[Chuyển Ver] [ VKook] Ác ma chi sủng - Chương 101A
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


[Chuyển Ver] [ VKook] Ác ma chi sủng


Chương 101A


Nhìn Tuấn Chung Quốc càng không ngừng nôn khan, ngay cả nước mắt cũng chảy ra, Kim Tại Hưởng đau lòng ôm cậu trong lòng có chút hoảng. Tuấn Chung Quốc vốn không có sinh bệnh gì, đột nhiên nôn không ngừng anh không lo mới là lạ.

Tuấn Chung Quốc đưa tay vỗ vỗ bàn tay to bên eo:”Em không sao…”

Người chung quanh đều bị lãnh khí trên người Kim Tại Hưởng làm sợ tới mức không ngừng lui về phía sau, giành ra một khoảng trống cho bọn họ. Nếu còn tiếp tục như vậy mọi người e sẽ chạy trốn mất.

Vũ Văn Lạc nhìn bộ dáng khó chịu của Tuấn Chung Quốc cũng đã quên tức giận, vội vàng kêu người hầu gọi điện thoại kêu bác sĩ gia đình tới.

Lục Mạn Nhã nhìn trong chốc lát đột nhiên mở miệng châm chọc:”Không phải là mang thai chứ? Cũng không biết là của ai!” [Mị: Ý gì???]

Vũ Văn Lạc vừa nghe sắc mặt trở nên rất khó coi, mang thai? Anh không có chạm qua Tuấn Chung Quốc, nếu thật sự mang thai thì không thể nào là con của anh.

Nhìn sắc mặt khó coi của Vũ Văn Lạc, trong lòng mọi người cũng đã đoán ra. Xem ra không phải là con của tổng tài Vũ Văn, như vậy nếu… Nhìn nhìn Kim Tại Hưởng, sắc mặt Kim Tại Hưởng cũng không dễ coi chút nào, chẳng lẽ cũng không phải của anh ta?

Tuấn Chung Quốc choáng váng, mang thai? Nhưng thật ra rất có khả năng, dù sao bọn họ cho tới bây giờ cũng không có làm biện pháp an toàn gì, nhưng cậu mới mười tám tuổi a! Ô… Cậu không muốn làm mẹ nhỏ! Nhưng trong lòng cậu vì sao lại có một chút cao hứng như vậy chứ? Được rồi. Không phải một chút, là rất cao hứng!

Tuấn Chung Quốc khó khăn lắm mới dễ chịu một chút. Kim Tại Hưởng vẻ mặt bình tĩnh ôm cậu vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng cho cậu. Động tác dịu dàng với vẻ mặt âm trầm trên mặt anh thật không hợp nhau chút nào. Bộ dáng vô cùng cẩn thận kia dường như xem cậu là thủy tinh, long lanh dễ vỡ.

Kim Thạc Trấn nghe giọng điệu khủng bố của Kim Tại Hưởng thì cho rằng xảy ra chuyện lớn gì nên trực tiếp chạy như bay tới. Đương nhiên Phạm Bảo Nhi làm đuôi nhỏ cũng đi theo đến đây.

“Lão đại, anh dâu nhỏ chính là mang thai!” Vì để ngừa về sau Tuấn Chung Quốc có phản ứng gì lại dọa đến Kim Tại Hưởng nên Kim Thạc Trấn tự động đem phản ứng sẽ có của người có thai nói cho Kim Tại Hưởng nghe. Nhưng anh càng nói, sắc mặt Kim Tại Hưởng càng khó coi.

Tuấn Chung Quốc đưa tay vuốt bụng, thật sự có cục cưng sao?

Mọi người rất khó hiểu vì sao sắc mặt Kim Tại Hưởng lại khó coi như vậy. Nếu đứa nhỏ trong bụng Tuấn Chung Quốc thực sự không phải của anh, Tuấn Chung Quốc hẳn là phải hoảng sợ mới đúng, nhưng Tuấn Chung Quốc nhìn qua rất cao hứng. Bọn họ hoàn toàn không rõ, đứa nhỏ này rốt cuộc là của ai?

Lại nhìn Vũ Văn Lạc, sắc mặt kia muốn bao nhiêu khủng bố liền có bấy nhiêu. Anh làm sao có thể còn không rõ? Tuấn Chung Quốc và Kim Tại Hưởng vốn đã ở cùng một chỗ. Lúc trước bọn họ cư nhiên làm bộ như không biết, còn nhận ca ca cái gì, vốn chính là đang đùa giỡn anh! Hơn nữa bộ dáng Tuấn Chung Quốc bây giờ vốn không ngốc như trước, chỉ sợ ngay cả mất trí nhớ cũng đều là giả!

Lục Mạn Nhã coi thường nhìn Tuấn Chung Quốc. Con riêng chính là con riêng, không được dạy bảo. Không thể ngờ sau lưng chồng lại thông đồng cùng người đàn ông khác ở một chỗ, ngay cả con cũng đã có, nhưng như vậy Lạc hẳn sẽ hết hy vọng chứ?

Tuấn Tịch Nhan cũng là vui sướng khi người gặp họa nhìn Tuấn Chung Quốc. Thân là phu nhân Vũ Văn lại có con của người đàn ông khác, Vũ Văn Lạc làm sao còn có thể muốn cô ta? Hơn nữa bây giờ các nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh đều ở đây, đều biết Tuấn Chung Quốc là dạng người gì, về sau khẳng định cũng sẽ không ai lấy cô ta, chỉ sợ Tuấn Chung Quốc cũng chỉ có số làm người tình! Cô đương nhiên không cho rằng Kim Tại Hưởng sẽ lấy Tuấn Chung Quốc vì cô cho rằng Kim Tại Hưởng cũng chỉ là chơi đùa thôi. Kim Tại Hưởng là thân phận gì, làm sao có thể lấy một đứa con gái riêng chứ?

Mọi người cũng nhỏ giọng nghị luận. Tuy Kim Tại Hưởng nói anh và Tuấn Chung Quốc đã là hợp pháp vợ chồng nhưng bọn họ vẫn có chút không tin. Tổng tài Tuyệt Thế làm sao có thể đi lấy một đứa con riêng đã từng cưới hỏi chứ, đó là chuyện rất mất mặt. Hơn nữa hiện tại sắc mặt của anh ta khó coi như vậy, cũng không biết đứa nhỏ trong bụng Tuấn Chung Quốc có phải của anh ta hay không.

“Phá đi!”

Kim Tại Hưởng đột nhiên lạnh lùng phun ra hai chữ, đại sảnh lại yên tĩnh không tiếng động. Chẳng lẽ đứa nhỏ này thực sự không phải của anh ta? Hay là anh ta cảm thấy Tuấn Chung Quốc không xứng đáng đẻ con cho anh ta? [Mị *hoảng*]

Tuấn Tịch Nhan càng thêm vui sướng khi người gặp họa. Vẻ mặt những người khác đa phần là hoàn toàn xem kịch vui, có chút mang ánh mắt thông cảm. Đương nhiên cũng không thiếu những người vui sướng khi người gặp họa như Tuấn Tịch Nhan. Lúc nãy nhìn Kim Tại Hưởng và Vũ Văn Lạc tranh Tuấn Chung Quốc nên có không ít cô gái ghen tị, bây giờ nhìn cô rơi vào kết cục này, trong lòng đương nhiên rất vui.

Vũ Văn Lạc mặt bình tĩnh đứng ở một bên không nói lời nào. Đứa nhỏ trong bụng Tuấn Chung Quốc không phải của anh, anh đương nhiên sẽ không hy vọng đứa nhỏ kia ra đời.[Mị: Nam nhân như anh, có cho- em cũng không cần!]

Kim Thạc Trấn sửng sốt một chút, nhìn sắc mặt Kim Tại Hưởng khó coi có chút không hiểu. Mà Phạm Bảo Nhi trực tiếp phát hỏa, cũng không quản Kim Tại Hưởng có phải người đứng đầu hay không, có phải rất khủng bố hay không mà trực tiếp quát:”Kim Tại Hưởng, anh không phải là người a? Hổ dữ không ăn thịt con có biết không? Ngô… Ngô…”
————————————————————————–
_Tình yêu anh dành cho cậu bao lâu nay chỉ vì danh tiếng mà biến mất??? Đứa nhỏ là kết tình của một tình yêu, phá nó- chính là hủy đi cuộc tình của họ. Kim Tại Hưởng, anh rút cuộc sao lại muốn bỏ đứa nhỏ???
__Cắt! Biến rồi, biến rồi! Nhớ cái lần đầu tiên mị đọc, không biết vì sao mà tới đoạn này mị khóc, sau đó ngừng đọc truyện hẳn khá lâu vì sợ ngược!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN