quay đầu bỏ chạy, bà ta tưởng đó cũng là người ở xóm tàu này bị gì đó nên đuối theo, đến bụi tre thì không thấy ai nữa, cầm đèn bin xoi xung quanh thì thấy có duy nhất 1 con chó đang gặm cánh tay của cái xác chết trôi :bow:. Hoảng quá mụ ta ném cái đèn pin xuống vừa chạy vừa hét đến tận đây.

Ơ! Chả biết có ma tà thật không nhưng chuyện con chó chắc có lẽ là thật, khéo khi con chó đấy là con chó của nhà ông Tầm lúc chiều cũng là. Nó bị xổng ra ngoài đói quá nên ra gặm rồi. chuyện này cũng không có gì lạ mà, đợt còn ở nhà nghe mẹ kể mấy cái này suốt, mẹ kể là xác chết trôi mà dạt vào bãi là hay bị chó hoang tha lên gặm lắm đặc biệt là chó của những thuyền chài thả rông trêи lều. Mấy con chó đó có khi bị bỏ đói vài ngày mới dược bữa ăn nên toàn đi tìm lơn chết, gà chết..để ăn. Mẹ còn nói là hồi mẹ còn sống với bà ngoại nhiều lần còn gặp nó tha cả đầu lâu về đầu ngõ rồi gặm. Mỗi lần như vậy bà ngoại đều bảo đó là đầu lợn rồi lẳng lặng cầm ném ra sông.

Mấy ông tàu đứng đó nghe bà ta kể chuyện ông nào ông ấy cứ cười sằng sặc và định kéo nhau ra xem có ma tà gì không. Nói là làm, mấy lão sách đèn pin ra luôn em cũng đang rảnh lên đi cùng xem có ma thật không chứ từ bé đến giờ đâu có thấy ma bao giờ :ugeek:

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN