Chuyện tình ở Royal Universties
2: Mua sắm.
Sau khi ăn xong cả 4 người trở về phòng trọ của mình nghỉ ngơi.Hắn & Ân chung một phòng Khoa và Thăng một phòng.
Phòng của hắn & Ân chỉ có 2 màu trắng & đen vì cả 2 đều ưa màu lặn thanh toát và thuần túy. Còn phòng của Khoa & Thăng thì căn phòng đầy đủ tất cả các màu xanh đỏ tím vàng.
Nhưng nói đi thì nói lại đồ dùng của tất cả đều thuộc hạng sang chảnh mà ít sinh viên nào có thể bì được.
Chiều về phải chúng ta phải chọn phương tiện để đến trường vì trường coi bộ cũng khá xa- Ân. Chạy với vận tốc ánh sáng thì sao?- Hắn.
Ko được. Chúng ta đã khác người mày muốn bọn họ kì thị chúng ta hay sao?- Ân. Tao thì siêu xe ko biết siêu xe nào nhưng nhất định nó phải đen- Hắn.
Còn tao thì xe đạp cho nó chắc cú vừa thoải mái lại giản dị- Ân. Tùy mày thôi nhưng có việc hệ trọng thì phải theo tao?- Hắn. Ok- Ân.
Ê chiều về mày tính xài dế nào, xế hộp hay là cào cào mọi địa hình- Thăng. Thôi tao thì chỉ xe máy cho nó máu như thế để dễ dàng làm việc hơn- Khoa.
Xùy học viện này ắt có nhiều gái đẹp tao phải tậu một cào cào mọi địa hình để tán gái mới được kaka- Thăng…
Chiều đến cả 4 người đi chọn phương tiện giao thông của mình. Mày tính lấy xế hộp hả Phong- Khoa.
Ngành của tao cần phải có xế hộp- Hắn. Tùy mày đó chọn xong thì đưa tụi tao đi chọn món khác- Thăng.
Được rồi cuối cùng cũng chọn được một ẻm Ferrari Black này- Hắn. Wao wao ngon… đưa tụi tao đi đến quán bán cào cào mọi địa hình đê- Thăng.
Lên- Hắn…. … Ê thằng khỉ sao lại đến đây- Thăng có chút ko hài lòng khi hắn đưa tới quán bán xe đạp.
Gần đây có quán bán xe máy và cào cào mọi địa hình tụi mày tự tới đi tao lụm giúp thằng Ân cái xe đạp- Hắn. Đi thôi mai là ngày đầu tiên nhập học rồi đó ông nội- Khoa nói rồi kéo Thăng đi.
Mày thích cái nào- Hắn. Để xem đã… chiếc màu bạch kim kia cũng tạm được tao sẽ lấy nó- Ân. Ok tao mua giúp mày- Hắn.
Thôi khỏi cái này rẻ mà- Ân. Ko coi tao là ae sao?- Hắn. Mày… haiz thôi được tùy mày đấy- Ân lắc đầu bởi cái tính bảo thủ của hắn.
Khoa và Thăng tiến bước đến một đại lý bán xe máy. Chọn giúp tao một cái- Khoa. Để tao xem nào, cái kia đi nó hợp với mày đấy- Thăng nói.
Ok tao sẽ lụm cái này anh ơi em muốn lấy con này- Khoa. Ok em con này 55 triệu- Anh chủ quán.
Ok nhé chú em chú em rất hợp với nó đấy- Chủ quán nói. Oh Yeah đưa tao đi chọn cào cào địa hình nào?- Thăng.
Ơ ơ roẹt … cô đi đứng kiểu gì vậy mù đường sao?- Thăng tức giận khi cô gái kia đi ko nhìn đường.
Này anh kia rõ ràng người sai là anh đèn đỏ mà sao ko dừng lại chứ- Cô gái kia. Người sai là cô đấy đèn xanh rồi chúng tôi mới đi cô đã mắc lỗi rồi còn già mồm- Thăng quát.
Tôi… thôi bỏ qua đi mày ko muốn tao đưa mày đi mua cào cào bạc triệu sao?- Khoa nói. Hừ tha cho cô đấy chúng ta đi thôi- Thăng nói rồi lên xe để Khoa chở đi tiếp.
Con nhỏ đó xinh thật nhưng đáng tiếc rất là vô học- Thăng. Haiz mặc kệ người ta đi người ta vô học là kệ người ta ko ảnh hưởng đến kinh tế nhà mình là được rồi- Khoa.
Nhưng mà tao thấy tức tức ấy- Thăng. Đến rồi kìa- Khoa.Oh yeah tao đến đây cào cào yêu dấu ơi- Thăng.
Mày tự về đi nhé tao đi chơi đây, haiz mới đó mà đã 15h30 rồi- Khoa nhìn đồng hồ mà ngán ngẩm rồi phóng đi.
Wao nhiều dòng xe ngon bổ rẻ quá, hehe cào cào yêu dấu ơi mày đang nấp ở đâu vậy ui da… lại là cô à- Thăng khó chịu khi phải gặp lại con mụ đẹp mà vô học lúc nãy.
Anh… hừ đúng là oan gia ngõ hẹp- Cô gái kia. Phải phải hừ- Thăng nói rồi lập tức rảo bước đi. Chị ơi con này giá bao nhiêu vậy- Thăng.
Con này đắt lắm anh mua ko nổi đâu thứ như anh mà cũng đòi mua dòng cào cào địa hình thế hệ mới- Cô gái kia thấy Thăng mặc đồ đơn giản phong trần nghĩ là nghèo và có chút bực tức vì lúc nãy đã chửi mình xối xả nên tuôn ra lời khó nghe.
Con này giá 60 triệu em ạ- Ông chủ. Ok 60 thì 60- Thăng nói rồi lấy ra một tấm chi phiếu ghi số tiền rồi gửi cho ông chủ.
Cô gái kia tức giận vì ko thể làm gì hơn khi Thăng đã mua được chiếc xe mà cô ta nghĩ ít ai có thể mua được.
Bye bye nhé đồ vô học- Thăng hỷ mũi nhe răng rồi cầm dế yêu của mình phóng khỏi đại lý bán xe địa hình.
Khoa đang thản nhiên đi với con dế yêu quý của mình thì đột nhiên thấy một cô bé đang co ro vì lạnh.
Này em gái ơi em ko sao chứ?- Khoa nói. Cô bé ko nói gì chỉ nằm im thin thít. Chết sốt cao quá,chắc mấy ngày rồi bé ko ăn gì đưa tới bệnh viện cấp cứu ngay mới được- Khoa nói rồi chở bé gái kia vào bệnh viện.
Tối đến. Ê thằng Khoa đâu sao ko thấy hắn nhỉ- Thăng. Điện xem- Hắn. Để tao- Ân… Mày sao bây giờ vẫn chưa về- Ân.
Tao đi đường thấy một em gái nằm la liệt ở đường nên tao đưa em ấy đến bệnh viện- Khoa nói.
Bệnh viện nào?- Ân. Bệnh viện L – B ấy- Khoa. Được rồi tao biết phải làm gì rồi… chúng ta đi ăn trước thôi lát nữa mua cho thằng Khoa ít đồ ăn- Ân.
Có chuyện gì sao?- Hắn. Khoa phát hiện có một đứa bé ở lề đường bị đói và rét nên đưa tới bệnh viện chúng ta đi ăn trước rồi mua đồ ăn cho thằng Khoa- Ân.
Haiz cái thằng này nếu nó đi cùng tao thì đã ko phải gặp mấy chuyện rắc rối thế này- Thăng nói rồi cả 3 đi ăn.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!